Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chỉ "Sex" Không "Yêu"
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 5: Tôi Sẽ Làm Cho Em Coi
T
iểu Lưu lái xe với tốc độ cực nhanh, chỉ mới mấy phút đã tới một bệnh viện ở gần đó, vừa vào tới liền có cô tá tới đón đưa Chung Dương đi xử lý vết thương. Xem ra là đã có người đánh tiếng trước khi mọi người đến rồi. Một người mặc đồng phục cảnh sát cùng với một nam một nữ nên cũng không khó để phân biệt.
Sát trùng miệng vết thương, tiêm vắc-xin phòng bệnh xong, cuối cùng bác sĩ căn dặn ngày giờ lần sau tái khám, sau đó Chung Dương được đưa ra ngoài. Chung Dương bảo Tiểu Lưu về trước, bởi vì miệng vết thương lớn như hạt mẹ của mình đã xử lý tốt nên lái xe cũng không có gì đáng ngại.
Chung Dương nhìn sang Tả Á như vẫn đang còn khiếp sợ chưa hoàn hồn, anh đi tới vịn lấy vai cô nói, “Đi thôi, anh đây dẫn em đi ăn cơm để giảm bớt hoảng sợ!”
Tả Á chau mày, hất ra cánh tay không có lễ phép của anh, “Chuyện ngày hôm nay rất cám ơn anh, anh nhớ đúng ngày đến tái khám, tôi về trường học trước đây!”
Chung Dương cau mày, đôi mắt đen quyến rũ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tả Á, “Chỉ cám ơn suông vậy thôi sao?”
Tả Á nghĩ tới tình huống khi nãy Chung Dương bảo vệ ình, dù có vài lời vô tình muốn nói ra nhưng lại không thể nào mở miệng được, thở hắt ra nói với vẻ miễn cưỡng: “Vậy…..Tôi mời anh dùng cơm!”
Chung Dương vươn tay ôm eo Tả Á không nói lời nào đi thẳng ra ngoài, “Sao tôi có thể để một học sinh như em tốn kém được, muốn cám ơn tôi thì đừng giận tôi nữa!”
Tả Á nhìn nhìn bộ đồ tây trang sang trọng của Chung Dương bị chó cào rách để lộ ra ra nửa cánh tay màu nâu sậm cũng có không ít dấu trầy xướt của chó điên để lại, cô vì vậy mà một lần nữa lựa chọn im lặng đi theo Chung Dương ra ngoài, đồng thời cũng nhớ tới bộ dáng anh hùng tàn bạo mới vừa rồi của Chung Dương, không nén được ngẩng đầu lên nhìn anh, thế nhưng hiện giờ anh đã biến trở về là một chú đẹp trai.
Có điều Tả Á không ngờ là Chung Dương lại đưa cô tới Đế Đô nơi mà có lối sống xa hoa đốt tiền nhất thành phố.
Cô xoay người muốn bỏ đi, “Chung Dương, anh hơi quá đáng rồi đó, những chỗ thế này tôi không vào được, tôi vẫn chưa đủ tuổi thành niên!” Cô là người sống có nề nếp.
Nhưng Chung Dương lại ngang ngược ôm cô vào lòng, kiên quyết dẫn cô đi vào bên trong, “Em mà cũng có lúc biết sợ sao, tôi đâu có ăn thịt em đâu mà lo, ca hát một chút để giải bớt áp lực thôi.”
Tả Á bị Chung Dương ôm kéo đi vào trong, đi tới một căn phòng được bao sẵn, lúc mở cửa cô nhìn thấy bên trong đã ngồi không ít người vui vẻ uống rượu, say sưa ca hát. Cả trai lẫn gái có sáu bảy người, thấy cả hai đi vào thì rối rít ngẩng đầu lên nhìn, trai xinh gái đẹp vô cùng bắt mắt.
Một người trong số đó cười hô lên: “Sao giờ cậu mới tới, làm bọn này đợi cậu sốt cả ruột!”
“Không phải mọi người đang chơi rất vui vẻ sao?” Chung Dương ôm Tả Á đi vào trong ngồi xuống ghế sofa.
Một thanh niên đang hát bài Ngũ Bách mà y hệt như quỷ than khóc để microphone xuống đi qua ngồi xuống cạnh Chung Dương, đôi mắt hoa đào quan sát Tả Á một hồi rồi đưa tay vỗ mạnh lên vai Chung Dương một cái, “Người anh em, tìm đâu ra một cô bé xinh xắn như vậy hả?”
Chung Dương vươn tay vỗ nhè nhẹ lên vai Tả Á, nhìn tới mọi người chớp mắt nói: “Bạn của mình, tên là Tả Á!”
Người thanh niên nọ cười hì hì nói: “Cô em cứ chơi vui vẻ đi, đừng có ngại, nếu Chung Dương bắt nạt em thì hãy nói với anh, anh sẽ giúp em dạy dỗ cậu ta.”
“Được rồi, lo cho cậu đi.” Chung Dương không nể mặt đẩy mạnh người thanh niên nọ ra, không muốn cậu ta sáp lại quá gần Tả Á.
“Tôi thấy không khỏe, tôi muốn về trước!” Tả Á không còn kiên nhẫn nữa đứng dậy, cô thực sự không thích môi trường này.
Người thanh niên có đôi mắt đào hoa cũng là một người thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra hai người này có gì đó rất bất thường, vội nói: “Nè, em gái, em đâu thể bỏ đi vậy được, nói thế nào cũng phải ăn mừng xong sinh nhật của Chung Dương rồi mới đi chứ.”
Mọi người hùa theo nói: “Phải đó, phải đó, hôm nay chính là sinh nhật bước sang tuổi hai mươi lăm của Chung Dương, ở lại chơi một chút rồi hẵng đi!”
Mọi người đã lên tiếng như vậy, Tả Á thấy cũng không nên không biết điều bỏ đi nữa chừng được đành phải nhẫn nhịn ngồi xuống.
Mọi người lại tiếp tục quây quần vui chơi như lúc đầu, Chung Dương giúp cô gọi vài món bánh ngọt rất hợp với khẩu vị của cô, vùi đầu cố nuốt mong sao cho thời gian nhanh trôi qua. Ầm ĩ được một lúc cuối cùng cũng đến lúc phải cắt bánh sinh nhật, mọi người tắt đèn nhốn nháo yêu cầu Chung Dương cầu nguyện, Chung Dương không chịu bởi vì cho rằng đó là mấy trò chơi của non nít.
Có người hỏi: “Em gái, hôm nay là sinh nhật của Chung Dương, em có chuẩn bị quà tặng gì cho cậu ta hay không?”
Tả Á nói, “Không có, anh ta không có nói cho tôi biết hôm nay là sinh nhật của ảnh!”
Chung Dương lại ôm eo cô, “Không sao, không cần áy náy, hôn anh một cái coi như làm quà là được rồi!”
Mọi người vỗ tay gõ bàn ào ào hưởng ứng, bắt buộc Tả Á phải hôn Chung Dương. Mặt Tả Á đỏ lên, đó không phải là xấu hổ mà là biểu hiện của sự tức giận, muốn đứng dậy bỏ đi nhưng Chung Dương đã siết chặt eo giữ cô ngồi lại.
Dưới ánh nến lung linh, Chung Dương nhìn đôi môi đỏ mọng hơi mím lại giống như đang mời gọi của Tả Á, trong lòng rụt rịch chỉ muốn hôn lên đó ngay lập tức, thừa lúc đang hỗn loạn anh giữ đầu cô lại cuồng nhiệt hôn lên môi cô tới tấp.
Phản ứng đầu tiên Tả Á là dùng sức đẩy đầu Chung Dương ra, ngậm chặt môi lại cả thở cũng quên luôn. Chung Dương không dám hôn cô lâu, đành lưu luyến rời môi Tả Á. Tay cũng nới lỏng hơn chút vì sợ siết đau Tả Á.
Đầu Tả Á phát ra tiếng ong ong, cô lại trơ mắt để người ta hôn, sau khi hoàn hồn thì trong mắt chỉ toàn là lửa giận, vừa giận vừa tủi thẹn đưa tay cầm dĩa bánh ngọt trên bàn lên đập thẳng vào mặt Chung Dương.
Bầu không khí tưng bừng náo nhiệt ngay tức khắc trở nên yên ắng không còn một tiếng động.
“Đừng tưởng rằng có được mấy đồng tiền dơ bẩn ấy thì ngon, tôi không có hứng thú với tên già dịch như anh!” Tả Á đứng bật dậy, không hề có chút thương tình đạp mạnh lên chân Chung Dương một cái rồi muốn bỏ đi, nhưng Chung Dương đã kịp lúc bắt được bàn tay cô, giận dữ ghịt mạnh cô ngã xuống ghế sofa.
Trong khi Tả Á còn đang choáng váng say xẩm thì Chung Dương đã dùng chân đè lại không cho cô ngồi dậy. Tả Á giãy giụa, “Anh muốn làm gì, thả tôi ra!”
Chung Dương vươn tay cầm lấy quần áo vứt lung tung bên cạnh lau đi bánh ngọt trên mặt, điên tiết nói: “Mẹ nó, nhóc con thúi, tôi là tên già dịch sao? Tốt với cô, cô còn bày đặt lên mặt, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ!”
“Cậu Chung, cậu kiềm chế chút, đừng dọa người ta sợ!” Có người nhỏ giọng khuyên ngăn.
Chung Dương giận dữ gầm lên: “Mấy người đi ra ngoài hết đi, hôm nay tôi không làm được cô ta thì cuộc đời 25 năm qua của tôi cũng vứt luôn!”
Mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng bỏ xuống này nọ trong tay rối rít đi hết ra ngoài, tiếng nhạc ồn ào không dứt nhưng Tả Á lại cảm thấy yên tĩnh đến đáng sợ, tim chợt thót lại, trong mắt lóe lên nỗi khiếp sợ, hai tay vùng vẫy đồng thời cũng sờ soạng tìm kiếm những gì có thể dùng làm vũ khí, sờ tới cái gì thì chụp lấy ném về phía Chung Dương cái đó, “Thả tôi ra, thả tôi ra!”
Chung Dương đã phát điên, một phát bắt được bàn tay của Tả Á, kiềm giữ khiến cho cô hoàn toàn không còn năng lực để phản kháng…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chỉ "Sex" Không "Yêu"
Hồ Ly
Chỉ "Sex" Không "Yêu" - Hồ Ly
https://isach.info/story.php?story=chi_sex_khong_yeu__ho_ly