Vũ Sát Âm Kì epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 5
hương 6: Cứu mỹ nam thôi…..
Bức tường lửa bị phá vỡ, hình dạng khối băng dần lộ diện, chẳng phải kì trân dị bảo gì mà là….. một cực phẩm mỹ nam….nhưng tiếc là đang bị tầng băng khá dày bao phủ….
“Không phải kì trân dị bảo….mà là một cực phẩm mỹ nam nga~….có nên cứu không ta, chẳng biết là người tốt hay kẻ xấu………thôi thì làm phước một lần vậy….sau này để đức lại cho con cháu…hắc hắc…với lại tên này trông đẹp yêu nghiệt thế này..đem về làm hậu cung của ta cũng được…hắchắc”( t/g: nếu ngươi không cứu thì ngươi chẳng có con cháu đâu mà để đức…#.#)
Nói là làm liền, ngay tức khắc cánh tay phải nàng đưa lên, nhưng sao không có đạo ánh sáng nhỉ? Bởi vì nàng dùng ngọn lửa vừa thu lúc này phóng ra, thế là vừa không mất công lực vừa có hiệu quả(t/g: khôn lõi >o Tảng băng kia tan chảy từ từ…. dần dần thì nguyên thể cực phẩm mỹ nam cũng lộ diện: làn mi cong khép hờ như đang ngủ, mày kiếm không một chút động tĩnh, da mặt trắng, mịn màng như nữ tử, mái tóc xõa lòa xòa trong thật “nam tính”, đôi môi mỏng hồng hồng, khuôn mặt tỏ ra sát khí – lạnh khốc – vô tình, thân hình săn chắc, vạm vỡ,một thân trường bào màu đỏ, càng tăng thêm tính phúc hắc của hắn….nhưng sao thế nhỉ?? Trông không có sức sống, rõ ràng vẫn đang sống mà…..
Bàn tay bé nhỏ của nàng khẽ bắt mạch hắn, mạch không đập???? không thể nào….rõ ràng là máu vẫn còn trong các mạch, không hề bị phân hủy hay đông cứng…..(t/g: lại một kĩ năng đáng ngờ)
Lấy trên tóc xuống một cây kim bạc, mảnh và dài….. châm vào nguyệt đạo của hắn….thật bất ngờ khi rút kim ra, phần được đâm vào da thịt hắn chỉ toàn một mảnh màu đen kịt……..Hắn trúng độc…
Đưa kim bạc lên mũi ngữi là: Độc Phù Đoạn Tử. Sau trúng độc, độc sẽ trực tiếp tâm kinh(tấn công lên thần kinh) làm đại não tê liệt, lâm vào tình trạng mê man, nếu trong vòng 3 ngày, độc sẽ từ từ tấn công lục phủ ngũ tạng, làm chúng thối rửa, chết một cách đau đớn nhất, khó coi nhất. Điều quan trọng nhất là: Độc Phù Đoạn Tử không có thuốc giải
Người hại tên nam nhân này cũng thật tàn độc, chắc là có huyết hải thâm thù gì đây.
Cũng may, sư phụ nàng là Độc Quỷ Vương, không phải không có cách mà là cơ hội là 50 50 a~
Chỉ còn cách dĩ độc trị độc, nhưng nếu hắn số hắn chưa tận, thì sẽ sống còn nếu………haizzzz…
Vậy phải xem số phận của hắn rồi….lấy trong người một lọ thuốc độc của nàng điều chế cho hắn uống, vận chuyển nội công để viên thuốc đi vào kinh mạch…..
Sắc mặt của hắn từ từ chuyển biến, không còn trắng bệch như trước nữa, đã có phần chuyển sang hồng hào, có hồn hơn….thật may chó hắn, nàng thở phào nhẹ nhõm
Nhưng …..hắn vẫn chưa tĩnh…
“trời ơi, sao tên này vẫn không chịu tĩnh thế này, băng đã tan, độc cũng đã giải sao không chịu tĩnh dậy để ta hỏi chút coi…………..ấy chết…..sao ta lại quên vậy nè, haizz xem ra máu vẫn còn bị ảnh hưởng bởi hàn khí, chưa lưu thông được, rốt cuộc rồi ta cũng phải sử dụng nội công của mình….” Đó là tiếng lòng của nàng………
Nàng khẽ đỡ hắn ngồi dậy, áp bàn tay của nàng vào tay hắn “qoa, tay hắn to quá……ấy chết….mình nghĩ gì vậy nè…phải tập trung…phải tập trung” nàng lắc lắc đầu rồi bắt đầu vận khí…… Khói từ đâu bốc lên trên đỉnh đầu của 2 người….
Cảm nhận được cơ thể trở nên tốt hơn, và dường như có một luồn khí đang không ngừng đã thông kinh mạch cho hắn….Hắn khẽ mở mắt, đôi mắt đẹp không từ miêu tả, màu hổ phách quyến rũ, có phần lạnh lẽo. Trước mắt hắn bây giờ là một mỹ nhân xinh đẹp như thiên tiên, mày liễu, mi cong, mũi thanh, môi mỏng căn mềm, và cái mùi hương thoang thoảng ấy….ánh mắt khẽ di chuyển, hắn nhìn thấy mỹ nhân cũng mặc một bộ bạch y như “người kia”…..Ánh mắt ấy khẽ xao động, có phần mừng rỡ, có phần hoang mang, có phần kích động…..
Bỗng dưng cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, hắn lại chìm vào giấc ngủ…nhưng lần này không phải mê man mà là một giấc ngủ bắt đầu cho những sự kiện mới…..
…………………………….
Nàng thu hồi công lực, từ từ mở mắt, cực phẩm mỹ nhân lại hiện diện…. Bây giờ nhìn kĩ lại thì trông hắn không phải người của Y Sơn Cốc này, Liếc nhìn lên trường bào màu đỏ kia, nàng phát hiện một miếng ngọc bội được điêu khắc tinh xảo với chữ: Cung Vô Tâm – Đỉnh Hàn Sơn.
“Được lắm, ta sẽ lấy ngọc bội này, sau này ta sẽ lại tìm đến ngươi, hãy chờ đó khi ngươi khỏe lại…Ngươi sẽ là của ta.” Nàng khẽ mỉm cười, đi ra khỏi Băng động mà chẳng hay biết “mô tê” gì….
Vũ Sát Âm Kì Vũ Sát Âm Kì - shu lazy