Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chút Tình Đầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
C
hiếc xe con đỗ xịch trước đầu hẻm, những con người sang trọng đi vào con hẻm nhỏ, dẫn đầu là Vĩnh Nghi.
Phương Mai sững sờ khi nhận ra Vĩnh Nghi, anh ăn mặc chững chạc, mặt thì hớn hở...
- Anh đưa ba má anh đến gặp ba má em.
Phương Mai cắn môi để không phải kêu lên, cô lí nhí chào cha mẹ Vĩnh Nghi và mời vào nhà rồi ù té vào trong. Giận Vĩnh Nghi ghê, tại sao không báo trước, ôi cô đang ăn mặc lùi xùi, may mà vừa quét dọn lại nhà cửa. Mẹ gọi đem nước ra, Phương Mai xấu hổ cúi đầu, trong lúc Vĩnh Nghi cứ nhìn cô môi anh cứ cười mỉm chi.
Bà Vĩnh quan sát khắp căn nhà, không có gì đáng giá, tuy ngăn nắp và gọn gàng. Ông Vĩnh vào đề ngay với ông bà Phương:
- Chúng tôi là cha mẹ của Vĩnh Nghi, đến đây trước làm quen với anh chị, sau là xin cưới cháu Phương Mai cho Vĩnh Nghi.
Ông Phương mời khách uống nước và nói chậm rãi từ tốn:
- Thời buổi này chúng tôi chủ trương hễ con thương đâu thì gả đó, việc hôn nhân là do chúng nó quyết định.
Phương Mai được hỏi ý kiến, cô đỏ mặt đáp nhỏ.
- Tùy ba mẹ.
Thế rồi cô lẩn vào trong, một lúc sau vừa thấy Vĩnh Nghi lò dò vào, Phương Mai trợn mắt:
- Sao anh không nói trước cho em chuẩn bị vậy?
Vĩnh Nghi cười cười ngồi xuống một cái ghế:
- Vừa thưa chuyện, sáng ngày hôm sau mẹ buộc đi liền, anh biết làm sao cho em hay bây giờ?
- Anh thấy đó, ba mẹ em nghèo mà em thì vừa ra trường.
- Anh sẽ chu toàn tất cả, em không phải lo Mai ạ! Anh vẫn để em đi dạy và tiền lương đó em cứ phụ mẹ.
Phương Mai xúc động, Vĩnh Nghi bao giờ cũng chín chắn, anh biết lo toan tất cả mọi việc, cô còn đòi hỏi gì bây giờ? Nhưng Phương Mai vẫn nghe như có một cái gì đó ray rứt trong cô.
Vĩnh Nghi đã thành một thành viên trong gia đình Phương Mai và ngày cưới họ sắp đến. Anh đến không cần phải rụt rè và hôm nay nhà vắng hoe. Phương Mai đang ngồi đùa với chú mèo con, mê mải, anh vào thật nhẹ bịt chặt hai mắt cô. Phương Mai kêu lên hốt hoảng.
- Ai?
Cô cựa khẽ mình sờ soạng chạm phải bàn tay Vĩnh Nghi thì cô mỉm cười:
- Em biết rồi buông em ra đi.
- Anh Vĩnh Nghi.
Vĩnh Nghi cười xòa, anh kéo Phương Mai vào lòng mình âu yếm:
- Ba mẹ đâu?
- Ba mẹ đi công việc, anh Tuấn đi làm.
- Anh định rủ em đi phố mua thêm một ít đồ.
- Nhiều quá rồi còn mua gì nữa anh?
- Chưa đâu, anh muốn mua cho em thêm vài áo ngủ nữa.
- Sau này cũng được Vĩnh Nghi, người ta đang nói em là con chuột sa hũ nếp đấy!
- Ai nói kệ người ta, cứ biết anh yêu em là đủ.
- Hôm nay anh không đi làm?
Vĩnh Nghi nheo mắt đùa:
- Đang làm việc anh nhảy mũi một cái và ông thần cảm giác báo cho anh biết, cô mèo con của anh đang ở nhà một mình.
- Anh kỳ ghê!
Phương Mai sung sướng giấu mặt vào ngực áo Vĩnh Nghi, anh nâng mặt cô âu yếm:
- Cứ mỗi một giờ xa em là anh thấy nhớ ghê gớm, em biết không?
- Em hổng biết.
- Em yêu anh không Phương Mai?
- Không.
Vĩnh Nghi cắn nhẹ lên má cô:
- Nói không hoài anh đánh đòn đấy.
Phương Mai ngây ngất trước tình yêu của Vĩnh Nghi. Hình như tình đầu của cô là đây, chứ không phải Hoàng Dũng đó chỉ là một thoáng của kỷ niệm.
- Coi chừng ba mẹ về.
- Cho anh mi một cái thôi.
- Ư... ư...
Tiếng của Phương Mai bị nuốt lấy bởi đôi môi đam mê của Vĩnh Nghi, cảm giác lạ lẫm bềnh bồng, cô nửa muốn đẩy ra nửa muốn anh cứ hôn mình và hôn mãi nụ hôn dịu dàng rồi mạnh mẽ như muốn cuốn hút cô vào thế giới mênh mông kỳ ảo. Chưa bao giờ cô thấy Vĩnh Nghi nồng nàn như hôm nay, đôi mắt đa tình của anh cứ đắm đuối nhìn cô và nụ hôn anh lần xuống bờ vai mềm mại của cô. Đôi ngực màu hồng he hé, Vĩnh Nghi ngây ngất rạo rực.
Ôi, Phương Mai tưởng mình có thể chết đi được trong vòng tay anh, khi đôi môi mềm của anh cứ lướt, cô ôm siết lấy anh, người cô mềm đi.
- Meo... meo...
Con mèo con cọ vào chân Phương Mai, nó cất tiếng kêu to, Phương Mai đẩy vội Vĩnh Nghi ra, cô đỏ mặt nhìn hàng cúc áo trước ngực của mình bung ra.
- Giận anh hả?
Vĩnh Nghi kéo Phương Mai ngồi dậy, anh khẽ khàng cài từng cút áo cho cô:
- Cấm nói, không yêu anh nữa thì biết chứ!
Phương Mai bẽn lẽn vùi mặt mình vào ngực anh. Ôi, cô yêu anh biết bao và tình yêu cứ như giọt dầu loang ngày một lớn.
Vĩnh Xuân lặn lội xuống tận Bảng Tràng tìm Hoàng Dũng. Sắp đến ngày khai giảng của một niên học, trường chưa có học trò. Vĩnh Xuân ấm ức khi thấy Hoàng Dũng nằm một mình trong căn phòng vắng.
- Chưa khai trường, anh xuống đây ai tiếp nhận anh?
- Cần gì. Cô hiệu trưởng là cô giáo dạy anh hồi anh còn nhỏ.
- Chưa ai gàn bằng anh.
Hoàng Dũng cười buồn:
- Em muốn anh ở Sài Gòn làm gì, long nhong, bát phố và đi chơi?
- Anh không thấy anh bỏ nhà xuống đây ở là kỳ cục sao? Hoàng Dũng, chẳng lẽ em không là một cái gì trong tâm hồn anh?
Hoàng Dũng đốt một điếu thuốc gắn lên môi lơ đãng nhìn vầng khói thuốc bay. Vĩnh Xuân mở ví lấy ra một bì thư màu đỏ đặt trước mặt Hoàng Dũng:
- Về Sài Gòn với em đi. Phương Mai mời anh đi ăn đám cưới.
Hoàng Dũng run run buông điếu thuốc trên môi, đầu lưỡi anh đắng ngắt, một cảm giác rã rời lạnh buốt, hình như có ai đó đang bóp nát tim anh từng mảnh vụn.
Thế là hết. Người ta đi lấy chồng.
- Anh đau khổ à?
Mắt Vĩnh Xuân quắc lên giận dữ, cô không thể nào hình dung được là Hoàng Dũng đau đớn đến như vậy, mặt anh nhăn lại và như già đi hàng chục tuổi.
- Cô ta cũng thực dụng như mọi cô gái khác.
Hoàng Dũng ôm đầu, anh chợt thấy ghét người con gái đang ở trước mặt mình thậm tệ. Ôi cái nhu nhược đáng ghét của anh dẫn đến ngày hôm nay, anh cứ ngỡ rồi sẽ im ắng và ngày này đó anh sẽ trở về, nhưng bây giờ thì không có ngày ấy, cái buổi trưa đáng nguyền rủa trong phòng học, anh đã để Vĩnh Xuân ôm mình và anh đã hôn cô.
- Anh Hoàng Dũng.
- Vĩnh Xuân, em về đi, anh không thể nào bình tĩnh để ngồi bên em được đâu.
Vĩnh Xuân khóc òa:
- Phương Mai nào có yêu anh đâu.
- Em về đi.
Hoàng Dũng kéo Vĩnh Xuân đứng lên, anh đưa cô ra cửa và Vĩnh Xuân hiểu mình không có một chút gì trong lòng anh, mắt anh xa xôi u uẩn và đau đớn.
Hoa điệp vàng tháng ba
Những phố màu mưa sa
Một tên người vừa nhớ
Một tên người vừa quên
Hoa điệp vàng tháng ba
Những phố màu mưa sa
Một tên người ở lại
Suốt cuộc đời riêng ta
Hoa điệp vàng tháng ba
Mùa hạ dài đi qua
Khói trời và mắt biếc
Chút buồn nào trong hoa
Một cơn gió nhẹ, cành phượng lung lay, hoa đã rụng còn lại những lá màu xanh thẫm, sắp đến mùa thu, những cành lá nhỏ xíu đang bay bay. Hoàng Dũng thẫn thờ.
Em đã ra khỏi đời tôi nhẹ như cơn gió không có tiếng giã từ, bởi lời yêu không có. Con ve sầu đã thôi không ca hát, khi những cơn mưa bắt đầu trút xuống Hoàng Dũng đã chọn nghề đi dạy vì yêu, cũng như Vĩnh Xuân đã học sư phạm vì có anh. Vậy mà anh không thể bắt con tim mình phải yêu Vĩnh Xuân, nó vẫn bướng bỉnh yêu kẻ khác và giờ đây anh đang ôm một khối tình sầu vì lỗi lầm của mình. Vĩnh Xuân vừa khóc vừa đi về vẫn không gợi cho Hoàng Dũng một chút ý niệm gì, nỗi đau đã làm tê liệt mọi thứ cảm giác.
Hoàng Dũng lăn lộn trên chiếc giường cá nhân của mình, anh muốn được như con gái, khóc và khóc thật nhiều, nhưng mắt anh khô khốc chỉ có nỗi phiền muộn đầy ắp trong tim.
Gió ào ạt rồi mưa trút trên mái ngó ào ào, những trận mưa dữ dội nhưng cũng mau tạnh, không hiểu nó có thật sự mau tan loãng như lòng anh.
- Tại sao em bỏ anh đi lấy chồng vậy Phương Mai?
Phương Mai ngước nhìn Hoàng Dũng, mắt cô đầy lệ:
- Chính anh bỏ em mà, anh yêu Vĩnh Xuân, chính em bắt gặp anh hôn Vĩnh Xuân, anh còn chối nữa hay sao?
- Không anh chỉ yêu có mình em.
- Muộn rồi, em đã bằng lòng lấy Vĩnh Nghi, em muốn trả thù anh đó Hoàng Dũng.
- Trời ơi, sao em độc ác vậy Phương Mai? Em có biết anh đau khổ ra làm sao không?
Hoàng Dũng nhoài tới, anh dang rộng vòng tay ôm lấy Phương Mai, cô khóc trong lòng anh như mưa.
- Nín đi em, còn kịp kia mà, em có quyền từ hôn Vĩnh Nghi khi em không yêu.
- Áo cưới em may rồi Dũng ơi.
- Không sao cả, anh yêu em và quyết giành lại em.
Hoàng Dũng siết mạnh cô vào lòng, anh hôn cô như điên dại, mặc cơn mưa phũ phàng đang trút xuống.
Bỗng, Vĩnh Nghi từ đâu đến, anh hầm hầm nhìn Hoàng Dũng và dằn lấy Phương Mai hằn học:
- Phương Mai là vợ của Vĩnh Nghi.
- Không, chưa có đám cưới, Phương Mai không là vợ của anh.
Phương Mai sợ hãi giữa hai người, cô đứng run rẩy, Vĩnh Nghi kéo Phương Mai lại:
- Em nói đi, em yêu ai Phương Mai?
- Em... em yêu Hoàng Dũng.
Vĩnh Nghi cười sặc sụa, anh vung tay đập vào Phương Mai, mặt cô đầy máu, Hoàng Dũng kinh hoàng lôi Phương Mai chạy, cô vừa chạy theo Hoàng Dũng vừa thét gào.
- Chạy nhanh đi anh Dũng ơi.
Hoàng Dũng cố chạy nhanh nhưng không tài nào được, anh thấy Vĩnh Nghi như vung cao khúc gỗ trong tay, Phương Mai rú lên nhào vào lòng anh hét:
- Anh Dũng ơi!
- Phương Mai, Phương Mai!
Hoàng Dũng với tay ôm Phương Mai gọi tên cô vang dội, nhưng cô đã chạy đi với Vĩnh Nghi,
- Phương Mai ơi!
Tiếng sét thật lớn rầm rĩ, mưa lùa qua khe cửa hắt nước lạnh buốt, Hoàng Dũng tỉnh cơn mơ, anh đưa tay dụi mắt, trong phòng tối om, cửa sổ mở tung.
Thì ra anh vừa trải qua một cơn mơ và ôm được Phương Mai trong vòng tay mình. Ôi, một giấc mơ, tỉnh ra chỉ có anh và căn phòng trống lạnh bên ngoài mưa gió phũ phàng.
Hoàng Dũng uể oải ngồi dậy đi lại cửa, chân anh giẫm lên bì thư cưới, anh khom người nhặt lên. Cánh thiệp thật đẹp, màu đỏ chói mang tên Phương Mai, màu đỏ như cánh phượng vỹ cuối mùa tan tát.
Kỷ niệm xa mời cứ bừng lên trong lòng anh dữ dội và cơn đau cứ quay quắt cả lòng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chút Tình Đầu
Thảo Nhi
Chút Tình Đầu - Thảo Nhi
https://isach.info/story.php?story=chut_tinh_dau__thao_nhi