Hoa Tàn Hoa Nở epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 5
iật mình ngồi dậy, nhìn lên đồng hồ, thấy đã quá trưa, nàng ngồi dậy, cảm thấy cơ thể mình rã rời, đầu thì đau buốt như ai dần. Thế mà Hân vẫn gắng đứng lên, bước ra ngoài cho tỉnh táo.
Vừa bước xuống cầu thang, Thúy Hân đã nhìn thấy mẹ. Vừa lúc bà cũng quay người lại và nhìn thấy vẻ xanh xao trên khuôn mặt của con gái. Giọng bà xởi lởi:
- Hôm nay con không khoẻ à? Mẹ thấy sắc mặt con kém đấy.
Thấy mẹ có vẻ lo lắng cho mình, Thúy Hân vội trấn an mẹ:
- Không sao đâu mẹ ạ. Chỉ tại con ngủ nhiều quá rồi đâm ra mệt mỏi, chứ chẳng có bệnh hoạn gì đâu, xin mẹ đừng quá lo lắng.
Hân ôm mẹ rồi noí với giọng rất vui.
- Thôi, bây giờ con đi làm vệ sinh một lát sau sẽ tươi tỉnh lại thôi.
- Được rồi, con hãy đi đi.
Hân vừa khuất sau cánh cửa phòng toa lét, bà Hồng cũng đứng dậy đi xuống nhà bếp, khuấy một ly sữa nóng và vào phòng lấy cho con gái mấy viên thuốc cảm.
Sau khi làm vệ sinh mặt xong, Hân cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Vừa bước ra khỏi toa- lét, nàng đã nghe tiếng của mẹ:
- Hân à! Lên đây mẹ bảo.
Hân bước nhanh lên phòng, thấy mẹ ngồi đấy với một ly sữa nóng. Thấy con, bà liền bảo:
- Mẹ mới vừa pha xong ly sữa, con uống để lót dạ, rồi uống mấy viên thuốc cảm này đi, ngừa bệnh vẫn hay hơn chữa bệnh.
- Con cảm ơn mẹ nhiều lắm.
Noí xong, nàng cầm ly sữa lên và cố uống để cho mẹ được vui. Vị ngọt béo của ly sữa nóng làm cho nàng cảm thấy sảng khoái, cộng thêm sự chăm sóc của mẹ làm cho nàng có cảm giác khoẻ khoắn, bệnh của nàng giảm đi rất nhiều. Khi uống xong ly sữa, nàng quay qua noí với mẹ:
- Hay bây giờ mẹ kể chuyện gì cho con nghe đi.
- Được rồi, mẹ sẽ kể chuyện hồi còn bé của con cho con nghe. Ngày xưa, khi mẹ nuôi con gặp rất nhiều khó khăn, một phần là đứa con đầu, một phần là con là một đứa trẻ hay đau yếu bệnh hoạn nên phải chăm sóc, cực hơn bao đứa trẻ bình thường khá c. Ấy thế mà có đôi lúc ba con lại còn mắng mẹ nữa chứ, noí mẹ không lo cho con để con cứ khóc hoài. Đôi lúc vì đang bực bội mà ba mẹ cãi nhau. Nhưng rồi khi thấy con vui vẻ, mạnh khoẻ ba mẹ lại làm lành trở lại.
Nghe mẹ kể Hân cảm thấy thương mẹ lắm, nàng ôm mẹ và chui đầu vào lòng mẹ noí với giọng nũng nịu:
- Mẹ Ơi! Con yêu mẹ lắm.
- Con ngoan của ta, ta cũng thương con lắm.
Như chợt nhớ ra điều gì, Hân ngồi dậy và hỏi mẹ:
- Mẹ à! Sao từ nãy đến giờ con không hề thấy ba và em con thế?
- Ba con có hẹn với mấy ông bạn gì đi picnic từ sáng đến giờ. Còn Thúy Hạnh em con thì cũng có hẹn với đám bạn đi nghỉ mát ở đâu đó nên nó cũng đi rồi. Bây giờ ở nhà chỉ còn có mẹ con ta tung hoành ngang dọc.
Mặc dù noí chuyện với mẹ có vẻ rất vui, nhưng Hân không thể nào cưỡng lại được những cái ngáp dài và những cơn buồn ngủ như vây lấy nàng. Thấy con có vẻ buồn ngủ, bà Hồng bảo Hân:
- Con vào phòng ngủ một chút đi.
Sau khi vào phòng, thấy con gái đã chìm vào giấc ngủ say, bà quay ra ngoài nhấc điện thoại lên và bấm số gọi cho một người nào đó, mà trông bà có vẻ phấn khởi lắm.
Khoảng mười phút sau thì có tiếng chuông cửa, bà Hồng vội chạy ra mở cổng. Vì hôm nay là chủ nhật nên chị giúp việc xin nghỉ về quê thăm con. Vừa mở cổng ra, bà đã thấy ngay lão giám đốc đứng đấy.
Giọng bà vui vẻ:
- Xin mời ông vào nhà chơi.
- Cảm ơn bà chị.
Vào đến phòng, cả hai người đứng nhìn nhau. Như hiểu ra được điều muốn hỏi của ông Cường, bà Hồng mở lời:
- Con Hân nó ngủ say ở trong phòng, mời ông anh cứ tự nhiên.
- Thế thì cảm ơn chị, tôi không khách sáo nhé. (trời ơi... bà mẹ gì ác vậy... đánh thuốc ngủ đứa con gái mình, để dễ bề cho người ta làm bậy. )
Noí xong, ông bước đi thẳng về phía phòng Hân. Mở cửa ra, ông thấy ngay cơ thể mềm mại của nàng đang trong giấc ngủ say trên chiếc giường nệm kia. Trong giấc ngủ, trông nàng đẹp tuyệt vời, với đôi mắt khép vừa đủ để hai hàng mi cong chạm vào nhau làm nổi bật đôi mắt đẹp. Chiếc mũi nhỏ và cao rất xinh xắn, cái miệng nhỏ với đôi bờ môi mộng làm cho khuôn mặt nàng rất tuyệt. Làn da trắng nõn nà và mát dịu làm cho biết bao cô gái phải ghen tỵ. Cơ thể là những đường cong đầy khêu gợi, đôi bầu ngực tròn cứ phập phồng lên rồi thấp xuống theo từng hơi thở nhẹ nhàng của nàng. Những hình ảnh đó làm cho ông có cảm giác thèm muốn tới tấm thân ngọc ngà đó. Cái cơ thể mà hằng ngày ông vẫn mơ ước được một cái nắm tay đã không được, thế mà giờ đây chỉ vài phút nữa thôi thì nàng sẽ thuộc về ông. Nghĩ thế, ông mỉm cười với ý nghĩ chiến thắng của mình.
Thay đồ xong, trên người ông Cường giờ chỉ độc nhất một cái quần, ông hết ngắm nhìn rồi lại hôn nàng. Ông hôn lên mặt, hôn vào tay, vào cổ nàng, chiếc cổ cao thon thả và đầy gợi cảm như cố níu lại thời gian hạnh phúc này.
Hoa Tàn Hoa Nở Hoa Tàn Hoa Nở - Dạ Miên Hoa Tàn Hoa Nở