Trang chủ
Đăng nhập
Nhật kỳ....
Trợ giúp
Truyện
Truyện Tranh
Sách Nói
Thơ
Lời Nhạc
Sưu Tầm
Chat
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Xuân Sắc Như Thế
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4: Chuyện Đương Kim Thiên Tử
C
ơ Uyển Bạch theo dòng người cũng đi tới trước cửa sổ, cúi người xuống nhìn, chỉ thấy có không dưới hai mươi chiếc xe ngựa nối đuôi nhau đi qua con đường dưới Tụ Hiền lâu. Xe ngựa đều được phủ một lớp vải màu hạnh giống hệt nhau, mành kiệu cũng được phủ kín, chỉ có một cửa sổ nhỏ để thông khí, cửa sổ kia cũng được che bởi một lớp mảnh sa mỏng, người ở bên trong có thể nhìn ra bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong. Ngồi cạnh hai bên xa phu là một người đàn ông mặc đồ nhung đeo đao, gương mặt trắng trẻo nhìn không ra bao nhiêu tuổi.
“Lần này số lượng tú nữ cũng không nhiều lắm!” Một người khách nói.
“Không nhiều thì đúng là không nhiều, nhưng nghe nói mỗi người đều được tuyển chọn kỹ lưỡng, xuất thân danh môn, xinh đẹp như hoa, mông to ngực lớn, vừa nhìn là thấy tướng khéo sinh con.”
Người vây xem bắt đầu cười ha hả: “Làm sao mà anh biết được rõ ràng như vậy?”
Người khách kia nóng nảy, lông mày dựng ngược lên: “Tin tức này là do trong cung truyền ra, đương kim thiên tử đã đăng cơ năm năm, phi tần cứ nạp từng tốp lại từng tốp, nhưng đã năm năm rồi, không nói tới chuyện hoàng tử, ngay cả công chúa cũng chưa sinh được một người, hoàng thái hậu và Hoàng thượng không gấp sao được?”
“Chẳng lẽ là đương kim hoàng thượng…” Một người khách khác nháy mắt nói.
“Không, mấy năm nay, trong cung truyền ra tin có phi tần mang thai, nhưng không biết tại làm sao, bất kể là cẩn thận như thế nào, hoài thai không đến ba tháng, thai đều chết ở trong bụng. Hoàng thái hậu hoài nghi là trong cung có tà khí, tìm pháp sư tới trừ ma, cũng không có tác dụng gì. Chỉ có một Ấn phi nương nương hiện tại đang mang thai, không lâu nữa thì tới lúc sinh, cũng không biết có thể thuận lợi sinh hạ long tử hay không đấy! Hoàng thượng trên ngôi cửu ngũ, con nối dõi lại không có như thế, hoàng thái hậu sốt ruột vô cùng, thúc giục nội quan tuyển tú nữ, mong chờ trong đó có người có thể sinh con.”
“Cớ gì mà lại cho rằng vấn đề ở trên người phụ nữ, nói không chừng là chất lượng tinh trùng của người chồng quá kém thì sao?” Một giọng nói sang sảng nói chêm vào.
Mọi người nghe tiếng quay đầu lại, đối diện là đôi mắt trong trẻo thông minh của Cơ Uyển Bạch.
“Làm sao vậy, chẳng lẽ không đúng hay sao? Mang thai là chuyện của hai người, thể chất, nhóm máu, gien của mỗi người đều ảnh hưởng tới việc hình thành và phát triển của thai nhi, chất lượng của tinh trùng và trứng, cả hai đều rất quan trọng, phải kiểm tra cho cẩn thận, cả đàn ông, cả phụ nữ, ưm…”
“Ha ha, công tử nhà tôi e là uống hơi nhiều.” Trúc Thanh cười cầu hòa, bịt miệng Cơ Uyển Bạch lại, rồi quay sang mọi người đang trợn mắt há mồm cúi người.
“Tiểu thư, cô có biết cô đang nói cái gì không?” Trúc Thanh ấn Cơ Uyển Bạch ngồi xuống cái ghế tựa.
“Biết mà, điều tôi nói đều có căn cứ khoa học, không phải nói hươu nói vượn.”
“Được rồi, mau ngậm miệng lại, em sắp bị cô dọa cho ngã sấp rồi.” Khuôn mặt nhỏ nhắn Trúc Thanh nhăn nhó. Tiểu thư sao mà càng lúc càng xa lạ thế này!
“Vân công tử, huynh nói…chuyện này dường như không phải là nói bừa.” Đào Hồng từ cửa sổ đi tới, ánh mắt nghiên cứu nhìn Cơ Uyển Bạch.
Cơ Uyển Bạch nhìn quanh bốn phía, ngoan ngoãn ngậm miệng lại, vừa rồi là bệnh nghề nghiệp của cô lại tái phát, đã quên đây là cái triều đại lạc hậu từ đời tám hoánh nào rồi. Nhưng mà ngẫm lại vẫn cảm thấy thật tức giận, phụ nữ cũng có tôn nghiêm chứ sao, một người đàn ông không có con, không tìm nguyên nhân, còn cứ bỏ rồi cưới một đám vợ về làm thí nghiệm, có lương tâm hay không? Thiên tử, thiên tử là có thể làm xằng làm bậy như vậy sao?
“Huynh đài, bây giờ không ngâm gió ngợi trăng, có thể qua đây uống một ly rượu nhạt với tại hạ hay không?” Chàng trai mặc y phục đỏ kia không biết đã tới đây từ lúc nào, khóe miệng khẽ cong lên thành ý cười trêu chọc, ánh mắt bủa vây Cơ Uyển Bạch, không tốn một ánh mắt cũng làm cho gương mặt xinh đẹp của Đào Hồng đột nhiên cứng ngắc.
Cơ Uyển Bạch còn chưa nói tiếng nào, chàng trai kia đã nắm lấy tay cô, kéo sang cái bàn bên cạnh. Cô kháng cự lại, muốn thoát ra, nhưng tay chàng trai đó nắm càng lúc càng chặt. Trúc Thanh ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào chàng trai đang nắm chặt tay Cơ Uyển Bạch, miệng há lớn. Tiểu thư, tay của tiểu thư đã không còn trong sạch nữa rồi.
Đào Hồng ai oán nhìn chăm chú vào khuôn mặt tuấn tú của chàng trai đó, nghiến răng, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lại đã trắng bệch.
“Đây là hai bằng hữu của ta, ông chủ Ngô và ông chủ Lục, đây là…” Chàng trai mặc đồ đỏ cười mỉm nhìn sang Cơ Uyển Bạch.
“Tôi họ Cơ…” Cơ Uyển Bạch ngừng lại, nuốt nước bọt, “Tôi là Vân Nhĩ Thanh.”, cũng tên là Vân Ánh Lục nữa, cô phải quen với hai cái tên này, về phần Cơ Uyển Bạch thì cứ để mặc cho dòng nước chảy về phía Đông đi.
Hai người đàn ông sắc mặt ngăm đen đứng dậy thi lễ, “Nếu Vân công tử là bằng hữu của Tần công tử vậy cũng là bằng hữu của hai chúng ta, thất kính, thất kính!”
Vậy hóa ra chàng trai mặc y phục đỏ này họ Tần.
Vân Ánh Lục đưa mắt nhìn chàng trai mặc y phục đỏ, nụ cười đeo trên mặt anh ta dường như vĩnh viễn không biến mất, cơ mặt không mỏi hay sao?
“Nhĩ Thanh, cũng vừa mới bị dọa tới không nhẹ, ăn một chút gì đi cho đỡ sợ.” Tần công tử ngoắc tay để tiểu nhị rót đầy ly rượu của Vân Ánh Lục. Vân Ánh Lục liếc xéo anh ta, kỳ lạ là khẩu khí của anh ta không hiểu sao lại rất quen, không phải vừa mới trao đổi họ tên thôi hay sao?
Bàn tay Tần công tử ở dưới bàn nhẹ nhéo một cái vào tay cô, đầu ngón tay di chuyển, chạm vào chiếc vòng ngọc trên cánh tay cô, gương mặt anh tuấn thật phóng đãng.
Vân Ánh Lục vội rút tay về.
“Tần công tử, chuyện dược liệu cứ như chúng ta đã nói mà định, ngân phiếu sau đó chúng ta sẽ đưa đến quý trang.”
Người đàn ông được gọi là ông chủ Ngô nói, gọi trở về tầm mắt đang cong xuống của Tần công tử.
“Không vội, không vội.” Tần công tử cười khẽ, đẩy thanh ngọc như ý ở bên cạnh bàn sang chỗ ông chủ Ngô, “Nghe nói ngũ phu nhân của ông chủ Ngô mới sinh một vị tiểu công tử, cái này tặng cho tiểu công tử chơi đi!”
Ông chủ Ngô ngẩn ra, thanh ngọc như ý này bề mặt trơn bóng, chất ngọc hoàn mỹ, ít nhất cũng phải mấy ngàn lượng bạc, cứ thế mà đưa tặng ột đứa bé còn bú mẹ, phân lượng tình cảm cũng quá nặng, ông ta có phần không dám nhận.
“Ông chủ Ngô, đừng nghĩ nhiều, so với giao tình giữa hai chúng ta, thanh ngọc như ý này có tính là gì đâu?” Tần công tử bưng chén trà lên nhấp hai ngụm, rồi xoay người nhìn về phía ông chủ Lục, “Ông chủ Lục, tam phu nhân muốn có bột ngọc trai, đã đưa tới quán trọ của ông rồi.”
“Tần công tử, thật ngại quá, tiện nội* yêu cầu vô lý, đã làm công tử phải hao tâm.” Ông chủ Lục khó nén tình cảm kích động.
*Tiện nội: từ cổ, gọi vợ mình một cách khiêm nhường.
“Khó có được cơ hội để ta đền đáp, sao lại nói là hao tâm chứ?” Tần công tử chậm rãi nói, “Các phu nhân vui mừng là tốt rồi.”
Hai ông chủ liếc nhau, nhất tề đứng dậy kính rượu Tần công tử, bọn họ đối với chàng trai còn trẻ tuổi, hết sức khôi ngô này thật sự là bội phục sát đất.
Tần công tử vẫy vẫy tay, chỉ chỉ vào rượu và thức ăn trên bàn, tỏ ý bảo bọn họ ngồi xuống uống rượu, nhưng mắt vẫn liếc nhìn sang Vân công tử ngồi bên cạnh lúc này tâm hồn đang treo ngược cành cây, khẽ cười, gắp cho cô một ít thức ăn, “Sao lại vẫn còn đang nghĩ tới đám tú nữ kia vậy?”
Vân Ánh Lục không phải người thích xem náo nhiệt, cô luôn luôn chỉ chuyên tâm tới việc của mình, trời có sập xuống cũng chẳng có quan hệ gì với cô, nhưng hôm nay mấy chục chiếc xe ngựa chở tú nữ kia lại có tác động lớn tới cô, cô nhai mà không thấy vị gì.
Ánh mắt Tần công tử này giống như là muốn ăn thịt người vậy, cô ngượng ngập nhếch nhếch khóe môi, tránh đi ánh mắt của anh ta, nâng chén trà lên. Cô chỉ nói chuyện với người bệnh, đối với những người khác, cô đều kiệm lời, mà cô cũng không biết phải nói chuyện gì với họ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xuân Sắc Như Thế
Lâm Địch Nhi
Xuân Sắc Như Thế - Lâm Địch Nhi
https://isach.info/story.php?story=xuan_sac_nhu_the__lam_dich_nhi