Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vào Đời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4 -
N
gười đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không
Truyện Kiều – Nguyễn Du
Yên đánh ba vòng Hồ Con Rùa, chạy lên chạy xuống con đường Phạm Ngọc Thạch thêm hai lần nữa mới tìm ra quán cà phê nơi Tính hẹn. Cái thằng, hẹn chi chỗ khó tìm vậy không biết. Dắt chiếc Wave đỏ dính đầy bụi đường của mình vào cuối hàng xe, đi ngang hàng hàng lớp lớp A còng, Spacy, và Piagio, Yên bây giờ mới hiểu cái nhìn lạ lùng khi nãy của anh chàng giữ xe. Chắc hắn ta không hiểu con nhỏ này là loại người nào, điều mà Yên để ý thấy người ở Việt Nam có thói quen làm ngay từ cái nhìn đầu tiên, đó là phân loại người ‘giàu nghèo, có học ít học, dân chơi dân hiền, vv.’ Với Yên nhiều người đã rất khó làm được điều đó. Cô phì cười nhìn xuống cái quần tây xám ủi thẳng tưng, áo sơmi trắng vạt ngang dài quá lưng quần, đôi giày boot được đánh láng bóng. Ngược lại với bộ cánh ‘hơi bị lịch sự’ là cái khăn buộc đầu và chiếc xe Wave dính đầy bụi. Cũng may Yên mới đi dạy về, nếu thấy Yên trong bộ quần áo hàng ngày dám anh chàng kêu mình gửi xe chỗ khác lắm.
Khẽ mỉm cười một mình Yên bước về quán cà phê W. Ðến gần trước cửa Yên bỗng ngại ngùng không muốn bước vào. Tính hẹn chi ở cái quán lạ lùng quá thể, bên trong cửa toàn lố nhố con trai. Thanh niên gì mà trưa trờ trưa trật đã ra quán ngồi đồng, hình như bên trong chẳng có một bóng con gái nào cả. Không biết mình có đi nhầm chỗ không? Quán có kiến trúc thật lạ lùng, Tây chẳng ra Tây, Ta chẳng ra Ta, quái dị hết biết. Nằm ở trên còn đường Duy Tân lãnh mạng đã từng đi vào bản nhạc bất hủ của nhạc sĩ Phạm Duy, quán này làm con đường xấu hẳn đi! Tần ngần mãi Yên lấy điện thoại ra gọi Tính, ‘ông ở đâu vậy, làm ơn ra ngoài cho tui gặp, chứ trong quán toàn con trai tui biết đường đâu mà mò.’ Chỉ hai phút sau nó đã xuất hiện trước cửa, mừng rỡ ôm chầm lấy Yên, vỗ vỗ lưng cô vài cái đau điếng người. Nỗi vui gặp lại thằng bạn cũ làm Yên quên hết sự bực mình, để nó nắm tay kéo vào trong và làm lơ trước hàng chục cái nhìn trân trân bất lịch sự, lòng tự nhủ, ‘kệ cha lũ vô công rồi nghề.’ Yên bỗng giựt mình khi nghe tên mình được gọi khe khẽ, ‘Trần Việt Yên.’ Quay nhanh qua bên trái Yên thấy một ánh nhìn quen quen, nhưng trong chốc lát chẳng thể nhớ ra ai. Gật đầu cười chào, nghĩ rằng chắc anh bạn nào dạy chung trung tâm, Yên tiếp tục theo Tính về bàn của nó.
Màn giới thiệu ồn ào rồi cũng qua mau, Yên vui vẻ bắt tay các bạn của Tính rồi quay sang nắm tay Vân, thân mật nói:
- Hồi đám cưới Tính và Vân thì Yên đang học ở xa nên không dự được, tiếc ghê. Nhìn hình đám cưới Yên cứ tấm tắc với tụi bạn sao Tính kiếm đâu ra người vợ xinh vậy không biết.
- Ê, bảy năm không gặp mà vẫn không quên đâm chọt người ta. Người như Tính đốt đuốc tìm không ra đó nghen. Thằng bạn nổi xung bào chữa.
Nheo mắt nhịn cười, Yên đá lông nheo với Vân:
- Sao tìm ra được, đặc biệt quá mà tìm sao ra, heng?
Cả đám phì cười trước dụng ý quá rõ ràng của Yên. Quả thật nhìn vào ai cũng nghĩ Tính may mắn. Vân trắng trẻo, xinh xắn, cao ráo, và đặc biệt rất ít nói. Tính đen như dân xứ biển, thấp hơn vợ, và miệng thì láu táu không ngừng. Nhưng Yên biết đằng sau vẻ ngoài không đặc biệt đó là một cái đầu khá siêu và một trái tim cực kỳ tốt. Tính học rất giỏi, ngày xưa thường xuyên được các bạn gái năn nỉ học nhóm chung trong những lớp khoa học tự nhiên tại trường đại học cộng đồng. Tính và Yên thân hồi còn chung hội học sinh Việt Nam thời trung học, nó hơn cô hai lớp. Năm cô vừa lên đại học là lúc nó quyết định qua miền Ðông hai năm làm nghề nail. Nó bảo kiếm đủ tiền sẽ quay về học tiếp, chứ học kiểu này nản quá. Hết năm nay qua năm khác Tính vẫn chưa kiếm ‘đủ’ tiền, đến khi Yên ra trường rồi thì nó tuyên bố không học nữa. Cũng phải thôi, lương Yên làm cả tháng chưa chắc bằng nó trong một tuần. Bây giờ lại thêm vợ con đùm đề, làm sao mà dứt bỏ được để quay về thực hiện ước mơ xưa.
Người bạn ngồi cạnh Tính hỏi Yên:
- Nghe Tính bảo Yên về đây sống luôn hả?
- Ðâu có, một thời gian thôi, sau đó không biết sẽ ra sao. Tương lai Yên còn muốn qua Lào và Campuchia nữa.
- Trời đất, đi gì mà dữ vậy. Xin lỗi cho Thứ tò mò chút, Yên làm gì ở đây?
- Yên đi dạy.
- Yên dạy ở đâu?
- Trung tâm V. đó Thứ.
Thanh, anh trai Vân xen vào:
- Yên cho anh làm học trò với, Yên dạy Anh Văn phải không?
- Xin lỗi anh, Yên chỉ dạy học trò dưới mười bốn tuổi, Yên sợ người lớn lắm.
- Chao ôi, sao mà Yên kì thị tuổi tác vậy, anh thì lại không thể học giáo viên nam hay giáo viên lớn tuổi.
Cả đám lại phá lên cười làm những bàn bên cạnh quay sang nhìn, trong đó có cả ánh mắt quen quen. Khuôn mặt nhìn nghiêng làm Yên chợt nhớ ra, ‘a, người dễ thương ở sân bay ngày nào.’ Hình như biết được Yên đã nhận ra mình, anh chàng khẽ mỉm cười chào rồi quay lưng lại tiếp tục chơi game. Yên hơi ngạc nhiên nhận ra trong bộ thường phục anh chàng trông khác hẳn ngày hôm trước, hiền hơn và cũng trẻ hơn.
Câu chuyện rôm rả một hồi rồi Yên xin phép về để còn dạy ca chiều. Tính hẹn gặp lại vào cuối tuần vì tuần sau vợ chồng nó về Mỹ rồi. Yên đồng ý nhưng ra điều kiện:
- Làm ơn kiếm cái quán dễ thương một chút nghe huynh. Chỗ này thấy ghê quá, Yên tính bỏ về rồi đó.
Thanh cười:
- Ðây là nơi đóng đô của các đại gia và Việt Kiều, đặc biệt là những người về thường trực ba bốn tháng một lần đó. Thanh dẫn Tính vào cho biết đó thôi.
- Ôi, đại gia tiểu gia gì cũng được, Yên ngại mấy chỗ này lắm, lần sau hẹn quán bò bía bột chiên hay kem gì đó, vừa ăn uống ngon miệng vừa tha hồ tán dóc. Vậy nghe, Yên về trước đây, đến giờ dạy rồi.
Nói rồi Yên khoác túi xách vội vã bước ra cửa, không để ý đàng sau có người lẩm nhẩm hoài mấy chữ, ‘dạy Anh Văn tại trung tâm V.’
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vào Đời
Nguyễn An Nhiên
Vào Đời - Nguyễn An Nhiên
https://isach.info/story.php?story=vao_doi__nguyen_an_nhien