Chương 4: Tờ Giấy Ước Nguyện????
hợt nhớ ra điều gì, nàng đưa tay tìm kiếm. thấy trên đầu giường có 1 cái hộp, trong đó có tiên đan và sách võ công cùng tiên pháp nhưng Diêm lão gia nói. Nàng nuốt viên tiên đan rồi nhanh chóng điều tức lại khí lực. Quả là tiên đan. Nàng thấy trong người bỗng khoan khoái, sức mạnh tràn đầy. Nàng bắt đầu lấy sách võ công cùng tiên pháp ra học. không hiểu là do tiên đan hay do nàng có tuệ căn mà chỉ có chưa đầy nửa tháng nàng đã tinh thông tất cả.
Trong thời gian ấy, nàng và HN phải ăn rau củ dại, có hôm nàng lẻn vào ngự thiện phòng theo chỉ dẫn của HN mà trộm thức ăn nên 2 người mới có thể sống sót.
Lại nói, từ lúc xuyên qua đến giờ nàng vẫn không biết khuôn mặt hiện tại của nàng thế nào
– Hoa Nhi, có gương không? Đem đến cho ta
– Dạ, tỷ tỷ ( Vì nàng ghét HN gọi nàng là nương nương nên bắt HN gọi nàng là tỷ tỷ)
– …..
Không thể tin được người ở trong gương kia là nàng sao. Một đôi mắt hạnh to tròn ngây thơ, thủy mâu như nước,mày liễu thanh tú,sống mũi cao thẳng,gương mặt xinh đẹp, làn da trắng ngần có chút tái,đôi môi anh đào nhỏ xinh… tuy có hơi gầy và hốc hác nhưng nếu bồi dưỡng lại sẽ là một bậc khuynh quốc. Chỉ tiếc giữa trán có một vết sẹo to bằng ngón tay, kéo dài từ giữa trán đến giữa 2 chân mày.
– Tỷ tỷ vết sẹo này của người là do bị người ta đẩy ngã mà thành. Chỉ trong một đêm một người thông minh xinh đẹp như tỷ lại biến thành ngây ngốc xấu xí. Thật đáng khinh thường kẻ ra tay hại người a ( đúng đúng, rất đang khinh)
– Chỉ là một vết sẹo thôi, có gì mà xấu xí
– Tỷ tỷ, có lẽ tại người mất trí nhớ nên không biết, ở Linh Quốc chúng ta con gái rất trân trọng khuôn mặt a. trên mặt có sẹo dù là nhỏ thôi cũng bị gọi là xú nữ rồi (tg: ách, thế ta mặt đầy vết thâm đây thì gọi là gì? LH: * cười nham nhở* Đại xú nữ. Tg: aaaaa ta không biết, ta cho ngươi xấu hơn ta. LH:*liếc liếc* thử xem. TG: *toát mồ hôi hột* dạ em không dám)
– ừm ta biết rồi, muộn rồi đi ngủ thôi.
Sáng hôm sau…..
– HN, khép cái miệng lại, em làm gì mà há to thế?
– Tỷ…tỷ… sao trên trán tỷ lại có bong huyết liên rồi?
– À… hôm qua ta nằm mơ thấy có 1 vị thần nói ta là người phúc lớn mệnh lớn nên tặng ta dấu chu sa hình huyết liên, ông ấy còn cho ta tờ giấy thần kỳ nói rằng nếu viết nguyện vọng của mình lên đấy rồi đem chôn sâu dưới đất thì hôm sau điều nguyện vọng sẽ thành sự thật.( lại chém)
– Có chuyện thần kỳ vậy sao?( vừa chải tóc cho LH vừa hỏi)
– Có thật chứ. Em không thấy đoá huyết liên trên trán ta sao?
– Thấy, có thấy, tỷ tỷ người bình thường đã đẹp giờ lại thêm đoá hoa này nữa lại cang thêm diễm lệ ( đôi mắt háo sắc)
– Dẹp cái ánh mắt ấy đi, ghê quá. Nè giấy đây, em viết nguyện vọng của mình vào trước đi rồi ta sẽ viết sau
– Vâng
…………..
“ HN mong ở đây có một căn bếp sạch sẽ, có thật nhiều gạo, có một vườn các loại rau, có gà đẻ trứng, có ao cá….”
– Hoa nhi, em xin những thứ này làm gì?( dấu hỏi to đùng)
– Tỷ tỷ, có những thứ này, HN sẽ nấu cho người những món ăn thật ngon nha, tỷ không phải ăn rau dại với đi trộm đồ ăn nữa.
– …. ( ai đó đã dưng dưng nước mắt) HN em thật tốt với ta.
– Không có tỷ tỷ, người mới thật tốt với Hn. Nếu không phải tỷ cứu giúp thì HN đã thành kỹ nữ mất rồi. Tỷ tỷ, muội viết xong rồi. Tỷ viết đi.
– ừm …… ( viết viết)…. Xong rồi Hn. Chúng ta đi chôn thôi
LH cuộn tờ giấy đặt trong cái hộp cũ rồi chôn xuống đất
– tỷ tỷ, có thật là sẽ thành sự thật không?
– Tất nhiên là thật rồi. không tin tỷ tỷ phải không? (cái mặt hếch hếch)
– Tin… muội tin. Mà tỷ tỷ, người viết gì vậy?
– Không uội biết. qua đêm nay muội sẽ biết thôi.
Đêm đó, sau khi dụ HN đi ngủ ( HN thật ngây thơ quá, bị LH lừa mà không biết), có ai đó lẻn ra sân vung tay vung chân loạn xạ (tg: bộ bà này điên ha?. LH: điên cái đầu ngươi, ta đang làm phép. Tg: ra thế, hề hề)
Một luồng sáng màu lam tím lấp lánh bay qua bay lại trong bóng đêm. Sau một khắc, tác giả của luồn sáng đó nhìn thành quả mình tạo ra một lượt, gật đầu đắc ý rồi quay vào trong phòng mình vung tay 1 hôi nữa rồi lao thẳng lên giường….. ngủ.
Hy Nhi, Về Bên Ta Nhé Hy Nhi, Về Bên Ta Nhé - Sao Băng