Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khách Lạ Đêm Khuya
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
B
ữa nay, gia đình ông Huy cũng đi ngủ sớm như mọi ngày. Kim Chi leo lên cầu thang thật lẹ. Vừa vào trong phòng, cô vội ra đứng tựa cửa sổ.
Cô thấy thửa vườn nhà với những cây lớn um tùm dưới ánh trăng, chẳng khác một khu rừng âm u huyền bí. Những lối đi trông tựa những giòng nước, những cây hoa rung rinh mờ tỏ trước làn gió thoảng không khác chi những con người nhỏ bé.
Kim Chi cúi người ra ngoài cửa sổ để nhìn sang nhà bên cạnh. Nhưng vì bức tường rào quá cao, cô chỉ nom thấy tầng lầu mà thôi.
- Ô kìa! Có ánh đèn. Cô lẩm bẩm.
Hai khuôn cửa sổ hình tròn vừa bật đèn sáng trông giống như hai con mắt lớn. Thỉnh thoảng một cơn gió nhẹ làm lay động cành lá, để lộ ra một khoảng sân gác.
Bỗng nhiên ở sân gác hiện ra một bóng người nhỏ nhắn mặc đồ trắng, với một suối tóc dài.
Kim Chi suýt ngã khi cúi thêm người ra phía trước để nhìn cho rõ hơn.
- Đúng là đứa bé gái! Thế mà ta cứ tưởng đầu con nhỏ trọc.
Tức quá! Cành lá cứ lay động không ngớt như thể muốn che giấu con bé khỏi những con mắt tò mò. Kim Chi muốn nhìn rõ mặt con bé thì lại bị lá che khuất. Cô tiếc rẻ:
- Uổng quá! Thế mà anh Khải ta không được thấy. Ước gì ta được nói chuyện với cô láng giềng nhỏ bé kia.
Từ nãy, Kim Chi vẫn đứng trong bóng tối. Bây giờ cô muốn bật đèn sáng lên để làm hiệu cho con nhỏ. Nhưng cô chưa kịp hành động thì con bé đã biến vào trong nhà, ánh đèn ở hai cửa sổ tròn tắt phụt, ngôi nhà lại đắm chìm trong giấc ngủ.
Kim Chi vẫn chưa chịu rời chỗ đứng nơi cửa sổ. Cô bực bội vì bức tường rào ngăn cách sự bí mật nên cô không buồn ngủ. Sau một lúc lâu, cô định vào giường nằm ngủ thì bỗng nghe thấy tiếng chân người. Cô để ý nhìn, thấy một bóng đen đứng ngoài cổng.
Một chiếc xe hơi vụt qua, ánh đèn pha lướt lên cổng. Kim Chi thấy rõ hai tay bóng đen đang nắm vào chấn song cánh cổng.
Rồi cô nghe thấy tiếng cọt kẹt, bóng đen tìm cách mở khoá chăng?
Kẻ trộm! Phải đánh thức ngay ba dậy!
Nhưng cô bé hoảng sợ đến nỗi cô đứng ngây người ở chỗ cũ, mở miệng mà không kêu thành tiếng.
Một lần nữa, ánh đèn xe hơi lại chiếu rõ bóng đen. Nhưng lần này, có lẽ nó trông thấy Kim Chi trên bao lơn nên nó vội bỏ đi.
Chân run rẩy, Kim Chi ngồi bệt xuống đất thở ra nhẹ nhõm:
- May mà ba đã bắt khoá cổng, nếu không tên đó đã lẻn vào vườn rồi.
Nhưng cô lại thấy lo lắng:
- Có lẽ trước đây bóng đen đó đã lẻn vào vườn này, giấu chiếc máy ghi âm trong nhà ta, và đêm trước đã trở lại.
Cô rùng mình khi nhớ lại bóng đen trong đêm khuya đã lẻn vào nhà cô và đã đi dưới cửa sổ này, trong lúc cả nhà không ai hay biết gì hết.
Cô lẩm bẩm:
- Ta muốn biết hắn có định mở khoá hay không. May mà cổng nhà rất kiên cố.
Nhưng lúc này cô thấy không đủ can đảm đi xuống vườn một mình và ra gần cổng trong khi bóng đen có thể bất thần xuất hiện trở lại.
- Hay ta đi kêu anh Khải, có hai đứa chắc phải bạo dạn hơn.
Rồi cô bước rón rén theo hành lang để đi tới phòng Khải, mở cửa thật nhẹ. Cô sửng sốt thấy ngọn đèn đầu giường Khải vẫn sáng nhưng chiếc giường thì trống không!
Quái lạ! Giờ này đâu phải là giờ chơi ú tim!
Kim Chi thấy trong dạ vô cùng hoang mang. Cô tự hỏi không biết có nên leo lên gác xép để nhìn sang biệt thự Bạch Liên, hay nên xuống vườn mà đang có một điều bí mật khác diễn ra.
Ngay lúc đó, Khải lù lù từ cầu thang gác xép bước xuống hỏi thì thầm:
- Em làm gì ở đây?
- Em đang đi kiếm anh vì em sợ quá. Có kẻ trộm định vào vườn nhà ta.
- Không, nó đi khỏi rồi.
- Anh cũng trông thấy nó hả?
- Trông rõ như ban ngày. Từ trên kia anh nhìn không sót một cử động nào của nó. Không biết nó làm cái trò gì ở cổng nên anh đang định xuống tại chỗ để xem xét.
- Hãy đợi đến khi trời sáng đã, chứ lúc này thì trông thấy gì?
Không đáp, Khải bắt đầu xuống thang. Cô em cũng bước theo. Xuống tới dưới nhà, Khải dặn em:
- Trong khi đi ra cổng, ta phải cẩn thận đề phòng như thể tên ấy đang rình mình. Có lẽ hắn còn đứng ở đâu đó, và không hiểu hắn muốn cái gì.
Kim Chi lo ngại:
- Vậy sao lại ra?
- Nếu em sợ thì tốt hơn em nên ở trong nhà.
Nhưng sự tò mò làm cô thêm can đảm, cô vội bước theo anh, đi nép sát vào bức tường để ra cổng. Bỗng Khải dừng lại thì thầm:
- Ta cẩn thận là rất phải, em trông kìa!
Cô bé vừa kịp ngăn một tiếng kêu trong cổ họng: Ngoài cổng, bóng đen lại xuất hiện.
- Ta nấp nhanh vào một chỗ nào đi.
Cúi rạp người xuống, hai anh em đi tới cuối vườn và núp trong một cái nhà gần nhất, lại đúng là nhà của Kim Chi. Sợ hãi quá, cô bé quên không nhắc anh là nhà này cấm vô.
- Em muốn té xỉu quá anh ạ, cô vừa nói vừa chực khóc.
- Em không được khóc như một đứa con gái đấy.
- Anh Khải, em lạy anh, đi kêu ba mau lên, chúng ta đang lâm nguy đây này.
- Sợ cái gì? Làm sao nó vào được kia chứ, anh không muốn gọi ba, vì ban nãy trong bữa cơm ba có nói là mai ba phải đi công tác. Vậy lúc này không nên làm cho ba phải lo lắng về chúng ta.
Hai anh em yên lặng một lát. Bỗng Kim Chi hỏi:
- Nó đi chưa anh? Em muốn trở về đi ngủ quá.
- Nhưng còn phải ra cổng xem đã chứ.
- Đèn bấm đâu mà xem?
- Sao em không đòi cả ngọn đèn pha luôn thể, cho nó kín đáo hơn?
- Nhưng em vẫn thấy sợ, vì chắc hắn còn trở lại. Tối hôm nọ, em đã trông thấy nó vào nhà em đấy.
Khải vẫn giữ vẻ thản nhiên khi cô bé kể lại câu chuyện tối hôm trước cô trông thấy bóng người, mà cô chỉ muốn coi như một cơn ác mộng. Cậu kết luận:
- Em ngại quái gì? Nhà ta vẫn đi ngủ sớm, rồi cổng vườn lại bỏ ngỏ, thì tiện cho nó quá rồi còn gì nữa.
- Em nghĩ nên đi gọi ba thì hơn.
- Thôi tôi xin cô đi, đừng rắc rối. Khi ba vắng nhà anh là chủ gia đình. Mai ba đi rồi thì coi như lúc này anh đã nhận chức vụ, em cứ để mặc anh lo liệu.
Hai anh em lại đợi một lúc lâu nữa rồi mới lò dò ra ngoài. Họ không thấy ai rình ngoài cổng nữa.
Khải mở cổng thật nhẹ để khỏi gây tiếng động. Cậu quỳ xuống, lấy ngón tay sờ cánh cửa và nhìn kỹ lỗ khoá.
- Quả nhiên mình đoán không sai. Coi này Kim Chi.
- Em chẳng nom thấy gì hết.
- Những miếng sáp nhỏ chung quanh lỗ khoá. Có lẽ mai hắn thuê đánh một chiếc chìa khoá riêng để ra vô vườn này tự do như ở nhà hắn cũng nên.
- Nhưng không, hắn không thể vô được đâu! Kim Chi chắc như thế vì cô đã có sẵn một chiếc xích sắt và một ống khoá kếch xù. Nếu cô khoá thật chặt thì, trừ khi có phép tàng hình, người khách lạ đêm khuya làm sao lách qua được?
Khải điểm lại các biến cố xảy ra:
- Một bộ máy ghi âm đã được dấu trong nhà chúng và chúng không rõ tiếng nói trong cuốn băng là của ai.
- Một người lạ mặt, mà không ai hiểu rõ ý định, đã tìm cách lẻn vào vườn, còn nhà trên thì hắn không thiết tha gì tới.
Một lần nữa, hai anh em lại đặt câu hỏi cũ: hắn muốn gì? Hắn tìm kiếm vật gì?
Kim Chi đưa ý kiến:
- Có lẽ hắn biết có một kho tàng giấu ở đây không chừng, anh ạ.
- Gớm sao mà cô em tôi giàu tưởng tượng thế? Em làm như chuyện tiểu thuyết không bằng!
Rồi hai anh em lại rón rén trở lên lầu. Lúc chia tay, Kim Chi nhận xét:
- Nếu nghe hết cuốn băng, có lẽ chúng ta biết được nhiều chuyện lý thú cũng nên.
- Ý kiến hay đó. Ngày mai anh em mình sẽ nghe nốt. Trong khi chờ đợi rán ngủ kỹ đi nhé.
- Vâng, đôi mí mắt của em đã nặng chĩu như chì rồi nè.
- Và đừng có những giấc mơ khủng khiếp nhé.
- Chắc không đâu anh ạ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khách Lạ Đêm Khuya
Hải Văn
Khách Lạ Đêm Khuya - Hải Văn
https://isach.info/story.php?story=khach_la_dem_khuya__hai_van