Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Độc Quỷ Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 5: Bóng Trắng Bí Mật
Đ
êm đã khuya, Linh Phụng mới về tới thị trấn Đông Môn.
Thân gái một mình, nàng không muốn đi vào những khách điếm, nên nàng tới ngôi chùa Dược Sư xin ngủ qua đêm.
Chùa Dược Sư là thiền môn gồm toàn các vị nữ ni tu trì nên Linh Phụng được thoải mái trong hậu liêu.
Tuy có giường chiếu đàng hoàng, nhưng Linh Phụng vẫn trằn trọc không ngủ được. Phần tiếc thương thúc phụ, phần lo lắng cho phụ mẫu và hai đệ đệ... chẳng biết đã lưu lạc nơi đâu.
Qua trận giao đấu giữa Tứ đại pháp vương và mụ Kim Tiền Xú Phụ, nàng lờ mờ hiểu rằng bọn Vạn Độc Quỷ môn đã tàn phá sơn trang nhưng không tìm ra pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục mà bá phụ nàng đem từ Tây Vực về cất giấu ở nơi nào đó. Bởi vậy bọn chúng đang truy lùng thúc phụ Kim Điêu Tam Kiệt Thượng Quan Kỳ Tâm và nàng. Tất nhiên chúng chưa biết thúc phụ nàng đã chết.
Linh Phụng trăn trở trên chiếc gối, thầm nói một mình:
- Ta phải tìm cho ra song thân và hai đệ đệ chưa biết sống chết, một thân trước bẫy rập của Vạn Độc Quỷ môn ta khó tránh muôn ngàn nguy hiểm.
Nàng ta trằn trọc suốt hai trống canh, còn một lúc trời mới rạng sáng Linh Phụng cảm tạ vị ni sư để tiếp tục lên đường.
Ra khỏi ngôi chùa, Linh Phụng lẩm bẩm:
- Thúc phụ nói song thân ta chạy về hướng Hoàng Thạch Xuyên, chắc là tới Miêu gia bảo.
Nàng rời ngay thị trấn Đông Môn, phi thân vun vút về vùng Hoàng Thạch Xuyên phía trước.
Lúc mặt trời lên cao Linh Phụng đã tới vùng rừng núi xanh tươi mát mẻ, trong lòng nàng ngập tràn hy vọng. Nàng sẽ gặp song thân cùng hai đệ đệ ở nơi này, lại vui vẻ tái ngộ cô bạn gái Miêu Khả Tú.
Thoải mái trong lòng nên Linh Phụng phi hành không biết mệt, lát sau hẻm núi Hoàng Thạch Xuyên đã hiện ra trước mắt.
Cô gái reo lên:
- Miêu gia bảo kia rồi.
Khu nhà của gia quyến người bạn thoắt ẩn hiện sau rặng cây xanh, Linh Phụng mừng rỡ phóng vụt tới.
Nhưng bỗng nàng khựng lại, quang cảnh trước mắt khiến nàng đau nhói. Xuyên qua cửa đổ nát, những nếp nhà bên trong Miêu gia bảo tuy còn hình thức, nhưng tường vách bị tàn phá, đồ đạc bừa bãi ngổn ngang chẳng còn một bóng người...
Linh Phụng thảng thốt kêu lên:
- Trời, sao có cảnh tang thương ghê gớm thế này? Gia đình Miêu Khả Tú đâu? Phụ mẫu và hai đệ đệ ta đâu?...
Buông mình xuống chiếc ghế đá, ôm lấy đầu mình, đưa đôi mắt như không có hồn nhìn cảnh điêu tàn của Miêu gia bảo.
Giữa khung cảnh ngổn ngang, Linh Phụng nhìn thấy một miếng bạch thạch mỏng, nàng vội nhặt lên xem. Giữa miếng bạch thạch trắng tinh nổi bật hình một con nhện màu đen nhánh.
Linh Phụng bàng hoàng:
- Trời ơi, thạch bài của bọn Vạn Độc Quỷ môn, vậy là cũng chính bọn chúng đã tàn phá Miêu gia bảo. Ôi, toàn gia Miêu gia bảo đã bị tru sát rồi chăng?
Lạnh buốt sống lưng, cô gái liên tưởng tới một điều ghê gớm. Nàng đau đớn kêu lên:
- Nếu phụ mẫu và hai đệ đệ ta cùng tới đây thì...
Không dám nghĩ sâu thêm nữa. Nàng sục sạo khắp các phòng, lật tung đồ đạc để xem có xác chết nào chăng. Nhưng tuyệt nhiên nàng chẳng thấy có một tử thi nào, chỉ có những vũng máu khô vương vãi...
Nàng chợt nhớ lại lời thúc phụ và câu nói của Kim Tiền Xú Phụ... nàng hiểu rằng bọn Vạn Độc Quỷ môn chẳng những tàn phá riêng Thượng Quan sơn trang mà chúng còn triệt hạ tất cả những gia phái có liên hệ trong vùng để tìm cho ra pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục...
Linh Phụng bỗng kêu lên hoảng hốt:
- Còn Vương Hán Sơn, chàng đã ra sao?
Nàng vụt phóng vèo ra khỏi Miêu gia bảo.
Những sự kiện dồn dập vừa qua khiến cho Linh Phụng chưa nghĩ tới một hình bóng thương yêu là chàng công tử Vương Hán Sơn. Sực nhớ tới những gia phái có liên quan với Thượng Quan Kim Điêu, nàng mới sợ cho Vương Hán Sơn ở Vương Đài trang cách nơi này vài mươi dặm.
Trong lúc phi hành, Linh Phụng vẫn căng thẳng... Bởi gia đình nàng lâm nạn thì gia quyến người yêu cũng khó được bảo toàn.
Khi Linh Phụng vượt qua Tống Linh võ đường, Nàng càng thêm lo sợ bởi gia phái Tống Linh võ đường cũng bị triệt hạ. Số phận chàng Tống Phi Bằng còn gặp nguy nan huống chi Vương Hán Sơn là người thân thiết với Thượng Quan võ phái.
Quả thật, lúc Linh Phụng đến Vương Đài trang thì cảnh hoang tàn đổ nát cũng chẳng khác gì ở Miêu gia bảo và Tống Linh võ đường.
Nàng ôm mặt kêu lên đau đớn:
- Vương Hán Sơn... huynh đã phiêu bạt nơi nào?
Linh Phụng bàng hoàng với cõi lòng tan nát... Phụ mẫu và hai đệ đệ biệt tăm, người yêu lưu lạc, đến cô bạn thân Miêu Khả Tú cũng chẳng còn?
Ôi, bá phụ tuyệt tích, thúc phụ từ trần... Bây giờ nàng còn sống với ai đây?
Qua phút đau thương trước cảnh hoang tàn của Vương Đài trang, đôi mắt Linh Phụng đã ngời lên rực lửa.
Tiếng nàng rít qua kẽ răng:
- Không, ta phải sống để tìm ra phụ mẫu, hai đệ đệ và tận diệt bọn Vạn Độc Quỷ môn tàn ác...
Đau đớn nhìn khung cảnh tang thương của Vương Đài trang với đôi mắt đẫm lệ một lần cuối, Linh Phụng phóng vút đi.
Cô gái không hề biết có một bóng trắng đang chập chờn theo dõi nàng như hồn ma bóng quế. Kẻ bí mật trong bộ y phục toàn trắng này đã ẩn hiện theo nàng từ Tống Linh võ đường qua Vương Đài trang. Hắn cố giữ một khoảng cách vừa đủ, có lúc núp vào tàn cây, có khi ẩn nấp trong khe đá, giấu hành tung thật kỹ để bám theo Linh Phụng.
Lúc Linh Phụng vừa rời Vương Đài trang là bóng trắng vùn vụt lao theo nàng ngay.
Hắn lẩm bẩm nói trong làn gió ngược chiều:
- Không ngờ Linh Phụng đã luyện được tuyệt kỹ phi hành. Ta theo nàng từ Tống Linh võ đường sang đây muốn hụt hơi, bây giờ còn phải ẩn hiện sau lưng nàng tới chốn nào nữa.
Trong khi đó đầu óc Linh Phụng ngổn ngang trăm mối, nên nàng cứ trổ thuật khinh thân đề khí vèo vèo về phía trước, chẳng hề lưu tâm đến phía sau. Cho dù nàng nhìn lại cũng chẳng thấy được gì bởi kẻ theo dõi nàng ẩn hiện nhanh hơn tia chớp.
Chủ định của Linh Phụng là cứ phóng mình dọc theo nẻo sơn xuyên này, may ra sẽ gặp Vương Hán Sơn, Miêu Khả Tú hoặc dấu vết của phụ mẫu với hai đệ đệ.
Lát sau, Linh Phụng đến một tiểu thị nơi ngã ba đường sơn dã. Nơi đây có một chợ nhỏ địa điểm trao đổi buôn bán của sơn dân với thương lái.
Tinh thần căng thẳng, bao tử lại cồn lên, nàng nói thầm:
- Góc chợ có một tửu quán, ta vào ăn rồi nghỉ ngơi một lúc sẽ tiếp tục hành trình.
Nàng đáp xuống ngã ba đường rồi rảo bước đến quán rượu, nơi có tấm bảng ghi mấy chữ:
"Phiêu Bồng Tửu Điếm".
Bảng có chạm chữ vàng, tự dạng bay bướm đẹp mắt nhưng Linh Phụng đâu chú ý gì tới chữ nghĩa. Nàng vào thẳng trong quán rượu, kéo ghế ngồi vào bàn như đệ tử Lưu Linh thứ thiệt.
Gã tửu bảo vừa chạy tới, Linh Phụng đã vỗ bàn kêu:
- Đưa ra cho ta một hũ Mai Quế Lộ và một con gà quay...
Tửu bảo dạ vang, còn đám tửu khách trong quán đều dòm ngó nàng. Có lẽ họ lấy làm lạ khi thấy một cô gái một mình vào tửu điếm kêu rượu uống tỉnh rụi như bọn mày râu.
Nàng cố lấy vẻ tự nhiên tảng lờ tất cả.
Cũng vì chẳng muốn liếc dọc nhìn ngang nên Linh Phụng chẳng thấy một lão già khoác đạo bào trắng đi theo phía sau nàng. Lão ngồi dựa gốc cột theo dõi nàng từng cử chỉ.
Phải chăng lão ta chính là cái bóng trắng xuất hiện rình rập Linh Phụng suốt quảng đường dài?
Một quái nhân, hay một kẻ thù bí mật?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Độc Quỷ Môn
Trần Thanh Vân
Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=van_doc_quy_mon__tran_thanh_van