Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Hương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
T
uấn hỏi:
- Tại sao em biết anh ở đây?
Thúy Mai đáp:
- Em tìm từ nãy giờ.
Thúy Hồng hỏi:
- Má cho em tìm à?
- Không! Em trốn!
Tuấn lo âu:
- Ba má có chạy theo em không?
Thúy Mai nói:
- Không! Lúc các anh các chị chạy theo Thiên Hương, ông Canh bắt buộc mọi người phải rượt theo nhưng ba má không chịu. Ba nói: "Các con tôi ngoan lắm. nhất định các con tôi sẽ dẫn cô bé về đây nếu chúng không thấy phi cơ liên hành tinh đến".
Khi nghe ba má nói, ông Canh có vẻ giận dữ, ông nói không thể nào để một đứa bé đi ngoài đường với chiếc vòng kim cương đó được vì người ta có thể giết nó.
Bọn trẻ hoảng hồn:
- Giết Thiên Hương! Trời!
Tuấn hỏi Thúy Mai:
- Nhưng tại sao ông Canh không rượt theo Thiên Hương?
Thúy Mai cười:
- Ông bị té trặc chân...
Vài giây sau, Tuấn hỏi:
- Mai muốn nói với anh điều đó à?
- Không! Em muốn nói em biết chỗ Thiên Hương trốn.
Bọn trẻ nhao nhao:
- Sao! Sao! Mai biết chỗ Thiên Hương phải không? Mai nói thật không?
Thúy Mai đáp có vẻ kiêu hãnh:
- Thật chứ! Mai đâu dám nói dối! Hiện Thiên Hương đang ở trong nhà thờ.
Tuấn hỏi lại:
- Chắc không Thúy Mai?
- Chắc! Em thấy Thiên Hương chạy vào nhà thờ...
Tuấn chạy trước. Cả bọn chạy sau. Tới nhà thờ, cả bọn đi vào chầm chậm. Chúng thấy Thiên Hương đang quỳ sau một dãy ghế. Cô bé úp mặt vào hai bàn tay không động đậy. Bọn Tuấn đi nhè nhẹ đến sát Thiên Hương. Thúy Hồng vuốt nhẹ tóc Thiên Hương. Cô bé giật mình quay lại. Thấy bọn Tuấn, Thiên Hương ôm mặt khóc nức nở. Tuấn nói nho nhỏ:
- Thiên Hương đừng khóc nữa, có mấy anh mấy chị đây, bé không còn sợ gì nữa!
Thiên Hương bỏ tay xuống. Nhìn ngón tay mình, Thiên Hương tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Ủa! Tại sao tay bé ướt thế này?
Hoa nói:
- Tại bé khóc đó!
Thiên Hương nói:
- Ở Át Ra bé chả như thế này bao giờ cả!
Hùng nói:
- Ở địa cầu khóc thường lắm.
Thúy Hồng lên tiếng:
- Chẳng hạn như chị, chị khóc hoài à!
Tuấn hỏi Thiên Hương:
- Tại sao bé lại chạy trốn! Mình bé làm sao biết đường vào rừng được? Bé nhớ là mấy anh hứa dẫn bé đến chỗ ba bé đón mà...
Thiên Hương nhìn bọn Tuấn có vẻ biết ơn. Cô bé nói:
- Bé biết vậy... nhưng...
Hoa hỏi:
- Bé có sợ không?
Thiên Hương gật đầu:
- Bé sợ lắm! Nhất là bé gặp một con gì có răng ghê quá, nó cứ chực cắn bé.
Bọn Tuấn liền dẫn Thiên Hương ra khỏi nhà thờ. Quần áo Thiên Hương lem luốc. Đầu gối Thiên Hương trầy da rớm máu.
Tuấn hỏi:
- Bé còn giữ chiếc vòng không?
- Còn! Chiếc vòng đó của bé mà!
- Đưa anh giữ cho, chừng nào gặp ba, anh sẽ đưa lại. Ở địa cầu, giữ chiếc vòng đó nguy hiểm lắm.
Thiên Hương lấy chiếc vòng đưa cho Tuấn. Tuấn bỏ ngay vào túi.
Thiên Hương hỏi Tuấn:
- Bây giờ anh dẫn bé vào rừng nghe?
Thúy Hồng nói:
- Trước khi vào rừng, Thiên Hương phải rửa cho sạch sẽ đã.
Thúy Hồng bèn dẫn Thiên Hương lại một vòi nước công cộng rửa mặt và rửa vết thương ở đầu gối cho Thiên Hương.
Trong khi rửa, Thúy Hồng hỏi:
- Tại sao bé nói quần áo này không phải quần áo của bé?
Thiên Hương đáp:
- Quần áo này là quần áo địa cầu. Ở Át Ra bé mặc quần áo kiểu khác. Ba bé bắt mặc như thế này để ở đây không ai biết bé ở hành tinh khác đến.
Hùng hỏi:
- Làm sao bé có quần áo này được?
Thiên Hương cười:
- Ba bé mượn bộ này ở viện bảo tàng.
Thúy Mai hỏi:
- Tại sao ở viện bảo tàng lại có quần áo của địa cầu?
Thiên Hương đáp:
- Ở Bảo tàng Át Ra có để một con búp bê mặc quần áo này tượng trưng cho một đứa bé gái ở địa cầu.
Tới đây, Tuấn nói:
- Thôi trời chiều rồi? Mình phải tìm đường vào rừng để đón ba Thiên Hương.
Thúy Hồng hỏi:
- Mình về nhà lấy xe hả anh?
Tuấn có vẻ suy nghĩ:
- Đâu được! Mình phải đi bộ! Em nên nhớ là mọi người hiện giờ đang tìm chúng ta. Nếu chúng ta bị bắt gặp thì hỏng cả, không thể nào giúp Thiên Hương gặp phi cơ liên hành tinh được.
Tuấn im lặng một lát rồi nói tiếp:
- Chúng ta không thể nào theo đường cái vào rừng được vì mọi người sẽ đón chúng ta ở đó. Chúng ta phải vào rừng bằng lối khác. Nhưng khó khăn nhất là làm sao cho mọi người khỏi trông thấy?
Hùng góp ý kiến:
- Theo tôi, mình đi theo đường chợ!...
Tuấn la to mừng rỡ:
- Phải! Theo đường chợ mọi người sẽ khó thấy chúng ta vì ở đó đông người.
Tất cả đều tán thành ý kiến của Hùng, nhưng các em không hề biết rằng các em đã lầm...
Gặp lại bọn Tuấn, Thiên Hương đã trở lại vô tư ngây thơ như buổi sáng. Cô bé cười nói tíu tít không có vẻ gì sợ hãi cả. Thình lình cô bé la lên:
- Ô kìa! Ở Át Ra cũng có thứ này!
Bọn Tuấn ngạc nhiên nhìn theo tay cô bé.
Một bà lão đang đứng bán bong bóng, một tay bà cầm chùm bong bóng đủ màu sắc, một tay bà cầm một cái bong bóng thật bự.
Cả bọn ngạc nhiên thấy Thiên Hương chạy lại cầm ngay lấy chiếc bong bóng bự trên tay bà lão rồi nói:
- Cám ơn bà!
Tuấn hoảng hốt la to:
- Thiên Hương! Bé trả lại bong bóng cho bà đó ngay.
Thiên Hương hỏi:
- Tại sao vậy anh?
- Tại vì bong bóng của bà đó chứ không phải của bé.
Tuấn bèn lấy chiếc bong bóng trên tay Thiên Hương trao lại cho bà lão. Bà lão có vẻ thương trẻ con nên mỉm cười thông cảm chả nói gì cả.
Thiên Hương ngạc nhiên:
- Nhưng... trẻ con mới chơi bong bóng mà! Sao bà cụ này cũng chơi bong bóng?
Tuấn cố giải thích cho Thiên Hương hiểu:
- Bà này bán bong bóng cho trẻ con đó!
Thiên Hương có vẻ không hiểu lời giải thích của Tuấn. Tuấn hơi buồn vì nếu có tiền nó đã mua cho Thiên Hương cái bong bóng đó rồi. Tuấn lôi Thiên Hương đi chỗ khác. Cô bé vẫn ngoái lại nhìn chùm bong bóng có vẻ tiếc rẻ. Nhưng chỉ chốc lát, cô bé quên ngay vì các gian hàng tràn ngập đủ loại đá đập vào mắt cô bé. Chỉ một gian hàng rau quả, Thiên Hương hỏi Tuấn:
- Cái gì vậy anh?
Thúy Hồng đáp thay Tuấn:
- Rau đấy!
- Người ta dùng thứ đó để làm gì?
Tuấn đáp:
- Để nấu ăn.
Hùng thêm vào:
- Mát và ngon lắm!
Thiên Hương lại ngạc nhiên:
- Không! Ăn ở nhà.
Thiên Hương cười nắc nẻ:
- Ăn ở nhà mà người ta đem ra đây làm chi vậy? Ô kìa! Các trái kia cũng dùng để ăn phải không anh?
Thiên Hương chỉ vào một gian hàng trái cây, nào là táo tây, nho, sa-bô-chê trông thật ngon.
Tuấn đáp:
- Trái cây ở địa cầu đó! Ngon lắm!
Tuấn vừa đáp xong. Thiên Hương chạy như bay lại gian hàng lấy ngay một trái táo tay đưa vào miệng cắn một miếng ngon lành. Bọn Tuấn sững sờ kinh ngạc. Việc xảy ra nháy mắt, Tuấn chỉ còn kịp chạy lại la Thiên Hương:
- Thiên Hương! Bé đừng làm thế!
Thiên Hương vừa ăn vừa nói:
- Tại sao vậy? Bé đói lắm, cả ngày nay bé không ăn kẹo!
Lúc đó, bà bán hàng trái cây nói:
- Trái táo này một ngàn đồng. Tôi lấy rẻ...
Thiên Hương mỉm cười:
- Chúng ta là bạn phải không bà?
- Tụi bay đi chung với nó phải không?
Tuấn thì thầm:
- Thưa bà, phải! Bé Thiên Hương này đang viếng địa cầu.
Nghe câu trả lời của Tuấn, bà bán hàng mừng rỡ:
- Nếu vậy tụi bây phải hùn tiền lại trả cho tao.
Tuấn, Hoa, Cường, Hải lấy tay lục túi... Chúng chả còn đồng nào cả. Thấy chúng đứng yên lặng, bà bán hàng quát to:
- Tụi bây không có tiền hả? Đi ngay không tao đập chết hết bây giờ.
Không chờ bà bán hàng quát lần thứ hai, bọn Tuấn nắm tay Thiên Hương chạy một mạch không kịp thở. Khi chạy ngang một chuồng gà, Thiên Hương dừng lại. Nhiều con gà mập béo mũm mĩm đang chạy tung tăng trong cái chuồng tre khá rộng, Thiên Hương hỏi Tuấn:
- Các con kia là những con vật hả anh?
Tuấn đáp:
- Phải! Đó là gà!
Cường chép miệng:
- Rô-ti ăn ngon lắm!
Thình lình Thiên Hương chạy như bay lại chuồng gà vừa mở cửa chuồng vừa la bà bán gà:
- Bà là người ác!
Cửa chuồng gà vừa mở, đàn gà được tự do liền chạy tung tăng ra khắp phía. Bà bán gà sững sờ không kịp phản ứng. Bà chỉ còn biết la thất thanh:
- Ăn cắp! Ăn cắp! Gà của tôi chạy hết rồi!
Bọn Tuấn lại thêm một phen kinh sợ. Cả mấy đứa đứng yên bất động chả biết xử trí ra sao cả.
Nghe tiếng la của bà bán gà, mọi người bu lại. Nhiều tiếng hỏi dồn dập:
- Cái gì vậy?
- Cái gì mà bà la dữ vậy?
Bà bán gà nắm chặt tay Thiên Hương. Bà hổn hển nói:
- Con nhỏ này mở chuồng gà làm gà tôi chạy hết rồi.
Lúc đó, đàn gà đã chạy lung tung khắp mọi ngả. Có con phóng chạy vào chỗ bán hoa làm các bình hoa đổ lung tung. Có con chạy ùa lên trên các hàng bánh làm bánh dơ ăn không được. Mọi người ùa chạy tìm bắt gà lại dùm nhưng hoài công. Bà bán gà lay mạnh Thiên Hương:
- Gà của tao! Gà của tao! Tao giết mày!
Thiên Hương sợ xanh lè xanh lét. Cô bé van xin:
- Thưa bà! Bà đừng giết tôi!
Tuấn chợt bừng tỉnh chạy lại kéo Thiên Hương thoát khỏi tay bà bán gà nhưng bà bán gà vẫn cố lấy hết sức mình giữ cô bé lại.
Thúy Hồng rống lên:
- Bà buông cô bé ra! Cô bé này không phải là người ở địa cầu.
Thúy Mai khẩn cầu:
- Thưa bà! Bà thả dùm cô bé này vì bé ở Át Ra.
Nhưng bà bán gà vẫn không lay chuyển trước những lời van xin của Thúy Mai. Bà càng lo to hơn:
- Bớ người ta! Bớ người ta! Gà của tôi! Gà của tôi mất hết rồi!
May mắn lúc đó bà lo vô một con gà chạy ngang nên vuột tay Thiên Hương. Chỉ nháy mắt, bọn Tuấn kéo Thiên Hương chạy như bay vào đám đông.
Nghe tiếng la, một cảnh sát chạy tới.
Thoáng thấy bóng cảnh sát, bọn Tuấn lại càng hoảng hốt. Tuấn la lên:
- Chạy vào đây mau!
Cả bọn chạy nhanh vào một gian nhà. Tuấn chốt ngay cửa lại. Chúng vừa chạy vào một thư viện quán.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Hương
Hoàng Đăng Cấp
Thiên Hương - Hoàng Đăng Cấp
https://isach.info/story.php?story=thien_huong__hoang_dang_cap