Năm - Tia Sáng Cuối Đường Hầm
oi, ngoài vườn gió lồng lộng mà đứa nào cũng thấy khó thở. Sự phát hiện của Tidou khủng khiếp đến độ đám trẻ há hốc mồm.
Thủ lãnh vỗ trán:
- Mady mà không nhắc khéo có lẽ tôi cũng chẳng nhớ ra. Các bạn nghe nè, hồi gần trưa trên lộ trình đường đua bỗng xảy ra một tai nạn quái đản. Khi không một con chó thả rông băng qua lộ làm hàng chục cuarơ té lăn kềnh, trong số những người gặp xui xẻo có cả Baba và Rollet. Đúng lúc đó thiên hạ đem đồ tiếp tế đến, tôi hơi ngạc nhiên thấy Baba lo sửa xe chẳng ngó ngàng gì tới đồ ăn còn Rollet nhanh nhẩu chụp cái túi mà có người đưa đến tận tay anh ấy.
Guille ngơ ngác:
- Ê, thông thường điểm tiếp tế đặt cố định chứ, ai lại tranh thủ tai nạn xe cộ do chó gây ra để bồi dưỡng gà nhà?
- Chính điểm đó mới là lạ.
Gnafron gục gặc.
- Có lẽ anh Baba đã khám phá sự bất thường ấy nên không nhận đồ ăn, nghĩa là...
Mady chêm vô:
- Nghĩa là Rollet ba chớp ba nhoáng đã ăn lầm đồ tiếp tế của đồng đội, mà cụ thể là anh Baba. Ai chà, trong cái túi đó chứa đầy Amphêtamin chắc?
Tidou nhíu mày:
- Trong túi có hoa quả khô, phomát, đồ uống... doping chỉ có thể nằm trong đồ uống.
- Rõ rằng có người định hại Baba nhưng không thành, chỉ đáng tiếc Rollet biến thành kẻ thế mạng. Hãy nhớ lại coi Tidou, kẻ nào đã đưa túi thức ăn?
Tidou gãi gáy:
- Lúc đó mình chỉ chứng kiến một đám đông hỗn độn, hình như có cả đám nhà báo quay phim chụp ảnh nữa.
- Hả?
Bản mặt hài hước của Hề Xiếc Gnafron bỗng cực kỳ nghiêm trang. Nó hỏi dồn dập:
- Mày... mày có đưa vô bộ nhớ hai tay nhà báo khả nghi kia không, hai phóng... phóng viên tờ “Sport Flash” ấy...
Tidou thở dài:
- Có tới 5, 6 phóng viên chứ nào phải một, hai mạng. Nhưng tao tin rằng có thể có họ, tao đã theo dõi nhị vị đó từ khi xuất phát cơ mà.
- Dám hai gã đó họ nhúng tay vào vụ doping nhằm hại anh Baba.
Guille trầm ngâm:
- Chúng ta không có thì giờ tán hươu tán vượn đâu, cần phải hành động gấp thôi.
Tondu búng tay cái chách:
- Đồng ý. Tụi mình quay ngay lại phòng ăn khách sạn, biết đâu ông Louis Morand đã trở về đó.
Tại khách sạn, không khí rầu rĩ bao vây tất cả mọi người. Đám trẻ không gặp Rollet, chúng chưng hửng ngó Antonin Aubanel ngồi kế một chiếc ghế trống.
Tidou thu hết can đảm bước tới ông Louis Morand đang xúc đồ ăn với chiếc dĩa trên tay.
- Cháu xin lỗi đã quấy rầy chú.
- Sao, có gì nói đại đi.
- Cháu và chú đều ngồi trên xe, đúng không? Chú không quên sự kiện té xe các cuarơ gần điểm tiếp tế Albertville chứ, lúc đó cháu nhớ rõ rằng rằng cái túi tiếp tế người ta chìa cho anh Baba đã lọt vào tay anh Rollet một cách ngẫu nhiên trong lúc lộn xộn. Tại sao chúng ta không nghĩ rằng cái túi ấy chứa Amphêtamin?
Louis Morand chới với:
- Ờ... ừ há, sau khi nhận cái túi bất ngờ đó, Rollet hầu như được tăng cường sức mạnh. Cậu ta đã chạy song hành với Baba bằng một tốc độ phản lực, ố là là...
Ông bầu bật dậy như lò xo nén:
- Mẹ kiếp, thế mà Rollet bị đẩy vào chân tường. Không, chúng ta phải lên phòng an ủi cậu ta.
Ông bầu, ông bác sĩ và Tidou bước lên cầu thang, mấy thám tử nhóc ở lại với Kafi.
o O o
Rollet nằm thừ trên giường, mắt đỏ ngầu. Khi thấy mọi người bước vào, anh chống tay ngồi dậy:
- Quý vị muốn gì?
Louis Morand giải thích:
- Cháu có thể là nạn nhân oan uổng trong vụ doping bẩn thỉu này thôi, chúng tôi đã nắm một tia sáng nhỏ từ chuyện tai nạn tập thể do con chó gây ra gần Albertville.
- Thực hả chú, vậy là cháu sẽ được minh oan ư?
- Ừm, trước hết tôi cần biết cậu có thực sự bị té xe không đã.
- Có, thưa chú. Cháu là kẻ lên yên nhanh nhất sau khi nhận một túi đồ tiếp tế.
- Ai đưa túi đồ?
- Một hình người mặc đồng phục xanh đậm của đội chúng ta.
- Á à...
- Cháu còn nhớ người đưa tiếp tế do dự dằng co cái túi trong tay cháu nhưng cháu giật phắt. Cháu nghĩ rằng bất kỳ ai trong đội GENTIANE cũng như cháu thôi, cùng dân ta cả mà.
- Cháu đã xài hết thức ăn trong túi hả Rollet?
- Dạ, ít ra là cháu uống cạn biđông nước chanh.
- Nước chanh có vị bình thường chứ?
- Cháu cảm giác hơi đắng, thưa chú.
Ông bầu Morand quay sang Tidou gật gù:
- Tôi không giận cháu phá đám bữa ăn của tôi hồi nãy đâu, cháu đã cứu Aubanel lẫn Rollet đấy.
Ông quàng vai Rollet âu yếm:
- Chú mày chỉ là nạn nhân thế mạng, cái túi đó đáng lẽ dành cho Aubanel bởi nó chứa đầy Amphêtamin trong biđông. Chính vì thế tôi quyết định: sáng mai chú mày khoan về nhà để chúng ta làm sáng tỏ nội vụ.
Rollet nhỏm dậy kêu lên:
- Vậy đó, rõ ràng cháu không tự “xạc” cái của nợ ấy. Cháu sẽ có thể tiếp tục vòng đua.
Ông bác sĩ kìm bớt hy vọng của anh.
- Khoan đã, vụ điều tra này mất thời gian đấy. Nhưng không phải là không làm được.
Baba hoàn toàn sững sờ. Bàn tay anh mướt mồ hôi trong tay Tidou. Anh lẩm bẩm:
- Quả là một trò đê tiện.
Tidou nói nhỏ:
- Em xuống nhà đây, các bạn đang chờ.
Lúc ba người lên phòng Rollet, Gnafron tà tà tụt lại phía sau và tót xuống cầu thang canh me những kẻ nào dòm vô cửa sổ phòng ăn. Khi các chiến hữu vẫy tay rối rít, cu cậu mới bước lại, mặt lộ vẻ quan trọng:
- Vừa rồi hai cha nội nhà báo vào khách sạn Dahu đó.
Mady nói:
- Có thể là tình cờ thôi. Đây là khách sạn độc quyền của đội GENTIANE, chỗ của cánh nhà báo bên khách sạn Beauregard cơ.
Tidou nhìn Nữ Tiên Tri:
- Mady này, có lẽ bạn cần ngoại giao với ông chủ nhà Dahu chút xíu.
- Mình hiểu...
Cô bé thăm dò chưa tới mười phút đã có báo cáo:
- Gnafron nói đúng. Đám nhà báo không có phòng ở Beauregard bèn di tản qua đây. Vì tấm lòng yêu mến thể thao, ông chủ hiếu khách của khách sạn Dahu đã bố trí cho họ ở căn nhà vườn thuộc phạm vi khách sạn ông ta.
Tidou. hết sức hài lòng:
- Ông chủ khách sạn này vô tình làm một cộng tác viên đắc lực của chúng ta.
- Sao?
- Mày chậm hiểu vậy Gnafron. Đây là đòn tương kế tựu kế, chúng ta đỡ mất công theo dõi đối tượng mà tự đối tượng dẫn xác đến. Thế nhé, đêm nay tụi mình tha hồ chiếu tướng căn nhà vườn.
- Ô kê, mình sẽ cắm lều ngay trước mũi của họ.
- Không được, lộ mất. Chà, bây giờ mấy giờ rồi nhỉ?
- Tám giờ rưỡi.
Tidou rổn rảng:
- Vậy Mady về phòng nghỉ đi, dù sao cánh nam nhi dễ hành động hơn.
Cô bé lắc đầu quầy quậy.
- Mình muốn tham quan chỗ cắm lều tối nay cái đã.
Đám trẻ nối đuôi nhau về sào huyệt lộ thiên. Không hiểu sao Tondu bỗng thông minh đột xuất, nó gãi như điên vào cái đầu trọc dưới vành mũ bêrê.
- Ê, lý do gì chúng ta không nghiên cứu những tấm ảnh chụp vụ ngã xe chớ, tôi nghe Tidou nói rằng mấy ông nhà báo chụp hình lia lịa mà.
- Đúng thế, nhưng lấy ảnh ở đâu ra?
- Sáng mai thế nào báo chí cũng đăng. Chúng ta chỉ sưu tầm tấm ảnh nào liên quan đến cái túi.
- Mày nhạy đó, Tondu ạ.
Tại căn lều, Mady vén bạt nhìn ra ngoài quan sát thật cẩn thận. Ngôi nhà vườn nằm chình ình trong góc tối tuy nhiên vẫn trong tầm nhìn của bọn nhóc. Cô khẽ tặc lưỡi:
- Các nhà báo chưa đi ngủ, bằng chứng là đèn còn sáng kia kìa. Tôi đề nghị các bạn canh chừng những kẻ khả nghi đêm nay, phần tôi sẽ chịu trách nhiệm vào sáng mai, khi thức dậy sớm.
Chẳng đứa nào phản đối bởi ai cũng mệt đứ đừ. Ba thằng Guille, Gnafron, Tondu bám đoàn xe quảng cáo gào thét muốn dứt hơi nên rúc vô túi ngủ đầu tiên. Tidou tiễn Mady về phòng nhỏ. Hắn trở về lều với vô số câu hỏi quay cuồng trong dầu, trong đó có một câu quan trọng nhất: Phải chăng tên đưa cái túi Amphêtamin là một cổ động viên cuồng tín của đội COQUELICOT tính hại Baba để bảo vệ thần tượng Vantluys áo vàng của đội này, hay y chỉ là một con rối bị giật dây bởi các tay đầu nậu lớn hơn.
Hắn ngả lưng xuống chưa được nửa tiếng đồng hồ thì Kafi gừ gừ. Không chần chờ, Tidou giụi mắt lồm cồm bò dậy. Kafi quả là một con chó tuyệt vời, nó chỉ gừ gừ khẽ trong cổ họng thành thử các đối thủ bị theo dõi đố mà nghe. Coi, từ trong căn nhà vườn đèn đóm lập lòe, hai bóng đen bước ra lao vội vã xuống mặt đường nhựa.
Hai cái bóng tiến thẳng đến bến nước, chúng vừa đi vừa nói chuyện không sợ bị nghe trộm nhờ tiếng suối Dranse ầm ĩ hơn nhiều. Tidou thấy chúng chui tọt vào một quầy rượu.
- Một quán ban đêm!
Núp ở bên này ngó sang, Tidou bật thốt lên trước đám đông lố nhố trong quán nhậu. Hắn chỉ cần đảo mắt liếc sơ cũng điểm danh toàn là dân tứ xứ, ngoài một số nhân sự quen mặt thường thấy tháp tùng đoàn đua như bác sĩ, thợ máy, nhân viên quảng cáo sản phẩm ăn ké, còn kỳ dư là những tay anh chị có bản mặt... ngầu hầm.
Tidou kéo Kafi lại sát hắn hơn. Từ chỗ tối om này, hắn nhận ra hai cái bóng, nói đúng hơn là hai cái bóng đã hiện hình thành hai tay nhà báo vừa ngồi xuống chiếc bàn bên cửa sổ. Họ vừa ngắm thác nước vừa rù rì với một người đàn ông lạ mặt:
- Phải áp sát mục tiêu thôi...
Tidou liều mạng băng qua đường. Hai thầy trò Kafi ngồi thu lu dưới thành cửa sổ không một tiếng động. Hắn nghe họ nhắc đến tên Baba trong cuộc trò chuyện.
Đúng lúc hắn bồn chồn nhất thì từ chiếc bàn ba người, một giọng cộc lốc phát ra:
- Tôi bảo đảm nó sẽ không kết thúc vòng đua tốt lành đâu.
Tidou thót tim lại, nhưng những lời nói sau quá nhỏ khiến hắn không nghe được nữa.
Tidou nép vào tường bởi hai nhà báo đã đứng lên lò dò ra khỏi quán. Ê, họ còn đi đâu vậy? Hai vị người lớn còn đi tới một chiếc cầu hẹp rồi mới chịu đảo ngược về căn nhà vườn. Kể từ lúc đó, đèn trong nhà tắt ngấm.
Bây giờ thì hai thầy trò Tidou đã rúc vào lều. Hắn xoa đầu sói Kafi, thở mạnh:
- Mày nghe đó nhé, chúng đã dọa anh Baba sẽ không kết thúc vòng đua tốt lành đâu.
Cuối cùng hắn ngủ thiếp đi trong sự bảo vệ của Kafi.
o O o
Phiên họp chớp nhoáng buổi sáng của đám trẻ đầy sóng gió. Mỗi thành viên Lục Thám Tử tự thúc đẩy năng khiếu điều tra của mình theo cá tính riêng. Vừa bảnh mắt, nghe xong câu chuyện đêm qua của Tidou, thằng còi Gnafron đã mau miệng:
- Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, hai tên nhà báo bán rẻ linh hồn cho ma quỷ đó đã rắp tâm ám sát anh Baba với sự tiếp tay của một gã có thế lực nào đó.
Guille bứt một sợi tóc đỏ thổi bay lên trời.
- Ai có thế lực nhất trong đoàn đua, chẳng lẽ lại là Ban tổ chức giải Thắt Lưng Lớn?
Tondu gạt phắt:
- Chúng ta dừng tưởng tượng nhiều, hãy khoanh vùng đối tượng lại đi.
Mady bình tĩnh hơn:
- Nếu hai ông nhà báo có dính dáng đến âm mưu hại người thì họ đã chọn một địa điểm vô cùng sai lầm. Ai lại đi hẹn hò chuyện kín tại cái quán bar đông nghẹt người ngợm?
Tidou ngẩn người trong vài giây. Hắn dịu giọng:
- Nhưng những lời đe dọa của họ đâu phải đối thoại khơi khơi...
- Chính vì thế mà bạn cần theo dõi tiếp để lấy sự kiện. Nghe lén chưa phải là bằng chứng để kết tội họ được.
Dù sao Mady cũng có lý. Cô bé chấm dứt cuộc đấu khẩu bằng sự bực bội:
- Ông chủ khách sạn bố trí cho mình căn phòng nhỏ sát phòng ông bác sĩ béo lùn Grimaud. Thú thật, mình không có cảm tình với ông thầy thuốc xoa bóp đó chút nào. Tối qua mình có ghé vào phòng anh Baba, anh có vẻ nản lắm. Anh ấy nói: “Hôm nay là Rollet, ngày mai là đến lượt anh”. Tụi mình phải lên dây cót tinh thần cho anh ấy mới được.
Bữa điểm tâm thật ngon lành dưới bàn tay nội trợ của Mady. Guille tủm tỉm:
- Con gái nấu nướng có khác, ngon hơn Bistèque nhiều.
Gnafron duỗi dài chân trên cỏ, xoa xoa mớ tóc rối:
- Chậc chậc, ăn cho lẹ rồi bay vô điểm báo sáng nay, các vị ơi.
Có một điều cần công nhận là báo chí phục vụ cho vòng đua nước Pháp bán đắt như tôm tươi. Cả một hệ thống cạnh tranh giữa các tờ Equipe, Paris Sports, Le Tourral des Sports, Olympic, Sport Flash... với phương tiện truyền thông tối tân và các phóng viên xông xáo nhất làm lũ trẻ hoa mắt. Chúng thanh lọc ngay các tờ báo không chụp ảnh vụ ngã xe gần Albertville mà chỉ tập trung quanh những tấm hình có liên quan đến Baba cho gọn.
Tondu chứng minh mình có cặp mắt tinh tường hơn ai hết. Nó reo lên.
- Ngó tờ Olympic kìa!
Bốn cái miệng há hốc. Trên trang đầu tờ báo chụp rành rành vụ té xe, dính luôn vài cuarơ đang gượng gạo đứng lên, trong đó hình ảnh anh Baba co chân sửa lại bàn đạp rõ mồn một.
Tidou lắc đầu:
- Không thấy Rollet lẫn cái túi. Kiếm tờ khác coi.
Guille cầm tờ Sport Flash trên tay. Nó lật qua trang trong và la oai oái.
- Là lá la, một tấm ảnh bá cháy con bọ chét.
- Hả?
Năm cái đầu chụm lại. Ái chà, bức ảnh chụp vụ ngã xe ở một góc độ khác. Đây này, các cuarơ đều đứng lên hết, bên cạnh một tay đua nhăn như khỉ là... Rollet chứ còn ai. Ê, anh đang giật mạnh một cái túi chứ sao.
Gnafron rù rì.
- Tấm hình này chụp sau tấm hình trên tờ Olympic khoảng 6 giây đúng.
- Sao mày biết?
- Thậm chí tao còn biết ai đã chụp nó nữa, Guille ạ. Ảnh đăng tờ Sport Flash thì chỉ có hai tay nhà báo mà tụi mình đang bám đuôi thôi.
Tondu nghiến răng:
- Tức thiệt, quý vị nhìn xem thằng ranh con đưa cái túi kìa, bản mặt choai choai dễ ghét của thằng đó đâu có trong đội GENTIANE chứ. Nó không hơn tuổi tụi mình nghe, sao không phải là một trong hai phóng viên Sport Flash hả?
Tidou gãi cằm:
- Chắc hẳn thằng lộ mặt trong hình không có trong nhân sự đội đua, tao thề như vậy. Có thể là một đứa đánh thuê cho hai tay nhà báo, hừm, cu cậu cố tình mặc quần áo xanh đậm để đánh lừa Baba và Rollet đây mà. Nhung bộ quần áo quá rộng so với nó.
- Nó trá hình làm một nhân viên tiếp tế, cho dễ trà trộn.
Mady trầm ngâm:
- Có thể hai vị phóng viên không liên quan đến vụ doping.
- Sao?
- Quá dễ hiểu, những kẻ có âm mưu không dại gì trình diện tấm ảnh tố cáo mình trên tờ Sport Flash.
Giả thuyết của Nữ Tiên Tri làm cả đám... mất hứng. Gnafron chống chế:
- Lỡ họ chơi cao thủ thì sao. Trước độc giả họ hoàn toàn sạch sẽ khi đăng tấm hình này, mọi thứ đã có thằng nhãi đưa túi hứng chịu hậu quả.
Tidou cắn môi.
- Có hai vấn đề ở đây. Thứ nhất, chưa chắc tấm ảnh chụp vụ té xe lộn xộn này do hai nhà báo mà chúng ta đang theo dõi là tác giả. Thứ hai, cho dù nhị vị phóng viên đó không can dự đến vụ doping vừa qua thì cũng sẽ nhúng tay vào việc hại anh Baba sắp tới. Cuộc thám thính của tôi đêm qua là bằng chứng cụ thể nhất. Chỉ đáng tiếc là tôi không nhận diện được gã lạ mặt trong bóng tối nhá nhem.
Guille hồn nhiên chưa từng thấy:
- Vậy mình tính sao đây?
- Trước tiên chúng ta quay về khách sạn Dahu.
Cách bến nước vài trăm mét, khách sạn Dahu cheo leo trên sườn núi đón bước chân Ngũ Thám Tử bằng bề ngoài yên tĩnh lạ thường. Sóng gió chỉ dữ đội khi lũ nhóc mở cửa phòng ăn. Bên trong phòng, lần này có mặt Rollet. Có lẽ anh ta đã kịp tiêu hóa mớ Amphêtamin trên trời rớt xuống... miệng.
Tidou kè kè xấp báo thể thao trên tay khiến ông bầu Morand phải phát ghen.
- Các cháu nhanh tay hơn tôi nhiều đấy.
- Dạ, chuyện cần mà chú. Tối thiểu tụi cháu cũng tìm ra một tấm ảnh đáng xem.
Hắn bày xấp báo trên bàn và chỉ tay vào tấm hình trên tờ Sport Flash:
- Chú và hai anh Baba, Rollet coi nè, thằng mặt mũi láu cá kia là ai?
Rollet kêu lên:
- Đúng là nó. Nó là thằng chìa cho tôi cái túi tiếp tế, rõ rằng nó tỏ vẻ rất khó chịu khi cái túi bị tôi giằng lấy.
Baba ngỡ ngàng:
- Chú Morand ạ, thằng lỏi con đâu có trong đoàn mình.
Morand gật đầu:
- Không hề có. Nhưng tại sao nó có đồng phục xanh đậm của các cuarơ?
Rollet vỗ mạnh tay xuống bàn.
- Chúng ta có thể biến tia sáng cuối đường hầm này thành... mặt trời đó. Thằng quỷ sứ ấy chắc chắn là dân Albertville, tại sao chúng ta không liên hệ với chính quyền địa phương hả chú?
- Không còn thời gian nữa, Rollet ạ.
- Chú nói sao?
Morand dứt khoát:
- Chú sẽ không bỏ rơi cháu đâu Rollet. Bây giờ tao cần chú mày và Baba di với tao đến khách sạn Parador. Chúng ta cần phải trình bày việc động trời cho sếp lớn. Bức ảnh này sẽ giúp chúng ta làm rõ.
Sếp lớn của vòng đua nước Pháp đóng đô tại khách sạn Parador ư? Ngũ Thám Tử chẳng thấy nhẹ người chút nào, cả lũ ra vườn chờ đợi trong nỗi hồi hộp. Tondu gãi cái đầu trọc dưới mũ bêrê.
- Những tay lãnh dạo sợ bứt mây động rừng không dại gì can thiệp ba cái chuyện lẻ tẻ đâu.
Mady buồn thiu.
- Nếu thế thì tội nghiệp Lucien Rollet quá.
Mọi chuyện quả đúng như dự kiến của thằng Giác Đấu. Baba vẫy tay kêu đám trẻ lại mặt ỉu xìu.
- Sếp lớn không tin bức ảnh là một tang chứng tố cáo, các em ạ. Ông ta cũng không tin những nhà báo thể thao uy tín lại sắp xếp một âm mưu hèn mạt vậy. Tuy nhiên ông ta cũng hứa là sẽ làm sáng tỏ vụ này bằng hết sức mình
Hề Xiếc điên tiết. Nó co tay thành nắm đấm:
- Tụt này thề sẽ lột mặt bọn ném đá giấu tay ngay đêm nay.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp