Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Sự Thật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4 : 4
C
ô gái trong ô cửa sổ trẻ và đẹp, mái tóc đen nhánh xoã quanh đôi vai trần. Cô ta chỉ mang một cái thong trắng (một loại đồ lót, một mảnh vải luồn qua 2 chân, nối với 1 đai quấn quanh hông), đi guốc cao gót, một chiếc vòng cổ loại rẻ tiền len vào giữa bộ ngực đồ sộ, hai đầu vú chỉ được che bằng hai miếng kem nhỏ màu hoa hướng dương. Chọn khéo thật, Shaw nghĩ.
Khi xuyên qua đám đông, Shaw vẫn không rời mắt khỏi mắt cô gái. Cô ta gặp ông ở cửa - nơi ông khẳng định sự quan tâm của mình dành cho cô ta. Dù đi guốc cao gót cô gái vẫn thấp hơn Shaw tới ba mươi cen-ti-mét. Khi đứng trong cửa sổ cô ta trông cao lớn hơn, đúng là những thứ dùng để trưng bày thường trông to hơn, lại ngon hơn nữa. Khi đã mua về nhà rồi mới thấy hoá ra nó không đặc biệt như thế.
Cô gái đóng cửa chính rồi kéo những tấm rèm đỏ lại - dấu hiệu cho thấy sẽ có người sử dụng phòng này, cô gái đã có chủ.
Trong này hẹp, có một bồn rửa mặt, một bồn cầu và tất nhiên có một cái giường. Bên cạnh chiếc bồn có một nút bấm, đó là nút các gái làng chơi sẽ bấm trong trường hợp khẩn cấp. Sau đó cảnh sát sẽ xuất hiện và lôi đi vị khách hàng đã đi quá giới hạn nhằm thoả mãn nhu cầu của mình. Đây là một trong những khu vực an ninh nhất thành phố - để đảm bảo cho dòng thuế chảy đều đặn vào ngân sách. Shaw trông thấy cánh cửa thứ hai trên bức tường đen, sau đó ông liếc đi chỗ khác. Từ căn phòng kế bên, tiếng của một vị khách hàng đang sung sướng vang lên to và rõ. Chỗ hành nghề của gái làng chơi thường sát nhau, chỉ cách bức tường mỏng không trát vữa, đôi lúc chỉ là một tấm rèm. Rõ ràng nghề này chẳng đòi hỏi nhiều không gian hay những thứ tô điểm.
"Anh rất đẹp trai”, cô gái nói bằng tiếng Hà Lan. "Lại to lớn nữa”, cô nói thêm và chăm chú nhìn Shaw. "Người anh chỗ nào cũng to phải không? Vì chỗ dưới kia của em không to lắm đâu”, cô gái tiếp tục và nhìn thẳng vào hạ bộ ông.
"Spreekt u Engels?" - Shaw hỏi.
Cô gái gật đầu. "Em có nói tiếng Anh. Giá cho hai mươi phút là ba mươi euro. Nhưng em sẽ làm một giờ với giá bảy mươi lăm euro. Đó là trường hợp ưu tiên đặc biệt, chỉ cho anh thôi”, cô ta nói thẳng thừng. Rồi cô gái đưa cho Shaw một bảng liệt kê bằng tiếng Hà Lan nhưng bên dưới có dịch ra mười thứ tiếng khác gồm cả tiếng Anh, Pháp, Nhật, Hoa, Arập. Bảng này có tít "Những thứ tôi sẽ làm và sẽ không làm".
Shaw trả lại cho cô ta tờ giấy và hỏi: "Bạn cô có ở đây không? Tôi đã chờ từ lâu để được gặp ông ấy". Đoạn ông liếc về phía cánh cửa thứ hai.
Bây giờ cô gái đã nhìn Shaw bằng con mắt khác. "Có, ông ấy ở đấy".
Cô xoay người và dẫn ông tới cánh cửa ở bức tường phía sau. Cặp mông trần dù chắc vẫn hơi rung nhẹ khi cô bước kiểu người mẫu trước mặt ông. Shaw không biết cô làm việc ấy do thói quen hay vì đôi guốc cao gót không được vững lắm.
Cô gái mở cửa và ra hiệu cho Shaw bước vào. Cô ta để mặc cho ông đứng đó, đối mặt với một ông già ngồi ở chiếc bàn nhỏ đặt sẵn những món ăn đơn gỉản: một miếng phomát, một miếng cá tuyết, một lát bánh mì và một chai rượu vang.
Gương mặt ông già đầy những nếp nhăn, bộ râu trắng lởm chởm, cái bụng nhỏ và nhũn. Đôi mắt như vươn ra khỏi đám tóc bù xù trắng như tuyết lẽ ra phải cắt từ lâu rồi. Đôi mắt ấy gặp ánh mắt Shaw và cứ bám chặt lấy.
Ông già trỏ chiếc bàn. "Đói không? Khát không?"
Có chiếc ghế thứ hai nhưng Shaw quyết định không ngồi vào. Thực ra nếu ông tìm cách ngồi xuống thì ông già đã bắn gục ông bởi tay trái ông ta có một khẩu súng chĩa thẳng vào Shaw, những mệnh lệnh chuẩn bị trước rất rõ ràng. Không được ngồi, không được ăn hay uống nếu muốn sống.
Ánh mắt Shaw đã quét hết khoảng không gian bé xíu. Lối vào duy nhất là cánh cửa ông vừa bước qua. Ông đã chọn vị trí để có thể dành một mắt trông chừng lối đi ấy, mắt còn lại để ý ông già, cả khẩu súng của ông ta nữa.
Shaw lắc đầu và đáp. "Cảm ơn, nhưng tôi đã ăn ở De Goone Lanteeme rồi". Đó là một nơi rẻ tiền, phục vụ các món truyền thống của Hà Lan trong căn phòng khoảng ba trăm năm tuổi.
Mật ngữ đã đúng, ông già đứng dậy, rút một mảnh giấy trong túi ra rồi đưa cho Shaw.
Shaw liếc dòng địa chỉ và các thông tin khác trên mảnh giấy, xé vụn, ném hết vào bồn cầu dựa vào tường rồi xả nước. Gần như lập tức, ông già đội một chiếc mũ cũ, mặc chiếc áo khoác vá rồi ra khỏi đó.
Shaw vẫn chưa thể rời nơi này. Ngay cả những cậu thanh niên mới vào đời cũng phải "chiến đấu" hơn hai phút. Mà ta thường chẳng bao giờ biết kẻ nào đang theo dõi mình. Nhưng thực sự thì Shaw biết; có nhiều kẻ đang theo dõi.
Ông trở lại căn phòng chính, cô gái đã nằm dài trên giường như một con mèo. Tấm rèm vẫn khép, đồng hồ tính giờ của cô ta vẫn đang chạy.
"Giờ anh có muốn xơi em không?" Vừa hỏi với giọng hơi chán chường, cô ta vừa kéo chiếc thong tuột khỏi hai chân. "Việc ấy đã được thanh toán mà", rồi cô ta hỏi liệu Shaw cần thêm nguyên nhân gì nữa để làm việc ấy không. "Tròn một giờ, và cho thêm ba mươi euro là em sẽ không thèm để tâm gì tới bảng liệt kê kia nữa".
"Nee, danku". ông đáp và mỉm cười lịch sự. Nếu bạn muốn một phụ nữ tụt hứng, tốt nhất nên dùng tiếng mẹ đẻ của cô ta.
"Sao lại không? Có vấn đề gì à?" Cô gái hỏi, giọng rõ ràng là tự ái.
"Tôi có gia đình rồi!", Shaw đáp gọn lỏn.
"Hầu hết những tay đàn ông từng tìm đến em cũng thế đấy".
"Tôi chắc là thế”.
"Anh đeo nhẫn cưới chỗ nào?" Cô gái hỏi giọng ngờ vực.
"Khi làm việc chẳng bao giờ đeo".
"Anh chắc là anh không muốn em chứ?" Giọng nghi ngờ của cô ta cũng rõ như vẻ ngờ vực hiện lên nét mặt.
Shaw giấu sự sửng sốt. Chắc hẳn cô này thực sự mới bước chân vào nghề nên lòng tự phụ chưa bị sứt mẻ là mấy. Những gái làng chơi già đời hơn chắc chắn sẽ vồ lấy ngay cơ hội được trả tiền đủ mà chẳng bị vày vò.
"Hoàn toàn chắc chắn".
Cô gái lại kéo thong lên. "Đáng tiếc".
"Ừ, đáng tiếc", Shaw đáp. Thực ra nếu mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch, hai ngày nữa ông sẽ có mặt ở Dublin bên người phụ nữ từ trước tới nay ông mới yêu thực sự. Đó là lý do ông cần ra khỏi đây, ngay lúc này.
Nhưng ngay cả Shaw cũng phải thừa nhận rằng đó là chữ "nếu" thật lớn. Trong nghề của ông, ngày mai chỉ là một ngày nữa cái chết có thể xuất hiện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Sự Thật
David Baldacci
Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_su_that__david_baldacci