Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kim Tú Cầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5 -
N
guyên Vi Văn cũng là con nhà dòng dõi thư hương, cha mẹ chàng sinh được hai người con, một trai một gái, chàng là anh trưởng, em gái tên gọi
Thố Nhi mươi mười lăm tuổi, nhan sắc nhã đạm, từ bé thường theo chàng học hành, tinh thông sách sử, tính lanh lợi, biết xem sóc công việc trong nhà; hồi Vi Văn tập ấm thụ, bổ ra làm quan ở Thanh, phụ thân cho đi theo với Vi Văn; vì trong nhà phụ thân chàng còn có người tiểu thiếp hầu hạ; Bà thân mẫu chàng sớm mất, cho nên tình yêu mến của đôi ngành đường đệ rất đỗi đậm đà, bao nhiêu việc gì lớn nhỏ Vi Văn cũng đều cho Thố Nhi biết để thương nghị với nhau.
Hồi Vi Văn biệt cảnh chùa Linh Ẩn, về đến nhà, nhất nhất đều thuật lại cho Thố Nhi nghe, và tỏ ra ý quyến luyến Tú Cầu, khen ngợi tư dung nàng xinh đẹp thế nào, phẩm tài nàng mẫn thiệp thế nào, tay cầm quản bút không phải nghĩ ngợi, viết chữ như bay, cách phỏng trâm hoa, tài phen vịnh nhứ; một đoạn nói như hoa như gấm, làm cho nàng Thố Nhi tức quá, chỉ mong trong giây phút được thấy mặt một phen mới thỏa, Vi Văn lại nói: Nếu tiểu muội muốn gặp nàng thì thậm dễ, chỉ nên tính kế làm sao mà lưu nàng cùng nhau sum họp một nhà, thêm được một người bạn tốt, khi học tập kim chỉ, khi xướng họa văn chương, chẳng là hay biết bao?
Thố Nhi cười rằng: Tục ngữ có câu: “Muốn cho chắc, lại dắt cho người”; cũng phải đó.
Vi Văn nói: Thố Nhi em ơi! Em không nên ngờ lời nói của anh là không đích đáng đâu? Anh không phải mê đắm một người tầm bậy đâu, bản thân xưa nay là một người lân tài tuất nạn vậy.
Thố Nhi nói: Cái lòng lân tài ấy, thời em cũng xin biểu đồng tình với anh, song lân tài là lân tài làm sao kia, chớ như chúng ta mời nàng về đây, sau còn có điều gì biệt ngại nữa không?
Vi Văn nói: Em bất tất phải đa tâm, việc gì đã có anh đây đảm đang hết thảy, chỉ cậy em một điều, không biết em có nhận lời cho chăng?
Thố Nhi nói: Xin anh cứ nói, việc có thể làm được, khi nào em lại dám trái ý anh.
Vi Văn cười nói: Mươi hôm nữa chúng ta cùng nhau lên hầu chú, sẽ nói như thế... như thế...
Thố Nhi cười rồi gật đầu.
Cách độ mươi hôm, hai anh em cùng đi, đi được ba dặm đường, thời phải để cáng võng lại một bên quán trọ, rồi kéo nhau bộ hành một đổi mới tới cửa chùa; sư cụ tiếp đãi hai anh em Vi Văn rất tử tế, mà các người trong chùa cũng đều thành thật hoan nghênh.
Nàng Tú Cầu nghe nói cái thư của mình đã gởi về Kinh rồi, thì thầm cảm thịnh tình của Vi Văn không biết mấy, lại gia dỉ thấy Thố Nhi ân cần luyến ái, một điều xưng chị, hai điều xưng em, ngọt ngào như mật rót vào tai, nhận ngay Thố Nhi là người tri kỷ, bèn đem hết tâm sự mà nói với nàng, không còn giấu giếm chút nào, Thố Nhi biết được cái đoạn nhân duyên trước của Kim Tú Cầu, là xuất ư sự bất đắc dĩ, chớ chưa phải thực kẻ tâm đầu ý hợp của nàng, cho nên mỗi khi nhớ đến nỗi riêng, riêng những ngậm ngùi cho duyên; tuy đã ôm đàn bước qua thuyền khác, mà lòng vẫn còn hối hận đau ngầm hôm mai, kịp đến lúc hoạn nạn, lại càng nguôi hết cái sự phú quí của nhà họ Vương, vì thế mà Thố Nhi ngôn thính kế tùng, ngày hôm sau, Thố Nhi bảo Vi Văn về trước, sửa soạn nhà cửa, rồi hãy lên đón hai chị em về.
Vi Văn mãn tâm hoan hỷ, tưởng là sự đã đầu cơ, cá tràn vào lưới, không dè khi chàng sắp đặt yên rồi trở lên, thời thấy phong cảnh đìu hiu, mọi người trong chùa đều than thở mở miệng không ra hơi, chỉ trông nhau mà gạt nước mắt, có ý sắng sốt lạ thường, đồ vật bỏ nghiêng ngửa đòi nơi không ai dọn dẹp hết thảy.
Vi Văn kinh sợ thất sắc, hỏi ra mới biết một sự kỳ họa, mới xảy ra trong đêm hôm qua, hồi chàng vừa mới bước khỏi sơn tự. Số là quân sơn khấu làm sao dò xét được nàng Tú Cầu là người quốc sắc, và lại là con nhà cự tộc, muốn bắt nàng để sung chức “áp trại phu nhân”, hay là huyền giải thưởng bắt chuộc, cũng có một món tiền to, bởi vậy mà cái dây oan trái lại buộc cho người hồng nhan; khi bọn côn đồ sấn vào lều sau, chủ ý tróc hoạch nàng, may đâu lại được cả nàng Thố Nhi, thời thích quá. Tú Cầu xem thấy cảnh khốn bức, đã không phương đào tỵ cho đặng, toan bề tìm lối quyên sinh, bọn ấy gạt đi mà rằng: Nàng không nên tính quẩn như thế, cái chùa này cũng vỡ tan theo mất lại hại lây đến tính mệnh mấy người trong chùa thời sao? Vì chúng tôi đi có vâng mệnh trại chủ, phải bảo toàn ngọc thể, để đưa về chờ người định đoạt, nhược bằng có sai thất đều gì, thời chúng tôi phải tội lỗi hết thảy.
Tú Cầu nghe nói khóc òa lên, bỗng lại thấy sư cụ và các người trong chùa, đều vái lạy cầu xin đừng phá táng đất già lam, thời nàng rất động lòng, nghĩ lại sinh ra đến cơ sự này, là tại bởi cái oan nghiệp của mình gây nên, tai biến cho cõi thanh tịnh, khiến các kẻ tiểu chúng vô cớ thọ họa, sao chođành lòng, mới dũng cảm mà nói to lên rằng: Ơi các chú, các chú chỉ bắt ta thôi, thì được, ta cũng bằng lòng mà đi, nhưng trước khi đi, ta xin không được ai quấy nhiễu trong chùa một cái gì hết, vì ta đã liều mình mà bảo hộ cho tất cả tính mệnh tài sản của mọi người đây.
Bọn cướp cười nói rằng: Phải lắm.
Tú Cầu lại thấy Thố Nhi đứng một bên mình, đương run lẩy bẩy, khóc nức khóc nở, bèn vội vàng nói: Người thiếu nữ này là cháu vị lão tăng, xin dung thứ cho, kẻ tội nghiệp quá.
Bọn cướp nói: Phu nhân chớ ngại, trại chủ là người rộng lượng, nếu đã tin cậy phu nhân, thì không có việc gì là không cầu đặng; bây giờ hãy để cho tiểu thư theo cùng cho có bạn, sau nếu có lệnh, chúng tôi xin đưa về trả lại; nói xong lập tức phò hai nàng lên ngựa, một đoàn kéo đi, từ hồi canh ba, cho đến trưa mai.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kim Tú Cầu
Đạm Phương Nữ Sĩ
Kim Tú Cầu - Đạm Phương Nữ Sĩ
https://isach.info/story.php?story=kim_tu_cau__dam_phuong_nu_si