Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Nhân Đích Tâm Khiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Tinh
V
ãn Đường vừa dập đầu vừa kêu lớn:
- Xin hai vị tiền bối tha cho vãn bối một mạng, vãn bối nguyện gia nhập Thiên Dục cung, cúc cung tận tụy, thề chết trung thành.
Văn Cửu Cung và Thù Ngũ Hoa nhìn nhau.
Giáng Hồng rít qua kẽ răng:
- Tam sư huynh, huynh...
Thù Ngũ Hoa lạnh lùng nói:
- Thấy gió bẻ đà, chẳng phải là thứ tốt lành gì, cho hạng người lâm nguy bỏ bạn như vào Thiên Dục cung chỉ hại người khác!
Văn Cửu Công cười ha hả nói:
- Không giết được, hạng người này xử sự dứt khoát, tự tư tự lợi, bán bạn cầu vinh, Thiên Dục cung đang cần hạng nhân tài này.
Từ đầu đến cuối, Vãn Cung không nói tiếng nào.
Chàng không mắng nhiếc như Giáng Hồng, cũng chẳng cầu xin như Vãn Đường.
Chàng đang tìm cơ hội làm một việc:
Vãn Cung chợt hét lớn, lao bổ vào ngõ bên phải, còn nhanh hơn cả tên bắn.
Chàng chạy mà không dắt theo Giáng Hồng, thậm chí cũng không thông báo trước. Một người khi gặp nguy phải chạy cho mau, trước tiên phải bỏ hết mọi thứ có thể gây trở ngại cho mình, tuy Vãn Cunng không van vỉ nhưng chàng biết rõ đạo giữ mạng.
Chàng vừa nhúc nhích một chân, Văn Cửu Công cũng nhúc nhích.
Có điều Văn Cửu Công nhanh chân hơn, chỉ loáng cái, lão đã chặn ở ngõ bên phải.
Nhưng thân pháp của Vãn cung cũng thay đổi.
Chàng hoàn toàn đổi đi hướng.
Thật ra chàng lao lên mái nhà bên trái, cú nhảy sang bên phải nãy chỉ là thằn lằn chạy trốn để lại cái đuôi mà thôi.
Giáng Hồng vội kêu:
- Nhị sư huynh chờ muội.
Vãn Cung nghe nàng kêu thê thảm quá, cũng động lòng, nhưng cũng chẳng ngừng lại.
Mạng sống quan trọng hơn Giáng Hồng!
Vãn Đường từ đầu đến cuối không ngẩng đầu lên vì chàng biết chỉ cần nhúc nhích, đôi tay của Thù Ngũ Hoa trong ống tay áo sẽ thò ra.
Cho nên chàng không dám làm càn.
Chàng nghe tiếng thở dài.
Người thở dài là Văn Cửu Công.
Trương Hạnh Thủ được lời món hời rồi, đúng là Trương Hạnh Thủ được món hời rồi.
Trong bộ dạng tiếc nuối của lão, hệt như một con mèo bắt không được con chim sẻ, đành trơ mắt nhìn con chim sẻ bay lên, rồi bị con ó quắp đi mất. Đáng tiếc trên trời không có chim ó.
Vãn Cung càm không là chú chim non.
Trên mái nhà không có chim sẻ, chỉ có một người.
Một người có hai tay phát sáng lấp lánh.
Người này đang ném một vật xuống.
Hắn ném một người.
Song không phải là một người nguyên vẹn, mà là một xác bị xé tơi tả.
Bàn tay của hắn tựa như chiếc búa sắc bén, ai rơi vào tay hắn cũng bị xẻ từng mảnh như dưa ,lúc này xác người tứ trêm mái nhà rơi xuống, máu me chảy ròng ròng.
Hắn vẫn hờ hững như không.
Thứ rơi xuống là xác của Vãn Cung.
Một con người bị xé toác, đương nhiên đã chết.
Cho nên Vãn Cung không cảm thấy sợ, kẻ thực sự sợ là Vãn Đường.
Giáng Hồng thật sự buồn nôn.
Người trên mái nhà xé xác xong, vỗ tay lộp bộp rồi cười nói:
- Xong chuyện rồi!
Rồi nhẹ nhàng lướt người xuống đất như một hồn ma.
Vãn Đường đã dập đầu đến tóe máu, nhưng chàng vẫn tiếp tục, bởi chàng biết, trước mặt chàng không chỉ là Thù Ngũ Hoa và Văn Cửu Công mà còn có Hồng diện cữu tu Trương Hạnh Thủ.
Ai sa vào tay Trương Hạnh Thủ mới biết là "bất hạnh".
Chỉ hai tay Trương Hạnh Thủ, trừ phi Tống Vãn Đăng chưa chết, nếu không ba người họ cộng lại cũng đầu một nơi thân một ngả.
Huống chi còn có Văn Cửu Công và Thù Ngũ Hoa.
Ba người này vốn là đấu thủ của phe địch trong trận chiến Kim ấn.
Trương Hạnh Thủ nhẹ nhàng hạ xuống.
Văn Cửu Công nói:
- Nam giữ lại, làm đồ đệ của ta!
Thù Ngũ Hoa nói:
-Nữ đưa về, là tỳ thiếp cho ta!
Trương Hạnh Thủ xoa tay nói:
- Ai cũng được như ý, thật tốt quá.
Khi hắn xoa bàn tay phát sáng lấp lánh của mình, khiến người ta có cảm giác như hắn đang cẩn thận lau chùi một món binh khí cực kỳ sắc bén.
Nhưng hắn vừa nói xong câu này bỗng có người quát lớn:
- Khốn kiếp, làm nhục đồng môn của ta, hỏi thanh đao của Phó Vãn Phi này đã!
Một thanh niên mày rậm, mũi lớn, da ngăm đen, mắt sắng quắc, giận dữ đang cầm thanh đao sáng loáng lao tới, chặn trước mặt Giáng Hồng và Vãn Đường.
Thường ngày Vãn Hồng chẳng thèm để ý đến chàng thế mà giờ đây nghe giọng nói của chàng thì vững bụng hơn, tựa như gặp được cứu tinh.
Tuy trên thực tế võ công của Vãn Phi chưa chằc hơn Vãn Hồng.
Vãn Phi vung đao, chĩa về phía ba người kia, quắc mắt, phảy tay ra sau nói:
- Chạy đi, để ta chặn bọn chúng!
Giáng Hồng lo lắng kêu:
- Huynh...
Vãn Phi quát lớn:
- Chạy!
Vãn Đường đột nhiên bật dậy, chém một đao về phía Vãn Phi.
Vãn Phi nằm mơ cũng không ngờ đồng môn của mình lại hạ thủ mình tronglúc này, chỉ đành lách người qua nhưng cũng trúng nhát đao đó, máu tuôn ra như suối.
Vãn Đường chém thêm nhát nữa.
Vãn Phi cố chặn lại, run giọng hỏi:
- Huynh... tam sư huynh, tại sao huynh như thế...
Vãn Đường không dừng tay, lại chém ra lia lịa, chỉ nghe Thù Ngũ Hoa cười lạnh nói:
- Đây gọi là bán bạn cầu vinh, cũng có thể nói là lập công nơi trận tiền, cả chuyện này mà ngươi cũng chẳng hiểu, chả trách người ta giết ngươi, ngươi cứ để người ta giết đi thôi.
Vãn Phi nao núng, Giáng Hồng rút "soạt" kiếm ra, chĩa về phía Vãn đường, quát:
- Tam sư huynh, sao huynh làm thế...
Văn Cửu Công thấy Giáng Hồng, Vãn Phi đánh nhau với Vãn Đường, cười ha hả rằng:
- Xem ra Phi Ngư sơn trang đúng là đời sau kém hơn trên đời, không cần chúng ta ra tay, chúng cũng chém giết lẫn nhau.
Vãn Phi nghe vậy, chợt thâu đao, quay sang chặn cho Giáng Hồng, quát:
- Tiểu sư muội, chạy mau, cứ để huynh ứng phó!
Giáng Hồng thấy Vãn Phi liều thân bảo vệ cho mình, lòng cảm động, định ở lại nhưng chợt nghĩ không thể cùng chết với chàng.
Vãn Đường chợt kéo tay Giáng Hồng bỏ chạy.
Thù Ngũ Hoa quát:
- Đồ đệ, chưa nhập môn mà đã hai lòng ba ý, ngày sau có thể làm gì cho ta?
Đang nói, làn bạch khí thoáng hiện lên trên mặt:
- Không nhận được thì giết!
Rồi phóng vọt người lên.
Thù Ngũ Hoa định lướt qua đầu Vãn Phi, giết Vãn Đường.
Vãn Phi gầm lớn một tiếng, Thù Ngũ Hoa chẳng thèm ngó đến, chỉ phóng người, lách khỏi nhát đao, tiếp tục lướt tới trước.
Nào ngờ Vãn Phi chém một đao chẳng trúng, phóng vèo cây đao theo. Thù Ngũ Hoa không ngờ Vãn phi liều chết cản mình, đang lúc ngẩn ra, cây đao dã bay tới trước ngực. Thù Ngũ Hoa dũi chõ, thò đôi tay trôn ống tay áo ra.
Sọat một tiếng, hay tay của y đã kẹp được cây đao.
Cây đao bị Thù Ngũ Hoa vo tròn ném xuống đất.
Thanh đao bằng thép lọt vào tay Thù Ngũ Hoa chẳng khác gì tờ giấy.
Cuối cùng đôi tay của Thù Ngũ Hoa cũng lột ra.
Đôi tay của Thù Ngũ Hoa chẳng có gì đặc biệt, đều đặc biệt là bàn tay của y.
Bàn tay của y chẳng có gì đặc biệt, chỉ có mỗi bàn tay đều thiếu ngón như nhau.
Hai bàn tay của y đều chẳng có ngón nào.
Đương nhiên không phải vừa ra đời Thù Ngũ Hoa đã không có ngón tay, Vãn Phi cũng nghe giang hồ đồn rằng, cóq một loại chưởng công cực kỳ lợi hại, tên là Vô chỉ chưởng, khi luyện đến cảnh giới cao nhất, mười ngón tay co rút lại, rụng dần cho đến chẳng còn ngón nào mới thôi.
Mà lúc này Vô chỉ chưởng mới đáng sợ nhất.
Nhưng bây giờ sắc mặt của Thù Ngũ Hoa còn đáng sợ hơn cả bàn tay của y.
Y xoay người lại, đối mặt với Vãn Phi, sắc mặt tái xanh như xác chết vùi trong tuyết .
Chỉ nghe y lành lạnh nói với Văn Cửu Công:
- Ngươi giếthai tên kia, để tên này cho ta.
Văn Cửu Công cười khà khà, nói:
- Nam đem về nhắm rượu, còn nữ...
Lão vừa nói đã lạng người một cái, phóng tót lên con lừa,có tiếng lộc cộc nổi lên khô khốc, thì ra lão dùng cây quải trượng để thế cho một chân của con lừa, khi chạy còn nhanh hơn cả ngựa.
Thù Ngũ hoa đứng đối diện với Vãn Phi, sát khí trên mặt y đủ khiến cả con phố chìm vào im lặng, không ai dám thở mạnh hơi.
Hệt như cả con phố rơi vào cõi chết.
Văn Cửu Công quát lớn một tiếng, thúc lừa phóng tới, bỗng " bốp" một tiếng, có người chặng ngang đường, giáng cho con lừa một quả đấm vào đầu.
Người ra đòn là Vãn Phi, chàng đã đau đến nỗi tay này nắm lấy tay kia, nhưng vẫn cố chặn lại không cho Văn Cửu Công vượt qua,
Văn Cửu Công và Thù Ngũ Hoa đưa mắt nhìn nhau.
Trên chốn hậcđo, danh tiếng của họ đủ khiến gió phải đổi hướng, trong chốn bạch đạo, ai nghe cũng sợ vỡ mật chung nên họ mới có thể trở thành đại diện của hắc đạo trong trận chiến Kim ấm.
Chỉ có Tống Vãn Đăng, Khâu Đoạn Đao, Tần Yến Hoành, Anh Tiêu Sát, Mạnh Thanh Lâu mới đủ sức cầm cự với họ.
Mà giờ đây một tên nhãi nhép ngang nhiên cản đường họ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Nhân Đích Tâm Khiêu
Ôn Thụy An
Sát Nhân Đích Tâm Khiêu - Ôn Thụy An
https://isach.info/story.php?story=sat_nhan_dich_tam_khieu__on_thuy_an