Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phiêu Bạt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
L
uôn mấy ngày liên tiếp Dũng không có dịp gặp Nga, tuy hàng ngày cả hai vẫn có mặt tại cửa nhà Bưu điện. Mỗi lần định tới gần chỗ Nga ngồi, Dũng lại nhận được những dấu hiệu ngầm của Nga bảo đừng đến. Hình như Sáu Lung đã bắt đầu nghi ngờ điều gì.
Có lẽ tại chiều hôm nọ, mải nói chuyện với Dũng nên Nga về hơi trễ. Hoặc hắn đã bắt gặp những dấu hiệu thân thiết trao đổi giữa hai người mà mấy hôm nay Dũng thấy Sáu Lung lảng vảng ở cửa Bưu điện luôn. Có lần hắn còn đến bên Dũng, hỏi mua tờ báo rồi làm bộ thản nhiên bảo:
- Này, sao cậu không đem báo đi nơi khác mà bán, có phải đắt khách hơn đứng mãi ở đây không?
Lời khuyên của Sáu Lung phải chăng là một lời dọa nạt? Nhưng Dũng không mấy quan tâm. Anh chỉ buồn không được gần Nga để bàn tính nốt câu chuyện. Mấy chiều nay trước khi thu xếp ra về, Nga đều kín đáo ra dấu cho Dũng đừng đi theo. Dũng đành ấm ức quay ngả khác.
Lúc Dũng về đến nhà, ông Hai Hòa nhìn điệu bộ và nét mặt của Dũng cũng biết ngay tâm trạng của anh.
- Chắc hôm nay lại không gặp con nhỏ bán vé số rồi!
Ông Hai đoán thế vì Dũng không giấu ông điều gì. Hôm Dũng nói với ông về Nga, thoạt tiên ông chỉ mỉm cười, cho rằng tuổi trẻ thường hay có nhiều ý tưởng bông lông. Có thể là Nga đã nói dối với Dũng. Cô bé lúc đầu chả đã khoe nhà mình ở đường Tự Do. Tới khi bị Dũng bắt gặp tại một xóm nghèo bên Khánh Hội thì lại bịa luôn ra chuyện thất lạc cha mẹ, khiến Dũng vốn sẵn có thiện cảm nên vội tin ngay. Nhưng một buổi đi qua nhà Bưu điện thấy vẻ mặt và dáng dấp thanh tú của Nga, ông lẩn thẩn nghĩ: "Nom con nhỏ không phải con nhà hèn hạ. Biết đâu nó chẳng là con nhà tử tế và bị thất lạc gia đình thật"? Từ đó ông liên kết với niềm hy vọng của hai đứa trẻ.
Ông bảo Dũng:
- Phải làm sao biết rõ được hơn nữa kia, chứ nguyên một cái tên Nga không thôi chưa đủ để khám phá ra tông tích của nó.
Dũng gật đầu đồng ý:
- Vâng, để lần sau gặp Nga, cháu hỏi lại nó xem.
Nhưng đã mấy hôm liền, Dũng đều ấm ức về không. Mãi đến bữa nay khi vừa mang báo đến cửa nhàBưu điện, Dũng mới thấy Nga chạy đến khẽ nói.
- Chiều nay Nga về sớm hơn mọi khi. Hẹn gặp ở chỗ hôm nọ.
Quả nhiên, chuông đồng hồ trên tháp nhà Thờ Đức Bà vừa gõ bảy tiếng và mặc dù người qua lại còn đông, Nga đã thu xếp dọn hàng. Dũng cũng vội khóa xe cất giấu một chỗ, vội vã đi theo.
Vào đến khoảng sân gạch hôm trước, Nga nói:
- Sáu Lung vừa bị té sái chân, phải nằm ở nhà, nên hôm nay chúng mình có thể gặp nhau nói chuyện được.
Nga ngồi xuống thềm gạch xích một khoảng rộng cho Dũng ngồi bên. Sau mấy ngày chờ đợi mới được dịp gần nhau, cả hai đều mừng rỡ chưa biết nói gì. Im lặng một lát, Dũng nói:
- Dũng mong gặp Nga quá. Những điều Nga kể cho Dũng nghe hôm trước làm Dũng thắc mắc hoài, và nóng lòng muốn giúp Nga...
Nga vội cướp lời:
- Đừng nhắc đến chuyện ấy nữa, anh Dũng ạ. Anh thừa biết là Nga không thể làm gì được.
- Nhưng Dũng tin chắc gia đình của Nga không bỏ Nga đâu. Nga không tin là có ngày sẽ gặp lại cha mẹ à?
Nga lắc đầu thở dài.
Dũng tiếp:
- Nga đừng vội nản chí. Tôi sẽ giúp Nga, và cả ông Hai Hòa nữa.
- Chết! Anh nói cả với ông Hai à? Nga đã dặn anh không được nói hở ra với bất cứ ai cơ mà!
- Nga đừng lo, ông Hai Hòa tốt lắm. Hôm nghe Dũng thuật lại ông ái ngại cho hoàn cảnh của Nga và hứa sẽ sẵn sàng giúp đỡ.
Nga vẫn buồn bã lắc đầu.
Dũng nói:
- Nga không tin sao?
- Xin lỗi anh, Nga tin ở lòng tốt của anh và của ông Hai lắm, nhưng Nga vẫn không chắc có làm gì được.
- Nga cũng không tin rằng Nga còn cha mẹ hay sao?
- Có… Nhưng còn Sáu Lung?
- Nga đừng sợ. Thế nào Dũng cũng tìm thấy cha mẹ của Nga, Dũng nhất định thế.
Lời nói quả quyết của Dũng lay động Nga. Cô bé ngập ngừng nói:
- Anh làm Nga sợ quá.
Dũng tiếp:
- Nga thử cố ôn lại những kỷ niệm cũ xem có nhớ thêm được điều gì không?
- Nga đã nói với anh hết rồi.
- Thì cứ thử nữa coi.
- Đã bảo là Nga chỉ nhớ được có thế. Nga không nhớ tên họ của Nga. Hình ảnh của cha mẹ Nga bây giờ cũng lu mờ rồi, Nga không thể nhớ rõ được nữa.
- Còn ngôi nhà của gia đình Nga?
- Hình như có những cây dừa mọc ở ngoài vườn. Nhưng ở miền Nam này chỗ nào chả có dừa.
- Nhà Nga có vườn à?
- Có.
Suy nghĩ giây lát Dũng nói tiếp:
- Chắc Sáu Lung phải biết rõ lý lịch của Nga chứ nhỉ?
- Nga không biết.
- Hắn luôn luôn canh chừng Nga, ngăn cấm Nga không được trò chuyện với người khác, tất hẳn phải đề phòng điều gì chứ?
- Chắc vậy... nhưng Nga đã nói với anh là hắn làm biếng lắm, hắn chỉ sợ Nga không mang đủ tiền về cho hắn thôi.
- Có bao giờ Nga bắt gặp hắn nói chuyện với ai về Nga không?
- Không.
- Thế Nga cũng không rõ tại sao lại bị thất lạc với cha mẹ à?
- Nga chỉ nhớ là ngày xưa Nga được má cưng chiều lắm, thế thôi.
Im lặng một lát, Dũng lại hỏi:
- Trong cuộc sống hằng ngày của Sáu Lung, Nga có nhận thấy điều gì khác lạ không?
- Hắn chỉ suốt ngày ngoài quán rượu... và lảng vảng canh chừng Nga thôi.
- Có khi nào hắn rời Sài gòn đi đâu xa không?
- Thỉnh thoảng, một năm độ vài lần, hắn vắng nhà chừng vài ngày.
- Hắn đi đâu?
- Không biết.
Dũng trầm ngâm:
- Khi hắn trở về, Nga có thấy gì thay đổi không?
- Không, hình như hắn rủng rỉnh có tiền và uống rượu nhiều hơn. Nhưng hỏi làm gì những điều ấy cho Nga thêm buồn!
Dũng ngồi im. Cả hai yên lặng nghe thời gian êm đềm trôi, và thầm tiếc giây phút hội ngộ qua đi mau chóng. Tiếng chuông nhà thờ chậm rãi ngân lên tám tiếng.
Dũng thở dài:
- Nhanh quá. Đã tám giờ rồi.
Nga đứng lên:
- Nga phải về thôi!
- Hôm nay Sáu Lung phải nằm nhà. Nga để Dũng đưa về nhé!
Nga phản đối. Nhưng rồi nể lời Dũng, cô bé giao hẹn:
- Anh chỉ được đưa Nga về lần này thôi, và chỉ tới cầu thôi nhé.
Đi bên cạnh Nga, Dũng có cảm tưởng như đang được cùng cô em gái đi dạo. Đường phố Sài gòn thật đẹp và hầu như thâu ngắn lại. Chẳng mấy chốc đôi trẻ đã lên tới cầu Quay. Ánh trăng giãi lên trên mặt nước chảy dưới chân cầu lăn tăn những gợn bạc lóng lánh.
Dũng chỉ xuống mặt sông, bảo:
- Nga coi, đẹp quá nhỉ!
Nhưng khi quay lại anh bỡ ngỡ thấy Nga đang đăm chiêu nhìn xuống giòng sông.
- Nga nghĩ gì thế?
- Nga sợ.
- Sợ gì?
- Đêm rồi Nga nằm mê, thấy gặp toàn những chuyện kinh khủng. Nga sợ sẽ có sự không may xảy đến...
Dũng tìm lời an ủi và để Nga khuây lãng, anh chỉ sang hai bên bờ sông tràn ngập ánh trăng:
- Nga coi kìa, những ngôi nhà bên bờ sông rung rinh dưới nước, đẹp ghê…
Nga nhìn theo. Đột nhiên cô bé nắm chặt lấy tay Dũng nói như trong cơn mê sảng:
- Ồ, những ngôi nhà... những ngôi nhà trắng. Anh Dũng à, ngày xưa Nga cũng ở một thành phố có những ngôi nhà như thế ven bờ biển.
- Thành phố ấy tên là gì?
- Nga không nhớ, nhưng Nga tin rằng Nga sẽ nhận ra được nếu có kịp trở lại thành phố ấy. Nga chắc một ngày kia Nga sẽ tìm được ngôi nhà đã sống thời nhỏ và gặp lại cha mẹ.
Nhớ lại kỷ niệm sung sướng thời thơ ấu, Nga ứa nước mắt mếu máo:
- Má!... má ơi... con khổ quá! Biết ba má ở đâu bây giờ?
Dũng cắn môi đứng lặng nhìn Nga. Có tiếng chân khua rộn lên cầu, Nga giật mình, và như chợt tỉnh, cô bé hoảng hốt bỏ Dũng chạy vội về bên Khánh Hội.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phiêu Bạt
Nguyễn Trường Sơn
Phiêu Bạt - Nguyễn Trường Sơn
https://isach.info/story.php?story=phieu_bat__nguyen_truong_son