Bốn - Giáo Phái "Ngày Tận Thế"
giờ sáng, trang bị một thông tin mơ hồ do Ludovicus cung cấp là Lâu Đài Xanh nằm ở hướng Lozanne, hai thành viên thứ dữ của nhóm là Tidou và Tondu phóng xe ga lên đường. Khi vượt qua sông Saone và lướt như bay trên quốc lộ 6, bỗng Tidou thắng gấp.
- Bên tay phải có một tiệm bánh mì. Tụi mình vừa mua lương khô vừa hỏi thăm chủ tiệm thử coi.
Ông bán bánh là một người đàn ông thừa năng lượng với thân thể đẫy đà và cái mũi bự hơn quả cà chua chín. Sau lời xã giao niềm nở, ông hoảng hồn:
- Hai chú mày tính gõ cửa Lâu Đài Xanh ấy à, chớ có khùng nghe, tao nghe đồn nơi đó người ta dành để nhốt những con cừu hai chân biết nói tiếng người đấy.
Tidou tỉnh bơ:
- Tụi cháu quen một anh bạn trong lâu đài.
- Hừ, nếu thế thì chú mày lết thêm hai cây số rưỡi...
- Bộ có chuyện gì đáng sợ lắm hả ông?
Ông chủ quán gật đầu:
- Những người ở đó chỉ sống bó hẹp giữa họ với nhau. Đó là một loại cộng đồng, hay giáo phái gì đó. Này hai chú nhóc, tòa Lâu Đài Xanh ấy thực chất là một cái tu viện, các tín đồ của họ đều mặc như nhau, họ sống khắc khổ nhờ xương cá và rau củ tự trồng, tôi đã từng thấy họ tiến hành một loạt các nghi lễ gì đó y hệt bọn thổ dân Phi Châu khi ngước về phía mặt trời.
Tondu búng tay cái chắch:
- Ồ, đó chẳng qua là một thứ nghi lễ tôn giáo của dân tộc bán khai.
Tidou hỏi:
- Ai điều khiển buổi lễ đó hả ông?
- Những Ông chủ lớn, ta chỉ biết có vậy. Một vài ông chủ vẫn ghé vào tiệm ta mua lương thực dự trữ. Ta còn nhớ có lần ta cung cấp kẹo cho một gã cô hồn mệnh danh là Anh Cả. Gã trừng mắt nhìn ta như muốn "nhai cỏ" luôn cái quán.
- Họ sống bằng gì vậy bác?
- Họ bán ba thứ đồ ve chai do họ làm ra, hai chú mày biết tại sao họ hay chọn nhà thờ làm địa điểm không, chỉ vì ở đó nhiều giáo dân mê tín và qua đó, họ tuyển mộ thêm các đồ đệ mới cho giáo phái Ngày Tận Thế.
- Quan hệ của họ với dân chúng trong vùng ra sao ạ?
- Ồ, không hề có chuyện gì. Dân trong vùng thương hại họ thì đúng hơn. Người ta cảm thấy đầu óc họ bị nhồi nhét những ý nghĩ kỳ cục gì đó về con người, về thế giới và về Ngày Tận Thế. Họ ngoan ngoãn như những con cừu vậy.
Hai thám tử nhóc nhìn nhau. Tidou chán nản hỏi thêm:
- Một giáo phái như thế mà không tín đồ nào dám bỏ trốn ư?
Ông hàng bánh xoa xoa cái mũi cà chua:
- Tôi chưa hề thấy một ai dám bỏ trốn, nhất là từ sau cái chết của bà Mc Arthur, chủ nhân của Lâu Đài Xanh.
Tidou điếng người.
- Bà ta mới chết ạ?
- Ờ, bà lão đã "trốn" xuống lòng đất cách đây một tháng. Bản thân Mc Arthur lúc sinh tiền là một bà triệu phú mê bói bài và ưa dị đoan. Trong lúc rong chơi ở Paris, bà ta giao du với giáo phái Ngày Tận Thế, mà cụ thể với cái gã được gọi là Anh Cả. Không hiểu gã trút bùa mê thuốc lú tà đạo thế nào mà lúc trở về Lozanne, bà lão đã tiếp rước Anh Cả linh đình, và đồng ý cho gã lôi luôn giáo phái về tòa Lâu Đài Xanh ở mới hết ý kiến. Người ta còn đồn trước khi hấp hối, bà Mc Arthur đã di chúc toàn bộ tài sản lại cho tên Anh Cả ấy.
Tondu đột nhiên muốn biết:
- Bà ấy chết vì sao ạ? Tai nạn chăng?
- Bà Arthur đang khỏe mạnh bỗng nhiên lăn đùng ra chết vì một cơn nhồi máu cơ tim. Bác sĩ kết luận rằng bà ta tiêu tùng vì một liều thuốc quá mạnh và đề nghị mổ tử thi nhưng không hiểu sao mọi việc lại được đàn xếp êm thắm.
Chưa có cuộc điều tra nào mà Tidou thu lượm được nhiều chi tiết đến như vậy. Hai thằng cảm ơn ông chủ quán hay chuyện rồi tiếp tục lên đường tới Lâu Đài Xanh.
o O o
Trước mặt chúng là căn nhà tuyệt đẹp hai tầng, quét vôi trắng với bậc thềm hai vòng quay dẫn tối cửa cái. Căn nhà sừng sững trên một tầng hầm có sự hộ tống của hai dãy nhà mái lợp ngói đỏ ở hai bên.
Tondu nhìn không chớp vào cái sân chơi gôn trên đồi.
- Bà chủ Mc Arthur có vẻ thừa tiền lắm bạc dữ.
- Tức thật, dù sao bà lão cũng chết rồi. Tụi mình giấu xe dưới chỗ trũng đã.
- Đồng ý, tụi mình đã tốn gần ba cây số mới tới nơi, hồi nãy chạy ngang qua nhà trọ Vui vẻ, tao thấy bà con dòm ngó mình ghê lắm.
- Hì hì, họ tưởng mình là nạn nhân mới của giáo phái Ngày Tận Thế.
Hai thằng ém xe ga xong liền hành quân lên trước tượng đài kỉ niệm các chiến sĩ đã hy sinh trong chiến tranh thế giới thứ hai. Núp đằng sau đám cành lá rậm rạp, Tidou lẩm bẩm:
- Mới đó mà đã 12 giờ trưa há.
Tondu nhấc mũ bêrê ra, ló cái đầu nhẵn bóng dưới ánh mặt trời.
- Đói bụng rồi. Ăn thôi Tidou.
Hai đứa lôi bánh mì kẹp thịt ra nhai và tiếp tục quan sát mục tiêu. Chưa bao giờ trời nóng đến thế, mồ hôi tụi nó chảy ròng ròng trong khi Lâu Đài Xanh vẫn lặng như tờ.
Thằng Giác Đấu ấm ức:
- Dám ở trong nhà, Giáo Chủ tóc trắng đang dùng tà thuật dạy các tín đồ nhịn đói mày ạ.
- Không dám đâu, họ đang gặm lõi bắp cải và chan nước bí ngô thì có.
Tondu đội bêrê lên đầu:
- Sau khi nghe ông bán bánh kể về bà lão Arthur tao bị ám ảnh quá. Tao nghĩ rằng bà già cuồng tín đó có thể bị gã Anh Cả đầu độc bằng một liều thuốc.
- Người ta chắc đã nghĩ đến điều đó rồi. Anh Cả rất cần xác định rõ cái chết của bà cụ để tránh bị nghi ngờ.
Tondu làu bàu:
- Có thể gã Anh Cả đã thôi miên, yểm bùa gì gì đó cho bà lão cũng nên.
Tidou mỉm cười:
- Đối với một môn đồ mê tín dị đoan như bà cụ, chuyện cống hiến tài sản cho đạo giáo là việc bình thường. Đã có nhiều người làm như vậy khắp thế giới. Vấn đề ở đây là bà cụ chưa muốn chết nhưng lòng tham của tên cầm đầu giáo phái muốn bà phải chết ngay để gã hưởng sớm của cải. Đúng không nào?
Tidou chấm dứt cơn hào hứng bởi cánh cửa chính Lâu Đài Xanh bật mở. Từ bên trong, đám "cừu non" ùa ra. Hắn huýt sáo:
- Cửa chuồng cừu đã mở. Coi kìa!
o O o
Bầy cừu vừa túa ra đã lập tức xếp thành hàng ngay ngắn như chờ ân sủng cuối cùng của Thượng Đế. Qua đám cành lá lòa xòa, hai thám tử nhóc kinh ngạc khi thấy Giáo Chủ tóc bạch kim cặp kè cùng một gã đàn ông mặc áo thun thể thao, khoác hờ hững trên vai tấm áo choàng trắng bước ra bậc thềm. Hai sếp lớn có vẻ không chú ý gì tới đám môn đệ đứng trên cỏ dưới cái nắng gay gắt vì đang tranh cãi điều gì đó.
Tidou thì thầm:
- Tay tóc trắng là vị giáo chủ xuống tàu ở ga Perache.
- Tao biết. Vậy gã áo choàng thầy tu chắc là Anh Cả Fidelius chăng?
- Ê, hình như chúng chẳng ưa nhau.
- Chúng cãi nhau vì quyền lực thì có. Mày không nhớ Guille đã thu lời đám môn đệ trong băng ghi âm, rằng gã Fidelius không ra ga đón Giáo Chủ hay sao.
Cuộc tranh cãi giữa hai sếp lớn đã đến hồi cực điểm. Hai thám tử nhóc con nín thở khi thấy gã áo choàng bỗng giơ hai tay lên trời như cầu xin gì đó rồi hậm hực bước xuống bậc thềm đối diện với đám tín đồ.
Trong một giây, mắt gã nhắm tít, hai thằng chới với bởi đôi cánh tay của gã từ từ đưa lên cao.
- Nghi lẽ thiêng liêng kìa Tidou ơi.
- Thiêng liêng con khỉ mốc, y chang tập thể dục nhịp điệu.
Coi, khoảng năm chục mạng thanh thiếu niên trẻ tuổi như bị ma nhập, cùng huơ tay huơ chân rồi nằm lăn lộn như rắn trên thảm cỏ, sau cùng hoàn toàn bất động trong tư thế úp sấp.
Gã khoác áo chùng tu quỳ gối xuống. Mắt gã vẫn nhắm nghiền.
Tidou thì thầm:
- Gã Anh Cả sẽ làm cho họ bị đau bụng bởi thảm cỏ ướt lạnh.
Tondu cố pha trò để phá tan cảm giác lo ngại.
- Đúng vậy, và đó sẽ là Ngày Tận Thế.
Trong lúc những con thiêu thân tình nguyện hớn hở chịu trận sự tra tấn của nghi lễ thì từ xa xa một chiếc xe hơi lăn bánh dọc bờ sông thẳng tiến đến Lâu Đài Xanh. Chiếc xế hộp dừng lại kế bậc thềm, có hai người đàn ông bước ra. Người đàn ông tóc bạch kim tới đón và bộ ba thân mật bước vô trong đại sảnh.
Sự việc diễn ra nhanh đến nỗi Tidou và Tondu ngơ ngác. Chúng chưa kịp có một phán đoán nào thì Anh Cả mặc áo chùng đã đứng dậy, vỗ tay, Trong chốc lát, bãi cỏ không còn một bóng người.
Tidou bặm môi:
- Họ đã vào hai dãy nhà phụ, riêng Anh Cả Fidelius lại biến vô đại sảnh. Có lẽ tao phải bám theo y.
- Không ổn đâu, thủ lãnh. Mày bị lộ mặt rồi.
- Ý mày là...
- Chính tao mới là thằng dễ xâm nhập hơn mày. Thứ nhất, tao và chúng chưa gặp nhau trên đồi Nữ Thần. Thứ hai, cái đầu trọc của tao trà trộn với đám này thích hợp hơn bản mặt công tử sạch sẽ của mày. Thứ ba, tao có sự giới thiệu từ trước của tông đồ Luđovicus.
Tidou cứng họng. Hắn biết rằng ít khi Tondu phản đối hắn. Nhưng nếu nó phản đối, tức là nó đã suy nghĩ kỹ. Tondu lập tức lẩn vào đám cây cỏ rậm rạp. Rồi lại đột ngột lủi ra:
- Suỵt, có người đang tiến về phía mình.
Hai thằng thụp đầu xuống nhanh như cắt. Y chang như cặp mắt thần báo động của Tondu, qua kẽ hở tàng cây, nhị vị thám tử nhóc thấy lão giáo chủ tóc bạch kim sánh vai bên Anh Cả mặc áo chùng trắng bước ra. Coi, hai sếp lớn kẻ hất càm, người cúi gục cùng theo con đường uốn éo dưới chân dốc thả bộ như hai kẻ tri âm dọc bức tường rào.
Nhờ lợi thế của chỗ núp trên cao, hai thằng dỏng vành tai cố thu lại cuộc đối thoại lõm bõm tiếng được tiếng mất. Đầu tiên Tidou nghe một giọng trầm trầm:
- Anh dạo này có vẻ muốn thay thế ta, phải không... Trong lúc ta đi truyền bá sứ mệnh với các đệ tử châu Âu thì anh ở nhà quên hết lời ta dặn...
Giọng thứ hai không xa lạ gì với Tidou. Hắn đã có dịp thưởng thức âm thanh the thé này tại
buổi "tọa thiền".
- Tôi chủ trương đưa họ lên thiên đàng bằng niềm tin, thưa ngài. Chỉ có niềm tin vào Ngày Tận Thế mới cứu họ khỏi kiếp đọa đày với trần gian khổ ải. Cuộc đời họ không đáng giá gì nữa, họ sẽ được hưởng ân sủng. Họ là những con cừu con của Ngày Mới.
- Fidelius, anh đừng làm họ mê mẩn. Đừng lừa gạt họ nữa.
Fidelius gầm lên:
- A! Nếu tôi nói với họ về những lời lẽ của ông, họ sẽ xé xác ông như những con chó của Ngày Tận Thế...
Giọng trầm trầm hét lên:
- Đủ rồi! Đừng tưởng qua mặt ta. Ta biết rõ mưu đồ của anh với một số tông đồ trẻ... Và cả khoản thừa kế đáng ngờ nữa. Người đàn bà kia đã để lại tài sản cho... anh! Một cá nhân! Mà lẽ ra phải để lại cho giáo phái Ngày Tận Thế của chúng ta... Thật lạ lùng! Bà ta chết vì sao chứ?
Fidelius cười man rợ:
- Đáng lẽ ông chỉ nên biết bà lão qua đời vì bịnh đau tim.
- Khốn nạn, ta nghe đệ tử báo lại rằng ngươi bắt bà ấy chạy liên tục hai tiếng đồng hồ.
- Hê hê, đó là sự tự nguyện của một con cừu già cuồng tín. Vấn đề là phải uống thuốc... nhưng bà ta không chịu uống.
- Vì ngươi đã khuyên bà ta như vậy?
- Đó đâu phải là tội ác. Chết là quy luật của thiên nhiên mà.
Tiếng cãi vã mỗi lúc một nhỏ dần vì hai tên đã cất gót khá xa. Xa đến mức Tidou và Tondu có thể thò đầu ra khỏi đám lá um tùm.
Tidou bình luận:
- Bọn chúng thanh toán nhau để giành quyền lực. Đó là điều chắc chắn. Chỉ đáng thương cho bầy cừu non bị tế thần.
- Hừ, không chỉ có tay Giáo Chủ và gã Anh Cả là hai con hổ đói. Chúng còn một lũ lang sói trợ thủ nữa!
- Tao đang tiếc là mình bỏ lại cái máy ghi âm trong xe. Thế là mất tiêu chứng cớ tố cáo chúng trước cảnh sát.
Thằng Trọc phẩy tay.
- Tao sẽ có chứng cớ cho mày, thủ lĩnh ạ.
Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế - Paul Jacques Bonzon Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế