Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhà Có Chó Dữ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2
N
hìn bóng lưng Tư Nam khuất sau cánh cửa, Uông Phong Lân liền quay đầu lại nhìn mẹ Tư Nam một chút, làm thức ăn thiệt là ngon nha, nhưng mà không giống như Tư Nam đồng ý cho mình ăn, chỉ biết cho mình ăn bánh qui của chó! Mình mới không cần đó! Được rồi, có thiên sứ!
Vì vậy, trong lúc mẹ Tư Nam không chú ý, bạn chó vàng to con A Kim nhà chúng ta đã lặng lẽ chuồn ra khỏi phòng, nhìn đường một chút, cũng may, cùng một thành phố mà mình ở, mặc dù khoảng cách ít lắm cũng cách một phần ba thành phố! Nhưng mà, vẫn muốn xông về nhà tìm cọng lông cánh của thiên sứ nha!
Rốt cuộc trải qua ngàn vạn khó khăn gian khổ cũng chạy được về tới cửa nhà.
"Lòi đâu ra chó hoang vậy?" Chính là cậu giúp việc Tiểu Diệp.
"Gâu gâu! (Ta là chủ nhân của mi)" Mơ à, ai kia nghe hiểu được mới là lạ!
"Lại còn hung dữ hả!" Tiểu Diệp trừng hai mắt, "Quên đi, nhìn mày cũng thiệt là đáng thương!" Tiểu diệp lấy từ trong túi nilon ra vài cục xương. "Ăn đi, vốn định đem chôn xuống làm phân bón cây, nhìn mày đáng thương quá, cho mày nè!"
"Gâu gâu! (Cảm ơn, tự mi giữ lại mà ăn đi!)
"Ui cha, lại còn chảnh hử? Cái này cũng không ăn?" Tiểu Diệp trừng mắt nhìn về bạn chó vàng vẻ mặt cao ngạo không ai bì được, tại sao mình lại nhìn thấy được ánh mắt kiêu ngạo trên con chó này he? Gặp quỉ rồi.
" Gấu gâu! (Ta muốn vào trong!)
"Mày đừng sủa nữa!" Tiểu Diệp lấy ngón tay chặn lên môi, "Dì Lí đang ngủ đó, bà ấy lớn tuổi rồi, chiều nay khó khăn lắm mới nghỉ ngơi được mộ chút!"
Dì Lí đang ngủ? Bản thân hóa ra cho tới bây giờ cũng không để ý tới dì Lí cũng đã sắp bảy mươi tuổi rồi! Chỉ là thói quen từ nhỏ đã được dì Lí chăm sóc, đưa bà từ nhà đến đây, chưa từng nghĩ tới bà đã là một bà lão rồi! Cái nhà lớn như vậy đều là do một tay bà dọn dẹp, còn phải chuẩn bị bữa sáng cho mình, rồi cơm nước này nọ, thật đúng là cực khổ quá rồi.
"Mày hiểu ta đang nói cái gì à?" Tiểu Diệp ngạc nhiên nhìn bạn chó vàng to con trước mặt.
Quên đi, không thể đứng trước cửa cùng Tiểu Diệp lãng phí thời gian nữa, phải lấy cho được cọng lông cánh thiên sứ kia rồi trở về trước buổi tối. Chờ chút, tại sao chú Hoàng giữ cửa không có ở đây?
"Số mình thiệt là may mà, ngồi ở đây thay chú Hoàng canh cửa, hóa ra lại gặp được một con chó hiểu tiếng người!" Tiểu Diệp lầm bà lầm bầm.
Thì ra là đi về nhà lớn rồi! Còn tưởng là ông ấy lại lười biếng đi cùng mấy người bảo vệ gần đó đi đánh bài rồi chứ! Vừa nhấc mắt, nhìn thấy chú Hoàng từ xa xa đi tới, tính toán thời gian một chút, tranh thủ lúc hai người nói chuyện với nhau liền lẻn tới cửa sau, đi vào nhà từ bên đó.
Rốt cuộc cũng vào trong nhà được rồi, nhẹ tay nhẹ chân đi vào nhà, lên lầu, đi vào trong phòng ngủ của mình. Ở dưới cái gối, tìm được cọng lông cánh thiên sứ. Đang chuẩn bị kêu, không được! Nếu như bị dì Thẩm nghe thấy trong nhà có tiếng chó sủa, nhất định sẽ bị đánh chết tươi! Phải biết rằng dì Lí cái gì cũng tốt, chính là rất ghét động vật, kể cả con ruồi, muỗi, mèo con, chó con, cọp con, voi con,... Chỉ cần là động vật thì bà liền ghét a!
Lặng lẽ chuồn ra khỏi nhà, hay là quay về nhà Tư Nam bên kia cho an toàn một chút! Thừa dịp không ai chú ý, vội vàng lẻn ra bằng cửa sau, chạy về nhà Tư Nam.
Chạy a chạy a! Thật sự là mệt a! Như thế nào còn chưa tới? Chẳng lẽ... Nhìn xung quanh một chút, nhớ là chạy đâu có lộn đâu! Như thế nào lạc đường rồi? Chết tiệt! Chỉ là cơ thể biến thành chó thôi mà, tại sao đầu óc cũng bị ngu đi vậy? Mệt sắp chết rồi, lè lưỡi ra thở. Xem xung quanh không thấy có ai, vội vàng nhả cọng lông cánh trong miệng ra: "Gấu! Gấu!" (Mini, ra đây!)
"Cái gì nữa?" Mini không cam tâm một chút xíu nào xuất hiện trước mặt hắn.
"Gấu gấu gâu gâu!" (Ta có thể làm một con chó biết nói tiếng người không?)
"Muốn hù chết người khác à?" Mini xoay người mắt trợn trắng, biến thành chó, người này thoạt nhìn cũng có vẻ an toàn hơn nhiều, "Là mi muốn dùng thân thể con chó này đi nói với người khác rằng ta là Uông Phong Lân, tổng tài tập đoàn Uông thị?"
Cũng không phải nghĩ đến mức đó! "Gâu gấu gâu gấu!" (Vậy ít ra mi cũng phải cho ta làm một con chó cường hãn chứ? Xem con chó này già tới cỡ nào đi, lúc nào cũng có thể rớt ra tám khúc đó."
"A Kim nhà Đường Tư Nam chính là sáng hôm nay sẽ bị chết, mi chỉ mượn thân thể của nó một chút thôi mà!"
"Gấu gâu gấu gâu!" (Không được, mi nếu không cho ta trở nên khỏe mạnh cường tráng, ta bây giờ liền nổi điên, cắn mi chết luôn cho biết!)
"Được, được rồi!" Mini bất đắc dĩ cầm gậy thiên sứ chỉ vào y một cái. 'Được chưa? Thần thanh khí sảng cơ thể thoải mái chưa?"
"Gâu gâu!" (Chao ôi đúng vậy!) thử vươn tay tới phía trước một cái, quả nhiên là với tới cánh Mini, hơn nữa tiện tay tiện chân giật luôn thêm một cọng lông cánh.
"Mi tại sao lại bứt lông cánh của ta?"
"Gầu gấu gâu gâu!" (Đề phòng hoạn nạn!)
"Gừ..." Không thèm nói nữa, Mini lắc mình biến mất.
"Gấu gấu... Ta còn chưa hỏi mi đường về nhà mà!
Ngậm hai cái lông cánh to đùng, ki ki Uông Phong Lân lần theo đường cũ trở về. Trời đã tối thui! Đột nhiên nhìn thấy một cái ngã tư, mới hiểu ra, bản thân lúc nãy chỉ lo chạy, quên mất phải quẹo chỗ nào rồi! Vội vàng quẹo vô một cái, lại vòng vèo qua vài con đường nhỏ thì đã về tới rồi!
Ở xa xa, liền nhìn thấy thân ảnh Tư Nam đứng ngoài cửa lớn, nhìn quanh khắp nơi.
"Gầu gâu gấu gâu!" (Không cần nhì, ta về rồi này!)
"A Kim!" Tư nam chạy lên phía trước, đem chó cưng ôm vào trong lòng, "Cục cưng làm Nam sợ muốn chết, Nam đã nghĩ đến cục cưng bỏ nhà đi, đi tìm chỗ một chỗ nào đó thui thủi chết một mình nữa!"
"Gấu!" (hả? Tìm chỗ chết?)
"Không có việc gì rồi! Không có việc gì rồi!" Tư Nam kéo chó cưng vào nhà.
"Đã về rồi sao!" Một giọng nói lười biếng vang từ trong nhà ra.
"Gâu gâu!" (Đường Tư Viễn?) Đây không phải là giám đốc truyền thông công ti mình sao!
"Anh, không có việc gì rồi!" Tư Nam cười cười kéo A Kim của y. "A Kim, cục cưng lăn đi đâu chơi mà dơ như vậy hả? Lại đây, Nam tắm cho cục cưng nha!"
"Này, A Kim ngậm cái gì trong miệng vậy?" Đường Tư Viễn đứng dậy khỏi ghế salon.
"Đúng vậy nha!" Tư Nam ngồi xổm xuống, nhìn hai cọng lông mà chó cưng ngậm trong miệng.
"Ha ha, A Kim, cục cưng đi săn vịt à?" Đường Tư Viễn ôm bụng cười ha ha.
"Anh, cọng lông này thật là dài không giống như lông vịt!" Muốn lấy hai cọng lông cánh ra khỏi miệng A Kim lần nữa, nhưng A Kim - Uông Phong Lân làm kiểu gì cũng không mở miệng.
"Vậy đó là cái gì? Thiên nga? Nó vốn là chó nha, cũng không phải là cóc ghẻ!"
"Gấu!" (Mi mới là cóc á!) Gặp quỉ, bình thường cũng đâu có cảm giác Đường Tư Viễn cao hơn mình bao nhiêu đâu, bây giờ nhìn sao mà giống một đại quái vật vậy ta?
"Anh à, cọng lông này dài như vậy, đừng có nói là của đại bàng nha?" Tư Nam vẫn còn đang nghiên cứu hai cọng lông.
"Dựa vào nó, lại còn săn đại bàng?" Đường Tư Viễn cười lăn lộn. "Cũng chỉ có em mới coi nó là bảo bối thôi! Nói coi nhà nha, anh nhớ có một lần về nhà tự nhiên lòi đâu ra một con chuột, nó là một con chó to như vậy, không đem con chuột kia ăn, thì ít ra cũng phải hù cho con chuột chạy mất dép chớ! Kết quả sao? Chính nó nhảy một phát lên ghế, hất em té xuống đó!"
"Anh, cục cưng là chó, không phải là mèo!" Tư Nam bĩu môi bất mãn.
"Nói tới ăn, bản lãnh của nó càng cao hơn, anh thấy em lúc nào cũng gầy như vậy chính là bao nhiêu thịt trong chén của mình đều đem cho nó hết rồi!" Đường Từ Viễn đi tới định sờ sờ đầu A Kim.
Uông Phong Lân lắc người né qua một bên: "Gấu gấu!" (Mi là ai hả? Sờ đầu lão tử, mi còn muốn sống không hả?)
"Mày càng ngày càng kênh kiệu nha? Bây giờ Tư nam về rồi, tao ngay cả sờ một chút cũng không được?" Đường Tư Viễn trừng mắt nhìn A Kim trước mặt, đột nhiên trong đầu lòi ra một suy nghĩ cực kì kì cục, bản thân mình vô tình nhìn thấy được sự khinh thường cùng kiêu ngạo trong ánh mắt của con chó vàng vừa ngu vừa mập A Kim kia sao! Quên đi! Một con chó mà biết kiêu ngạo sao? Quên đi, không cần để ý tới nó! "Tư Nam, em hôm nay vào công ti phỏng vấn thế nào rồi?"
"Ôi, đừng nói nữa!" Tư Nam đưa tay xoa xoa mớ lông vàng trên đầu A Kim, "Người bên bộ phận nhân sự nói giám đốc có chút việc không có mặt ở công ti, cho nên tạm thời không thể sắp xếp phỏng vấn được."
"Quả nhiên lời đồn là thật rồi!" Đường Tư Viễn cau mày.
"Chuyện gì vậy?" Tư Nam hỏi.
"Nghe nói tổng tài Uông Phong Lân của bọn anh sáng nay bị tai nạn xe, đang hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện." Đường Tư Viễn thở dài, "Hi vọng không xảy ra chuyện gì."
"Gâu gấu!" (Yên tâm, qua hai tháng là xong ngay!)
"Mày kêu cái gì hử? Biết gì mà nói hử?" Đường Tư Viễn trừng mắt liếc A Kim một cái, "Tư Nam mau đem nó đi tắm đi! Dơ chết đi được. Ba cũng sắp về rồi đó."
"Uh." Tư Nam không biết tại sao có chút rầu rĩ, gật đầu với anh Hai, sau đó kéo A Kim lên lầu, "Lên lầu, A Kim, chúng ta đi tắm nào."
...
"A Kim, da cục cưng thiệt là dày quá đi!" Tư Nam đóng cửa phòng tắm của mình lại.
"Gâu gâu!" (Da nó chứ da ta cái gì?)
"Lần nào tắm cho cục cưng cũng làm cho ta ướt nhẹp hết." Tư nam vừa cởi quần áo vừa oán giận.
"Gấu gâu!" (Vậy mi cũng đem quần áo cởi ra là được mà!)
"Được rồi! Cục cưng đừng lộn xộn nữa!"
"Gấu!" (hả!) Uông Phong Lân nhìn cái người trước mặt mình chỉ mặc có mỗi cái quần lót kiểu quần đùi bó, tự nhiên làm cho cơ thể lại có phản ứng cực kì khác thường, đầu tiên chính là mình lại có thể vì một người đàn ông mà cơ thể sinh ra ham muốn! Thật là muốn xông tới cấu xé nha! Da dẻ nhìn thật là mịn màng, khuôn ngực tuy bằng phẳng nhưng mà hai viên hồng ngọc trên ngực nhất định ăn vào sẽ rất ngon, cái eo nhỏ nhắn này nhìn thật là muốn ôm... Ặc? Cái mũi sao là lạ vậy. "Gấu!" (máu a) đây không phải là một con chó già sao? Như thế nào lại có thể động tình, lại còn xịt máu mũi bởi vì cơ thể của một người đàn ông! Cái này nếu mà nói ra, dọa không ít người hồn vía bay ra khỏi vũ trụ luôn!
"A Kim, cục cưng như thế nào rồi?" Tư Nam sau khi xả nước tắm ra vừa quay đầu lại đã nhìn thấy chó cưng của mình xịt máu mũi, "Cục cưng không sao chứ? Có phải đi ra ngoài bị cái gì đập vào đầu chấn thương sọ não không?"
"Gấu gấu!" (Có mi mới ngu như vậy thôi!), oa, thật là gần nha! Mặc kệ luôn, nếm thử mới được, Nghĩ tới đó Uông Phong Lân liền dí đầu vào trong lòng Tư Nam, liếm liếm lên trên làn da trắng nõn của y.
"A Kim!" Đang định lau máu trên mũi A Kim, Tư Nam bị hù sợ đến nhảy dựng lên, "Cục cưng, cục cưng đang làm gì đó?"
"Ô..." Thì ra chó không chỉ biết sủa gầu gâu, còn có thể làm nũng nha! Uông Phong Lân giả bộ trưng ra bộ dáng đáng thương.
"Ôi, được rồi! Nam biết, cục cưng không thoải mái muốn liếm liếm phải không? Tư Nam lại ngồi xổm xuống, "Ôi, A Kim, cục cưng có biết cục cưng như vậy Nam sẽ rất lo lắng hay không hả."
Không thèm đếm xỉa tới mi, thật sự là rất mềm mại, thơm quá đi! Tiếp tục liếm.
"A Kim, cục cưng cũng biết bạn bè của Nam không có bao nhiêu người, khi còn nhỏ yêu nhất chính là cục cưng đó." Vuốt vuốt bộ lông vàng của A Kim, vốc một chút nước xối lên cho nó. "Nam cũng biết dựa theo tuổi của chó mà nói, cục cưng đã rất già rồi. Lúc nào cũng có thể rời Nam mà đi, nhưng mà, Nam thật là không nỡ!"
"Gâu!" Xem như là để ứng phó, tiếp tục liếm liến, ôi, hai hạt anh đào be bé này ăn thật là ngon! Thủ pháp xoa bóp của mi thật là tốt mà!
"Hôm nay anh cũng xảy ra chuyện, nghe anh Hai nói anh bị hôn mê rồi, Nam thật lo lắng quá."
"Gâu! (hả?) Mi lo lắng cho ta? Chúng ta quen nhau sao? Mi đừng có nói là bởi vì muốn vào làm trong công ti của ta mà lo cho ta nha?
"A Kim, trí nhớ của cục cưng thật là tệ nha!" Tư Nam hoàn toàn không có chú ý tới con chó vàng đang liếm liếm lên bộ ngực của mình, "Khi cục cưng vẫn còn là cún con, khi đó, có lần Nam dẫn cục cưng ra ngoài chơi, bị lạc đường, sau đó có người xấu muốn bắt nạt Nam, có một anh nhỏ nhỏ đánh người xấu chạy tán loạn, rồi lại còn đưa chúng ta về nhà đó!"
"Gâu!" (Khi A Kim con bé, ta làm sao mà biết hả?)
"Anh nhỏ nhỏ kia bây giờ đã là tổng tài của tập đoàn Uông thị rồi!" Tư Nam lẩm bẩm lầm bầm vuốt đầu A Kim, "Anh lớn hơn Nam ba tuổi, như vậy thì đúng là quá giỏi phải không!"
"Gấu?" (Ta?) có chuyện như vậy sao? Ta nghĩ không ra nha. Hình như là có thì phải, chao ơi, nhưng mà không phải ta cứu một cô bé trắng trẻo mắt to sao? Nhìn lại Đường Tư Nam trước mặt, cũng trắng trẻo, mắt to, nhưng mà y là nam nha, đúng là nam hàng thật giá thật nha, mặc dù cũng rất thơm, rất dễ chịu, bộ dạng ăn vô cũng rất tốt.
"Hi hi, cũng phải, cục cưng tất nhiên sẽ không nhớ rồi! Khi đó cục cưng còn chưa đến một tuổi mà." Tư Nam tiếp tục giúp chó cưng tẩy lông, bàn tay đã đưa tới bụng dưới của ki ki, xoa nắn, "Kì thật, Nam cũng có thể không cần đến Uông thị làm việc. Nhưng mà Nam muốn tới đó, hi vọng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy anh, dù là từ xa nhìn thấy một chút cũng đã đủ rồi."
"Ô ~" (Rờ trúng cái kia rồi!)
"Làm sao vậy? Nam mạnh tay quá à?" Tư Nam rụt tay, đột nhiên cảm thấy cái gì đó không đúng, "Á! A Kim, cục cưng háo sắc nha! Cái kia tại sao lại cứng lên hả? Cục cưng đừng có nói là đi ra ngoài trêu chọc chó cái nhà người khác nha? Cục cưng già như vậy rồi, làm cho con nhà người ta to bụng, cũng chẳng thể chịu trách nhiệm nữa đâu!"
"Gấu!" (Ngu ngốc, mi đang nói cái gì hả?)
"Hi hi, quên đi! Làm gì có chuyện ở đâu nói ki ki phải chịu trách nhiệm ha?" Tư Nam tiếp tục tắm rửa cho A Kim.
"Ô ~ (xoa bóp thiệt là thoải mái nha.) chờ một chút, y mới nãy nói cái gì vậy? Hình như là y nói y thích mình nha! Ôi chao, thích mình? Uông Phong Lâu rốt cuộc thu hồi đầu lưỡi háo sắc của mình lại, giương mắt nhìn người đang tắm rửa cho mình, người đẹp như vậy mà phải sống kiếp đàn ông thì thật sự quá đáng tiếc mà. Bất quá bây giờ dù sao song tính luyến cũng có rất nhiều, đợi ta sau khi trở lại làm người, thì đem mi làm tình nhân cũng rất được.
"Ôi, bây giờ anh đang ở trong bệnh viện, Nam thật muốn đến gặp anh."
"Gâu!" (Ta cũng muốn đi!) cũng không biết là tai nạn xe đó có làm cho khuôn mặt anh tuấn của ta tiêu tùng không nữa, quên hỏi con bé thiên sứ ngu ngốc kia mất tiêu rồi. Hơn nữa, tốt nhất là đừng có nên đột nhiên nhảy ra bảy tám kẻ muốn xâu xé công ti của ta. Còn có cái tai họa ngầm kia, cũng đừng có mà đột nhiên lòi ra nha?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhà Có Chó Dữ
Thiên Thảo
Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo
https://isach.info/story.php?story=nha_co_cho_du__thien_thao