Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quỷ Hút Máu Trên Xe Taxi
H
oạ vô đơn chí, chuyện rủi thường chồng chất lên nhau. Tất nhiên, người ta nói chung chung thế khi cần an ủi người khác. Nhưng thực tế, nếu chính mình gặp nhiều chuyện rủi chồng chất lên nhau thật, thì không còn là chuyện chung chung nữa rồi. Chẳng hạn cùng lúc với chuyện lạc nhau không gặp được cô gái mình đã hẹn trước, lại bị đứt nút áo vét-tông, trên tàu điện lại gặp người quen mà mình chẳng muốn gặp, răng đau lại bắt đầu hành, mưa lại bắt đầu rơi, lên xe taxi lại gặp lúc đường kẹt vì có tai nạn đâu đấy. Lúc ấy mà có tên nào an ủi: Hoạ vô đơn chí, chuyện rủi thường chồng chất lên nhau, thì hẳn là tôi sẽ đấm hắn ngã ra đấy ngay.
Mà chẳng cứ gì tôi, chính bạn cũng thế thôi.
Chuyện nói chung chung kết cuộc là như thế chứ gì.
Bởi vậy, thật khó mà sống chung với người khác. Đôi khi tôi nghĩ phải chi mình cứ sống như là tấm thảm chùi chân trước cửa, suốt đời trơ trơ ra thế thì tuyệt vời biết mấy. Thế nhưng, nghĩ cho cùng thì trong thế giới của các tấm thảm chùi chân, có lẽ cũng có chuyện nói chung chung mà gây ra khổ não như thế chứ không sao. Mà thôi, đúng thế hay không đúng thế cũng chẳng sao cả.
Dù sao thì lần ấy, tôi đã bị nhốt trong xe taxi trên con đường đang kẹt xe. Mưa thu rơi thành tiếng lộp độp trên mui xe. Mỗi lần máy đếm tiền trên taxi tăng số, lại nghe xạch một tiếng như tiếng đạn bắn ra từ miệng loa súng săn đâm xuyên qua não tôi. Chán thật. Thêm nữa, lại là ngày thứ ba tôi nhịn thuốc lá. Tôi cố nghĩ ra chuyện gì vui vui cho qua, nhưng chẳng nghĩ ra được gì. Không làm sao hơn, tôi đành nghĩ đến chuyện cởi áo quần đàn bà theo thứ tự nào. Trước nhất là mắt kính, rồi đồng hồ đeo tay, vòng đeo tay, sột soạt, rồi...
- "Ông khách ơi". Đột nhiên, anh lái taxi gọi. Đúng lúc tôi lê đến chỗ cởi nút đầu tiên trên áo sơ-mi. "Ông có tin quỷ hút máu có thật hay không?"
- "Quỷ hút máu gì kia?" Tôi giật mình, nhìn mặt anh lái xe trong kính chiếu hậu. Anh ta cũng nhìn lại tôi trong kính chiếu hậu. "Quỷ hút máu anh muốn nói là thứ hút máu người ta..."
- "Đúng thế. Ông có tin là có thật hay không?"
- "Anh không định hỏi về chuyện hiện sinh của quỷ hút máu, hay quỷ hút máu như một ẩn dụ, hay loài dơi hút máu, hay quỷ hút máu trong truyện khoa học giả tưởng, gì gì đấy, mà anh hỏi ngay đến quỷ hút máu đấy chứ?"
- "Tất nhiên". Anh ta nói, cho xe nhích lên độ 50 cm.
- "Thế thì tôi không biết". Tôi nói. "Không biết thật đấy".
- "Đâu phải chuyện biết hay không biết. Ông có tin là có thật hay không. Ông trả lời cho là có tin hay không tin, thế thôi".
- "Không tin". Tôi nói.
- "Ông không tin là quỷ hút máu có thật?"
- "Không tin".
Tôi rút trong túi áo ra một điếu thuốc gắn lên miệng, không châm lửa, chỉ lấy môi ngậm và đẩy tới lui.
- "Thế ma thì sao? Ông có tin không?"
- "Ma thì tôi có cảm giác hình như có".
- "Cảm giác thôi thì chẳng rõ ràng gì. Ông có thể trả lời rõ ràng là tin hay không tin không?"
- "Tôi tin là có".
- "Ma thì ông tin là có đấy nhỉ?"
- "Đúng thế".
- "Còn quỷ hút máu thì không tin là có?"
- "Không tin".
- "Thế thì ma và quỷ hút máu khác nhau ở chỗ nào, thưa ông?"
- "Ma, nghĩa là phản đề của thể xác có thực". Tôi nói càn. Nói quấy quá cho xong là sở trường của tôi.
- "Hừm".
- "Còn quỷ hút máu là sự hoán chuyển giá trị của thể xác".
- "Như ông nói, phản đề thì chấp nhận được, còn hoán chuyển giá trị thì không thể chấp nhận được, phải thế không?"
- "Nếu chấp nhận cả những thứ phức tạp thế, thì không biết đến đâu mới dứt được".
- "Ông khách là người trí thức đấy nhỉ."
- "Ha ha ha, cũng đã bảy năm Đại học đấy".
Anh lái xe vừa ngắm hàng xe liên miên không dứt ở phía trước, vừa quẹt lửa châm vào điếu thuốc lá thon nhỏ ngậm trên môi. Mùi bạc hà phảng phất trong xe.
- "Nhưng mà, nếu quỷ hút máu có thực, thì ông làm sao?"
- "Chắc là chịu thua thôi".
- "Chỉ vậy thôi sao?"
- "Không được sao?"
- "Đâu có được, ông. Niềm tin là thứ cao hơn thế chứ. Tin là có núi, thì có núi. Tin là không có núi, thì không có núi, kia mà".
Nghe cứ như là câu hát cũ kỹ của Donovan vậy.
- "Thật vậy sao?"
- "Thật vậy chứ".
Tôi thở dài, vẫn ngậm trên môi điếu thuốc lá chưa châm lửa.
- "Thế anh có tin là có quỷ hút máu không?"
- "Tin chứ".
- "Vì sao?".
- "Có vì sao đâu. Vì tin là có thôi".
- "Chứng minh được không?"
- "Niềm tin và chứng minh đâu có quan hệ gì với nhau".
- "Nói thế cũng được".
Tôi chán nên quay lại chuyện cởi nút áo sơ-mi đàn bà. Một nút, hai nút, ba nút...
- "Mà chứng minh cũng được chứ". Anh lái xe nói.
- "Thật không?"
- "Thật chứ".
- "Chứng minh thế nào?"
- "Thì chính tôi là quỷ hút máu đây mà".
Cả hai im lặng một hồi. Từ đầu đến giờ, xe chỉ nhích đâu được 5 thước. Mưa vẫn rơi thành tiếng lộp độp trên mui xe. Máy đếm tiền thì đã đếm quá 1500 Yen 1.
- "Anh cho tôi mượn hộp quẹt được không?"
- "Mời ông".
Tôi nhận lấy hộp quẹt Bic màu trắng từ tay anh lái xe, châm lửa điếu thuốc, và sau ba ngày nhịn hút, đã lại cho chất ni-cô-tin vào trong phổi.
- "Kẹt xe ghê quá nhỉ?". Anh lái xe nói.
- "Thật chán". Tôi nói. "Nhưng nầy, chuyện quỷ hút máu ấy mà..."
- "Sao ông?"
- "Có thật là quỷ hút máu không đấy?"
- "Thật chứ. Nói láo với ông mà làm gì?"
- "Ừm, vậy chứ thành quỷ hút máu từ lúc nào?"
- "Đâu từ chín năm về trước. Nhớ thế vì đúng vào năm Thế Vận Hội Munich".
- "Khoảng ấy có khẩu hiệu Thời gian ơi ngừng lại, bởi em đẹp tuyệt vời đấy nhỉ".
- "Đúng đấy, đúng khẩu hiệu ấy đấy".
- "Cho hỏi một câu nữa, được không?"
- "Được chứ, được chứ".
- "Rồi sao lại lái taxi thế?"
- "Bởi không muốn bị ràng buộc bởi thông-niệm quỷ hút máu đấy mà. Cứ mặc áo choàng vào, ngồi trên xe ngựa, sống trong lâu đài mãi thôi thì không tốt đâu. Tôi thì vẫn nạp thuế, đăng ký con dấu đàng hoàng. Disco cũng đi, trò búng đạn cũng chơi. Ông nghe có kỳ dị không?"
- "Không, không, có gì kỳ dị đâu. Nhưng mà, có gì đấy không rõ ràng...".
- "Chắc là ông khách không tin?"
- "Sao?"
- "Ông không tin tôi là quỷ hút máu chứ gì?"
- "Tin chứ, tin chứ". Tôi hốt hoảng nói. "Tin là có núi, thì có núi, đấy mà".
- "Nếu thế thì được".
- "Thế, thỉnh thoảng vẫn hút máu đấy nhỉ".
- "Cái đó thì vẫn có, quỷ hút máu mà".
- "Nhưng mà, máu thì cũng có thứ ngon, thứ không ngon, chứ nhỉ?"
- "Có đấy. Như ông khách đây thì không ngon lành gì. Vì hút thuốc lá nhiều quá".
- "Đã kiêng hút được mấy ngày đấy chứ, nhưng quả là không được rồi".
- "Hút máu thì nói gì cũng không qua các cô gái trẻ. Cứ ngọt lịm đi ấy".
- "Cũng dễ hiểu thôi. Ví dụ các tài tử thì cô nào là ngon?".
- "Kishimoto Kayoko có vẻ ngon lành. Shingyoji Kimie cũng được. Chỉ có Momoi Kaori 2 thì tôi không ham. Đại khái thế".
- "Hút máu các cô ấy được thì tốt quá nhỉ".
- "Đúng thế".
° ° °
Mười lăm phút sau thì ai đi đường nấy. Tôi mở cửa phòng mình, bật đèn, lấy bia trong tủ lạnh ra uống. Rồi điện thoại cho cô gái đã hẹn mà không gặp. Nghe cô nói thì hiểu ra là không gặp nhau cũng có lý do chính đáng.
- "Mà em nầy, tạm thời nếu có gặp xe taxi nào màu đen mang bảng số Nerima thì đừng đi nhé".
- "Sao thế?" Cô hỏi.
- "Vì anh lái xe là quỷ hút máu đấy".
- "Thật sao?"
- "Thật chứ".
- "Lo cho em đấy à?"
- "Tất nhiên rồi".
- "Xe taxi màu đen mang bảng số Nerima à?"
- "Ừ".
- "Cảm ơn anh".
- "Không có chi".
- "Anh ngủ ngon".
- "Em ngủ ngon"..
Dịch xong 06-2004
--------------------------------
1 1500 Yen khoảng 15 Mỹ kim.
2 Các nữ tài tử Kishimoto Kayoko, Shingyoji Kimie trẻ đẹp, xinh xắn (kiểu Cameron Diaz hay Kirsten Dunst của phim Mỹ) còn Momoi Kaori lớn tuổi hơn, hay bắt bẻ hơn (kiểu Candice Bergen).
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo
Haruki Murakami
Ngày Đẹp Trời Để Xem Kangaroo - Haruki Murakami
https://isach.info/story.php?story=ngay_dep_troi_de_xem_kangaroo__haruki_murakami