Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãng Tích Hương Đô
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5: Oan Gia Ngõ Hẹp
"C
ộp..cộp..." Nghe tiếng bước chân càng lúc càng tới gần, Lâm Bắc Phàm thầm ước lượng vị trí của đối phương. Thoáng nhìn thì đối phương hết sức nữ tính, nhưng một người dám nhổ lông cọp thì có thể là một phụ nữ hay sao?
Cuối cùng thì người đó cũng đã tới gần. Lâm Bắc Phàm như một bóng ma vọt ra, nhanh như chớp chộp lấy cổ tay đối phương.
Lâm Bắc Phàm hoàn toàn nắm chắc một lần có thể thành công. Nhưng sau khi hắn nhìn rõ khuôn mặt đối phương thì chỉ hận không chém được cho tiểu Kim mấy vạn nhát đao...
Long Yên Nguyệt trở lại Kim Sắc Hải Ngạn để tìm Liễu Vi. Nhà nàng ở ngay trong tiểu khu Lệ Uyển. Sau một đêm than khóc kể lể với Liễu Vi, bây giờ mới trở về nhưng không ngờ gặp ngay phải Lâm Bắc Phàm, đúng là oan gia ngõ hẹp.
- Là anh? - Cừu nhân gặp nhau, đôi mày liễu của Long Yên Nguyệt dựng ngược, âm thanh chỉ chức muốn giết người:
- Nói! Anh cố ý đến gần tôi là có mục đích gì?
- Hiểu lầm! Thực sự là hiểu lầm. - Lâm Bắc Phàm cười cười, ngượng ngùng thu tay lại.
- Hiểu lầm? - Long Yên Nguyệt hỏi ngược lại một câu. Trong đầu nhanh chóng phân tích. Với một cái chộp vừa rồi, rõ ràng là hắn có một chút công phu. Hơn nữa, hắn hai lần phục kích mình chắc chắn là có chuẩn bị trước.
- Đúng là hiểu lầm! - Lâm Bắc Phàm lui lại mấy bước, ý định bỏ đi là hay nhất.
Thấy Lâm Bắc Phàm lui lại, Long Yên Nguyệt nóng nảy. Nếu hôm nay còn để cho tên háo sắc này chạy mất thì sau này làm gì còn cơ hội tìm hắn? Cắn răng, quát lên một tiếng, cô giơ chân đạp vào ngực Lâm Bắc Phàm.
Nhưng còn chưa đá tới người hắn, dòng khí thổi ngược khiến cho cái váy ngắn của Long Yên Nguyệt lật ngược ra sau, để lộ bắp đùi trắng muốt và cả chiếc quần lót bằng lụa.
- A... - Kêu lên một tiếng, Long Yên Nguyệt ngồi thụp xuống dưới. Nếu như đối mặt với tên tội phạm khác có lẽ cô không mẫn cảm như vậy. Nhưng trước mặt một tên háo sắc như thế này mà mình...
Cái đá vừa rồi của mình, chắc chắn hắn đã nhìn thấy. Long Yên Nguyệt đỏ mặt, trừng mắt nhìn Lâm Bắc Phàm nói:
- Nhìn cái gì? Còn nhìn, tôi móc mắt anh ra.
- Tôi không có hứng thú. - Lâm Bắc Phàm nhún vai, xoay người nhanh chóng bỏ đi. "Hắc hắc" bây giờ không đi còn định đợi đến bao giờ?
- Lâm Bắc Phàm! Ta... Hu hu... - Vốn định mắng chửi vài câu, nhưng Long Yên Nguyệt quýnh lên, bật khóc.
"Khóc? Đây là bông hoa trong giới cảnh sát, nổi danh thành Nam hay sao? Ôi! Đúng là biết người, biết mặt nhưng không biết lòng”. Lâm Bắc Phàm cũng chẳng ngu mà chạy tới an ủi Long Yên Nguyệt. Hắn nhanh chóng lẩn mất...
Trong một căn phòng thuê nhỏ bé, một cuộc đối chất giống như thùng thuốc súng đang diễn ra.
Một con rồng nhỏ dài chừng mười phân đang ngồi trên mặt bàn. Trước mặt nó có cắm một cây chủy thủ đang lóe lên ánh sáng sắc lẹm. Cây chủy thủ đó cũng không giống những thanh chủy thủ bình thường mà chính là Đồ Long đao trong mắt tiểu Kim long.
- Có trăn trối gì thì nói đi. - Lâm Bắc Phàm rít một hơi thuốc thật sâu, rồi trừng mắt.
Nhìn thấy ánh mắt đó, tiểu Kim hoàn toàn kinh sợ. Nó yếu thế nhìn Lâm Bắc Phàm một cái rồi nói nhỏ:
- Thì ra đó là người của phụ nữ, không phải mùi súng.
"Chát" Lâm Bắc Phàm vỗ bàn, tức giận nói:
- Mày có để ý không? Nếu như mày không uống nhiều rượu như vậy thì làm sao xảy ra rắc rối?
Tiểu Kim không dám nói dối. Nếu như không uống rượu, nó quả thực có thể từ mùi hương đậm nhạt mà phân biệt được.
- Sau này nếu còn gây rắc rối nữa, thì cho dù không giết mày cũng phải chặt một cái móng mới được.
- Lão Đại! Đừng có bắt một con rồng làm những việc nhỏ nhặt như thế có được không.. A! Tôi lỡ miệng một chút mà thôi.
Lâm Bắc Phàm trừng mắt nhìn tiểu Kim một cái. Sau khi cất thanh Đồ Long đao, hắn di tóp thuốc rồi ngả xuống giường. Tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đúng là khó tin, cần phải ngẫm nghĩ lại một chút.
Dưới ánh trăng nhàn nhạt, tiểu Kim Long dài mười mấy phân, nhấc cái hộp thuốc lá trên mặt bàn rồi rút ra một điếu ngậm lên miệng. Sau khi lén lút châm thuốc, nó liền bay nhanh vào góc tường để trốn.
Rít một hơi thật sâu, tiểu Kim Long cảm thấy sung sướng. “Con bà nó! Thế gian chỉ cần hưởng thụ thế này mà cũng có được cảm giác lâng lâng giống như đi mây về gió. Được rồi, các người phả khói được như thế, ta cũng sẽ luyện...”
Lâm Bắc Phàm ngủ cho tới lúc mặt trời lên bằng ba cây sào mới mở mắt. Tiểu Kim Long vẫn cuộn mình vào góc tường, chưa tỉnh dậy.
Trước khi tìm được súng cho Long Yên Nguyệt, Lâm Bắc Phàm cũng không có ý định đi làm. Để tránh cho đêm dài lắm mộng, sau khi mặc quần áo, rửa mặt xong, hắn liền xách tiểu Kim đang mắt nhắm mắt mở đi ra ngoài cửa.
Nhìn ánh mặt trời chói chang trên đường, ngay cả một bóng người đi bộ cũng không thấy. Sau nhiều lần ra hiệu, Lâm Bắc Phàm bước vào trong một phòng ăn nhanh. Hắn chọn một chút thức ăn sáng bình dân.
Thấy người khác uống rượu bằng chén lớn, cắn miếng thịt to, tiểu Kim rất khó chịu, oán giận nói:
- Tên truyền nhân chó má của Long đại hiệp không ngờ lại chui lủi vào cái nơi như thế này. Có ăn mấy miếng thịt mà cũng phải so đo tính toán.
- Mày nói cái gì? - Lâm Bắc Phàm nhíu mày.
- Tôi ca ngợi anh - Truyền nhân của Long đại hiệp, người có lối sống mộc mạc, tiết kiệm.
Xế chiều, dưới ánh mặt trời chói chang, lớp xi măng trên mặt đường bốc hơi nghi ngút. Lâm Bắc Phàm cũng chẳng có ý định hành hạ bản thân. Sau khi ăn xong bữa trưa, hắn liền trốn vào trong một quán cà phê, ngồi điều hòa mát mẻ, sử dụng Internet để tán gẫu. Mãi cho tới khi mặt trời hạ hắn xuống phía Tây, hắn mới vươn vai đứng dậy đi ra khỏi quán.
Đi dạo một lúc lâu trên đường cái, Lâm Bắc Phàm hơi nghi ngờ khứu giác của tiểu Kim.
Cũng may, mãi cho tới khi đồng hồ điểm mười một tiếng, cuối cùng tiểu Kim mới chui từ trong áo lót của Lâm Bắc Phàm ra ngoài, nói:
- Lão đại! Tôi ngửi thấy mùi súng. Lần này chắc chắn không thể sai được.
- Nều nhầm thì sao? - Lâm Bắc Phàm vẫn còn sợ chuyện tối ngày hôm qua nên hỏi lại một câu.
- Nếu như nhầm, anh chẳng nói đem ta làm món thịt muối ớt hay sao?
- Chút thịt của mày không đủ dính răng.
- Vậy thì cắt thành phiến, nấu một nồi canh thịt rồng. - Tiểu Kim dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nếu đúng như tôi nói thì anh phải mua cho tôi một trăm thùng... Không! Mười thùng.... Thôi được rồi. Anh mua cho tôi một chai bia là tốt rồi.
- Hai chai nhé. - Lâm Bắc Phàm sảng khoái đồng ý với tiểu Kim.
- Tốt! - Tiểu Kim vỗ vỗ hai chân trước vào với nhau, cười nói:
- Cuối cùng thì ta mới nhận ra lão Đại nhân từ thế nào.
- Ngươi một chai. Ta một chai. - Lâm Bắc Phàm cúi đầu, nhìn vào mắt tiểu Kim, nói:
- Nói đi! Cái mùi đó ở đâu?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãng Tích Hương Đô
Yên Lộ Thương Mang
Lãng Tích Hương Đô - Yên Lộ Thương Mang
https://isach.info/story.php?story=lang_tich_huong_do__yen_lo_thuong_mang