Chương 4
gày 28 tháng 6 năm 2000 cuối cùng cũng đến. Không còn tương lai nào cho chúng ta nữa sao?"
Ca khúc trong album thứ hai của H.O.T vang lên sôi động trong giờ ra chơi tiết một.
Cánh cửa lớp bật mở, Yoon Jae đi vào lớp Si Won, đây là chuyện rất thường xuyên xảy ra. Mỗi lần thấy Yoon Jae bước vào, các cô gái lớp Si Won lập tức tỏ ra duyên dáng đáng yêu lạ thường, hôm nay cũng không phải ngoại lệ. Có người còn vội vã quay sang lay người gọi cô bạn đang ngủ gật dậy. Yoon Jae lạnh lùng bước qua đám nữ sinh tiến thẳng đến chỗ Si Won, đặt túi cơm hộp lên bàn.
"Bao giờ cậu mới chịu lớn đây hả?"
"Đừng có mà gây sự. Mình đang bận lắm."
"Ngẩng mặt lên đây xem nào!"
"Cứ nói đi."
"Cậu... không phải cậu à?"
Yoon Jae ngập ngừng. Lúc này Si Won mới rút một bên tai nghe ngẩng lên.
"Cái gì?"
"1004. Không phải cậu ngày nào cũng gửi nhạc tặng mình à?"
Si Won lập tức nhăn nhó.
"Cậu điên à? Mình gửi nhạc cho cậu làm gì?"
"Thật sự không phải cậu à?"
"Lại định khoe đấy à! Bọn con gái thiếu gì đứa phát rồ vì cậu?"
Si Won hất hất tay chỉ quanh lớp. Xung quanh, các cô bạn gái đang dỏng tai lắng nghe câu chuyện của hai người.
"Đừng có luyên thuyên nữa đi."
"Luyên thuyên đâu mà luyên thuyên!"
Si Won gân cổ cãi, lập tức bị Yoon Jae lấy tay vuốt mặt ấn xuống. Chớp lấy thời cơ đó, Si Won nhanh chóng thè lưỡi ra.
"Eo ôi!"
Cú phản công bất ngờ của Si Won khiến Yoon Jae không kịp trở tay, đành bôi bàn tay dính nước bọt vào áo, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh tởm quay lưng bỏ đi.
Cậu khuất sau cánh cửa, một cô bé trong đám nữ sinh đứng bật dậy lớn tiếng:
"Này, An Seung phu nhân. Bao giờ cậu mới thôi cái trò quẫy đuôi trước mặt Yoon Jae đấy hả?"
Quẫy đuôi? Si Won nhếch mép cười.
"Bạn từ thời quần thủng đít đấy!"
#Reply1997
Lời Hồi Đáp 1997 Lời Hồi Đáp 1997 - Lee Woo Jung - Wideeper Lời Hồi Đáp 1997