Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhóc Nicolas Và Các Bạn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4: Bọn Tôi Đi Cắm Trại
- Ê
, bọn mày, thằng Joachim nói với chúng tôi lúc tan trường, mai bọn mình đi cắm trại đi.
– Cắm trại là cái gì?, thằng Clotaire hỏi, cái thằng lúc nào cũng làm chúng tôi phát phì cười, vì nó chẳng bao giờ biết cái gì vào với cái gì.
- Cắm trại à? Hay cực kỳ nhé, thằng Joachim giải thích với chúng tôi. Chủ nhật tuần trước tao đã được đi cùng bố mẹ tao với cả bạn bố mẹ tao. Bọn tao đi bằng ôtô, tít tận nông thôn, thế rồi bọn tao đến một chỗ rất đẹp cạnh bờ một con sông, bọn tao dựng lều lên, bọn tao nhóm lửa nấu nướng, bọn tao tắm táp, bọn tao câu cá, bọn tao ngủ ở trong lều, có cả muỗi nữa, và khi trời bát đầu đổ mưa, bọn tao hối hả đi luôn.
- Ở nhà tao ấy à, thằng Maixent nói, còn lâu tao mới đuợc đi nhăng nhít một mình tít tận nông thôn thế nhé. Nhất là lại có sông.
- Ồ không, thằng Joachim nói, bọn mình chỉ giả vờ thôi! Bọn mình sẽ cắm trại ở bãi đất trống!
- Thế còn lều? Mày có lều đấy chứ hả? thằng Eudes hỏi.
– Dĩ nhiên! thằng Joachim trá lời. Thế nào, đồng ý chứ?
Và thứ Năm. tất cả chúng tôi đều ra bãi đất hoang. Tôi không biêt đã nói với các bạn chưa, ở khu chúng tôi, ngay sát nhà tôi, có một bãi đất hoang kinh khúng có nào là hộp này, giấy này, đá này, thùng cũ này, chai lọ này, mèo hoang này và nhất là cả một cái ôtô cũ không có bánh, nhưng dù sao cũng thích kinh lên được.
Thằng Joachim đến sau cùng với một cái mền gấp kẹp dưới nách.
- Thế còn cái lều đâu? thằng Eudes hỏi.
- À, thì đây thôi, thằng Joachim trả lời, chìa ra cho chúng tôi cái mềm cũ rinh rích với hàng đống lỗ thủng và các vết bẩn tứ phía.
- Đây đâu phảilà cái lều thật! Thằng Rufus nói.
- Thế mày tuởng là bố tao sẽ để cho tao mang cái lều mới coóng của bố tao hả? thằng Joachim nói.
Bọn mình chỉ giả vờ bằng cái mền này thôi. Thế rồi thằng Joachim bảo chúng tôi là tât cả chúng tôi phải lên ôtô, bởi vì, để đi cắm trại thì phải lên ô tô. Không phải! thằng Geoffroy nói. Tao có một anh họ làm hướng đạo sinh, anh âý toàn đi bộ.
- Nếu mày thích đi bộ, thì mày cứ việc đi, thằng Joachim nói. Còn bọn tao, bọn tao đi ô tô và bọn tao sẽ đến sớm chán chê trước mày.
– Thế ai sẽ lái xe đây? thằng Geoffroy hỏi.
- Dĩ nhiên là tao rồi, thằng Joachim trả lời.
– Tại sao vậy, thưa mày? thằng Geoffroy hỏi.
- Tại vì chính tao có ý tưởng đi cắm trại, với Cả cái lều này, cũng là tao đem theo nốt, thằng Joachim nói.
Thằng Geoffroy không được hài lòng lắm, nhưng vì chúng tôi vội đi cắm trại quá, nên chúng tôi bảo nó đừng có sinh sự nữa. Thế là, tất cả chúng tôi trèo lên cái ôtô, chúng tôi chất mền lên trên nóc thế rồi tất cả chúng tôi đều kêu "din din", chỉ trừ thằng Joachim lái xe và kêu: ”Tránh nào, nào thằng cha! Đi đi chứ, ô cái thằng lái đểu này! Đồ giết người! Các vị thấy tôi tránh nó thế nào chưa, cái thằng kia kìa, xe nó là xe thế thao hở?” Cái thằng Joachim này, lớn lên nó sẽ lái xe kinh phái biết. Thế rồi nó nói với chúng tôi:
- Chỗ này tôi thấy đẹp đấy. Mình đỗ lại thôi.
Thế là, tất cả chúng tôi ngừng ”din din" và chúng tôi xuống xe, còn thằng Joachim thì ngắm nhìn khắp xung quanh, đắc ý ra mặt.
- Tốt lắm. Mang lều ra đây, bọn mình ở sát sạt ngay sông đây.
- Mày nhìn thấy sông ở đâu hử? thằng Rufus hỏi.
– Ờ kia chứ đâu! thằng Ioachim nói. Mình giả vờ mà, sao hả!
Thế rồi chúng tôi mang lều ra, và trong khi chúng tôi dựng lều, thằng Joachim bảo thằng Geoffroy và thằng Clotaire đi ra sông lấy nước sau đó giả vờ nhóm lửa để nấu cơm trưa. Dựng lều lên cũng không phải ngon xơi lắm nhưng, chúng tôi đã chồng các hộp cái này lên trên cái kia và chúng tôi phủ mền lên trên cùng. Trông hay phết.
- Nào ăn cơm trưa nào! thằng Geoffroy kêu lên. Thế là tất cả chúng tôi đều ăn giả vờ, trừ mỗi thằng Alceste là ăn thật, bởi vì nó đã mang theo bánh mì phết từ nhà nó.
- Gà này ngon nhỉ! thằng Joachim vừa nói vừa kêu "nhoàm nhoàm". Mày đưa tao một tẹo bánh mì phết của mày nhé? thằng Maixent hỏi thằng Alceste.
- Mày có hơi bị điên không hử? thằng Alceste trả lời. Tao có hỏi xin gà của mày đâu?
Nhưng thằng Alceste vẫn là một đứa bạn tốt, nó giả vờ đưa một miếng bánh mì quết của nó cho thằng Maixent.
- Được rồi, bây giờ, phải dập lửa, thằng Joachim nói, và đào hố lấp hết giấy má với cả vỏ hộp đi.
– Mày bị thần kinh à, thằng Rufus nói. Nếu lấp hết tất cả giấy má với cả vỏ hộp ở bãi đất trống thì bọn mình có mà làm đến Chủ nhật mới xong!
– Sao mày đần thế không biết thằng Joachim nói. Mình chỉ giá vờ thôi! Bây giờ, tất cả vào trong lều để ngủ.
Lúc ây, phải nói là hay ra phết, ở trong 1ều; cả bọn nằm chật kinh và nóng ơi là nóng, nhưng chúng tôi thích cực. Dĩ nhiên là chúng tôi không ngủ thật, bởi vì chúng tôi có buồn ngủ đâu, với cả cũng làm gì có chỗ. Chúng tôi ở dưới cái mềm được một lúc thì thằng Alceste lên tiếng.
- À, chẳng gì sất. thằng Joachim nói. ai thích ngủ thì ngủ, ai thích ra sông tắm thì ra sông tắm. Khi ta đi cắm trại, ai thích làm gì thì làm. Thế mới gọi là thích chứ.
- Giá mà tao mang theo lông chim nhỉ, thằng Eudes nói, nếu không bọn mình đã có thể chơi trò giả vờ làm người Da đỏ ở trong lều.
- Làm nguời Da đỏ? thằng Joachim nói. Mày đã thấy người Da đỏ đi cắm trại bao giờ chưa hả thằng đần?
– Mày bảo tao là thằng đần hử? thằng Eudes hỏi.
- Eudes nói có lý, thằng Rufus nói, bọn tao hơi bị bực mình trong cái lều của mày rồi đấy!
- Không sai, mày chính là thằng đần, thằng Joachim nói, và nó đúng là đã sai lầm, bởi vì với thằng Eudes, thì đừng có mà đùa; nó khỏe cực và bốp! nó đã đấm một phát vào mũi thằng Joachim, cái thằng cũng điên lên và bắt đầu ẩu đả với Eudes. Và bởi vì trong lều chẳng có mấy chỗ trống nên đứa nào cũng bị dính tát tai, thế rồi đống hộp sụp xuống và chúng tôi chật vật lắm mới chui được ra khỏi cái mền; đúng là thích kinh khủng.
Nhưng thằng Joachim thì không thích mấy và nó vừa giẫm chân lên cái mền vừa gào: "đã thế bọn mày cút hết ra khỏi lều của tao! Tao sẽ cắm trại một mình!"
– Mày tức thật hay là mày giả vờ tức? thằng Rufus hỏi.
Thế là cả lũ chúng tôi cười lăn, và thằng Rufus vừa cười với chúng tôi vừa hỏi:
- Tao nói có gì buồn cười đấy hả, bọn mày? Này tao nói có gì buồn cười?
Thế rồi thằng Alceste nói rằng muộn rồi và rằng nó phải về nhà ăn tối.
- Phải rồi, thằng Joachim nói. Với lại trời cũng mưa kìa! Nhanh lên! Nhanh lên! Dọn tất cả đồ đạc rồi chạy ngay lên xe nào!
Đi cắm trại đúng là qúa thích, và chúng tôi đứa nào đứa nấy về nhà mệt nhưng mà vui. Kể cả là bố mẹ chúng tôi có la mắng đi nữa, tại vì chúng tôi về bị muộn quá.
Và thật ra thì chẳng công bằng tẹo nào, bởi vì có phải lỗi tại chúng tôi đâu, một khi chúng tôi bị vuớng vào một đám kẹt xe kinh khủng trên đuờng về!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhóc Nicolas Và Các Bạn
René Goscinny
Nhóc Nicolas Và Các Bạn - René Goscinny
https://isach.info/story.php?story=nhoc_nicolas_va_cac_ban__rene_goscinny