Chương 3
hi mặt trời bắt đầu lặn xứ Olympus, sân bóng đá khi trước đã biến thành khu vực liên hoan khổng lồ. Các dãy bàn ngập tràn hoa quả và thức ăn tiên đón chào hàng ngàn người dân xứ Olympus đổ về đây để ăn mừng trận đấu. Đèn đuốc được châm sáng bừng rạng rỡ trong khi các thi thần Muses nhảy múa hát ca biểu diễn cho đám đông thưởng thức.
Phía trên sân bóng, thần tình yêu Cupid dẫn đầu một đoàn thiên thần và sinh vật có cánh mang theo băng rôn và cờ quạt biểu diễn trên không trung. Họ bay lên rồi hạ xuống, đôi khi thấp đến mức họ chạm cả vào đỉnh đầu những người đang đứng dưới sân bóng.
Thần Cupid nhìn thấy Emily đang tiến vào khán đài liền nhào xuống. Xếp lại đôi cánh rộng gọn gàng phía sau lưng, thần Cupid cúi người chào cô. “Xin chào Thần lửa, cô có muốn bay cùng với tôi không?”
“Cô ấy tên là Emily”, Paelen thách thức như cậu ta vẫn luôn làm cả trăm lần trước đó. “ Khi nào cậu mới hiểu được điều đó nhỉ?”
Thần Cupid cười rạng rỡ với Emily. “Khi nào cô ấy bảo ta gọi.”
Emily bình tĩnh giơ tay ra hiệu cho Paelen và quay lại nhìn thần Cupid. Không còn cảm giác say nắng như lúc đầu cô gặp cậu ta nữa. Thần Cupid vẫn đẹp trai rạng ngời như mọi khi, nhưng giờ trái tim cô đã thuộc về nơi khác.
“Dù sao cũng cảm ơn cậu, nhưng tớ thích ngồi trên này một lúc đã. Có thể để lần sau vậy!”
“Tất nhiên rồi thưa Thần lửa”, Thần Cupid trả lời, chĩa một tia nhìn trêu ghẹo sang phía Paelen. “Chỉ cần cô yêu cầu thôi”. Cậu ta thơm lên má Emily và tự tin lao vút vào không trung.
“Tớ đã bảo cậu nhiều lần rồi mà Emily”,Paelen nói. “Đáng nhẽ cậu cứ để anh ta làm tượng đá ở thế giới Nirad có phải tốt hơn không. Nó sẽ giải quyết mọi rắc rối cho chúng ta đấy.”
“Tớ tưởng hai cậu làm bạn với nhau rồi”, Joel hỏi.
“Cupid và tớ á?” Paelen trả lời. “Chẳng liên quan gì. Đúng là cậu ta có giúp chúng ta đánh bại chị em nhà Gorgon và vượt qua nỗi sợ bọn Nirad. Nhưng Cupid vẫn cứ là Cupid, một kẻ chuyên gây rắc rối ngạo mạn khó ưa.”
Thần Diana tham gia câu chuyện. Bà đứng trước mặt Paelen và nghiêm mặt “Cách đây không lâu thì mọi người cũng nói về cậu y hệt như vậy đấy cậu lỏi trộm vặt ạ.”
Paelen nhún vai. “Cũng có thể là như thế. Nhưng mà con đã thay đổi, còn Cupid thì vẫn thế.” “Thật à?” Thần Diana nói. “Người ta thường nói là ăn cắp quen tay ngủ ngày quen mắt. Ta biết nhiều cư dân ở vùng Olympus này vẫn có thói quen kiểm tra lại tiền bạc và của cải mỗi khi cậu xuất hiện đấy.”
Mặt Paelen dài thượt ra. Mặc dù cậu đã làm nhiều việc để giúp đỡ vùng đất Olympus này nhưng còn rất nhiều người ở đây nghĩ rằng tính tắt mắt của cậu vẫn không hề thay đổi tí nào.
Emily cảm thấy thông cảm cho cậu ấy. Cần phải làm gì để mọi người tin rằng cậu ấy đã thay đổi chứ. Cô bé cũng biết rằng mặc dù bị tổn thương nhưng Paelen đủ khôn ngoan để không cãi lại câu nào. Tính nóng nảy của thần Diana đã nổi tiếng khắp nơi. Tốt nhất là nhịn vài câu chứ không nên nói gì làm cơn giận của bà bùng lên.
Đúng với phong cách của một cảnh sát, cha của Emily lại gần để xoa dịu tình hình. Ông quàng tay qua vai Paelen và chỉ vào đám đông. “Mọi người hãy nhìn xung quanh kìa, thật là cuồng nhiệt. Tiệc tùng thì việc gì cũng xếp lại cái đã. Mọi người hãy cùng tham gia đi, vui vẻ tí nào.”
Emily không có hứng thú tham gia vào không khí tiệc tùng xung quanh cô cho lắm. Cả Joel và Paelen cũng vậy. Dường như một bóng đen nặng nề đang đè lên vai họ. Không phải chỉ họ mới cảm thấy lo lắng. Cả Pegasus và Chrysaor cũng bồn chồn thấy rõ.
Khi cha cô đi lấy đồ uống cho mọi người. Emily đứng cạnh thần Diana và Pegasus. Joel thúc nhẹ vào lưng cô thì thào. “Kể với bà ấy luôn đi.”
Đôi tai thính của thần Diana không bỏ sót câu nào. Bà quay ngay lại và nhìn Joel đầy nghi ngờ. “Kể với ta điều gì?”
Emily hít một hơi dài và nói. “Thần Diana, bọn con cần kể với bà một chuyện quan trọng, nhưng bọn con không muốn để cha con biết.”
Thần Diana cau mày. “Chuyện về con ngựa đua kia phải không?”
Emily gật đầu. “Cũng có thể là không có chuyện gì cả. Nhưng bọn con cần phải quay về thế giới loài người để kiểm tra xem, liệu Tornado Warning có thực sự là một con ngựa bình thường hay không. Bọn con cần đi mà không cho ai biết…” Cha cô bé đang trên đường quay về chỗ cả nhóm đang đứng với một khay đầy bánh tiên và các ly đầy nước tiên.
Thần Diana dựa gần hơn về phía Emily. “Sau bữa tiệc gặp ta ở chân Đền Thờ Lửa Thiêng. Chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện ở đó.”
Bữa tiệc tiếp tục diễn ra tưng bừng cho đến tận khuya. Khi bữa tiệc kết thúc, Emily chúc cha ngủ ngon và chờ tới khi ông về phòng mình. Sau khi chắc chắn ông đã ngủ yên, cô rời nhà và đi về phía khu vườn nơi cô hẹn gặp những người bạn của mình.
Pegasus và Chrysaor đã có mặt tại chỗ hẹn. Một lúc sau Paelen và Joel cũng xuất hiện. Để tiết kiệm thời gian họ nhất trí bay đến điểm hẹn tại ngôi đền. Emily leo lên lưng Pegasus, Joel cũng yên vị trên lưng Chrysaor còn Paelen cúi xuống đôi xăng đan có cánh của mình ra lệnh đưa cậu đến Ngôi đền. Vẫy đôi cánh tí xíu, đôi xăng đan thần tuân lệnh đưa cậu bay bổng lên không trung.
Trong tất cả những điều kỳ thú ở xứ Olympus, điều Emily yêu thích nhất là được bay trên lưng Pegasus. Bay trong đêm còn mang lại cảm giác sảng khoái hơn nhiều. Rất nhiều đêm khi cha cô tưởng rằng cô đã ngủ ngoan trên giường, cô đã lén trốn ra khỏi thánh điện, cùng Pegasus bay khắp bầu trời xứ Olympus. Lần nào bay cô cũng choáng ngợp cùng bầu trời sao rực rỡ. Nó mang lại cho cô cảm giác hưng phấn, như thể từng vì sao đang mời gọi cô cùng hoà vào trời cao thẳm.
Chính những vì sao này cho cô biết cô không còn ở thế giới loài người. Không một chòm sao quen thuộc nào cô từng biết xuất hiện trên bầu trời đêm Olympus. Thiếu vắng mặt trăng dường như các vì sao gần sát và lung linh rực rỡ hơn.
Nhưng trong đêm nay, cô không còn cảm thấy niềm hưng phấn quen thuộc nữa. Họ lặng lẽ lao đi trong không trung trên thánh điện tối sẫm bên dưới. Trên mặt đất, những cư dân trông rất lạ đang di chuyển lại qua. Đây là những sinh vật chỉ xuất hiện trong thế giới này về đêm.
Emily áp người về phía trước để át đi nỗi sợ đối với những cư dân của bóng tối này. Mặc dù trông họ rất lạ với màu da xanh nhợt và đôi mắt to đen thẫm, họ nói chuyện với nhau rất nhỏ nhẹ và dường như không gây bất kỳ mối nguy hại nào với cô hay Pegasus. Cô bé nhận ra rằng ở Olympus này như có hai thế giới cùng tồn tại song song. Một thế giới ban ngày tràn ngập màu sắc và ánh nắng mặt trời, dưới sự lãnh đạo của thần Jupiter; và một thế giới ban đêm chỉ có ánh sáng sao le lói, cùng những sinh vật lạ lùng lặng lẽ do anh trai của thần Jupiter là Pluto cai quản. Xứ Olympus về đêm chính là thế giới âm phủ thường được miêu tả trong các câu chuyện thần thoại.
Emily nhìn sang phía Joel và nhận ra đây là lần đầu tiên cậu ta được chứng kiến cảnh tượng này của xứ Olympus. Nếu vào thời điểm khác chắc hẳn cậu ta sẽ hỏi cô hàng ngàn câu hỏi và sẽ đòi bay xuống đất để tiếp xúc với những cư dân lạ lùng này. Nhưng không phải đêm nay. Cậu ta nhìn họ với ánh mắt tò mò, nhưng vẫn lặng yên không nói gì.
Ngay phía trước mặt họ là một tia sáng lấp lánh giữa trời đêm tối mịt. Ánh sáng phát ra từ nóc Ngôi đền Lửa thiêng. Đây chính là ngọn lửa mang lại sức mạnh và quyền lực cho những cư dân vùng Olympus. Nếu mất đi ngọn lửa thiêng này, toàn bộ xứ Olympus sẽ sụp đổ. Đây cũng chính là ngọn lửa mà sức mạnh trong Emily thắp sáng. Cô bé được sinh ra với trái tim ẩn chứa Ngọn lửa thiêng sâu thẳm bên trong. Khi hi sinh bản thân trong ngôi đền, sức mạnh nội tại trong cô được giải phóng và một lần nữa thắp lên Ngọn lửa thiêng trong ngôi đền. Chính bởi mối liên hệ giữa Emily và Ngọn lửa thiêng nên thần Jupiter cũng như các cư dân khác của vùng Olympus đều bảo vệ cô vô cùng cẩn trọng. Dù cô bé chưa hiểu ngọn ngành lý do, nhưng cô cũng biết rằng sự sống còn của những cư dân nơi đây đều phụ thuộc vào sự trường tồn của Ngọn lửa thiêng. Và sự sống của Ngọn lửa lại tuỳ thuộc vào chính cô.
Khi Pegasus nghiêng mình hạ cánh, Emily ngạc nhiên thấy ba bóng người đang đứng trên thềm của Ngôi đền. Khi đến gần cô bé nhận ra cha mình đang đứng cạnh thần Diana. Ông đứng chống nạnh và gương mặt lộ rõ vẻ không hài lòng.
Emily lén nhìn Joel đang ngồi trên lưng Chrysaor. Cậu cũng liếc nhìn cô. “Tớ nghĩ bọn mình gặp rắc rối to rồi.”
Emily đã định bảo Pegasus quay về thánh điện nhưng đã quá muộn. Thân mình của Pegasus trắng sáng nổi bật trên bầu trời đêm khiến tất cả mọi người đều nhận ra họ từ xa.
Khi con tuấn mã đặt chân xuống đất trước mặt ba người đang đứng đó, Emily cau mày. Đứng bên cạnh cha cô và thần Diana là một nhân vật thứ ba mà cô chưa biết.
Cha Emily lại gần để giúp cô bé xuống ngựa. “Con không muốn nói gì với cha trước khi lẻn khỏi Olympus à?”
Tim Emily gần như thót lại. Thần Diana đã kể cho ông mọi chuyện. Cô bé cúi gằm mặt. “Con xin lỗi cha. Con cũng muốn kể cho cha nghe mọi chuyện, nhưng con biết cha sẽ ngăn cản con.”
“Tất nhiên là cha muốn ngăn cản con rồi. Emily, con không thể trở lại đó. Nó quá nguy hiểm. Con đang nghĩ gì vậy chứ?”
“Thưa chú Steve, đó là lỗi của cháu, không phải lỗi của Emily”, Joel bước tới nói hộ cho cô bé. “Chính cháu mới là người đề xuất ý tưởng về lại thế giới con người. Chúng cháu đã kể cho thần Diana biết để ít nhất mọi người cũng biết là chúng cháu đi đâu.”
“Lý do là vì con ngựa đua ngu ngốc đó phải không?”
“Cha hãy nghe con nói đã”, Emily nài nỉ. “Tornado Warning trông quá giống Pegasus và chạy nhanh hơn bất kỳ một chú ngựa thông thường nào. Cha biết điều đó mà. Nếu cha không thấy có gì bất thường cha sẽ không mang tờ báo đó về cho chúng con xem. Chúng ta cần phải tìm hiểu sự tình. Nếu có bất kỳ dấu hiệu gì chứng tỏ cậu ta là bản sao vô tính thì chúng ta cũng cần phải biết. Cha không thấy ư, nếu CRU có thể nhân bản cậu ta thì họ cũng có thể làm điều tương tự với các thành viên khác của xứ Olympus.”
“Hoặc bọn Nirad”, Paelen đế thêm.
Nhân vật thứ ba từ lúc nãy vẫn đứng trong bóng tối bước lại gần. “Các cháu thực sự tin rằng điều này có thể xảy ra à? Rằng CRU có thể tạo ra những cư dân Olympus mới từ tế bào máu của chúng ta?”
Khi ông ta bước lại gần, Emily nhận thấy ông trông rất giống thần Jupiter và thần Neptune. Nhưng ánh mắt của ông dữ dội hơn và đen nhánh như trời đêm. Nước da ông ta tái nhợt như tàu lá. Đây hẳn là người anh em thứ ba, thần Pluto. Ông ta là chủ nhân của chó ngao ba đầu Ceberus và là người cai quản thế giới âm phủ. Cô đã nghe kể rất nhiều về ông ta nhưng chưa bao giờ được gặp.
Emily trịnh trọng cúi đầu chào ông. “Chúng cháu vẫn chưa biết rõ thưa ngài”. Cô quay sang cha mình nói. “Cha à, cha đã nhìn thấy cậu ta trên tivi. Cha có chắc chắn rằng Tornado Warning không phải là một bản sao của Pegasus không?”
Cha Emily lấy ngón tay cào tóc. Ông nhìn từ thần Diana sang thần Pluto. Ông lắc đầu. “Không, tôi không dám chắc. Khoa học nhân loại giờ đây phát triển quá nhanh, tôi không dám chắc là họ đã có thể làm được những gì rồi.”
“Cha thấy không?” Emily nài nỉ. “Đó chính là lý do vì sao chúng con phải quay lại đó để tận mắt kiểm tra. Nếu Tornado Warning chỉ đơn giản là một chú ngựa bình thường, chúng con sẽ quên ngay nó. Thế nhưng nếu nó thực sự là một bản sao vô tính của Pegasus, thì chúng ta phải tìm hiểu tường tận. Tưởng tượng CRU có thể làm những gì với một đội quân nhân bản vô tính các cư dân xứ Olympus hay bọn Nirad? Họ có thể chiếm lĩnh cả thế giới ý!”
“Hoặc thậm chí thách thức cả vùng Olympus”, Joel thêm vào.
Thần Pluto hạ giọng. “Nếu con ngựa mà các cháu nhắc đến đó được tạo ra từ Pegasus, tất cả cư dân xứ Olympus sẽ vô cùng bất bình! Jupiter sẽ đích thân xuống thế giới loài người để ngăn chặn chúng lại.” Ông ta ngưng lại trước khi chằm chằm nhìn thẳng vào mắt Emily. “Ta sẽ chiến đấu cùng ông ta. Bất cứ sinh vật nào được tạo ra từ dòng máu của chúng ta đều không thể tha thứ được. Nếu đây là sự thật và họ thực sự có thể tạo ra những bản sao của cư dân Olympus, chúng ta sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiêu huỷ toàn bộ trái đất”.
Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới - Kate O’Hearn Pegasus 3 - Những Người Olympia Mới