Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
T
ối hôm đó, Tom về nhà muộn. Người ảnh đầy mùi khói và mùi nước sốt thịt nướng.
Ba, mẹ và tôi đã ngồi vào bàn dùng bữa tối. Ba gác cái chân bị trật gót lên một chiếc ghế. Cả nhà đang dùng thịt gà chiên với khoai tây và rau.
Tom vừa bước vào cửa bếp, mẹ tôi đã cất tiếng hỏi: “Tom, vụ dọn dẹp vệ sinh ra sao rồi? Trong chương trình tin tức mẹ thấy có tường thuật chút đỉnh đó.”
Tom bước vào phòng ăn rồi kéo ghế, ngồi đối diện với tôi. “Tốt lắm mẹ à. Bọn con chất đầy rác, cành khô và mấy thứ linh linh vào hai cái thùng thiệt bự... Ủa, cái chân ba bị sao vậy?”
Ba tôi nhăn mắt. “Ba cố với một trái bóng mà lẽ ra không nên với. Thế là nó trật khớp.”
“Con ăn đủ chưa?” Mẹ hỏi Tom.
Tom vỗ vỗ bụng. “Thịt bằm nè, xúc xích nè, thịt gà nè. Dĩ nhiên là không ngon lành bằng gà mẹ nấu đâu.”
“Là ba con nấu đấy. Ổng nấu bằng cách gọi điện đặt hàng ở tiệm Gourmet Express.”
“Nhưng ba có công bỏ lò vi ba món nước sốt.” Ba tôi nói. “Thì cũng coi như là nấu vậy.”
Tom nháy mắt với ba. “Thế thì món thịt nướng của bọn con ăn đứt món gà của ba rồi. Ở đó con ăn ngon miệng ghê lắm.”
“Nhưng con làm gì được xơi món tráng miệng.” Ba nói. “Và cả bánh phô-mai nữa chứ. Của tiệm Santorini đàng hoàng đó nha.”
“Ý, tiệm Santorini hả?” Tom làm bộ rên rỉ. “Thôi con rút lời vậy. Ba bỏ qua cho con đi nha. Con mê cái tiệm Santorini đó lắm.”
Con Homer chạy xộc vào. Nó cảm thấy đã đến giờ đớp mấy món ăn thừa. “Ê, Homer.” Tom nói. Ảnh gãi gãi sau tai nó và con Homer sung sướng ngớ cặp mắt ngây ngây của nó ra. Cái lưỡi nó thè lè, le dài ra khỏi miệng.
Một khung cảnh rất đỗi bình thường. Quanh một bàn ăn cũng hết sức bình thường. Đố ai nhìn cảnh đó mà đoán được sự thật. Ai mà biết nổi trong đầu anh tôi lại chứa một giống người ngoài Trái Đất, một sinh vật đến từ hành tinh khác.
Tôi đã hỏi Ax vụ đó ra sao. Ax là người Andalite mà bọn tôi đã cứu thoát từ đáy đại dương. Giờ thì anh là một thành viên của nhóm bọn tôi.
Tóm lại là tôi đã hỏi Ax về việc con sên Yeerk sống trong đầu người như thế nào. Ảnh đã giải thích rất rõ. Nào là chúng biết cách xếp dẹp cái cơ thể như loài sên của chúng. Nào là chúng luồn vào những nếp và những rãnh của não người. Chúng tan ra thành một chất lỏng tràn vào mọi ngóc ngách trong đầu. Chúng quấn cơ thể chúng quanh bộ não, rồi nối các nơ-rôn của chính chúng với nơ-rôn người.
Tom nhận ra tôi đang quan sát ảnh.
“Nè, có chuyện gì vậy, chú lùn?”
Tôi choàng tỉnh. “Cái gì? A, chả có chuyện gì đâu. Em đang suy nghĩ ấy mà.”
“Chú đang nhìn anh đăm đăm. Nhìn trán của anh à.”
Tôi cố rặn cười. Bộ óc tôi mở hết công suất để tìm một câu đùa. “Vậy hả? Em tưởng em đang nhìn vào hư không thôi mà. Ờ, mà thiệt, hư không với lại cái đầu anh thì có khác gì nhau đâu?”
Thành công rồi. Tom vớ lấy một khoanh bánh mì liệng thẳng vào tôi. Tôi chộp được nó vừa kịp, chút xíu nữa là bị trúng ngay mặt. Trong một tích tắc, tôi và Tom trân mắt nhìn nhau.
“Đừng có ném thức ăn.” Ba tôi lên tiếng. “Phải tội đó nhe.”
“Vâng.” Tôi nói. “Anh Tom chậm chạp thí mồ, làm sao ném trúng con. Ảnh ngày một chậm à nhe. Hết ngon lành rồi.”
Tom nhíu mày. “Đừng làm tới nhe, nhóc.”
Tôi mỉm cười. Đó là một nụ cười giả tạo nhưng được vậy là tôi đã cố hết cỡ rồi đó. “Hồi còn trong đội bóng rổ anh nhanh nhẹn hơn nhiều. Ai biểu cứ đi chơi với nhóm Chia Sẻ, ăn thịt nướng với khoai tây. Thảo nào phản xạ của anh ngày một tệ.”
Bạn biết không, hồi trước, đời nào Tom để tôi nói thế. Ảnh chẳng để tôi cự cãi lại ảnh thế này đâu. Ảnh sẽ kẹp lấy đầu tôi và dần cho một trận ra trò đến khi nào tôi van xin ảnh buông tha cho.
Nhưng giờ thì ảnh chỉ nở một nụ cười lạnh lùng và khó hiểu.
Có lẽ vì ảnh đã thay đổi. Có lẽ vì tôi đã thay đổi. Sự im lặng kéo dài mất mấy phút giữa tôi và anh. Ba mẹ tôi cảm thấy bối rối nên bắt đầu gợi chuyện nói với nhau.
“Con phải đi làm bài tập đây.” Cuối cùng, tôi nói. “Con xin phép rút được không ạ?”
“Lát nữa nhớ trở xuống ăn bánh phô-mai nhe con.” Mẹ tôi nói.
Tom bám theo, giữ tôi lại ở cầu thang. “Anh không hiểu tại saochú ghét nhóm Chia Sẻ dữ vậy.” Ảnh nói. “Ở trường của chú có khối đứa tham gia nhóm bọn anh đó.”
“Chắc tại em không thích chơi nhóm.”
“Vậy thì đừng có đâm thọt thứ gì mà chú chưa hiểu. Thế trong khi bọn anh dọn dẹp ngoài công viên bữa nay, chú làm được trò trống gì không nào?”
Tôi dừng lại, quay ra đối mặt ảnh. Tôi đứng trên ảnh một bậc thang. Mắt chúng tôi ngang tầm nhau. “Em hả? Chả làm trò trống gì cả. Chỉ đi chơi với thằng Marco, thế thôi.”
“Sai rồi, chú lùn.” Tom nói. “Có nhiều thứ còn hay hơn là đi chơi với thằng Marco, còn đã hơn cả tham gia mấy đội bóng chán phèo nữa đó. Toàn là việc trọng đại không hà. Chú có thể là một phần của cái gì đó... lớn lao hơn. Chú có thể tham gia làm việc lớn chứ không chỉ mãi là một thằng nhóc chả ra gì.”
Tom nhìn tôi vẻ thống thiết. Như là ảnh muốn nói với tôi điều gì ghê gớm lắm. Như là ảnh muốn mở ra cho tôi thấy cả một thế giới mới.
Tôi biết cái trò này hiệu nghiệm với một số người. Đó là bước đầu tiên để trở thành một vật chủ tình nguyện. Đó là cách mà nhóm Chia Sẻ chiêu dụ bạn: Nói về những chuyện to tát, vinh quang, hấp dẫn mà bạn có thể cùng tham gia vào.
Và trở thành một phần tử của...
“Cảm ơn.” Tôi nói. “Nhưng em không muốn trở thành một phầncủa cái gì hết. Em thà là một người duy nhất, là chính em, là một thằng nhóc chả ra gì.”
Trong một tích tắc sau khi tôi buông câu nói, chiếc mặt nạ của Tom đã rơi xuống. Trong tích tắcđó, tôi bắt gặp một thái độ cực kỳ ngạo mạn và khinh miệt. Sự ngạo mạn của tên Yeerk. Sự miệt thị của tên Yeerk.
Cái nhìn của Tom nói lên rằng “Sớm muộn gì bọn ta cũng sẽ tóm được mi. Cả mi lẫn toàn bộ đám còn lại của giống nòi yếu ớt bọn mi.”
Rồi cái nhìn đó lướt qua. Tôi thấy Tom nhún vai như chả có chuyện gì nghiêm trọng.
Tôi vào phòng, ngồi làm bài tập. Lát sau, tôi xuống nhà ăn bánh phô-mai với ba mẹ và anh Tom. Một gia đình hạnh phúc đang ngồi nhấm nháp, xem TV...
Đêm hôm đó, tôi đã nằm mơ.
Giấc mơ này kể từ đó hầu như mỗi đêm đều lặp lại.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân
K. A. Applegate
Animorphs - Tập 6: Tù Nhân - K. A. Applegate
https://isach.info/story.php?story=animorphs_tap_6_tu_nhan__k_a_applegate