Chương 6
hương 6: Tôi chủ động.​
Đêm nay tôi phát hiện ra mình rất muốn Hàn Thư. Từ đó tới giờ, chưa lúc nào tôi chủ động ham muốn hoan ái cả. Đến hôm nay mới phát hiện, không phải lúc nào cũng là Hàn Thư lôi kéo tôi ân ái, mà có lúc chính tôi cũng muốn nhưng lại không nhận ra. Hàn Thư săn sóc tôi, âu yếm tôi chu đáo đến mức tôi dần trở nên bị động, chỉ một mực dựa dẫm vào sự dịu dàng của hắn…
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định lặng lẽ đi đến phòng Hàn Thư.
Mở cửa vào, tôi thấy Hàn Thư cởi trần (không ‘truồng’ nhé) nằm trên giường nhắm mắt, kế bên còn có quyển sách giáo khoa. Cặp kính còn ở trên mặt, chỉ khi nào đọc sách hắn mới đeo, có thể thấy là do học bài quá mệt mỏi nên chợp mắt một chút. Tôi cười cười gỡ mắt kính hắn ra, sau đó nhìn gương mặt đang ngủ ngon lành và làn da ngăm ngăm đều màu của hắn.
Cầm quyển sách giáo khoa bên giường, tôi phát hiện trong đó highlight đầy những mục cần nhớ. Tôi rất ít khi vào phòng của hắn, lúc ân ái chỉ toàn làm trong phòng tôi mà thôi…
Nhìn trên bàn học của hắn chất đầy giáo trình của các môn, tôi chợt hiểu ra hắn không những chỉ dựa vào sự thông minh vốn có mà còn rất cố gắng, rất chăm chỉ mới được kết quả học tập như vậy. Thay hắn dọn dẹp những thứ trên bàn, tôi mới phát hiện trên bàn dán đầy những tờ giấy ghi chú – “Cố gắng được hạng nhất!!” – “Nhịn xuống! Nhịn thêm hai tuần nữa!”
Nhìn những thứ này, hẳn là hắn đã chờ tôi hoàn thành xong báo cáo mới cùng tôi…, muốn đạt được hạng nhất quả thật không đơn giản, giờ tôi mới biết hắn đã cố gắng rất nhiều, cũng rất coi trọng ước định của tôi và hắn.
Tôi lẳng lặng nhìn người đàn ông của mình đang nằm trên giường. Tôi đối với hắn thật có dục vọng!
Giờ tôi mới hiểu rõ, tôi cũng rất khát vọng được hắn ôm, hôn, nên mới chưa bao giờ cự tuyệt triệt để sự cầu hoan của hắn. Vậy tại sao tôi lại chấp nhất chuyện hôm ấy?!
Tôi cúi đầu hôn lên môi hắn, dùng lực nhè nhàng liếm lấy cánh môi lành lạnh.
“Huyên?” Hàn Thư mở mắt, mơ màng nhìn tôi một cách kinh ngạc.
“Đừng nói gì hết. Để em làm xong đã” Tôi cười ngượng ngăn hắn nhổm dậy, trực tiếp dang chân ngồi lên người hắn, tiếp tục hôn môi rồi hôn xuống cằm…
“Huyên, đừng vậy… anh sẽ muốn…”
hắn chăm chú nhìn tôi, nhẹ nhàng kháng cự. Tôi quyết định mặc kệ hắn, dùng sức gấp đôi giữ chặt tay hắn sang hai bên, sau đó hôn một đường thẳng xuống, học theo cách hắn đùa bỡn vươn đầu lưỡi liếm láp điểm đỏ sậm của hắn. Thỏa mãn hình hắn kích động, tay tôi trượt một đường xuống quần hắn, muốn kéo quần lót hắn ra.
“Huyên… em có biết em đang làm gì không?…” hắn có chút bối rối giữ lấy tay tôi, kinh ngạc hỏi.
“Em biết”. Tôi cười cười, thẳng tay kéo quần lót hắn xuống, nắm lấy phân thân của hắn.
“Ah!”
Nghe thấy hắn kiềm chế tiếng kêu nho nhỏ, tôi càng chăm chú dao động lên xuống, khiến ‘thằng bé’ ngày càng đứng thẳng, sưng to.
“Em muốn anh!” Tôi cười ngọt ngào, trực tiếp ngồi trên người hắn, dùng cơ thể mình bao bọc lấy hắn. Lúc hắn tiến vào trong tôi mới phát hiện thì ra ham muốn của tôi với hắn đã khiến tôi sớm ẩm ướt, cũng vì vậy chẳng có trở ngại gì trong việc tôi tiếp nhận vật lớn của hắn.
“Huyên… anh chưa mang bao…” Hàn Thư miễn cưỡng thu hồi vẻ mặt tràn đầy dục vọng, muốn rút ra khỏi người tôi đi lấy bao.
“Hôm nay là kỳ an toàn của em, để em phục vụ anh…”
Tôi giữ anh lại, bắt đầu lay động mông mình. Có lẽ dục vọng của Hàn Thư ức chế nãy giờ đã bị tôi quyến rũ đến không nhịn nổi. Tôi vừa nói xong, hắn đã dùng sức đụng vào trong thân thể tôi, từng đợt từng đợt khiến động tác xâm nhập ngày càng sâu, tay hắn cũng không quên âu yếm bộ ngực tôi…
Sau một hồi kích tình, Hàn Thư xuất ra bên trong. Tôi thở hổn hển dựa vào ngực hắn, cảm nhân phân thân hắn chậm rãi thu nhỏ, sau đó rời khỏi cơ thể tôi.
“Huyên, em sao vậy?” hắn nghi hoặc nhìn tôi.
“Em muốn giải thích với anh. Em rất muốn anh. Em không thích anh không để ý đến em, không thích anh không đụng đến em, không thích anh không phụ em nấu cơm, không thích anh không cùng em ân ái…” Tôi đem hết sự cô đơn mấy ngày nay nói ra, nước mắt cũng bất giác rơi xuống.
“Đừng khóc”. hắn nhìn tôi, thay tôi lau nước mắt, rồi hôn lên môi tôi, hôn đến mức khiến tôi không thở nổi nữa mới chịu buông ra.
“Ngày đó anh ra ngoài suy nghĩ cho kĩ, còn hỏi thăm bạn bè. Nó hỏi anh tại sao lại muốn sống chung với bạn gái. Anh thật sự không hề nghĩ rằng sẽ xem em như công cụ phát tiết, chỉ là anh yêu em, nếu không sẽ không đụng đến em. Anh không thể ân ái với người mà anh không yêu thương. Hôm đó anh đã hỏi rất nhiều, cuối cùng mới có đáp án…”
Sau đó hắn đến tủ đầu giường lấy ra một sợi dây chuyền, đeo lên cổ tôi rồi nói: “Anh đã nghĩ là anh rất thông minh, không ngờ lại ngu ngốc như vậy. Anh vẫn luôn cho là mình đã biểu hiện rất rõ ràng tình cảm của mình, cho nên anh đã quên không nói với em rằng ‘anh yêu em’. Mấy ngày nay anh đi làm thêm với bạn, định sẽ tặng em vào ngày mai, không ngờ hôm nay em đến trước…”
“Ừm!” Tôi cảm động, thẹn thùng nhìn hắn.
“không cần phải thẹn thùng như vậy! Kỳ thật anh cũng rất vui vẻ, anh cứ cho là trước giờ chỉ có anh để ý em, ham muốn em, giờ mới biết rằng…” hắn kéo hai tay tôi, kề mặt sát tôi cười cười.
“… Em muốn đi tắm…” Tôi thẹn thùng vì lời nói “trúng tim đen” của hắn.
“Chiến tranh chấm dứt! Em còn thiếu anh 7 lần, lần này là em quyến rũ anh nên không tính. Bây giờ 7 lần còn lại anh đều muốn ra bên trong!!”
“Hừm! Anh rất đáng ghét!”. Tôi quẫn bách tìm cách trốn khỏi tay hắn, nhưng lại bị hắn ôm lấy.
“Tắm rửa xong chúng ta lại vào phòng em ngủ! Bằng không ngủ phòng anh, em lại không ngủ được”. hắn dịu dàng, ôm tôi đến phòng tắm.
Trước khi đi tôi nhìn lại gian phòng của hắn, ngoại trừ mấy ngày này hắn về phòng mình, nửa thời gian còn lại đều ngủ ở phòng tôi. Trước kia tôi cho là hắn muốn ngủ phòng tôi, giờ mới hiểu ra hắn biết tôi có bệnh “quen giường” cho nên dù chúng tôi ân ái ở đâu, khi tỉnh lại, lúc nào tôi cũng đang nằm trên giường mình.
Bạn Trai Háo Sắc Của Tôi Bạn Trai Háo Sắc Của Tôi - Ẩn