Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Trái Tim Của Corradino
C
ó những chữ khắc trên đá.
Những dòng chữ trên tấm đá trang hoàng Viện mồ côi của Pietà được nắng giữa trưa chạm nổi. những ngón tay Corradino lần theo những đường rãnh của dòng chữ khắc. Chàng biết rõ nó ghi gì:
"Fulmine il Signor Iddio maldedtione e scomuniche… Cầu xin Đức Chúa trời giáng lời nguyền rủa và rút phép thông công tất cả những kẻ gửi hay cho phép gửi con trai và con gái của mình – dù là con hợp pháp hay con hoang - đến nhà tế bần của Peatà này, có các phương tiện và khả năng để nuôi nấng chúng."
Ông đã đọc những dòng này chưa, Nuzio dei Vescovi, kẻ bỏ rơi đứa cháu duy nhất của ông ở đây? Ông có cảm thấy tội lỗi đè nặng trái tim ông không? Ông có ngoái nhìn ra sau vì sợ Đức Chúa trời và giáo hoàng khi ông lẻn về dinh thự của ông và kho vàng của ông không?
Corradino nhìn xuống bậc thềm mòn nhẵn và hình dung bé gái sơ sinh quấn tã ở đấy, vẫn còn trơn ướt máu sơ sinh. Máu sinh và máu tử, bởi mẹ nó đã chết trên giường sinh. Coradino siết chặt nắm tay cho đến khi móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Mình không muốn nghĩ đến Angelina.
Thay vì vậy chàng quay lại tìm sự thanh thản ở khung cảnh bên phá. Chàng nhìn chăm chú mắt nước và đánh giá tâm trngj của nó. Hôm nay dưới nắng, những lớp sóng giống như tác phẩm ghiaccio 1 của chàng - thủy tinh màu xanh lam đã thổi, vài sắc màu khác nhau, nấu chảy cùng nhau rồi được nhúng vào nước đá để tạo một bề mặt rạn tinh tế. Coradino đã hoàn thiện nghệ thuật ghiaccio bằng cách làm cho Sunfat bạc nổi trên mặt nước đá. Bằng cách này, thuỷ tinh nóng sẽ đón nhận kim loại khi nó rạn ra rồi gói kín bạc lại bên trong khi nó nguội đi, tạo ra ấn tượng của mặt nước lấp lánh nắng. Cảnh laguna 2 trông đúng như thế đã khiến chàng tự tin.
Mình là một bậc thầy. không ai có thể làm cho thuỷ tinh hát như mình. Mình là người thổi thuỷ tinh giỏi nhất thế giới. Mình nghe thấy phá đáp lại: Phải, nhưng chính vì vậy mà người Pháp muốn ngươi mà không ai khác.
Chàng nhìn qua bên kia phá về San Giorgio Maggiore 3 và ngắm những chiếc thuyền bán gia vị lướt ngang qua nhà thờ Santa Maria della Salute xây dở. Màu đỏ và vàng thắm của gia vị và màu da ngăm của những người lái buôn in trên nền đá trắng phau của khối cấu trúc đồ sộ. Đây là tất cả những cảnh mà chàng ưa thích. Những chiếc gondola xẻ mặt nước còn các kỹ nữ ngực trần luớt sóng và đùa giỡn trong xiêm y Carnevale lộng lấy. Coradino chẳng phải ngưỡng mộ da thịt họ mà là lụa áo dài của họ. Màu sắc và hình khối của chất liệu tha thướt khi lụa bắt ánh nắng. Cầu vồng những sắc màu như trong ruột một con hàu. Chàng ngắm nhìn một lát, thưởng thức một trong những khoảnh khắc tự do hiếm hoi của mình khỏi xưởng, khỏi fornace 4, khỏi Murano. Chàng chiêm ngưỡng cái mũi thuyền hình chiếc rìu của chiếc gondoala, có sáu chạc để chỉ sáu sestierre hay quận trong thành. Kinh thành chàng yêu. Kinh thành ngày mai chàng sẽ rời xa. Chàng đọc thuộc lòng những cái tên cho chính mình nghe, rung những chữ trên lưỡi như một nhà thơ hay một người cầu nguyện.
Cannaregio, Dordoduro, Castello, Santa Croce, San Polo và San Marco.
Cuối cùng, chiếc gondola vỗ sóng vọng tới chàng, vỗ êm lên đá cẩm thạch rêu xanh nơi bến, làm chàng sực tỉnh. Chàng không được nán lại quá lâu.
Mình có một món quà cho con bé.
Corradino nấp mình dưới calle bên hông nhà thờ Santa Maria della Pietà sát vách Viện mồ côi. Chàng nhìn qua tấm lưới sắt trang hoàng cho phép người qua lại nhìn xuyên vào cái tối tăm lạnh lẽo bên trong. Chàng thấy một nhóm bé gái mồ côi đang cầm đàn viôn và viôlôngxen, và vở nhạc. Ngồi ở bên gờ, chàng có thể thấy đầu tóc vàng của con bé nhấp nhô khi nó trò chuyện với đám bạn. Chàng cũng thấy, đầu của Cha Tommaso, hói tự nhiên, đứng đằng trước hướng dẫn một tốp đã sẵn sàng để hát. Giờ là thời khắc của chàng.
Bằng cái giọng xoàng xoàng vọng trong calle, Corradino bắt đầu hát một giai điệu quen thuộc mà mấy người bán thịt hay bán bánh hát để thu hút khách đến mua hàng. Lời thì, tuy vậy, đã được thay đổi, để chỉ một người có thể nhận ra chàng là ai, và con bé, sẽ một mình đến với chàng.
"Leonora mia, tới đây tới đây tới đây,
Leonora mia, tới đây tới đây tới đây."
Phút chốc, con bé đã ở đó bên tấm lưới, mấy ngón tay bé bỏng chụm qua tấm lưới sắt trang hoàng để chạm mấy ngón tay của chàng. "Chào 5 Leonora."
"Chào Ngài."
"Leonora, cha đã nói với con rồi là con có thể gọi cha là Papà."
"Vâng thưa Ngài."
Nhưng con bé mỉm cười. Chàng yêu cái khiếu hài hước của con bé và cách nó đã trở nên thân thuộc với chàng đủ để cư xử tự nhiên. Chàng cho là nó đang lớn. Chẳng mấy chốc con bé sẽ là một cô nàng duyên dáng có kinh nghiệm đến tuổi cập kê.
"Cha có mang quà cho con không?"
"Nào, giờ thì, ta xem xem. Chắc con có thể cho cha biết hôm nay là con được mấy tuổi rồi?"
Mấy ngón tay bé xíu nữa đút qua tấm lưới. Năm, sáu, bảy, "Bảy"
"Đúng rồi. Và chẳng phải cha luôn tặng quà cho con vào ngày đặt tên sao?"
"Luôn luôn ạ."
"Tốt lắm, hy vọng là cha không quên nó." Chàng đóng kịch tìm khắp áo khoác ngoài và hết các túi áo chẽn da. Cuối cùng, chàng thò tay ra sau tai và rút ra một trái tim bằng thuỷ tinh. Nhẹ nhõm, chàng thấy ước chừng của mình đã chính xác khi chàng đút được viên đá qua tấm lưới sắt dễ dàng và nghe thấy Leonora chụp lấy trái tim khi nó rơi vào lòng bàn tay con bé. Con bé lật trái tim lên trong lòng bàn tay bé xíu để chiêm ngưỡng ánh sáng khoá kín bên trong.
"Nó là ma thuật sao?" con bé hỏi
"Phải. Một kiểu đặc biệt. Xích lại gần hơn rồi cha giải thích cho."
Leonora tì mặt vào tấm lưới. Mặt trời bắt bụi vàng trong đôi mắt xanh lá của con bé và tim Corradino như ngừng đập.
Trên thế gian này có những cái đẹp mà mình không bao giờ có thể tái tạo được.
"Nghe này, Leonora. Cha phải đi xa một thời gian. Nhưng trái tim ấy sẽ cho con biết là cha sẽ luôn ở bên con. Và khi con nhìn vào trái tim, nắm nó trong tay, con sẽ biết cha yêu thương con đến dường nào. Giờ thì con thử đi."
Mấy ngón tay con bé khép quanh trái tim, làm tắt mất ánh sáng, con bé nhắm mắt.
"Con có cảm thấy không?"
Corradino hỏi.
Leonora mở mắt ra và mỉm cuời. "Có ạ", con bé nói.
"Thấy không, cha đã bảo con rằng nó là ma thuật mà. Giờ con có còn sợi ruy băng cha đã cho con vào ngày đặt tên vừa rồi không?"
Con bé gật đầu.
"Tốt rồi, hãy xâu nó qua cái lỗ đặc biệt cha đã làm và đeo nó quanh cổ đi. Đừng để Mẹ bề trên nhìn thấy, hay Cha Tommaso, hay cho mấy đứa con gái khác mượn." Con bé nắm chặt trái tim và lại gật đầu.
"Cha có trở về không?"
Chàng biết mình không thể. "Một ngày nào đó."
Con bé nghĩ ngợi một lát." Con sẽ nhớ cha."
Chàng bỗng cảm thấy là ruột gan mình bị moi hết, như con cá ở Percheria 6. Chàng ước gì mình có thể nói cho con bé nghe điều mình đang trù tính - rằng chàng sẽ cho người đi đón nó ngay khi an toàn. Nhưng chàng không dám tin tưởng ở mình. Con bé biết càng ít thì càng tốt.
Cái mà con bé không biết, nó sẽ không thể nói ra. Cái nó không nói ra sẽ không thể làm hại nó. Và mình biết rất rõ cái độc chất là hy vọng, chờ đợi và ước mong. Nếu mình không bao giờ có thể cho người đi đón nó thì sao?
Vậy nên chàng chỉ nói, "Cha cũng sẽ nhớ con nữa, Leonora của cha."
Nó lại chuồi mấy ngón tay qua tấm lưới sắt theo mật hiệu đã giao hẹn. Chàng bắt được thông điệp và để từng đầu ngón tay không vân tay của mình lên mấy đầu ngón tay bé xíu của con bé, ngón út lên ngón út, ngón cái lên ngón cái.
Bỗng cánh cửa mở ra, calle bật mở và cái đầu hói xuất hiện. "Corradino, Cha phải nói con bao nhiêu lần đừng rình mò gần mấy đứa con gái của Cha? Chẳng phải đó là cách ban đầu vụ lộn xộn đáng thương xảy ra sao? Leonora, quay lại dàn nhạc đi, chúng ta đã sẵn sàng bắt đầu rồi."
Nhìn một lần cuối, Leonora đi mất, Corradino nói khẽ một lời xin lỗi, và làm như thể bỏ đi. Nhưng khi vị linh mục đã vào lại bên trong nhà thờ, chàng lẻn trở lại calle và lắng nghe khi tiếng nhạc cất lên. Sự hoà âm ngọt ngào, đối âm cao vút rỉ máu vào tâm hồn chàng. Corradino biết cái gì có thể xảy ra, nhưng chàng vẫn buông xuôi theo nó.
Vì khi con bé cầm trái tim thuỷ tinh trong tay, nó cũng nắm cả trái tim của chính mình ở đó.
Chàng biết mình có thể sẽ không bao giờ còn gặp lại Leonora nữa, nên lần này chàng tựa lưng vào vách nhà thờ và để nước mắt chảy dài, tựa hồ sẽ không bao giờ ngưng.
Chú thích
1 Băng, đá.
2 Cái phá.
3 Một trong những hòn đảo ở Venice.
4 Lò nung thủy tinh.
5 Buon giorno.
6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano
Marina Fiorato
Người Thổi Thủy Tinh Xứ Murano - Marina Fiorato
https://isach.info/story.php?story=nguoi_thoi_thuy_tinh_xu_murano__marina_fiorato