Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giấc Mơ Một Loài Cỏ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
H
ôm Lựa và Danh tháo lớp vải bó chặt lấy chỗ xăm trên cánh tay của chúng nó, giám thị gọi hai đứa lên văn phòng giáo huấn một hồi. Lựa vâng dạ rồi rít. Danh có vẻ buồn buồn. Giám thị cầm tay hai đứa, dọa nạt:
- Ông đánh dấu rồi đấy nghe! Lần sau vô đây chúng mày khỏi ra được nữa.
Danh bấm Lựa. Thằng nhóc chỉ biết vâng dạ chứ không dám nói năng gì. Nửa tiếng sau, chiếc xe bít bùng của trại Tế Bần hốt chúng nó tháng trước lại xúc chúng nó ra, ném trả chúng cho hè phố, cho cuộc đời.
Trong túi có trăm bạc, hai đứa đi xe buýt xuống ngã ba ông Tạ tìm thằng Quyền. Quyền được tha từ năm hôm nay. Nhưng nó đã theo thằng bạn khác về Mỹ Tho đánh giầy. Danh lại đưa Lựa lên Sài gòn. Buổi trưa hôm đó, hai đứa ăn cơm cà ry gà ở chợ Cũ.
Thấy bạn lo lắng, Lựa kém vui. Nó chỉ liếc bạn chứ không nhìn thẳng vào mặt bạn. Danh ăn cơm xong, lôi bạn vào rạp Hồng Bàn xem phim "Giặc nút áo". Cuốn phim toàn nhãi con đóng. Nhộn chịu không nổi! Hai đứa ôm bụng cười như nắc nẻ. Đến chỗ bọn nhóc cởi trần chuồng đánh nhau, Danh đã hét lớn. Hai đứa ngồi liền hai xuất. Tới gần tối hai đứa mới ra.
Danh bớt lo lắng. Có lẽ phim "Giặc nút áo" làm cho nó vui lây. Nó hỏi Lựa:
- Mày khoái tuồng này không?
- Số dzách!
- Mấy thằng ôn con ngộ quá hé?
- Ừ.
- Giá tao với mày mà được đi học như tụi nó, tụi mình uýnh lộn còn "kền" hơn, mày hé?
- Mày "kền" chứ tao đâu "kền".
- Thì mày là lính của tao.
- Ừ.
Hai đứa đi vừa bàn chuyện phim " Giặc nút áo ". Chẳng mấy chốc, chúng nó đã ra bờ sông. Trời tắt nắng. Gió sông đưa lên mát rượi. Lựa chợt nhớ một đoạn phim, nó chê:
- Tụi nhãi ngu quá hả, mày?
Danh cười:
- Mày cũng biết chê đứa khác ngu à?
Lựa vuốt mớ tóc xòa xuống mặt nó:
- Tụi nó ngu mà!
- Ngu ở chỗ nào?
- Muốn có tiền ăn tụi nó phải đi bắt rắn, bắt cóc mất công ghê. Sao tụi nhãi không đi đánh giầy hả?
Danh bẹo tai bạn một cái:
- Đúng là mày ngu như con "kẹ".
Lựa cãi:
- Ngu sao?
- Tụi nó đâu có nghèo mà phải đi đánh giầy?
Lựa há mồm gật gù:
- Ờ nhỉ?
Hai đứa ngồi xuống. Mới xa vắng hè phố có một tháng mà Danh cảm thấy xa lạ. Lát nữa, không hiểu bà hàng cơm, bà hàng cháo trắng, thằng đầu nậu chỗ ngủ còn nhận ra nó không? Và sáng mai đến "trình diện" Quý đen, không hiểu Quý đen còn cho phép nó đánh giầy ở Kim Sơn không? Danh ngồi im. Nó lẩm bẩm khấn vái ba má nó phù hộ nó để Quý đen đừng đuổi nó đi chỗ khác.
Tiếng còi tàu hụ khiến Danh giật mình. Nó bảo Lựa:
- Mày thấy tao đúng chưa?
Lựa ngơ ngác:
- Tao bảo giám thị xúi Quế bệu đánh dấu bọn mình. Đêm nay lớ ngớ ngủ bậy cảnh sát nó hốt vào Tế Bần thì bỏ mẹ.
- Ừ, mày nói đúng.
- Còn vụ xăm đúng không?
- Đúng, hình mờ mờ lắm.
Bỗng Lựa hỏi:
- Sao mày bảo "ị" vào xăm hình mà mày còn xăm hình tao với mày?
Danh nhìn sang Ba Son. Khói nhà máy bốc lên đen nghịt. Nó đứng lên vươn vai:
- Tao sang Thủ Thiêm đá banh nghe mày?
Nhưng Lựa không bỏ rơi ý nghĩ nó đang theo đuổi:
- Sao mày bảo "ị" vào xăm hình mà mày còn xăm hình tao với mày?
Danh cúi lượm viên đá nhỏ liệng xuống sông:
- Bên Thủ Thiêm có sân banh rộng lắm. Tụi nó hay kéo sang đá banh tối ngày.
Lựa bẹo vào đùi Danh:
- Còn cái vụ xăm hình? Hì hì, tao xăm hình Quý đen, chả đau đớn gì. Giá mày xăm thêm hình Quý đen có phải như tao không?
Danh thộp cổ áo Lựa, kéo nó đứng dậy:
- Đi kiếm cơm ăn rồi tối thuê chỗ ngủ. Cứ nói chuyện xăm mình mãi chán thấy bà nội.
Hai đứa khoác vai nhau bước trở về chợ Cũ theo đại lộ Hàm Nghi. Đèn đường đã lên. Danh cảm thấy bỡ ngỡ như hôm nó mới trốn nhà chú nó bước chân xuống cuộc đời. Nó xiết chặt lấy Lựa:
- Mày có buồn không?
- Buồn gì?
- Buồn chứ còn buồn gì nữa! Ngu như con "kẹ" ấy.
Danh lắc đầu. Lựa khoác cánh tay ngang lưng Danh:
- Chỉ sợ Quý đen thôi. Nó quất khóa đồng vô mặt đau ơi là đau...
- Rồi kiếm được tiền mày lại chơi bài cho mà xem.
- Tao đã bảo tao "ị" vào bài cào rồi mà.
- Ông đếch tin mày.
Im lặng giây lát. Lựa hỏi Danh:
- Mày thù Quý đen không?
- Thù nó để ốm đòn, há?
Lựa vuốt ve cạnh sườn Danh:
- Giá tụi mình nhặt được năm trăm, mày nhé!
Danh lẩm nhẩm tính toán, rồi nói:
- Sáu trăm mới đủ, mày ạ!
- Năm trăm đủ rồi.
- Đủ con "kẹ". Ông tính mày coi: Nếu Quý đen xử ức mình mỗi đứa phải đống hai trăm đồng nó mới cấp hòm mới. Một trăm hai đứa mình đi coi tuồng ở rạp "Rếch" ( REX) rồi đi ăn nem nướng và hút thuốc "Ách chuồn". Còn một trăm để dành hôm nào ốm, có tiền nộp Quý đen đỡ bị nó quất dây lưng da cá sấu. Mày bằng lòng chưa?
- Sao không coi tuồng "Giô rô "ở Hồng Bàng?
- Ở Hồng Bàng không máy lạnh.
- Ngồi trong rạp máy lạnh thích lắm hả, mày?
- Tụi nó bảo sướng như uống cô ca cô la... lá xê (glacé) ấy. Còn rạp không có máy lạnh thì như uống xá xị thiếu đá cục!
- Ờ uống nước ngọt đếch có đá cục ngán thiệt.
- Tao muốn mua vé trên lầu để đi thang máy thử coi nó ra sao. Mày chịu coi hát ở rạp "Rếch" không?
- Chịu liền.
- Ăn nem nướng hay ăn bún bò?
Lựa đã buông tay khỏi người Danh. Và Danh đã buông tay khỏi vai Lựa, vỗ trán:
- Giá nhặt thêm được năm chục nữa.
- Làm gì?
- Tao mua mấy cuốn tập và cái cạc tập...
Hai đứa vẫn đi song đôi. Thình lình, Lựa chạy lên. Nó trông thấy cái bóp. Lựa lấy chân đè chặt, sợ cái bóp vuột mất. Nó run rẩy, mặt xanh mét, đảo mắt nhìn xem có ai trông thấy. Danh bắt kịp Lựa, nó hỏi:
- Gì thế?
Giọng Lựa lạc đi:
- Tiền... tiền... tiền...
- Đâu?
- Dưới chân tao.
Danh cúi nhặt cái bóp lên. Nó hồi hộp không kém gì Lựa. Nó lấm la lấm lét, dắt chiếc bóp vào cạp quần rồi kéo Lựa chuồn gấp. Tới một chỗ vắng, hai đứa dừng lại. Danh bảo Lựa:
- Mày canh chừng lính nghe.
Lựa hỏi:
- Việc chi phải canh lính?
Danh gắt:
- Ngu như con "kẹ" ấy, không canh nó bắt được nót hót vô Tế Bần.
Lựa vẫn thắc mắc:
- Làm gì đâu mà nó hót?
Danh nổi sùng:
- Tao bảo thì nghe tao, nó đổ tội bọn mình ăn cắp, mày thủng tai chưa?
Lựa vỡ lẽ:
- Ờ, ờ... tụi mình đủ thứ tội.
Nó bỏ đi ra đầu đường, lẩm bẩm:
- Ngủ vỉa hè cũng có tội, nhặt bóp cũng có tội...
Danh giả vờ ngồi vạch quần sát gốc cây tiểu tiện. Nó móc chiếc bóp ra, tay run rẩy làm rơi xuống đất. Nhặt lên, đầu óc nó mường tượng đủ thứ. Có thấy Quý đen mỉm cười xoa đầu nó khen nó trung thành. Nó thấy cầu thang máy ở rạp Rex lạ lùng quá. Nó thấy ngồi trong rạp gần máy lạnh như uống coca cola "lát xê". Nó thấy trăm bạc để dành đẹp hơn "em bé" Bo Bo cải lương. Nó thấy Lựa đọc truyện Tam Quốc...
Trán nó toát mồ hôi. Nó mở bóp ra, chửi thề:
- Mẹ kiếp, chẳng có cái đ. gì cả!
Danh buông cái bóp. Nó đái tè tè lên. Rồi đứng dậy. Nó vẫy tay, Lựa ba chân bốn cẳng chạy tới:
- Đủ sáu trăm rưỡi hả, mày!
Danh nhổ bãi nước miếng:
- Con "kẹ".
Lựa thở dồn dập:
- Thế được bao nhiêu?
Danh chỉ Lựa chỗ chiếc bóp nằm chình ình sũng nước đái:
- Kia kìa!
Lựa đần mặt ra:
- Đó có gì lạ hả?
Danh gật đầu, chán nản:
- Công cốc.
Nó vỗ vai Lựa:
- Đi ăn đi, mày thích ăn cháo trắng hay ăn cơm bò kho?
Lựa tặc lưỡi:
- Giá được hai trăm cũng đỡ nhỉ?
- Ừ, thôi đi ăn đi.
- Ăn mì nhé?
- Muốn ăn gì thì ăn.
Hai đứa kéo nhau đi ăn mì. Tối đến, chúng nó tìm tổ cũ, chi tiền cho thằng đầu nậu chỗ ngủ. Thằng đầu nậu vui vẻ tiếp đón hai đứa. Danh cảm thấy vỉa hè không xa lạ nữa. Nó hy vọng Quý đen sẽ thương nó, cấp hòm cho nó đánh giầy. Lựa gặp đám nhãi cũ khoe khoang chuyện xăm mình. Nó nhăn nhó tả cho bọn nhãi nghe. Nó thuật y lời Danh nói với nó. Khiến bọn nhãi lè lưỡi kinh sợ.
Lựa kiêu hãnh cởi phăng áo ra:
- Hình xăm còn mờ mờ. Vài tháng nữa nó mới rõ, chúng mày bật diêm lên mà coi...
Bọn nhãi quẹt lửa soi vào cánh tay Lựa. Chúng nó hỏi rối rít. Lựa trả lời từng sự tích của những chữ viết tắt. Bọn nhãi xúm quanh Lựa hóng chuyện Tế Bần. Tự nhiên đứa nào cũng thèm vào Tế Bần một phen để được Quế bệu xăm mình.
Danh nằm nghe Lựa ba hoa. Nó nghĩ thầm:
- Con nhà này đã khôn ra một chút.
Nó mỉm cười khoan khoái. Lựa khoe bọn nhãi:
- Tao sắp đi học, tao sắp đọc được "pồ gam" tuồng chiếu bóng với cải lương. Tao còn đọc truyện Tam Quốc nữa. Tụi mày biết không, ba thằng Danh biểu thằng Quan Công râu dài quá rốn, mặt đỏ như giấy hồng điều, Ba thằng Danh biểu thằng Trương Phi chơi thân với thằng Quan Công, Ba thằng Danh biểu...
Lần này thì thằng Danh thiêm thiếp ngủ. Lựa đã ru nó bằng điệu "ạ ơi ơi ạ ời ời" của truyện Tam Quốc. Nó nằm nghiêng đầu, nước rãi cũng nhễu xuống mép. Trong khi, thằng Lựa đều đều một giộng "ba thằng Danh biểu"... Và bọn nhãi chăm chú nghe.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giấc Mơ Một Loài Cỏ
Duyên Anh
Giấc Mơ Một Loài Cỏ - Duyên Anh
https://isach.info/story.php?story=giac_mo_mot_loai_co__duyen_anh