Chương 4
ắn có quá nhiều thời gian rảnh rỗi.
Hắn chuyển chỗ chiếc ghế – loại rẻ tiền thường thấy trong các phòng tiệc – để hắn có thể dễ dàng trông thấy chiếc ti-vi gắn trên trần nhà ở góc phòng. Nó to khủng khiếp, với đầu VCR kết hợp chạy đĩa DVD. Hắn sắp sửa bật cuốn băng video thì bị mê hoặc khi phát thanh viên úp mở về một tin tức sốt dẻo ngay trước phần quảng cáo, một thủ thuật thực sự khiến hắn khó chịu. Chắc chắn đó là tin tức nóng hổi về một điều tra viên án mạng ở Seattle, nhưng trước tiên, hắn phải chịu đựng màn quảng cáo đần độn về thuốc Cialis đã – một người đàn ông và một người phụ nữ lớn tuổi lặn xuống đáy hồ rồi nổi lên trong vòng tay âu yếm.
“Mày xem thứ nhảm nhí này hả?” Hắn hỏi người phụ nữ. “Chúng nó là diễn viên. Mày biết chúng là diễn viên đúng không? Họ trả chúng tiền để thông báo với thế giới rằng chúng có thể hứng lên hoặc bị trĩ.” Hắn lắc đầu. “Vì tiền, có gì mà chúng không làm chứ?”
Người phụ nữ lầm bầm một câu trả lời khó nghe. Thế cũng tốt, vì lòng nhân từ, phần quảng cáo đã kết thúc và bản tin bắt đầu. “Suỵt!” Hắn nói.
Phát thanh viên nam đang ngồi sau chiếc bàn trong trường quay, bức ảnh chụp chiếc thòng lọng hiện lên ngay bên trên vai phải của ông ta. ‘Tin tức nóng hổi tối nay, một điều tra viên án mạng ở Seattle đã có một phát hiện đáng lo ngại ở trường bắn của Sở Cảnh sát.’ Ông ta nói. ‘Phóng viên điều tra Maria Vanpelt của KRIX đang truyền hình trực tiếp từ Hiệp hội Thể thao Cảnh sát Seattle ở Tukwila.’
Cô phóng viên tóc vàng đang đứng trước ánh đèn sáng chói của máy quay, những giọt nước đọng lấp lánh trên chiếc áo khoác màu tím pha đen không thấm nước. ‘Tối nay, các điều tra viên hiện trường đã gấp rút đến trường bắn từ sớm.’ Cô ta nói.
“Họ cố làm cho mọi thứ trở nên ấn tượng, phải vậy không?” Gã đàn ông lên tiếng.
Người phụ nữ không đáp lời.
‘Nguyên do là một điều tra viên án mạng tập bắn ở khu thao trường của cảnh sát đã phát hiện ra một chiếc thòng lọng.’
Gã đàn ông ngồi thẳng dậy.
‘Có lẽ các bạn vẫn còn nhớ bản tin độc quyền của tôi về việc một vũ công thoát y tên Nicole Hansen bị siết cổ bằng một chiếc thòng lọng trong phòng nhà nghỉ ở đại lộ Aurora.’ Vanpelt nói. ‘Vâng, tối nay chúng tôi được biết điều tra viên án mạng phụ trách cuộc điều tra đó cũng chính là người đã phát hiện ra chiếc thòng lọng ở trường bắn.’
Màn hình hiện lên hình ảnh các sĩ quan cảnh sát mặc đồng phục và thường phục cùng nhiều xe tuần tra và một chiếc xe thùng của đội khám nghiệm hiện trường. ‘Gia đình Nicole Hansen đã chỉ trích quyết định của Sở cảnh sát Seattle khi họ chuyển hồ sơ vụ án sang Đơn vị Phụ trách Hồ sơ Tồn đọng chỉ sau bốn tuần lễ. Quyết định đó cũng vấp phải sự phản đối mạnh mẽ của một số tổ chức bảo vệ quyền lợi phụ nữ. Sở Cảnh sát từ chối bình luận về việc liệu có mối liên hệ nào giữa vụ Hansen và chiếc thòng lọng được tìm thấy tối nay hay không, nhưng chắc chắn là nó muốn truyền tải một thông điệp nào đó.’
Phát thanh viên lật giở đống giấy tờ trên bàn. ‘Xin cảm ơn Maria. Tất nhiên, KRIX chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi chặt chẽ thông tin này.’
“Tao thì không.” Gã đàn ông cầm điều khiển lên, hướng về phía ti-vi và ấn nút Play. Đầu VCR nhấp nháy và kêu vo vo. Màn hình vụt tối đen, sau đó phủ đầy sóng nhiễu. Một lát sau, tiếng nhạc bắt đầu và thỏ Bugs cùng vịt Daffy nhảy ra từ sau một bức màn nhưng đỏ trong trang phục biểu diễn với mũ rơm và gậy ba toong. Gã đàn ông hát theo chúng, cảm thấy sự ấm áp thoải mái bắt đầu lan tỏa trong cơ thể mình.
Hắn có quá nhiều thời gian rảnh rỗi.
Hắn kiểm tra đồng hồ. Cũng không nhiều thời gian đến thế. Hắn quẹt một que diêm, ngọn lửa màu xanh pha vàng sáng lên trong căn phòng tối tăm. Hắn châm một điếu thuốc, rít vào cho đến khi đầu điếu thuốc hông lên. Cũng giống như cựu Tổng thống Bill Clinton, hắn không rít sâu. Hắn phả làn khói vào tấm bảng cảnh báo bằng nhựa đề chữ ‘Không Hút Thuốc’ dán trên giấy dán tường màu vàng bên ngoài cửa nhà tắm.
“Đến giờ biểu diễn rồi.” Hắn nghiêng người về phía trước và ấn đầu điếu thuốc lá vào bàn chân người phụ nữ.
Hơi Thở Cuối Cùng Hơi Thở Cuối Cùng - Robert Dugoni Hơi Thở Cuối Cùng