Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trao Nhau Hạnh Phúc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phần V -
H
uyên Giao ngồi trên chiếc băng ghế dài ngoài phòng bệnh nhân. Dãy hành lang im lặng không một bóng người. Huyên Giao đưa mắt nhìn mông lung về phía trước. Mảnh trăng non trên bầu trời chiếu vào sân bệnh viện ánh sáng lấp loáng.
Thư Hiên ngạc nhiên trước vẻ suy tư của Huyên Giao. Anh đứng đây đã lâu mà Huyên Giao vẫn không hay. Đến khi anh cất lên tiếng nói thì Huyên Giao bỗng giật mình:
- Mơ mộng gì thế, cô tiên nhỏ?
Huyên Giao ngước lên nhìn Thư Hiên với nụ cười nở trên môi. Anh đến ngồi bên cạnh Huyên Giao. Thư Hiên có thể hỏi cô một câu êm ái đến thế sao? Thường thì anh rất hay tỏ thái độ tự cao châm chọc, rất ít khi tỏ ra thân ái thật sự.
Giọng Thư Hiên vẫn thân mật hỏi lại:
- Cô đang mơ gì thế?
Huyên Giao bật cười:
- Tôi đang mơ trở thành trẻ nít.
- Trời đất!
Mày Thư Hiên nhướng lên. Đôi môi bật lên tiếng kêu. Huyên Giao thích thú nhìn anh. Thư Hiên vẫn chưa hết thắc mắc:
- Sao, cô muốn trở thành trẻ nít à? Để làm gì?
- Để khỏi phải làm gì mà chỉ được vui chơi và nhất là sẽ có thật nhiều đồ chơi tuyệt đẹp.
Thư Hiên lại phỏng vấn:
- Sao cô lại nghĩ đến đồ chơi? Cô không định quảng cáo chứ?
- Thì cũng có những hãng đồ chơi đến công ty quảng cáo.
- Tôi nhớ cô chỉ thiết kế mẫu quảng cáo thôi mà.
- Thiết kế cũng là gián tiếp quảng cáo rồi.
Thư Hiên cắc cớ hỏi:
- Có khi nào cô quảng cáo hàng gốm sứ cho tôi không?
Huyên Giao cười hồn nhiên:
- Hàng của anh đâu có quảng cáo với mấy đứa con nít được.
- Tức là cô chỉ thích chơi với mấy đứa con nít?
- Chơi với mấy đứa con nít dễ chịu hơn người lớn nhiều.
- Người lớn khó chịu như thế nào?
- Như anh đó, rắc rối và phức tạp.
Thư Hiên kêu lên:
- Tôi mà phức tạp rắc rối ư?
Huyên Giao nhìn Thư Hiên với ánh mắt trong veo:
- Anh phải tự biết về anh chứ.
Giọng Thư Hiên vang lên ấm áp:
- Tôi tự biết tôi là một người bạn thân thiết của Huyên Giao.
"Bạn thân thiết" Huyên Giao ngẩn ngơ nhìn sững Thư Hiên. Có thật Thư Hiên muốn làm bạn thân thiết với cô?! Để làm gì? Bên cạnh Thư Hiên đã có người bạn đời thân thiết là Hà Nghi rồi, cần gì Huyên Giao nữa? Huyên Giao vội trả lời Thư Hiên:
- Có lẽ tôi là bạn thân thiết của Trâm Oanh, đúng hơn là của anh.
Mắt sáng vụt lên, giọng Thư Hiên đầy thích thú:
- Ôi, Trâm Oanh thật hạnh phúc khi có cô là bạn.
Huyên Giao mỉm cười giải thích:
- Sống gần mấy đứa trẻ để thấy mình trẻ và hồn nhiên như chúng.
Thư Hiên chậm rãi nhận xét:
- Tôi chưa thấy ai kỳ lạ như cô. Đang ở độ tuổi này lại mong ở độ tuổi khác.
- Tôi thấy lứa tuổi thơ là đẹp nhất.
Thư Hiên dừng lại thật lâu trên gương mặt Huyên Giao với tia nhìn ấm áp và đôn hậu.
- Thật ra lứa tuổi nào cũng có nét đẹp riêng của nó.
Im lặng, Huyên Giao lắng nghe. Giọng dịu ngọt của Thư Hiên mơ hồ đi vào tâm trí cô.
- Cô có biết rằng cô đang ở vào thời kỳ rực rỡ nhất của một đời người? Thời kỳ thanh xuân, thơ mộng, Huyên Giao chính là một bông hoa vừa chớm nở với hương thơm thoang thoảng làm dịu mát lòng người. Là một cô gái xinh xắn, dễ thương và sôi động, Huyên Giao hẵng phải bằng lòng với điều này chứ?
Không ngờ chỉ câu nói đùa chơi mà Thư Hiên đã triết lý với cô một tràng dài như thế. Những lời Thư Hiên nói khiến cô xôn xao. Huyên Giao mở to mắt nhìn Thư Hiên. Anh vẫn tiếp tục gần như thì thào:
- Cô là một cô gái tuyệt diệu mà tôi được gặp.
Tim Huyên Giao đập rộn. Nhắm mắt lại, cô muốn giữ mãi âm điệu này. Hình như bàn tay rắn chắc của Thư Hiên vừa nắm lấy bàn tay cô. Huyên Giao run lên, mở choàng mắt ra. Thư Hiên cúi xuống, môi anh lướt trên tóc Huyên Giao:
- Em là nàng tiên bé nhỏ của anh.
Huyên Giao bàng hoàng:
- Anh...
Nhưng rồi Huyên Giao chợt nín bặt. Tất cả chỉ là làn khói mong manh. Khói đã bay qua làm mắt Huyên Giao cay xè. Cô chợt nhớ đến Hà Nghi. Hình ảnh Hà Nghi nằm trên chiếc giường trải drap trắng của bệnh viện khiến Huyên Giao choàng tỉnh. Cô thảng thốt:
- Anh, đừng nói....
Đôi mắt Thư Hiên nhìn Huyên Giao khó hiểu. Anh như đau thương, như trìu mến. Huyên Giao cố tránh đôi mắt bí hiểm ấy. Cô lấy giọng tự nhiên:
- Chị Hà Nghi đã ngủ rồi hả anh?
Thư Hiên im lặng không đáp. Anh đang chìm đắm trong nỗi suy tư. Huyên Giao bối rối ghê lắm. Cô thật sự muốn nghĩ đến Hà Nghi nhưng rồi hình ảnh của Thư Hiên vẫn chiếm ngự trong tim cô. Ai khiến xui choa Huyên Giao gặp Thư Hiên, người đàn ông đang làm cô chao đảo? Huyên Giao nhìn anh khổ sở. Cô không hiểu nổi Thư Hiên. Tại sao anh làm như thế? Hà Nghi đang nằm trong kia, Thư Hiên đùa chăng? Huyên Giao sẽ không bao giờ là một con người tồi tệ đâu. Huyên Giao vẫn luôn biết Thư Hiên đã đính hôn rồi: đính hôn rồi, chính cô đã nhìn thấy và tham dự. Thư Hiên đã đính hôn rồi. Đó là thật tế! Huyên Giao mong rằng cô sẽ tỉnh táo chứ không rơi vào chiêm bao mộng mị.
Hà Nghi xuất viện. Huyên Giao đến công ty quảng cáo Bình Minh làm việc như bình thường. Mấy buổi chiều và tối đến dạy vẽ cho bé Khả Tú và Trâm Oanh.
Trâm Oanh thấy cô đã trách móc quá chừng:
- Mấy bữa cô không đến dạy con học làm con nản quá hết muốn học, muốn vẽ nữa.
Huyên Giao cười:
- Không có cô thì có ngoại Thân và ba con. Con phải học bình thường chứ.
- Nhưng không ai dò bài, xem bài tập của con.
Huyên Giao xem lại bài vở của Trâm Oanh. Có mấy bài tập con bé bỏ không làm. Bài thì ì ạch mới thuộc. Bức vẽ dở dang hôm nọ, nó cũng bỏ luôn. Con bé học hành rất tùy hứng. Thật khổ ghê! Huyên Giao động viên con bé:
- Được rồi, cô sẽ dò bài, xem bài tập của con.
Trâm Oanh vẫn còn thắc mắc:
- Sao cô cứ đi đâu hoài mà không đến đây?
- Cô bận việc.
- Cô bận việc gì?
Chẳng biết Thư Hiên có kể cho con bé nghe chuyện của Hà Nghi không. Huyên Giao chỉ khẽ đáp:
- Cô bận ở bệnh viện giúp một người bệnh.
Trâm Oanh reo lên:
- Thế hả cô? Vậy là nuôi người bệnh.
Huyên Giao mỉm cười trước lý lẽ hồn nhiên của con bé. Rồi cô hướng dẫn nó học bài và làm bài tập. Xong, con bé lôi bức vẽ ra bắt đầu hý hoáy vẽ. Dường như có Huyên Giao bảo ban, Trâm Oanh có động cơ học tập hơn.
Hết giờ học, Huyên Giao ra về. Không gặp Thư Hiên. Tối rồi chẳng lẽ anh còn bận việc công ty? Huyên Giao nấn ná muốn chờ Thư Hiên. Nhưng rồi chợt nghĩ, chắc anh đang đến nhà Hà Nghi, vì chị ấy mới vừa khỏi bệnh. Huyên Giao thật mâu thuẫn. Cô vừa muốn gặp Thư Hiên, vừa muốn trốn chạy. Không gặp thì tốt hơn, có lẽ ông trời đã sắp đặt như thế. Huyên Giao hối hả ra về. Cô không sao hiểu được lòng mình.
Buổi tối, đường phố trầm lặng hơn. Vẻ ồn ào nhộn nhịp sôi động ban ngày đã lắng xuống. Vừa chạy xe, Huyên Giao vừa nghĩ ngợi miên man. Bầu trời lấp lánh ánh sao đêm. Một vì sao nằm lẻ loi một góc, vì sao của Huyên Giao.
Hai ngày nghỉ trong tuần, Huyên Giao đi học nấu ăn với Hân Mỹ. Lúc đầu cô cũng nghĩ đây chỉ là chuyện đùa, nhưng hóa ra là thật. Đi học nấu ăn cũng vui. Đi học để bận rộn, để không có thời gian suy nghĩ vẩn vơ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trao Nhau Hạnh Phúc
Yến Quỳnh
Trao Nhau Hạnh Phúc - Yến Quỳnh
https://isach.info/story.php?story=trao_nhau_hanh_phuc__yen_quynh