Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Con Quỷ Gỗ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3
T
rán Dô bước ra sân. Chiếc sân gạch rộng mênh mông mờ mờ ánh trăng. Ngôi nhà vẫn sáng đèn. Trán Dô rảo bước về phía cửa mở. Trán Dô nép mình vào cánh cửa nhìn vào bên trong. Ngôi nhà im ắng. Ông Tửu không có nhà. Từ khi ông bỏ nghề làm búp bê gỗ, cứ tối đến ông lại mò ra phố uống rượu, khuya mới trở về nhà. Chỉ có ngọn đèn treo lơ lửng giữa nhà tỏa ra ánh sáng vàng đục. Trán Dô trèo qua bậc cửa bước vào nhà. Trán Dô ngơ ngác nhìn xung quanh. Trán Dô phát hiện một chiếc tủ kính để ở góc nhà. Trong chiếc tủ kính là một đám đông búp bê gỗ đang thì thầm với nhau. Trán Dô vui mừng chạy lại và cất tiếng:
“Chào các bạn!”.
Những con búp bê ngừng nói chuyện nhìn ra và cùng hỏi:
“Ai vừa nói ấy nhỉ?”.
Trán Dô huơ huơ hai bàn tay.
“Tôi đây mà. Tôi là Trán Dô đây!”.
Những con búp bê gỗ lại hỏi:
“Ai thế? Ở đâu mà chúng tôi chẳng nhìn thấy gì cả?”.
Bởi vì chiếc tủ cao quá, cho nên những con búp bê gỗ không nhìn thấy Trán Dô. Trán Dô suy nghĩ một lúc rồi kê chiếc ghế vào trèo lên. Khi Trán Dô leo lên được mặt ghế thì tất cả những con búp bê gỗ trong tủ ồ lên. Trán Dô nhìn thấy nhiều búp bê gỗ quá. Trán Dô mừng rỡ kêu lên: “Chào các bạn. Tôi là Trán Dô”. Một chàng búp bê gỗ người dong dỏng cao, tóc chải bồng, đeo một cặp kính cận, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm trọng mà mọi người trong nhà đều gọi với cái tên: Chàng Thư Sinh, nhìn Trán Dô một lúc lâu và nói:
“Chúng tôi biết cậu rồi!”.
“Làm sao mà các bạn biết tôi. Tôi chưa gặp các bạn bao giờ cơ mà?”.
Nghe Trán Dô nói xong, những con búp bê gỗ phá lên cười:
Trán Dô ngơ ngác hỏi:
“Sao lại cười tôi?”.
Chàng Thư Sinh e hèm và nói:
“Có chuyện gì ở trong ngôi nhà này mà chúng tôi không biết chứ”.
Những con búp bê gỗ lại cười.
Chàng Thư Sinh bỏ cặp kính cận ra lau và đủng đỉnh nói:
“Ông già Tửu say rượu suốt ngày. Trong lúc sau ông nói hết mọi chuyện và thế là chúng tôi nghe được. Cậu là con búp bê gỗ được sinh ra sau cùng. Lẽ ra cậu phải gọi chúng tôi là anh, là chị. Nhưng không quan trọng. Vì ông già Tửu coi như không có cậu trên đời này”.
Trán Dô kêu lên:
“Tại sao lại không có tôi trên đời này?” Tôi đang đứng trước các bạn đây. Tên tôi là Trán Dô”.
Nghe Trán Dô nói vậy, những con búp bê gỗ lại cười phá lên. Chúng cười mãi tưởng không thể nào ngừng lại được.
Một chàng búp bê gỗ tóc xoăn trong bộ áo váy diêm dúa bước đến sát mép cửa tủ. Người ta gọi nàng là Tóc Xoăn vì nàng luôn luôn uốn sấy cho mái tóc của mình xoăn tít. Nàng vươn cái cổ bé và dài như một chiếc bút chì nhìn về phía Trán Dô, rồi che tay lên miệng cười rinh rích. Mãi sau nàng nói:
“Khi làm ra cậu, ông già Tửu đã vô cùng bực tức vì ma xui quỷ khiến thế nào mà cậu lại xấu xí như thế cơ chứ”.
Trán Dô gào lên:
“Tôi mà xấu à?”.
Nàng Tóc Xoăn thẽ thọt nói:
“Xấu quá đi chứ. Trán Dô này, mũi hếch này, mà lại lùn nữa chứ... Thật chẳng ra làm sao. Cậu nhìn chúng tôi đây này. Xinh đẹp làm sao. Chẳng thế mà ông già Tửu có cho chúng tôi đi xa đâu. Ông giữ chúng tôi lại để khi có khách đến chơi thì mang chúng tôi ra khoe với khách. Chúng tôi là niềm kiêu hãnh của ông già Tửu. Ngôi nhà này là thế giới của những người đẹp. Ông Tửu không cho cậu ở đây đâu”.
Nghe nàng Tóc Xoăn nói vậy, Trán Dô giận tái mặt. Vừa lúc đó có tiếng chân ông già Tửu bước vào. Trán Dô vội đu mình từ trên ghế xuống đất. Ông già Tửu đi liêu xiêu từng bước một đến chiếc ghế và ngồi xuống. Trán Dô vội bước đến trước mặt ông và cất tiếng chào:
“Cháu chào ông ạ!”.
Ông già Tửu giương đôi mắt đeo kính nhìn Trán Dô. Vẻ mặt ông thoáng ngạc nhiên. Ông phẩy nhẹ tay và nói:
“Mày đến đây làm gì, đi đi!”.
Trán Dô bước gần ông già Tửu hơn nữa và nói:
“Cháu là Trán Dô đây, ông ạ”.
Ông già Tửu tỏ vẻ rất khó chịu:
“Biết rồi, biết rồi. Tao đã để mày ở trong nhà kho sao mày lại mò về đây”.
“Cháu không thể ở trong nhà kho được. Trán Dô nói như sắp khóc - Trong đó tối lắm và toàn bọn chuột.
“Nhưng tao không muốn nhìn thấy mày ở đây. Mày phải trở về nhà kho của mày. Đừng làm tao nổi giận, tao ném mày vào bếp lửa đấy!”.
“Ông cho cháu ở lại đây như các bạn ấy!”.
Ông già Tửu tròn mắt nhìn Trán Dô:
“Các bạn nào?”.
“Các bạn búp bê gỗ ở trong tủ đấy”.
“Á à... - Ông già Tửu khẽ kêu lên - Thằng quỷ này ghê thật. Nhưng đấy là những con búp bê gỗ xinh đẹp, cứ như tiên cả. Còn mày chả khác gì một con quỷ. Mà có lẽ không phải tao làm ra mày, chắc là ma quỷ làm ra mày thì mày mới xấu xí và giống như một con quỷ”.
Ông già Tửu nói đến đó thì Trán Dô òa khóc. Trán Dô nức nở mãi không thôi. Ông già Tửu rót một chén rượu ngửa cổ uống rồi gắt:
“Đừng làm điếc tai tao. Mày đi đi”
Trán Dô cầm tay ông già Tửu nói như van xin:
“Ông ơi, ông cho cháu ở lại đây với ông với các bạn búp bê gỗ của cháu”.
Ông già Tửu bĩu môi:
“Chẳng đứa nào chịu nhận mày làm bạn đâu!”.
Nói xong ông quay về phía tủ đựng những con búp bê gỗ mỹ miều và hỏi:
“Có đứa nào nhận thằng này làm bạn không?”.
Chàng Thư Sinh thủng thẳng:
“Đấy đâu phải là một con búp bê. Đấy chỉ là một con quỷ con”.
Nàng Tóc Xoăn nói theo:
“Chỉ nghĩ tới lúc phải ngồi bên cạnh một đứa xấu xí như thế tôi đã thấy ghê cả người”.
Ông già Tửu ngửa cổ cười khoái trá:
“Đấy nhé, có ai muốn chơi với mày đâu. Thôi đi đi”.
Trán Dô khóc và nói:
“Họ nói không đúng. Cháu là Trán Dô. Ông cho cháu ở lại đây. Cháu sợ cái nhà kho tối đen ấy lắm”.
Ông già Tửu bỗng nổi giận đùng đùng. Ông tóm cổ Trán Dô và đi xuống nhà kho. Ông ném Trán Dô vào trong chiếc nhà kho tối om.
Trán Dô nằm trên nền kho ẩm mốc và hôi hám. Trán Dô khóc rất lâu. Rồi Trán Dô ngửi thấy mùi tanh tưởi xộc vào mũi. Lông Trụi bước đến bên Trán Dô và cười khùng khục:
“Thế nào, bị lão già ấy đánh cho một trận nhừ xương chứ gì. Tao bảo thật nhé: mày ở lại đây. Tao sẽ cho mày nhập vào thế giới của chúng tao. Chúng tao chẳng phải làm gì mà vẫn ăn uống sung sướng”.
“Câm mồm đi. Lũ chuột chúng mày chỉ là một lũ ăn cướp. Chúng mày suốt đời chỉ sống trong bóng tối”.
“Bóng tối là thế giới của chúng tao. - Lông Trụi nói và đi lại vênh vang. - Mày chưa quen đấy thôi. Khi quen rồi, mày mới thấy bóng tối lý tưởng đến nhường nào”.
Trán Dô lại thét to hơn:
“Tao sinh ra để sống dưới mặt trời, chứ không phải chui rúc như chúng mày”.
Lông Trụi nhếch mép cười và nói:
“Mày cứ kêu to nữa đi. Chẳng có ai nghe thấy tiếng mày đâu. Hơn nữa, lũ người sống dưới mặt trời nóng bỏng kia cũng chẳng ai chấp nhận mày. Tao thấy mày là một thằng nhóc nên tao không cắn nát mày ra. Mày cứ sống đi rồi mày sẽ hiểu mọi điều”.
Mói xong Lông Trụi lững thững bước đi. Trán Dô ngồi tựa vào tường, nước mắt giàn giụa. Một cơn mưa mùa hạ ập đến. Mưa kéo dài rất lâu. Không khí trong nhà kho trở nên mát mẻ. Trán Dô mệt quá nằm xuống nền nhà. Bỗng Trán Dô nghe thấy tiếng mèo gào trên mái nhà. Trán Dô chợt nhớ đến Mèo Cụt. Trán Dô chui qua một mảng tường thủng ra ngoài. Bầu trời đầy mây đen trôi nhanh. Trăng sau mưa tỏa ánh sáng nhàn nhạt xuống khu nhà. Và trên mái nhà, Trán Dô nhìn thấy Mèo Cụt đi lang thang và thi thoảng dừng lại gào lên thảm thiết. Trán Dô cất tiếng gọi Mèo Cụt. Nhưng Mèo Cụt không nghe thấy tiếng của Trán Dô. Tiếng Mèo Cụt trong đêm trăng buồn bã vô cùng. Trán Dô thẫn thờ và vụt chạy về ngôi nhà. Trán Dô muốn chạy đến bên ông già Tửu và cộng đồng những con búp bê gỗ xinh đẹp. Đứng trước cửa ngôi nhà đã đóng chặt một hồi lâu, Trán Dô lê từng bước về nhà kho. Trán Dô chui vào nhà kho và nằm xuống, Trán Dô nhắm mắt nhưng không ngủ được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Quỷ Gỗ
Nguyễn Quang Thiều
Con Quỷ Gỗ - Nguyễn Quang Thiều
https://isach.info/story.php?story=con_quy_go__nguyen_quang_thieu