Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sẽ Có Cách, Đừng Lo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
C
uối năm 1997,nhà tôi dọn về một căn nhà gỗ trong con hẻm ngoằn ngoèn phải đi qua mấy bờ ao mới vào được tới nơi. Thời gian chúng tôi ở căn nhà đó cũng không dài, nhưng có một câu chuyện làm tôi nhớ mãi.
Căn nhà gỗ được xây trên một mảnh đất rất lớn,xung quanh là ao tù,cây cối um tùm, có cả một cái chuồng gà không biết của ai nhưng chắc chắn không phải của nhà tôi. Mấy ngày đầu tới ở,tôi sợ lắm,vì đêm đêm cứ nghe tiếng cười rú lên từ cái chuồng gà đó. Ngày xưa đi tè toàn ra sân ngồi,còn nhỏ mà. Nhưng vì sợ nên tôi ráng không đi vào ban đêm. Bữa đó đêm trăng sáng,tôi mót quá chịu không nổi nên mở cửa rón rén ra sân,vừa đi vừa ngoái lại nhìn chuồng gà mà tim đập thình thịch. Vừa mới ngồi xuống, tự nhiên tôi thấy cái bóng đen thui xọet qua sau cánh cửa,rồi tiếng cười rú lên. Hồn bay phách lạc,tôi bỏ chạy tung dép,nước nôi cũng tung tóe,thiệt phát gớm. Rón rén vào đắp chăn, tôi thao thức tới sáng. Cũng ngạc nhiên là ba mẹ tôi tỏ ra bình thản với cái sự lạ ở chuồng gà.
Sáng hôm sau tôi mới hỏi mẹ,mẹ nói có một chị thần kinh không được bình thường hay về ở trong chuồng gà vào ban đêm,ban ngày thì đi đâu mất. Mấy lần tôi cũng thấy chị xuất hiện vào ban ngày,đầu tóc rối tung,quần áo nhem nhuốc,tụi con nít trong xóm mỗi lần thấy chị là rượt theo ném đá,ném bèo vào người chị,vừa ném vừa la làng lên:" Ahhh, con điên,con điên kià tụi bây". Tôi đứng trong nhà ngó ra,mẹ tôi nói:" Con tuyệt đối không được tham gia vào mấy trò nghịch ngợm đó,người ta cũng là con người, mà người ta không bình thường thì đó là cái tội nghiệp đáng được thông cảm chứ không có gì để đem ra chế giễu". Nói rồi mẹ tôi đi ra xua đám trẻ con đi chỗ khác, chị "điên" thì cứ ngờ nghệch khóc cười.
Có một bữa trưa ngủ dậy,tôi ra ao chơi. Đi ngang chuồng gà thấy chị "điên" ở trong đó. Một tay chị cầm phấn vẽ vẽ lên tường,tay kia cầm cái chổi xương mới "chôm" của mẹ tôi. Thấy tôi,chị mừng rỡ ra nắm tay lôi vô,gí tôi ngồi xuống. Rồi chị lấy cái chổi xương chỉ lên bảng. Tôi sợ sệt nhưng ấp úng hỏi:" Chị thích làm cô giáo hả?",chị gật gật rồi cười hí hí: " Cô giáo, cô giáo!",tay thì chỉ vô đám sách,giấy,báo không biết lượm ở đâu về.
Thì ra chị "điên" thích làm cô giáo.
Mùa mưa năm đó,mấy cái ao xung quanh xóm nước dâng lên,tràn ra đường đến đầu gối. Người lớn thì đi làm hết,tụi nhỏ chạy lông nhông đi chơi, có một thằng cu không biết nghịch ngợm thế nào lại lội ra giữa dòng nước rồi sợ quá đứng luôn ngoài đó không vô được. Thằng cu ấy khóc la om sòm. Cả đám nhỏ đứng trên bờ chưa biết tính sao thì nghe tiếng chân thình thịch sau chuồng gà,chị "điên" chạy ra,lội tới giữa dòng,cắp thằng nhỏ vô nách rồi đi ngược vô. Vô tới nơi chị thả thằng nhỏ đánh rầm xuống đất rồi bỏ đi vô lại chuồng gà,miệng lại ê a đọc chữ,tay lật lật mấy cuốn sách nhàu nhic cáu bẩn mới lôi từ đâu về.
Kể từ bữa đó,con nít tụi tôi cũng chơi cùng với chị "điên". Mấy đứa dồn nhau vô cái chuồng gà bé tẹo,ngồi khoanh tay làm học trò cho chị dạy học. Trưa nắng chang cha,chị "điên" leo kên cây me sau vườn để hái quả thảy xuống cho đám nhỏ. Cuộc sống cứ bình lặng trôi đi,không một ai biết chị "điên" là ai, tên gì,từ đâu tới. Mọi người chỉ biết chị ấy "điên" nhưng vẫn biết mình có ước mơ là gì,vẫn sẵn sàng giúp đỡ những người khác dù người ta nghĩ rằng chị "điên" là một con người vô thức.
Ít lâu sau,nhà tôi lại dọn đi nơi khác. Ngày chuyển đi tôi đợi mãi không thấy chị về chuồng gà,chắc là lại đi kiếm ăn hay nhặt nhạnh sách báo ở đâu đó rồi. Gom được mớ truyện cũ và tập tô màu,tôi đem để trong chuồng gà cho chị "điên".
Chúng ta thường chê bao người điên,thậm chí là không ít người buông lời trêu trọc. Nhưbg không ít người điên cũng có ước mơ,cũng biết giúp đỡ khi thấy người khác gặp khó khăn. Còn thử hỏi trong xã hội này,bao nhiêu người không điên nhưng không biết ước mơ của mình là gì? Bao nhiêu người tỉnh táo nhưng chẳng bao gìơ biết giúp đỡ một ai?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sẽ Có Cách, Đừng Lo
Tuệ Nghi
Sẽ Có Cách, Đừng Lo - Tuệ Nghi
https://isach.info/story.php?story=se_co_cach_dung_lo__tue_nghi