Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kẻ Lạ Mặt Trên Hải Cảng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
B
a ngày qua, Minh luôn luôn trong trạng thái mơ màng đến nỗi anh bạn để ý hỏi:
- Kìa, cậu thủy thủ trẻ! Suy nghĩ gì đó hở?
Minh chối biến:
- Em có nghĩ gì đâu…
- Không nghĩ gì, thiếu chút nữa là mày dẫm đúng vào thùng dầu hắc sôi sục rồi. Thôi, cậu bé! Đừng mơ mộng nữa, đưa anh cái kéo coi, mau lên nào!
Anh ta sốt sắng với việc của Minh hơn cả chính Minh. Anh không bỏ phí một phút nào, cứ chốc chốc lại lên tiếng cắt đặt nó:
- Đưa anh cái đục coi!
Rồi thì:
- Đừng giỡn chớ! Trét dầu kiểu đó sao cho kín được? Vậy mà đòi làm thủy thủ. Coi thử còn nhiều ít mở bò trong xô, em Minh!
Hay:
- Một miếng ván nữa, em ơi! Chịu khó cho kịp vài ngày nữa, hạ thủy cho rồi!
Minh vâng lời anh ta như cái máy, như kẻ vô hồn.
Công việc tiến đều, con thuyền được hàn vá hoàn tất, sơn phết lại gần như mới, sẵn sàng vượt sóng theo ý cậu chủ nhỏ của nó lâu nay.
Trong lúc đó, cái chai trôi dần xa bờ biển Ý Đại Lợi và bắt đầu cuộc phiêu lưu. Nó trôi nổi bềnh bồng trên đầu sóng, mất hút giữa trời nước mênh mông, về phía Nam rồi nó xa hẳn lộ trình của các tàu hàng tiến gần các tàu đánh cá. Và rồi, một ngày nọ, nó lọt trong tấm lưới khổng lồ và lẫn lộn trong đàn cá vùng vẫy, sau cùng nằm la liệt trên sàn tàu. Chuyến phiêu lưu của cái chai chấm dứt tại đây, trong hầm tàu giữa cá và nước đá chăng? Không, do một sự tình cờ, một anh thợ chài trông thấy nó trong khi chọn cá, nhưng vì nó bị một lớp rong rêu phủ kín, bao quanh, nên anh ta nắm lấy cổ chai, vứt lại xuống lòng biển cả không chút do dự. Nó lại lênh đênh lần nữa…
Và cứ hướng Nam trôi xuôi, rong rêu dần dần rời khỏi cái chai, bấy giờ chai phơi ra lấp lánh, lửng lơ trên sóng nước lôi cuốn theo một số hải âu. Đàn chim bay là là theo cái chai như thể hộ tống một vật lạ. Rồi chai gặp một đàn cá heo xinh đẹp, bờ lưng tròn trĩnh, xương sống cong vòng, chúng nhảy lên khỏi mặt nước và rớt xuống như quả ngư lôi rồi lại trồi lên.
Cuối cùng chai dạt đến bờ biển Sardaigne, vướng trong một đống sắt rỉ sét đầy rong xanh. Đó là một con tàu Tây Ban Nha chở vàng bị đắm từ nhiều thế kỷ trôi qua… Chai lăn qua, lăn lại trên sàn gỗ mục nát của boong tàu và bị kẹt dưới một khẩu súng đại bác bằng đồng, nòng súng vẫn còn chĩa ra khỏi cái lỗ khoét ở thành tàu.
Xác tàu quái quỉ này nửa chìm, nửa nổi với bộ xương cột buồm sừng sững như có vẻ luyến tiếc buổi xa xưa, khi nó còn tung hoành trên sóng nước. Vào một đêm gió lớn, xác tàu chìm ngập dưới làn nước dâng cao; nhờ vậy, cái chai lại trôi dạt theo thủy triều ngang qua mỏm đất phía nam của đảo, vào vịnh Ca-li-a-ri.
Từ trên mỏm đá cao, hai thằng bé con của hai dân chài cùng một lúc nhìn thấy cái chai. Cũng như đã nhiều lần chúng đến đây và vớt được nhiều thứ khác, song lần này chúng không thể xác định cái vật sáng lóng lánh đó là cái gì. Thế là chúng nhảy ùm xuống nước cùng một lúc, cố hết sức để bơi ra chiếm cho được món quà kỳ lạ. Sau một hồi xô đẩy, giành nhau dữ dội, đứa nhỏ hơn vớt được cái chai. Nó ôm khư khư vào lòng bơi sải dọc theo những tảng đá và lên bờ. Chỉ giây sau, bạn nó theo kịp:
- Đưa cho tao coi thử cái gì, nào?
- Mày không được động đến, nó là của tao!
- Tao chỉ coi thử thôi!
- Thì cứ coi đi!
Thật là một con thuyền quá đẹp, đầy đủ buồm, lái, thủy thủ, đèn, cờ, v.v… nom linh động như một con thuyền buồm thu nhỏ – chúng không nhận ra mảnh giấy. Bỗng đứa lớn nảy ra sáng kiến: nó rủ bạn đánh một ván cờ thử thời vận, nếu thằng nhỏ thắng thì lấy con dao 3 lưỡi của nó, còn nó thắng thì nó sẽ được cái chai. Sau một hồi do dự, thằng bé nhận lời thách thức, vì xem ra, con dao 3 lưỡi cũng đáng giá đối với nó.
Thế là trận chiến bắt đầu: một cái que vạch lên mặt cát ướt, những viên sỏi trắng là quân cờ của thằng lớn, sỏi đen là quân cờ của thằng bé.
Mươi phút sau, chúng tập trung hết tâm trí vào các thế cờ và cái chai bị bỏ quên. Thoạt tiên, sóng lại gần, quét lên cái chai một lượt bọt trắng xóa như thăm dò rồi vội vàng lùi ra. Lần thứ hai, sóng bạo dạn hơn và bốn năm lần nữa, sóng cuốn cái chai xuống biển, đưa đi. Cuộc phiêu lưu lại bắt đầu, hai đứa trẻ vẫn chưa hay biết, cho đến khi chúng bị ướt đẫm vì sóng lớn thêm, và chợt nhớ thì không còn thấy cái chai đâu nữa.
Trên một con thuyền tiến về hướng Xanh Ma-xim, ông chủ tàu và người thủy thủ thấy cái chai trôi lềnh bềnh trước mặt. Ông chủ ra lệnh tắt máy và người thủy thủ nhảy xuống, vớt cái chai đem lên thuyền, ông chủ đưa tay kéo anh ta lên. Ông bảo người thủy thủ:
- Nếu nó đáng giá, tao sẽ chia cho mày.
Họ lại tiếp tục công việc. Một giờ sau, thuyền bỏ neo và bận rộn với những thúng cá chài được, ông ta suýt quên đi cái chai có con thuyền xinh đẹp bên trong.
- Đây không phải lần đầu tiên tao vớt cái chai như thế này, nhưng con thuyền trong lòng chai thì quả đặc biệt. A! Tên nào khéo tay dữ! Mà nó không hạp với mình đâu. Để tao đem lại cho ông người Anh. Chắc ông ta thích.
“Ông người Anh” đây thật ra là một họa sĩ hữu danh và vốn là người Pháp. Song dân chài ở Xanh Ma-xim gọi ông người Anh vì ông luôn luôn xách kè kè cái dù màu xanh lá cây bên mình, dù trời nắng hay mát, có mưa hay không. Ông ta cũng là tay sưu tầm tất cả những gì liên quan đến biển cả.
Vì vậy, lão dân chài đến ngôi biệt thự của ông ta cùng với cái chai. Lão bảo là lão tặng ông ta. Ông người Anh thích lắm, săm soi cái chai một cách trìu mến như cô tiểu chủ vuốt ve con mèo xinh đẹp của mình.
- Bao nhiêu đây?
- Ơ, không, tôi xin biếu ông!
Dĩ nhiên, đời nào có chuyện tặng không giữa hai bên? Ông người Anh rất lịch sự, không thể trả giá một món quà tặng và 10 phút sau, người dân chài hớn hở ra về với một nắm tiền giấy, rất đáng công.
Còn lại một mình, ông người Anh thận trọng cạy cái nút có trét sáp quanh miệng chai, cẩn thận dùng một cái que dài, cời cái giấy xếp tư dưới đáy thuyền ra, tò mò, hồi hộp đọc:
“Tôi tên Minh, Hà-Đình-Minh, tôi 14 tuổi. Cha tôi tên Hà-Đình-Hải làm nghề đánh cá. Tôi làm việc cực nhọc để giúp gia đình tôi, tôi không than phiền gì, song có một điều, tôi ao ước được có một chiếc thuyền thật sự, với cột buồm bóng loáng, một cánh buồm tam giác xinh đẹp…Ô! Nếu tôi có được phép mầu… Tôi vẫn hy vọng, tuy tôi biết là vô lý. Có con thuyền như thế, tôi sẽ dùng để làm gì? Tôi quí lắm, tôi sẽ lớn phổng lên. Tôi xin cám ơn người đọc, tôi chỉ ao ước suông thế thôi, vì với gia cảnh tôi, cho tới khi tôi bạc tóc, chắc không bao giờ có.”
Bên dưới ghi địa chỉ của người viết bức thư kỳ quặc. Ông người Anh mơ màng. Thật y như một chú nhỏ gửi thư cho ông già Noel! Một ý nghĩ chợt đến trong đầu người họa sĩ giầu sụ: Ồ! Ta có thể làm một ông già Noel lắm chớ, sao không?
Họa sĩ không có vợ con. Lại cũng ít giao thiệp, bạn bè. Ồ! Họa sĩ nghĩ thành tiếng:
- Chú bé xa lạ kia ơi! Ta sẽ giúp chú đạt được ước vọng, chú sẽ được như ý muốn!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kẻ Lạ Mặt Trên Hải Cảng
Minh Quân
Kẻ Lạ Mặt Trên Hải Cảng - Minh Quân
https://isach.info/story.php?story=ke_la_mat_tren_hai_cang__minh_quan