Chương 4
ù cho lý do/ quả táo / thiên đường nào, điều đáng nói, vẫn là sự kiện Anh Khánh đã tự quấn quanh trái tim anh, vòng gai Lời Thánh Ca Buồn, trên tất cả những đoạn đường đời anh đi.
Nhưng dù cho lý do/ quả táo/ thiên đường nào, điều đáng nói, vẫn là sự kiện anh Khánh tự quấn quanh trái tim anh vòng gai lửa ngọn/ hồi chuông / tuổi trẻ / chứng tỏ...
Anh quấn vòng gai quanh mắt, trở lại vùng Khánh Hội tìm chị Bích. Anh quấn vòng gai quanh hồ, lái xe xuống Vũng Tầu tìm lại lời hẹn đầu của đời anh. Dù anh biết rằng, lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu? Không ai nhớ dài lâu lời hẹn đầu.
Đúng thế. Trừ anh Khánh tôi. Đúng thế. Trừ anh Khánh tôi, không ai lái xe từ Vũng Tầu, trở ngược về Saigòn ngay lập tức. Để rồi từ Saigòn, theo lời chỉ mơ hồ của Loan, em chị Bích, anh Khánh tôi tới từng trại lính, ghé đến từng khu gia binh, hỏi từng gốc cây, thăm từng mái nhà...
Anh nuôi hy vọng tìm thấy, nhìn lại, một lần, ngọn lửa, hồi chuông, tuổi trẻ, bài thánh ca buồn: Chị Bích, hay vòng gai của chính đời anh.
Tôi khâm phục, tôi cảm động biết dường nào mối tình chung thủy kia. Tôi khâm phục, tôi ngưỡng mộ biết dường nào, tấm lòng và, trái tim nằm lệch một phía. Phía thương đau. Phía của những vòng gai kỷ niệm, đằm, đằm mang về huyệt mộ.
Những ngày tháng ở ngoài đất nước, ngoài tầm bom, đạn (nhất là những năm tháng gần đây,) tôi càng nghiệm ra, nếu chiến tranh lóc, thẻo hết phần nhân tính khỏi con người, để con người hiện nguyên hình thú đê tiện, nhầy nhụa hơn bất cứ một con vật nào; thì, chiến tranh cũng bị buộc phải xây đền, dựng tượng cho những mối tình. Những mối tình thánh thiện, giữa tao loạn. Những mối tình nở những bông tươi tốt, vạm vỡ trên vũng lầy thú tính chiến tranh. Nó cũng tựa những cánh hoa lan mọc từ thân gỗ chết. Tôi muốn nói tới cái chết của mối tình anh Khánh và chị Bích. Chẳng phải vì anh Khánh là anh tôi; và, chị Bích bây giờ, không biết dạt, trôi, sống, chết phương nào.
Tôi muốn nói tới mặt lớn lao / dữ dội / của một tình yêu thật. (Tình yêu thật, vốn không có nhiều như chúng ta thường nghĩ! Nên cũng chẳng có lắm chia, tan bật máu, như chúng ta hằng tưởng.)
Trong số tình yêu thật, không nhiều kia, có tình yêu của anh Khánh. Tôi muốn kể cho chị Bích nghe, anh Khánh tôi, đã thế nào, ra sao, vào phút tìm ra chị. Vào phút anh tìm ra những vòng gai quấn quanh trái tim của mình. Cái vòng gai âm nhạc / tình yêu / thề bồi/kỷ niệm/..., cụ thể qua hình ảnh chị Bích xơ xác, thất lạc ngồi ôm con trước cửa ngôi nhà trong một chung cư ở ngoại ô thành phố Saigòn. Khu chung cư bình dân, dành cho những sĩ quan có đồng lương hạn hẹp. Chị Bích ngồi đó. Những vòng gai tâm tưởng của anh Khánh ngồi đó. Ngồi đó. Ngồi đó. Ngồi đó.
Trên Những Vòng Gai Gió Trên Những Vòng Gai Gió - Du Tử Lê