Giống Gian Tựu Vị
gày xưa có anh nhà giàu nọ thường hay đi kiện cáo lung tung. Những việc anh làm đều trái phè, nhưng nhờ tiền của đút lót khắp nơi, trên từ các quan tỉnh huyện, dưới đến các viên chức nha lại, thành ra vụ nào anh cũng thắng.
Bữa nọ, có lẽ vì anh đã giác ngộ chăng, nên bảo với những người đối lập: « Tôi đây sinh trưởng ở thôn dã, vì ít học, bấy lâu cứ tưởng cửa công là chỗ đèn trời soi xét và các quan chức là phụ mẫu dân thật, chớ có dè đâu lại toàn một lũ chẳng trong sạch tý nào. Thường ngày mình tưởng họ là những người tự trời rơi xuống, nhưng khi vào việc, mới hay là những tên trộm cướp ban ngày có áo mũ cân đai cùng kẻ hầu người hạ ».
Anh ta than thở như thế rồi nhân một hôm gặp lễ tế trời, các quan tỉnh huyện, cùng các viên chức nha lại đều vào hành lễ, anh thấy viên điểm lễ đứng xướng: « Bá quan tựu vị (các quan đều tới chỗ mình đứng) ».
Tức thì anh cũng xướng tiếp: « Giống gian tựu vị ».
Các quan kinh ngạc nhìn nhau, định sai lính bắt kẻ láo hỗn, nhưng khi nhìn lại thì thấy kẻ đó lại chính là kẻ đã đút lót cho mình quá nhiều, nên đành nín thinh cho qua chuyện, và thế là hòa cả làng vậy. Bởi thế, nên đời mới có câu ca rằng:
Giống quan là giống gian tham.
Hạ cám thượng vàng bất kể thứ chi.
Tuồng vô nghĩa, lũ bất nghì,
Ai ơi nhớ lấy kẻo thì lầm to!…
Tiếu Lâm Việt Nam Tiếu Lâm Việt Nam - Cử Tạ Tiếu Lâm Việt Nam