Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gian Phi Khó Làm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5: Thất Tình
T
hẩm Tĩnh Thù năm tám tuổi vừa nở đóa hoa đào thứ nhất đã vô tình bị bóp chết khi còn trong nụ, cho nên nói cứ từ từ, yêu sớm tan cũng sớm.
============
Hôm sau, Thẩm Tĩnh Thù đã gặp lại Cố Hầu ca ca mà nàng tâm tâm niệm niệm trong ngự hoa viên. Tuy rằng Doãn Thọ An tuổi còn nhỏ nhưng những gì cần làm Cố Hầu đều làm rất đầy đủ, mỗi ngày đều mang theo một đống tấu chương đã được phê chữa, chọn lựa nơi có phong cảnh hữu tình, vừa ngắm cảnh vừa giảng giải cho Doãn Thọ An hiểu việc triều chính.
Thừa dịp Doãn Thọ An đi nhà xí, Thẩm Tĩnh Thù vội vàng từ trong bụi hoa nhảy ra, chạy đến bên lương đình lớn tiếng gọi “ Cố Hầu ca ca”. Cố Hầu ngẩng lên, thấy nàng thì hơi sửng sốt “ Thẩm tiểu thư? Không, phải là Trinh phi nương nương”
“Ta gọi là Thẩm Tĩnh Thù.” Thẩm Tĩnh Thù tiến lên từng bước, xòe bàn tay hắn ra, viết lên vài nét “ Nhạ, là nữ giữ “ Thù”
“Thì ra là Tĩnh Thù, quả nhiên người cũng như tên” Cố Hầu cười ôn nhu.
Thẩm Tĩnh Thù theo dõi hắn nửa ngày, nhớ tới tin tức Doãn Thọ An cung cấp tối qua nghĩ Cố Hầu ca ca từ sau khi về kinh là vội vàng xử lý chính sự, không có thời gian nghỉ ngơi, xem ra là rất thương tâm. Bởi vậy nàng càng nhìn càng thấy hắn thực tiều tụy, u buồn vì thế liềng lớn mật thổ lộ “ Cố Hầu ca ca, ta thích ngươi, sau này ta muốn gả cho ngươi”
Cố Hầu đưa tay xoa thái dương, dân phong kinh thành quả nhiên cởi mở, tân nương tử mới gả hôm qua, hôm nay đã tính chuyện hồng hạnh xuất tường.
Thấy vẻ mặt buồn cười của hắn, Thẩm Tĩnh Thù vội vàng bổ sung “ Ta nói thật, các ngươi không cần xem ta là tiểu hài tử ba tuổi nha, ta đã tám tuổi rồi”
Phốc, Cố Hầu nhịn không được cười thành tiếng, nghiêm trang gật đầu “Thần nhất định sẽ đối đãi với Trinh phi nương nương như người ngang hàng” dừng lại một chút, thanh thanh cổ họng, nghiêm mặt nói “ Tĩnh Thù tiểu thư, ta đã có ý trung nhân, ý tốt của cô nương ta xin ghi nhận”
“Nhưng mà, nàng đã không cần ngươi” Thẩm Tĩnh Thù bĩu môi, nhíu mày, trên mặt như viết dòng chữ “ Ngươi đừng hòng gạt ta”
Cố Hầu ngẩn ra, thở dài một hơi, quay đầu nhìn về phía hoa viên một màu vàng rực của hoa quế, sâu kín nói “ Đúng vậy, nàng không cần ta, cứ vậy mà đi rồi”
Thẩm Tĩnh Thù nhìn Cố Hầu không chớp mắt, cảm nhận được sự cô đơn và phiền muộn trên mặt hắn, nhất thời trở nên ngây ngốc.
Khi Cố Hầu quay mặt lại thì đã khôi phục vẻ ôn nhuận như trước, liếc mắt nhìn Thẩm Tĩnh Thù, cười nhẹ một tiếng, móc khăn lụa ra đưa cho nàng “Trinh phi nương nương, lau đi”. Thẩm Tĩnh Thù mừng rỡ, nhận khăn, theo thói quen định đưa lên mắt
“Ai, không phải nơi đó, là nơi này.” Cố Hầu mỉm cười chỉ vào môi nàng. Thẩm Tĩnh Thù lúc này mới phục hồi tinh thần, vội vàng lau khô nước miếng rồi lại vội vàng làm như không có việc gì, nhét khăn vào ống tay áo.
Cố Hầu làm bộ như không thấy, lau vài giọt nước miếng rơi trên tấu chương, đứng dậy “ Trinh phi nương nương, ta cáo lui trước, khi nào Hoàng thượng trở về phiền ngươi nói với hắn một tiếng”. Nói xong liền xoau người rời đi lại bị Thẩm Tĩnh Thù kéo tay áo. Cố Hầu cười cười, khom người vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng “ Thích và yêu là không giống nhau, sau này rồi ngươi sẽ hiểu”
Thẩm Tĩnh Thù yên lặng buông tay, có cảm giác như tâm mình bị rơi mất, nhưng nàng vẫn không biết yêu và thích khác nhau thế nào.
Cho đến sau này, khi huyền y thiếu niên giương cung cài tên chỉ vào nàng gào lên như dã thú bị thương “ Ngươi bất quá chỉ là nhất thời mê luyến hắn mà thôi, mà ta từ đầu đến cuối chỉ yêu một mình ngươi”. Nàng nhìn hắn, lại quay đầu nhìn người nọ, thì ra là do mình vô tâm, cũng là lần đầu tiên không biết mình phải theo ai.
** * * * ** *
Dù thế nào thì lần thất tình đầu tiên này cũng không làm cho Thẩm Tĩnh Thù buồn lâu, chỉ vài ngày sau nàng đã khôi phục sự hồn nhiên, vui vẻ thường ngày. Sáng sớm, theo thường lệ, Thẩm Tĩnh Thù đi thỉn an Thái hậu. Thái hậu làm như vô tình hỏi nàng có hài lòng cuộc sống trong cung hay không, có muốn tấn phong nhất phẩm hay không…
Thẩm Tĩnh Thù không chút do dự, tỏ vẻ mình rất hài lòng với phi vị “ Sau này, ta cảm thấy giống như mẫu hậu năm đó là được rồi”. Thẩm Tĩnh Thù nói thật lòng, căn cứ vào ba điều kiện để thành gian phi mà nàng đúc kết được thì quý phi hoàn toàn đủ tư cách là một gian phi.
Nhưng ngươi nói vô tâm, người nghe lại có ý, lời nói chân thành lọt vào tai Thái hậu lại thành thâm ý khác. Sau khi Thẩm Tĩnh Thù rời đi, Thái hậu liền rơi vào trầm tư, móng tay sơn màu hồng của cây bóng nước không ngừng gõ xuống mặt bàn, làm cho Đậu Tâm Phúc rốt cuộc nhịn không được mà nhỏ giọng hỏi “ Nương nương, có phải Trinh phi lại ám chỉ tin tức quan trọng gì cho ngài?”
“Trinh phi tuổi còn nhỏ, thoạt nhìn như thiên chân vô tà nhưng lại rất sâu xa. Ai gia vẫn canh cánh trong lòng chuyện không được làm hoàng hậu, nàng lại khuyên giải an ủi ta, nói địa vị chỉ là hư danh, quan trọng là ai sinh được hoàng tử mới là người có thể cười cuối cùng”. Thái hậu dừng lại, sắc mặt không giấu được vẻ kiêu ngạo “nàng nói mình chỉ cần là quý phi cũng đã thỏa mãn, thực ra chính là bảy tỏ thành ý với ai gia, rằng nàng không dám vượt qua ta, tất cả đều lấy ta làm chủ, hahahah, nha đầu kia quả thực thông minh, ta càng ngày càng vừa ý nàng”
Đậu Tâm Phúc bừng tỉnh đại ngộ, liên tục tán thưởng “ Vẫn là nương nương lợi hại, chỉ một chút đã hiểu được tâm ý của Trinh phi nương nương, nhưng mà nàng ta thực sự không muốn làm hoàng hậu?”
“Ha ha, làm sao nàng ta không muốn, đây chẳng qua là ý của Thẩm lão thái sư cùng Thẩm gia, bọn họ sợ ta qua sông đoạn cầu vì thế lấy lùi làm tiến, muốn cùng ta giao dịch: Thẩm Tĩnh Thù có thể không cần làm hoàng hậu nhưng thái tử tương lai nhất định phải do nàng sinh ra” Thái hậu cười lạnh một tiếng “ Thẩm lão thái sư không hổ là nguyên lão tam triều ah, bỏ sợ dây dài câu con cá lớn, tránh địa vị quá mức hiển hách dẫn đến sự ghen ghét của chúng thần lại đem tương lai vinh hoa phú quý nắm chặt trong tay”
“Âm hiểm, thật sự là biện pháp hay ah”Đậu Tâm Phúc cũng nhíu mày lắc đầu “ Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Thái hậu xoa trán “ Ngươi quả là ngu ngốc, chúng ta còn có thể như thế nào? ta tuy là thái hậu nhưng không có ngoại thích quyền thế để dựa vào, đương nhiên chỉ có thể nghe lời bọn họ đễ bảo toàn thôi. Ngươi còn ngây ngốc ở đây làm gì, mau đi thúc giục mọi người đi tra cho ra tin tức của quốc cữu gia đi”
Thẩm Tĩnh Thù đơn thuần vừa mới thỉnh an thái hậu rời đi không xa đã nghe tiếng quát mắng từ trong cung khác truyền ra, theo âm thanh tìm tới thì ra là vài đại cung nữ đang răn dạy các tiểu cung nữ.
Chuyện này ở trong cung nhìn mãi cũng quen mắt, các đại cung nữ hoàn toàn quên mất lúc đầu vào đây cụng từ bị người ta khi dễ chịu bao nhiêu thống khổ, chỉ hận không thể trút hết bực tức lên người các tiểu cung nữ cấp bậc thấp hơn. Trước mắt có bảy, tám tiểu cung nữ, vì buổi sáng lấy nước cho đại cung nữ rửa mặt hơi lạnh liền bị nàng phạt quỳ suốt một canh giờ, hai tay còn phải bưng một chậu nước.
Hoàng cung có quy tắc của hoàng cung cho nên dù thấy chuyện bất bình, Thẩm Tĩnh Thù cũng không định bày ra thái độ gà mẹ, cho nên định rời đi, cũng lúc đó khóe mắt đột nhiên đảo qua người một tiểu cung nữ làm cho lập tức chú ý. Tiểu cung nữ kia tuổi chừng mười ba, mười bốn, diện mạo bình thường nhưng trên mặt đã toát ra khí chất trầm ổn khác xa bạn đồng lứa. Các tiểu cung nữ khác quỳ lâu như vậy đã sớm trái ngã phải xiêu, tay chân bủn rủn nhưng nàng vẫn thẳng lưng mà quỳ, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước, hai tay bình ổn bưng chậu nước …
Thẩm Tĩnh Thù trừng mắt nhìn tiểu nha đầu kia, trong đầu thầm tính: nghe nói hoàng cung là nơi ăn tươi nuốt sống, không thể tìm vài tâm phúc giúp mình làm việc. Từ khi nàng tiến cung thì nha hoàn, bà tử đều không được mang theo, không biết những người hiện đang hầu hạ mình có đáng tin hay không. Bởi vậy giống như Thọ Thọ có Tiểu Huyền Tử, Thái hậu có Đậu Tâm Phúc, nàng cũng phải nhanh chóng tìm cho mình một tâm phúc tri kỷ. Nhìn tiểu cung nữ trước mắt này dù tuổi còn nhỏ nhưng xử sự rất bình tĩnh, nếu mà cứu nàng thì chắc chắn nàng sẽ cảm động đến rơi nước mắt, vì mình mà làm việc tận tâm tận lực. hahaha
Nghĩ đến đây, Thẩm Tĩnh Thù lập tức xoau người, rảo bước vào trong, từ đó về sau trong An Tuệ cung đã xuất hiện đại nhân vật, chính là Thương Nga cung nữ.
Sau khi đưa Thương Nga về An Tuệ cung, Thẩm Tĩnh Thù bắt đầu thấy hối hận. Đúng là Thương Nga y như nàng nghĩ, tay chân lanh lẹ, đầu óc thông minh, làm việc cẩn thận nhưng nàng cũng cực kỳ trầm mặc, phi thường ít lời, tiếc chữ như vàng, mỗi lần mở miệng tuyệt không quá năm từ.
Thẩm Tĩnh Thù kén chọn không chịu ăn cơm, Thương Nga không nói nhiều lời, lập tức lựa hành tỏi trong bát nàng bỏ vào bát mình, lạnh lùng phun ra đúng một từ “ ăn”. Thẩm Tĩnh Thù vừa định há mồm tỏ vẻ kháng nghị, lại bị nàng liếc cho một cái lạnh đến nỗi sắp đóng băng “ Mau ăn”
Mỗi sáng sớm Doãn Thọ An cũng không thể ngủ nướng được, vừa tờ mờ sáng, Thương Nga đã tiến vào tẩm cung, lôi hắn và Thẩm Tĩnh Thù dậy, ném cho bọn Tiểu Huyền Tử hầu hạ. Có lần Doãn Thọ An không nhịn được, chỉ vào Thương Nga mà mắng, muốn cách chức đuổi nàng ra khỏi cung. Kết quả là Thương Nga cười lạnh một tiếng làm cho người ta nổi da gà, sợ tới mức thối lui ba bước, khó có lúc nói quá năm từ “ Ngươi nằm mơ, mau thượng triều đi”
Cứ như vậy, dưới sự dung túng của hai chủ tử không có tiền đồ, Thương Nga liền phải ôm đồm mọi chuyện lớn nhỏ trong An Tuệ cung, thực hiện một loạt chính sách, đại triển thần uy thực thi nghiêm túc cung kỷ. An Tuệ cung rất nhanh khắp nơi đều thái bình, người chăm chỉ, người người thức thời, nghiêm túc chấp hành quy củ, mếu kẻ thích giở chút mánh khóe gian xảo hay túm năm tụm ba bàn chuyện thị phi đều bị bắt đi chà bồn cầu, còn lại đều là những người thành thật ngoan ngoãn.
Thương Nga gần như trở thành nửa chủ tử của An Tuệ cung, hạ nhân đều sợ nàng một phép mà Doãn Thọ An cùng Thẩm Tĩnh Thù càng không có khả năng phản kháng lại nàng, cùng lắm là ở sau lưng nói xấu mà thôi chứ chưa bao giờ dám thể hiện uy phong trước mặt nàng. Ngay cả Hoàng thượng và hoàng phi còn vậy thì ai dám hó hé nữa chứ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gian Phi Khó Làm
Già Lăng Công Tử
Gian Phi Khó Làm - Già Lăng Công Tử
https://isach.info/story.php?story=gian_phi_kho_lam__gia_lang_cong_tu