Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Huyết Long Tuyệt Kiếm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 4: Băng Diện Tiên Nương
N
hững tia nắng ban mai đã chui vào căn nhà. Không khí hầu như ấm lại, nhưng những người trong căn nhà như vẫn không cảm nhận được.
Họ đứng yên như thế đã khá lâu, không một tiếng nói, chỉ có chăng là lời nói trong ý nghĩ mà thôi.
Tất cả đều tính toán cho việc xảy ra nhưng chưa có giải đáp và chưa biết phải làm gì bây giờ.
Giữa lúc ấy, bỗng có tiếng của nữ nhân từ nơi cửa lớn phát ra:
- Vị nào là người trong Bắc Đẩu Thất Tinh hãy ra đây gặp ta.
Mọi người cùng giật mình quay lại thì thấy một thiếu phụ mặt đẹp như hoa, đang đứng tựa tay vào cửa và nhìn vào từng người.
Điều ngạc nhiên hơn nữa đối với mọi người là ngoài Đoàn Trung Ngọc đang nằm thiêm thiếp, còn ai cũng là tay có bản lĩnh, thế mà thiếu phụ xuất hiện lúc nào không ai hay biết cả.
Thiếu phụ tuy sắc đẹp như tiên nga, tiếng nói trong thanh như tiếng chuông ngân, nhưng trên mặt tiên nga ấy lại lạnh lẽo vô cùng.
Riêng huynh đệ họ Lục vừa nghe giọng nói của thiếu phụ thì toàn thân họ chợt rung động. Cái đèn trên tay của Lục Báo cũng bất thần rơi xuống đất.
Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm thấy vậy vội nhanh tay đỡ cây đèn. Ngọn đèn suýt tắt chợt sáng lên như cũ.
Ngọc Diện Thư Sinh thấy vậy khen thầm:
- Thủ pháp thật nhanh nhẹn. Quả đúng với danh Thần Thủ.
Trong lúc đó, thiếu phụ nhìn ngay Lương Sĩ Nhâm và hỏi:
- Các hạ là người trong Bắc Đẩu Thất Tinh?
Lương Sĩ Nhâm cười lớn, không đáp mà hỏi vặn lại:
- Nương nương là ai? Không quen biết với họ mà đến tìm họ để làm gì?
Vừa nói, đôi mắt của lão liếc nhanh sang huynh đệ họ Lục.
Ngọc Diện Thư Sinh thấy vậy nghĩ thầm:
- Lão này quả là tay mưu lược. Cử chỉ lão như thế, chẳng khác nào đã tố cáo huynh đệ họ Lục là người trong Bắc Đẩu Thất Tinh.
Chẳng những Ngọc Diện Thư Sinh hiểu điều ấy mà mọi người ở đây cũng thấy được như thế.
Huynh đệ họ Lục tuy tức giận, nhưng họ cũng ngạc nhiên tại sao thiếu phụ kia lại đi tìm họ.
Còn thiếu phụ cũng đã biết được huynh đệ họ Lục trong Bắc Đẩu Thất Tinh, qua cử chỉ của Lương Sĩ Nhâm.
Thiếu phụ đưa ánh mắt sáng rực và băng lạnh nhìn lại người này, nên Lục Hổ không chịu được, liền lên tiếng nói:
- Tại hạ là Lục Hổ, trong Bắc Đẩu Thất Tinh, chẳng hay nương nương hỏi chúng tôi có việc gì?
Lục Báo cũng lên tiếng nói tiếp, để tỏ ra mình cũng cứng rắn, nhằm che lấp sự vụng về làm rơi cây đèn.
- Tại hạ là Lục Báo, cả huynh đệ chúng tôi chưa hề quen biết với nương nương. Tại sao nương nương lại tìm chúng tôi với mục đích gì?
Lời nói của lão vừa dứt, chợt thấy thiếu phụ khẽ nhích người là lập tức đã đứng trước mặt Lục Báo, làm gã sửng sốt với thân pháp kỳ ảo ấy.
Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm được dịp liền xen vô:
- Nếu có gì thắc mắc, nương nương cứ nói với huynh đệ họ Lục đi. Lão phu sẽ...
Vừa nói đến đây thì thiếu phụ đã chận ngay:
- Không phải việc của lão.
Rồi nhìn mọi người, thiếu phụ tiếp:
- Tôi có việc cần phải giải quyết với nhị vị họ Lục đây, xin các vị hãy lánh mặt ra ngoài cho.
Lương Sĩ Nhâm cười đáp:
- Việc của nương nương và huynh đệ họ Lục dĩ nhiên không liên quan đến lão phu.
Riêng cá nhân lão là người tầm thường thì được rồi nhưng còn có Bang chủ Thần Điêu Bang và Ngọc Diện Thư Sinh Thượng Quan Hùng đều là nhân vật có tên tuổi, nếu nghe theo lời nương nương còn gì là thể diện.
Ngọc Diện Thư Sinh biết ý đồ của lão nên nói ngay:
- Nếu Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm tiền bối đi ra ngoài thì tại hạ và Giang Bang chủ cũng chẳng ở lại nơi này làm gì, có phải thế không hả Giang Bang chủ?
Giang Hải Xuyên về hùa với Ngọc Diện Thư Sinh liền đáp:
- Đúng thế, việc gì có Thần Thủ lão huynh đề xướng thì họ Giang này sẽ làm theo ngay.
Nghe mấy lời đối đáp của Lương Sĩ Nhâm và Giang Hải Xuyên, thiếu phụ lấy làm ngạc nhiên. Bởi vì, bà ta nghe danh của Thần Thủ Lương Sĩ Nhâm và Truy Mệnh Giang Hải Xuyên, mà nơi đây họ cũng hiện diện với huynh đệ họ Lục, nên bà ta nghĩ rằng họ sẽ bênh vực giúp đỡ họ Lục để đối phó với bà ta, chứ đâu ngờ họ chịu rút lui một cách dễ dàng như vậy.
Riêng Giang Hải Xuyên nhận thấy thiếu phụ này bản lĩnh võ công cao cường, khi nhìn thân pháp kỳ ảo của bà ta. Vả lại, với huynh đệ họ Lục, Giang Hải Xuyên cũng chẳng ưa thích gì, nên để mặc họ đối phó.
Còn huynh đệ họ Lục nghĩ rằng sở dĩ mấy người kia không muốn dính dấp bởi võ công cao siêu của thiếu phụ, nhưng đối với thiếu phụ này, huynh đệ họ Lục đây đâu có thù hận gì mà phải sợ hãi. Cứ để xem bà ta sử dụng thế nào rồi hãy tùy cơ đối phó.
Phần Lương Sĩ Nhâm nghĩ lại:
- "Lão họ Giang này thật là sâu độc, mới liên kết với mình đó, giờ lại về hùa với Ngọc Diện Thư Sinh ngay. Bọn ngươi tưởng ta chẳng dám rút lui trước, thì ta rút lui ngay cho mà xem".
Vừa nghĩ vậy, lão vội bỏ cây đàn xuống, định ra ngoài thì Lục Hổ liền nói:
- Các vị đừng ra. Để huynh đệ họ Lục này ra ngoài có lẽ tiện hơn.
Nói đoạn cả hai bước ra ngoài.
Thiếu phụ cười khẩy nói:
- Hai ngươi muốn chết ở ngoài cũng không sao.
Vừa ra bên ngoài, Lục Báo nhìn thiếu phụ hỏi:
- Nương nương có thù oán gì với chúng ta mà muốn động thủ?
Thiếu phụ lạnh lùng đáp:
- Để ta cho các ngươi biết sự việc này rồi chết mới không ấm ức.
Lục Hổ nói:
- Ngươi hãy nói đi.
Thiếu phụ giọng lạnh lùng kể cho huynh đệ họ Lục nghe.
Sự việc này xảy ra cách đây không lâu tại một lữ quán...
Hôm ấy, thiếu phụ cải nam trang đến trọ ở lữ quán lúc đêm về. Thiếu phụ vào phòng là lên giường ngủ ngay, có lẽ sau một ngày đường mệt mỏi.
Giờ đây đêm khuya, căn phòng im lặng như tờ. Hơi thở của thiếu phụ đều đều trong giấc ngủ. Bỗng trên mái nhà, có tiếng động nhẹ rất lạ, nhưng vẫn làm cho thiếu phụ chợt thức. Lập tức, thiếu phụ phẩy tay áo quạt tắt ngọn đèn, và vẫn nằm yên, thở đều như người đang say ngủ.
Một lát sau, cửa phòng chợt mở và một bóng đen nhẹ nhàng lẻn vào phòng.
Bóng đen này chẳng ai khác hơn là Lục Thân, nhân vật đệ tam trong Bắc Đẩu Thất Tinh. Y ngang nhiên xâm nhập vào phòng người khác mà không lo ngại mấy vì ỷ vào võ công của y.
Hắn đã nhiều lần hành động như thế này để bắt gái tơ hãm hiếp, nhất là các cô gái có nhan sắc mà hắn bắt gặp bất kể nơi nào, cũng tìm cách thực hiện ý đồ dâm bạo ấy.
Đêm ấy, Lục Thân trú ngụ nơi lữ quán cùng với thiếu phụ. Tuy thiếu phụ cải nam trang, nhưng với đôi mắt cú vọ của y, đã khám phá việc ngụy trang này, nên đêm khuya y thực hiện ý đồ đột nhập vào phòng của thiếu phụ.
Lục Thân vừa lọt vào phòng, thấy im lặng hoàn toàn thì đắc ý vô cùng. Nhưng sự đắc ý chưa được bao lâu, thì y đã hoảng hồn thất sắc vì một ám khí trong bóng tối lao về hướng y. Chỉ nghe hơi gió của ám khi bay tới, y cũng nhận ra người sử dụng là một cao thủ. Y vội lách người người tránh thoát ám khí, mà ám khí đó là một góc bàn cạnh giường của thiếu phụ, mà bà ta đã bẻ ra.
Chẳng cần tìm hiểu đối phương là ai, y vội phóng người qua cửa sổ tẩu thoát.
Lục Thân là người nổi tiếng về khinh công cao nhất trong Bắc Đẩu Thất Tinh, nên y tự tin dù đối phương có giỏi hơn cũng không thể nào đuổi kịp.
Thiếu phụ sau khi phóng ám khí nhằm dò xét võ công đối phương, nhưng thấy y hoảng sợ lao đi nên biết y là kẻ dưới tay. Vì vậy thiếu phụ liền đuổi theo.
Trong lúc Lục Thân tưởng mình đã thoát được đối phương với tài khinh công thì có tiếng cười phía sau vọng đến khiến y hốt hoảng ngay.
Lục Thân cố chạy nhanh hơn, nhưng tiếng cười vẫn bám sát phía sau, thấy vậy y không chạy nữa liền chậm bộ lại quyết giao đấu với người truy đuổi kia.
Y sử dụng đôi phán quan bút xoay người tấn công bất ngờ vào thiếu phụ vừa từ sau trờ tới.
Rõ ràng đối phương đang ở sau đang bị tấn công, nhưng đối phán quan bút lại chỉ đánh vào khoảng không và không thấy đối phương đâu cả.
Biết ngay rơi vào tình trạng hiểm nguy, Lục Thân lập tức xoay người rồi lăn mình trên mặt đất để tẩu thoát.
Vừa đứng lên để chạy, Lục Thân lại nghe tiếng cười nhạt ở sau lưng nên y lập tức hồi bộ, thấy được đối phương nên liền sử dụng bút pháp cực nhanh tạo vòng đai ánh quang như sắp cuốn chặt vào đối phương.
Chỉ thấy thiếu phụ di bộ né tránh mà không hề xuất chiêu phản công. Lục Thân tấn công không trúng được mục tiêu càng tức tối, nên y phải thi triển toàn bộ chiêu thức trong "đoạn [mất chữ] thức" nổi danh của y quyết tâm tiêu diệt đối phương.
Tuy nhiên, chiêu thức rất khốc liệt vẫn không thể chạm đến y phục của thiếu phụ.
Biết không thể tiếp tục đối kháng Lục Thân liền nhảy lùi ra sau, vừa thở vừa nói:
- Họ Lục tôi bản lĩnh yếu hèn, mong huynh đài buông tha cho một phen. Sau này Bắc Đẩu Thất Tinh sẽ đền ơn huynh đài.
Mặc cho y van nài, thiếu phụ vẫn lạnh lùng tiến tới và khi thiếu phụ đã đến gần, y liền buông đôi phán quan bút và vung nhanh tay áo, tung mười mấy ám khí nhỏ bay nhanh vào người thiếu phụ.
Ám khí này là vật sở trường của Bắc Đẩu Thất Tinh gọi là Thất Tinh Thần Tiễn, mỗi tay áo của mỗi người có giấu bảy mũi ám khí độc vô cùng lợi hại, chỉ khi nào nguy ngập, bọn chúng mới sử dụng.
Đã có biết bao anh hùng hảo hán thiệt mạng vì loại ám khí độc hiểm này của chúng.
Giờ đây, Lục Thân đã phóng toàn bộ ám khí của y, nhưng chỉ thấy thiếu phụ phất nhẹ tay áo, cả mười bốn mũi Thất Tinh Thần Tiễn liền bị biến mất ngay.
Thấy thủ pháp của thiếu phụ hóa giải ám khí, Lục Thân hốt hoảng kêu lên:
- Ôi! Vạn lưu qui tông.
Tiếng hét vừa dứt, bỗng y ngã xuống nằm im bất động, giả vờ như trúng thương để thừa cơ hội tấn công bất ngờ một lần nữa.
Nhưng thiếu phụ chỉ cười lạnh đồng thời song thủ phất ra, tức thì mười bốn mũi Thất Tinh Thần Tiễn bà ta thu được lúc nãy liền từ trong tay áo ào ạt vút ra ghim vào người của Lục Thân đang nằm dưới đất.
Tiếng kêu la đau đớn tuyệt vọng của Lục Thân vang lên, nhưng thiếu phụ không cần chú ý và cũng không cần bước đến quan sát mà liền quay về phòng trọ nơi lữ quán và lẩm bẩm:
- Bọn dâm tặc, hèn hạ tiểu nhân, thật đáng chết tất cả.
Diễn biến sự việc là như vậy. Thiếu phụ kể xong quắc mắt nhìn huynh đệ họ Lục giọng vẫn lạnh lùng, không lẩm bẩm nữa mà nói lớn:
Hai huynh đệ họ Lục tuy e ngại thiếu phụ, nhưng đã biết Lục Thân bị sát tử bởi thiếu phụ này, nên cả hai cùng hét:
- Tiện tỳ, ngươi phải chết.
Tức thì, Lục Báo phóng ra một loạt ám khí vào người thiếu phụ. Đồng thời, Lục Hổ từ phía sau cũng phóng ra một loạt ám khí nữa, để cả hai cùng tấn công bằng ám khí bất ngờ, nhất định thiếu phụ sẽ bị nguy khốn.
Thiếu phụ liền lắc người qua một bên để tránh, vô tình bà ta đứng án ngay cửa lớn, không chậm trễ, Lục Báo liền quay lại tung tiếp một loạt ám khí khác bắn vút vào thiếu phụ.
Lại một lần nữa, thiếu phụ sử dụng thân pháp phóng vút người lên cao tránh ám khí, [mất chữ] ám khí này bay luôn vào trong nhà trúng ngay giường nằm của Đoàn Trung Ngọc.
Ngọc Diện Thư Sinh hốt hoảng hét lên tiếng lớn, thân ảnh chớp lên che chắn cho Trung Ngọc, cây quạt trắng xòe tròn nhấp nhô cực nhanh che kín thân hình của hai người.
Thiếu phụ nghe Ngọc Diện Thư Sinh hét lên giọng hốt hoảng nên ánh mắt phát hiện những ám khí đang vút vào trong nhà và Ngọc Diện Thư Sinh đang cố che chắn, nên bà ta liền vung tay cuốn lên, quét một vòng bán nguyệt, tức khắc các mũi ám khí đều quay hướng bay vào ống tay của bà ta.
Lương Sĩ Nhâm và Giang Hải Xuyên cùng kêu lên:
- Ồ! Vạn Lưu Qui Tông.
Ngọc Diện Thư Sinh nhìn thấy Lương Sĩ Nhâm và Giang Hải Xuyên như kẻ mất hồn, đứng chôn chân tại chỗ.
Còn thiếu phụ lại bước vào nhà đến chỗ nằm của Đoàn Trung Ngọc nhìn chăm chăm vào chàng.
Lúc ấy Lương Sĩ Nhâm lấy lại bình tĩnh bước tới hỏi:
- Nương nương có phải là Băng Diện Tiên Nương?
Thiếu phụ không đáp mà lại nhìn Đoàn Trung Ngọc và nói khẽ:
- Quả nhiên là Đoàn Trung Ngọc.
Rồi bà ta quay sang mọi người với vẻ quan tâm hỏi:
- Đoàn Trung Ngọc tại sao bị thương?
Lương Sĩ Nhâm đáp:
- Đoàn thiếu hiệp chỉ bị nội thương nhẹ mà thôi.
Thiếu phụ có vẻ chú trọng đến thương thế của Trung Ngọc. Chỉ thấy bà ta nhẹ nhàng vung tay vỗ nhẹ vào các đại huyệt của Trung Ngọc rồi sau đó lấy một hoàn Nội Thần Đơn màu hồng bỏ vào miệng của Trung Ngọc.
Bà ta chậm rãi nói:
- Ai đã điểm bế tam kinh của Đoàn Trung Ngọc vậy?
Ngọc Diện Thư Sinh vừa định lên tiếng, thì bên ngoài có ba bóng người lướt ngang qua cửa, nên thiếu phụ quát lớn:
- Bọn ngươi chưa rời khỏi đây sao?
Vừa nói, thiếu phụ liền lướt người ra cửa cực nhanh.
Lương Sĩ Nhâm lắc đầu nói:
- Huynh đệ họ Lục thật hết muốn sống rồi sao. Lúc nãy Băng Diện Tiên Nương bận chữa thương cho Đoàn thiếp hiệp mà không thoát đi, bây giờ làm sao chạy thoát được.
Lời lão vừa dứt, thì một bóng người từ bên ngoài lướt vào. Đó là thiếu phụ đã trở lại, nhưng sắc mặt đượm vẻ lo lắng mà vừa vào nhà bà ta vội đóng cửa lại và cài then ngay.
Trong nhà bỗng tối sầm lại, nhưng bên ngoài lại có tiếng gọi:
- Băng Diện Tiên Nương đừng chạy nữa cho cực cái thân. Dù muội có đi đến đâu, huynh cũng quyết tìm để gặp.
Vừa nói dứt lời, là một tiếng "bùng" làm tung cửa nhà. Mọi người đều đứng yên. Một bóng người lấp loáng không thể nhìn rõ mặt rồi lướt ra ngoài, cả thiếu phụ kia cũng ra ngoài từ lúc nào rồi.
Lương Sĩ Nhâm lên tiếng:
- Giang bang chủ có thấy rõ nhân dạng người đàn ông lúc nãy không?
Giang Hải Xuyên thở dài đáp:
- Không nhìn rõ được.
Mọi người nhìn cánh cửa gỗ dày chắc bị chưởng phong làm gãy vụn, nên không ai nghĩ về người đàn ông lạ ấy.
Chợt có tiếng nói khẽ:
- Tôi làm sao thế này?
Ngọc Diện Thư Sinh quay nhìn, kêu lên:
- Đoàn thiếu hiệp tỉnh lại rồi.
Lương Sĩ Nhâm chép miệng, nói:
- Thật là diệu dược.
Nói xong lão bước đến hỏi:
- Đoàn thiếu hiệp cảm thấy trong người ra sao?
Trung Ngọc đáp:
- Tại hạ không thấy đau gì cả, tại hạ vẫn bình thường mà!
Lúc này, Ngọc Diện Thư Sinh lên tiếng:
- Mặt trời đã lên cao rồi, theo tại hạ, bây giờ có thể lên đường tìm Thần Y rồi, các vị nghĩ sao?
Giang Hải Xuyên lên tiếng:
- Đúng vậy, chúng ta lên đường tìm Thần Y chữa bệnh cho Đoàn Tổng Bang chủ.
Lão Thần Thủ trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Việc tìm thần Y thật là khó khăn và có lẽ tốn khá nhiều thời gian. Lão phu nghĩ rằng, lão phu khá cao tuổi, tính tình lại nóng nảy...
Lương Sĩ Nhâm ngừng một lát, nhìn Trung Ngọc nói tiếp:
- Có lẽ lão phu không hợp với tuổi trẻ trong những chặng đường lâu dài. Hay là lão phu về Lương gia trang chuẩn bị triệu tập các bang, hội chờ ngày Tổng Bang Chủ trở về Lão ta liếc nhìn Giang Hải Xuyên rồi nói:
- Giang Bang chủ cùng với Ngọc Diện Thư Sinh theo hộ vệ cho Tổng Bang chủ vậy.
Giang Hải Xuyên nghe vậy nghĩ thầm:
- "Lão già này thật láu lỉnh quá. Lão gài ta vào thế kẹt này để chuẩn bị lực lượng của mình, bằng cách khống chế và mua chuộc các bang, hội khác chứ gì".
Nghĩ vậy, nên Giang Hải Xuyên lên tiếng:
- Việc thông báo hợp nhất các bang hội cũng rất quan trọng và cần nhiều người để làm việc này. Tuy nhiên, việc đưa Đoàn Tổng Bang chủ đi chữa bệnh cũng rất quan trọng và nhiều thời gian.
Ngừng giây lát lão nói tiếp:
- Một mình Ngọc Diện Thư Sinh đây cũng có thể làm được nhưng nếu Đoàn Tổng Bang chủ cần thì lão đây cũng xin thuận theo ý kiến của Tổng Bang chủ vậy.
Ngọc Diện Thư Sinh nghĩ thầm:
- Hai lão này đều không thật lòng, mặc dù bên ngoài có vẻ thỏa thuận với nhau, nhưng trong lòng vẫn đố kỵ nhau, lo thủ thế cho phần mình.
Nghĩ vậy, Ngọc Diện Thư Sinh quay nhìn Trung Ngọc xem ý chàng ra sao.
Trung Ngọc cũng hiểu rõ, hai lão này muốn chàng làm tấm bình phong để đứng sau lưng giật dây, chứ không quí trọng gì mình.
Trung Ngọc chậm rãi nói:
- Bệnh của tại hạ các vị không cần phải lo lắng. Nếu được Ngọc Diện huynh đài giúp đỡ là quí lắm rồi. Hai vị có thể về mà lo phần việc mình.
Quay sang Ngọc Diện Thư Sinh, Trung Ngọc thủ lễ nói:
- Vừa mới gặp mà đã được Thượng Quan huynh nhận lời giúp đỡ, tại hạ thật áy náy và xin tỏ lời cám ơn trước.
Ngọc Diện Thư Sinh đáp:
- Không dám, tứ hải giai huynh đệ mà, Đoàn huynh không nên khách sáo làm gì. Hơn nữa, được kết bạn với một Tổng Bang chủ thì tại hạ lấy làm hân hạnh lắm rồi.
Hai lão Lương Sĩ Nhâm và Giang Hải Xuyên chào và nói:
- Đoàn Tổng Bang Chủ thượng lộ bình an. Xin hẹn gặp lại Tổng Bang Chủ và Ngọc Diện Thư Sinh thiếu hiệp tại Lương gia trang của lão phu.
Ngần ngừ một chút lão tiếp:
- Bây giờ bọn lão phu xin cáo từ.
Nói rồi hai lão bước đi ngay.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Huyết Long Tuyệt Kiếm
Nam Kim Thạch
Huyết Long Tuyệt Kiếm - Nam Kim Thạch
https://isach.info/story.php?story=huyet_long_tuyet_kiem__nam_kim_thach