Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trời Đất Tác Thành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5: Sòng Bạc Hoàng Gia (1)
T
rên bàn đánh bạc, nửa ván cuối bắt đầu.
Trịnh Đình và Trịnh Ẩm vẫn chưa trở về, Doãn Bích Giới dựa vào cạnh quầy rượu, ánh mắt không nháy mắt nhìn bàn đánh bạc.
Tuy rằng bởi vì khoảng cách, không thấy rõ mặt bài và số tiền đặt cược cụ thể, nhưng hành động phạm vi lớn, cô vẫn có thể đoán ra.
Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, sau khi đặt cược xong, chia bài theo hướng chiều kim đồng hồ, chia ỗi người hai lá bài úp xuống, bắt đầu tiến hành đặt cược vòng thứ nhất.
Dell vừa mới cược xong, mà Kha Khinh Đằng ngồi ở bên trái Dell lại là người chơi hành động trước.
Toàn bộ người trên bàn đang nhìn anh, chỉ thấy anh trầm mặc một lúc, thần sắc hờ hững đẩy ra thẻ đánh bạc ra giữa bàn.
Sau anh, những người khác cũng thay phiên cược vào, mà có một gã người chơi lúc này lại lựa chọn bỏ bài.
“Thật có lỗi, Lôi tiên sinh, ngài đã không còn quyền đi nữa.” Người chia bài tuyên bố nói.
Doãn Bích Giới nhìn động tác bỏ bài của người đàn ông kia, đuôi lông mày của cô hơi nhướng lên.
Lúc này người chia bài phát ra ba lá bài công khai đến giữa bàn để mọi người thấy rõ, tiếp theo mọi người lại dựa theo hướng chiều kim đồng hồ đặt cược như vòng đầu tiên.
Lại thêm một gã lựa chọn bỏ bài.
“Thật có lỗi, Lôi tiên sinh và Ronal tiên sinh đã bỏ bài, hai vị không thể tham gia ván bài nữa.” Người chia bài nói.
Doãn Bích Giới nhắm mắt, sau khi hít một hơi thật sâu, cô liền nhìn Kha Khinh Đằng.
Cặp mặt kia trước sau vẫn không gợn sóng sợ hãi.
Hai bàn tay của anh đang chồng lên nhau, dưới chiếc mũi thẳng tắp là đôi môi mỏng mím lại.
“Được rồi, bây giờ mọi người thả lỏng một chút.” Lúc này Dell cười mỉm, ra hiệu với người hầu rượu.
Doãn Bích Giới nghiêng đầu nhìn, liền thấy người hầu rượu mở ra cánh cửa phía sau quầy rượu, trong cửa có mấy người phụ nữ lần lượt bưng rượu đi ra, dáng người đẹp lại ăn mặc khêu gợi.
“Doãn tiểu thư.” Cô đột nhiên nghe thấy Dell gọi tên mình.
“Ly rượu này của Kha, có thể phiền cô đưa tới không?” Dell nhìn cô ở xa xa, đôi mắt lộ ra ý cười, lại có chút mập mờ mà sờ cằm, “Trước kia có một lần Kha đến chơi bài, tôi đã quên không thể an bài phụ nữ đưa rượu, kết quả ngày hôm sau, một nửa máy móc trong sòng bạc của tôi đều báo hỏng.”
“Phiền cô rồi.” Dell đề nghị nhiều lần.
Lúc này người hầu rượu cung kính chuyển ly rượu đến cạnh tay cô, cô cắn môi, vươn tay nhận ly rượu.
Ánh mắt Kha Khinh Đằng không chớp mắt nhìn cô, thân thể nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế.
Từng bước một, tầm mắt của mọi người hướng về cô, cô đi tới bên cạnh anh.
Vừa mới buông ly rượu xuống cạnh tay anh, cổ tay cô đã bị anh nắm giữ.
Anh khẽ dùng sức, cô liền thuận thế bị anh kéo người xuống, một cái hôn vô cùng tự nhiên dừng ở bên môi cô.
“Vẫn ngon miệng như trước.” Anh kề sát môi cô, vuốt ve nói.
Mọi người nhìn họ chăm chú, trái tim của cô đập càng lúc càng nhanh, trầm mặc vài giây, cô đột nhiên nở nụ cười, “Chúc anh may mắn.”
Tươi cười như thế, ánh mắt Kha Khinh Đằng hơi híp lại.
Nói xong, cô đứng dậy muốn rời đi, nhưng anh vẫn không buông tay.
“Em nên nói thế này,” ánh mắt cô như thanh kiếm sắc bén, anh giơ tay lên chạm vào môi cô, “Anh yêu, chúc anh may mắn.”
Cô nhìn anh.
Ánh mắt anh trầm tĩnh như mặt biển đêm, lại khiến người ta kinh hãi.
Trở lại quầy rượu, cô cảm thấy hơi đau đầu, loại dự cảm nguy hiểm cấp bách quanh quẩn trong lòng cô.
Trong đầu chợt nghĩ tới gì đó, cô cúi đầu nhìn nhánh hoa huệ mà Kha Khinh Đằng cài vào rãnh ngực của mình trước đó.
Cô nhanh chóng dùng ngón tay mở một lớp cánh hoa ra, nhìn thấy một thiết bị nho nhỏ đèn đỏ loé ra giấu ở trong cánh hoa.
Là máy nghe lén.
“Doãn tiểu thư.” Nghe ba chữ này, cả người cô giật mình, chợt quay đầu lại, phát hiện là Trịnh Đình đã biến mất thật lâu.
Anh ta mỉm cười đưa cho cô ly rượu, “Vừa mới pha xong.”
Cô giả vờ bình tĩnh nhận lấy ly rượu, uống lên mấy hớp, rồi nhìn Trịnh Đình, “Các người vừa đi đâu thế? Tiểu Ẩm đâu?”
Nhưng Trịnh Đình không trả lời, chỉ tỏ ý cô tiếp tục xem ván bài.
Trên bàn đánh bạc người chia bài phát ra bốn là bài công khai đến giữa bàn, bắt đầu vòng cược thứ ba.
“Tôi bỏ bài.” Đến phiên Lydia, cô ta nói.
“Lydia tiểu thư, cô không thể tham gia ván bài nữa.” Người chia bài nói.
“Được.” Ngữ điệu của Lydia dường như không tiếc nuối chút nào, nghe đi nghe lại vẫn mơ hồ ẩn chứa sự sẵn sàng.
Không khí trong đại sảnh đã trở nên càng thêm kỳ quái, Doãn Bích Giới cẩn thận quan sát động tác của những người đã bỏ bài, cô cảm thấy đầu mình phình ra đau đớn ngày càng nghiêm trọng, liền giơ tay xoa mi tâm, không thể ngừng hít sâu.
Đến vòng cược cuối cùng.
Chỉ còn lại ba người không bỏ bài trên bàn đánh bạc.
“Tôi bỏ bài.” Một lát sau, hai tay của Dell rời khỏi bàn, gối lên sau đầu.
“Dell tiên sinh đã bỏ bài, không thể tham gia ván bài nữa.” Người chia bài nói từng câu từng chữ, “Như vậy, bốn vòng đặt cược đã kết thúc, mời Kha tiên sinh và Meri tiên sinh tiến hành so bài.”
Lúc này Kha Khinh Đằng và Meri đồng thời mở bài của mình.
“Bài của Kha tiên sinh là con bốn, bài của Meri tiên sinh là con hai.” Người chia bài nhìn kỹ mặt bài, “Chúc mừng Kha tiên sinh đã thắng toàn bộ thẻ đánh bạc…”
Ai ngờ người chia bài còn đang nói dở thì một tiếng súng vang lên, cả người ngã xuống ghế.
Toàn thân Doãn Bích Giới chấn động, chỉ kịp thấy người đàn ông gọi là Meri tiên sinh giơ súng lên, tầm mắt cô cũng bắt đầy trở nên lờ mờ, đầu cũng đau đến tê dại, cô lấy tay cố sức nắm cổ tay của mình, muốn ình thấy rõ cục diện của hiện tại, ly rượu trong tay lúc này lập tức“xoảng”, vỡ nát trên mặt đất.
Tiếng vỡ nát rõ ràng trong đại sảnh trống trải, thính giác nhất thời được phóng đại gấp mười lần.
“Doãn tiểu thư.”
Bên tai chỉ có thể nghe được thanh âm trầm ổn của Trịnh Đình, mồ hôi trên người cô càng ra nhiều, cảm giác được mình bị người ta nửa kéo nửa đỡ đến một chỗ nào đó rất nhanh.
Tất cả giác quan đều cách xa cô, bên tai chỉ có tiếng súng không ngừng, và tiếng rống giận dữ cao giọng, còn có tiếng va chạm vào bàn đánh bạc ngã xuống ầm ầm thật lớn.
Cô hít thở từng hơi, đôi mắt đã hoàn toàn nhắm lại.
Không biết qua bao lâu, cô cảm giác mình được người ta ôm ngang từ mặt đất bế lên.
Sau đó là tiếng khởi động xe.
Hoàn cảnh xung quanh dường như yên tĩnh lại, mái tóc trên trán hình như được một bàn tay xoa nhẹ, sau khi cảm giác được độ ấm của đôi tay này, cuối cùng cô cầm cự không được mà ngủ thiếp đi.
***
Lúc cảm thấy có ý thức lần nữa, thì bên tai lại truyền đến tiếng sóng biển.
Cả người Doãn Bích Giới căng thẳng, lập tức ngồi thẳng người.
Tầm mắt không còn mơ hồ, sắc trời trước mắt hình như là giữa trưa, ánh mặt trời chiếu nghiêng trên mặt biển yên ả mênh mông vô bờ, tia sáng lấp lánh.
Cô có chút kinh ngạc, phát hiện bây giờ mình lại ở trên boong tàu của một chiếc du thuyền.
“Tỉnh rồi?”
Một thanh âm lãnh đạm vang lên bên tai.
Cô nghiêng đầu nhìn, trông thấy Kha Khinh Đằng đang mặc áo sơ mi đen, anh cuộn tay áo lên, tựa vào cạnh lan can ở trước mặt nhìn cô.
Hoàn cảnh phản quang, chỉ cảm thấy ngũ quan của anh càng hiện lên vẻ sâu xa lạnh lùng, khiến cho ánh nắng giữa trưa cũng lạnh theo.
Anh thấy cô không nói gì, lúc này liền đi tới, xoay người nhặt lên tấm chăn vốn đắp trên người cô, nhưng bởi vì cô ngồi dậy mà rơi xuống.
Khi anh muốn đắp lại trên người cô thì cô đột nhiên nhìn anh rồi cất lời, “Quần áo trên người tôi làm sao mặc vào?”
Trước đó cô mặc lễ phục, nhưng hiện tại lại biến thành quần dài áo dài.
Động tác đắp chăn cho cô dừng lại hai giây, anh cong khoé miệng cười, “Doãn Bích Giới, lúc tôi còn rất nhỏ đã có thể ở trong hoàn cảnh tối tăm mà dùng kim nhọn và cây bạc hà để phá bom.”
Cô vẫn không nhúc nhích, “Anh muốn nói, anh nhắm mắt giúp tôi thay quần áo.”
“Tôi đã nhìn.” Anh lại lộ ra dáng vẻ rất kiên nhẫn.
“Nhìn thấy gì?” Gân xanh trên trán cô từ từ nổi lên.
“Tất cả.” Anh rõ ràng đem trọng lượng của toàn thân đặt trên tay vịn chỗ ngồi của cô.
Cô không nói hai lời, tay nắm thành quyền bay vụt thẳng đến hai má của anh.
Anh ung dung vươn tay cầm nắm đấm của cô, cũng là vài động tác rất nhỏ bé, đặt cô nằm trên ghế, chóp mũi đối với chóp mũi.
Thân mật.
Trong đầu cô đột nhiên hiện lên hai chữ này.
Người đàn ông lạnh lùng tuyệt tình như thế, vì sao lại cho cô cảm giác như vậy.
Hô hấp của nhau ngay tại viền môi của đối phương, cô cắn chặt răng, thật sự không chịu nổi, dứt khoát nghiêm mặt đối diện anh.
“Em nên ngoan một chút thì tốt hơn.” Ánh mắt Kha Khinh Đằng híp lại, “Giống như hai năm trước.”
Nghe anh nói những lời này, thần sắc cô đột nhiên lạnh xuống.
“Thả tôi ra.” Thanh âm của cô không có cảm tình gì.
Lần này anh cũng không tiếp tục đè cô nữa, buông tay thả cô ra.
Lúc này cô từ trên ghế đứng dậy, nhìn anh, “Đêm qua anh bảo Trịnh Đình bỏ thuốc vào ly rượu của tôi.”
Anh cầm lấy ly rượu trên bàn, không nói chuyện.
“Những người trên bàn đánh bạc tối qua, có phải tất cả đều muốn…” Cô còn chưa nói xong, đột nhiên thấy một người từ trong khoang điều khiển của du thuyền đi ra.
Là Dell.
Thấy hắn ta mang theo thuốc lá đến bên cạnh họ, nhìn cô cười tủm tỉm, “Doãn tiểu thư, tôi là người sống.”
Cô há hốc miệng.
“Về phần bốn người khác, đều đã ngủ bình thản, đáng tiếc tôi thiệt hại một tay chia bài lão luyện, kỹ thuật của anh ta là hạng nhất.” Dell nhún vai, muốn giúp Kha Khinh Đằng châm lửa, nhưng bị anh giơ tay từ chối.
“Kha, khi nào cậu cai thuốc thế?” Dell nghi ngờ hỏi.
“Hai năm trước.” Trịnh Ẩm không biết từ đâu ra mà trả lời, “Chị Bích Giới ghét nhất mùi thuốc lá.”
Dell “Ồ” một tiếng ám muội.
Lúc này Trịnh Ẩm cười tủm tỉm kéo ống tay áo của Doãn Bích Giới, “Chị Bích Giới, muốn ăn chút gì không? Chị đã ngủ cả một đêm rồi thêm sáng nay nữa.”
Cô trầm mặc hai giây rồi gật đầu.
Ở tại chỗ đối mặt với người nào đó, cô thà tình nguyện ở cùng với Trịnh Ẩm.
Dell ở phía sau nhìn theo bóng dáng của Doãn Bích Giới và Trịnh Ẩm biến mất ở trong khoang thuyền, lúc này hắn ta xoay đầu qua, đầy hứng thú nhìn Kha Khinh Đằng, thấp giọng nói, “Từ hai năm trước đến giờ, tình trạng hai người ở cùng nhau vẫn là thế này à?”
Kha Khinh Đằng uống hớp rượu, phớt lờ hắn ta.
“Chẳng lẽ lời đồn trên phố nói, giường ở biệt thự của cậu…đã sập vài lần, là thật sao?” Trong mắt Dell lộ ra vẻ hoảng sợ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trời Đất Tác Thành
Tang giới
Trời Đất Tác Thành - Tang giới
https://isach.info/story.php?story=troi_dat_tac_thanh__tang_gioi