Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khoảng Cách Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3 -
T
rần Hoài Nam là bạn với Nguyễn Hưng, nhưng học hai trường khác nhau. Hưng theo văn khoa, còn Nam thì học nhạc. Hai người cá tính hoàn toàn khác biệt, nhưng không hiểu tại sao họ lại có thể thân như vậy được. Lúc mới đến với nhóm chúng tôi, Nam có vẻ không thích hợp mấy, ngồi lẳng lặng một bên nhìn mọi người cười nói như kẻ bàng quan. Điều này khiến cho Thanh Thương có lần phải trề môi bảo tôi.
- Tao thấy anh chàng Nam này có thể đi đóng phim trinh thám được đấy. Nhìn tướng gã làm ra vẻ trịnh trọng, kẻ cả thế kia trông thật dễ quê.
Thật sự, Nam có vẻ hơi khác người, chàng không bao giờ ăn mặc cẩu thả xốc xếch như bao nhiêu người con trai khác, lúc nào cũng phục chỉnh tề, không lớn tiếng cãi lẫy, với chúng tôi có một khoảng cách. Chúng thôi biết gia đình Nam giàu có, chàng lại là con trai độc nhất, nên thái độ có vẻ "thượng lưu" hơn. Thói quen con người thật khó sửa đổi, vì thế Nam không thể trong phút chốc đồng hóa ngay với trong giây phút ưa thích chàng ngaỵ Mà phải đợi cho đến ngày một, ngày hai rồi sự thay đổi cũng đến.
Hôm ấy, một đêm màu hạ, trời sáng trăng, thành phố nóng như bị đóng hộp. Chúng tôi cùng nhau đế n hồ Xuân Hương chèo thuyền, Nam cũng đi theo. Trên mặt hồ gió mát, trăng sáng, phong cảnh thơ mộng như một bức họa. Chúng tôi mướn một chiếc thuyền lớn, bốn chiếc thuyền nhỏ: mười lăm mười sáu người tụ họp lại. Chiếc thuyền to dẫn đầu, bố n chiếc thuyền nhỏ được cột vào nhau bằng sợi dây thừng chỉ có những người ngồi trên hai thuyền ngoài là phải chèo thôi. Trăng sáng trên khoảng trời rộng ít sao, tiếng mái chèo va vào nước tạo nên những âm thanh êm đềm, chúng tôi tuy không uống rượu nhưng tất cả hầu như saỵ Những hòn núi mờ ảo xa xa mặt hồ, một thứ không khí yên lặng bao trùm cả cảnh vật, tuy không hẹn, nhưng mọi người đều không nói gì cả.
Trong lúc đó, Nam bỗng huýt sáo một bản nhạc âm thanh thật ấm, thật dồi dào lúc cao nhưng chúng tôi đều công nhận là rất haỵ Và bóng trăng, núi, cây cỏ chung quanh bờ hồ trở nên huyền ảo. Tiếng sáo Nam húyt như một thứ lời ru ngủ, kéo dài, cuốn hút, lúc khoan lúc nhặt. Chàng huýt thật lâu, sau một âm thanh cao vút rồi im bặt. Tất cả trở về yên lặng, sông, núi, cây cỏ và cả chúng tôi cũng không thốt nên một lời nào. Con thuyền lững lờ trôi qua bóng núi, chú lái đò đã ngủ gục từ bao giờ.
Sự yên lặng kéo dài rất lâu, cho đến lúc Nguyễn Hưng nhẹ nhàng bảo:
- Nam! Ca một bản nghe chơi.
Nam không đáp, yên lặng. Nguyễn Hưng tiếp:
- Hát đi! Hát cho chúng tôi nghe đi.
Nam ậm ừ một vài tiếng, rồi yên lặng. Trên mũi thuyền, một chiếc đèn gió, bốn mặt kính, bên trong có thắp một cây nến leo lét. Nam ngẩng đầu lên nhìn, những tia sáng yều lanh. Khuôn mặt chàng trở nên sống động với cảm giác mơ màng. Mọi tia mắt đều hướ ng về phiá Nam, mong mỏi được nghe chàng hát.
Nam bắ t đầu cấ t cao giọng, chúng tôi hồi nào tới giờ không ngờ chàng ca hay như thế. Lại một bản nhạc mới. Nhưng hay tuyệt vời, lời ca như bóp tan từng mảnh tim. Chúng tôi chết dưới trong lời ca.
Có người bảo tôi, thế gian này thuộc về anh.
Nhưng sao trong đám đông ồn ào, tôi lại đánh rơi mình đâu mất.
Có người bảo tôi, niềm tươi vui mất mãi thuộc về anh
Nhưng bôn ba khắp bốn phương trời.
Trong bao tiếng cười không thấy dáng tôi
Có người bảo tôi, ánh mặt trời đang rọi vào tôi.
Tôi tìm mãi, tìm mãi không thôi.
Mà sao vẫn không thấy dáng mình trong ấy.
Thế thì tôi đang ở đâu? Đang ở đâu đây?
Ai có thể cho tôi được biết ?
Tôi ở đâu đây? Tôi ở đâu đây?
Làm sao tìm thấy bóng hình tôi.
Ai là người mách giúp giùm tôi?
Giọng ca của chàng chứa đầy một thứ tình cảm xung động và cứng cỏi, khiến chúng tôi nghe lặng cả người. Những câu cuối cùng "Ai là người mách giúp giùm tôi" dồn dập mạnh mẽ lại chứa đầy ai oán, như xông lên từ đáy nước như tràn lan vào tận núi sâu. Chúng tôi nín cả hơi thở không thốt nên lời, hình như lời ca có một ma lực nào đó đã chận kín chúng tôi, một lúc sau, anh chàng Lăng Xăng mới nói lớn:
- Hay tuyệt!
Thế là chúng tôi cùng vỗ tay, hét lên tán thưởng. Một thứ tình cảm phấn khởi, khích động khiến mọi người nhốn nháo cả lên. Từ những chiếc thuyền nhỏ, họ đổ dồn qua thuyền lớn, vây kín lấy Trần Hoài Nam. Sự Ồn ào xảy ra trên mười phút mới trở về yên lặng. Nam bỗng bỏ rôi đám đông, chàng lặng lẽ đến ngồi trên mũi thuyền.
Thuyền đã qua khỏi bóng núi, mặt trăng lại hiện ra, chúng tôi tắm dưới ánh trăng, vẻ mặt mọi người đều phấn khởi và yên tịnh. Lúc ấy Nam ngồi trước mặt chúng tôi, không còn là một con người tấm thường nữa, mà chàng đã được bao phủ bởi lớp hào quang.
Thanh Thương chen tới trước, giọng xúc động hỏi Nam:
- Ai dạy cho anh hát vậy?
- Không ai dạy cả.
Thu Vân hỏi:
- Còn lới ca của ai?
Nam đáp gọn:
- Tôi.
Thanh Thương lại hỏi:
- Còn nhạc?
- Cũng tôi.
Mọi người yên lặng, nghi ngờ, có vẻ không tin, nhưng cũng có người lộ vẻ khâm phục. Riêng Nam, chàng vẫn ngồi đó yên lặng gương mặt thản nhiên không một chút kiêu căng, làm như việc đặt nhạc và lời ca kia là được. ánh trăng tạo nên những phần sáng trên phần mặt của chàng, trông thật tình. Tình cảm chàng như không giữ kín trong thân, mà toát ra cả chung quanh.
Tôi lặng lẽ rồi xa đám đông, tiếng hát làm tôi cảm động, ánh trăng và bóng đêm làm tôi xúc cảm, bỗng nhiên tôi muốn khóc. Muốn khóc vô cùng, bước về phía tàu, tôi ngồi quay lưng lại, ngắm lấy những điểm sáng lung linh trong nước. Mắt tôi bắt đầu ướt, phía sau lưng tôi, đám đông vẫn còn vây quanh Nam hỏi han đủ chuyện. Những tiếng ồn ào, cười đùa vui vẻ.
Tiế p đó, Nam lại hát, lần này chàng hát một bản nhạc êm đềm, nhẹ nhàng, giọng ca chàng thấp, lời ca thật rõ ràng, thật xúc cảm.
Anh có rấ t nhiều mộng
Trong ấy bóng em không hề phai
Anh có biết bao ảo tưởng
Ảo tưởng tràn đầy cả dáng ai
Đã có trăm lần anh nguyện cầu
Nguyện cầu định mệnh ban phép mầu
Để anh được nhìn em được nghe em và được em
Để được trao em cả mối tình
Nhưng mà em ở phương nào hỡi em ?
Tôi chầm chập gạt những giọt nước mắt trên mặt. Em là ai đây trong bài hát của chàng ? Ai? Một kẻ may mắn nào đã được tôn thờ, đã được yêu một cách đánh ngét như thế ? Ai? Nàng ở đâu?
Bài hát nài lại được mọi người tán thưởng, tất cả tình cảm của mọi người như bị chàng nắm gọn trong taỵ Họ la, họ hét, họ khen gợi đến đỗi lão chèo thuyền phải lớn tiế ng phản đối, vì sợ làm đắm thuyền.
Tối hôm ấy, ánh trăng như tràn đầy cả niềm vui và cảm thông. Trần Hoài Nam ca say sưa trước bao nhiêu khách mộ điệu đang hò hét, khâm phục. Chàng hát một lúc nhiều bản có bản của mình, cũng có bản của các nhạc khác. Sau đó, chúng tôi biết Nam là một chàng đàn Piano, Giutar và thổi khẩu cầm nữa. Tối hôm ấy, Nam say sưa hát khiến trăng, nước, núi sông và chúng tôi đều như mê mẩn.
Khi du khách trên hồ Xuân Hương đã ra về, mặt hồ chỉ còn lại chúng tôi, không hẹn, mọi người cùng hát bản nhạc vui.
Khi chúng ta cùng ngồi bên nhau, ngồi bên nhau.
Khi chúng ta cùng họp thành đoàn. Vui vẻ làm sao!
Anh với tôi cùng cười, ha, ha.
Tôi với anh cùng cười, hi, hi.
Khi chúng ta cùng ngồi bên nhau, thật vui sướng!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khoảng Cách Tình Yêu
Quỳnh Dao
Khoảng Cách Tình Yêu - Quỳnh Dao
https://isach.info/story.php?story=khoang_cach_tinh_yeu__quynh_dao