Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Hậu Gả Cho Vương Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4: Ta Không Thích.
M
ấy ngày rồi đi học nàng không có thấy thái tử và công chúa Uyển Cần, nàng được Kiến Văn dẫn đi chơi khắp nơi trong hoàng cung, nàng bây giờ như lấy được kí ức thời thơ ấu, hồn nhiên vui vẻ rong chơi suốt ngày, có hôm trời mưa to nàng cùng Kiến Văn tắm dưới trời mưa một ngày sau đó bị thái hậu mắng một trận, cũng may cả hai không bị cảm lạnh.
Thiên Di ngồi trước gương đồng xoa lên mặt một lớp thuốc do Sở Cung Hữu bào chế, có tác dụng làm mát vết thương tạo thành một lớp keo mỏng bảo vệ sự đóng vẩy ở vết thương để tránh bị nhiễm trùng. Cái này rửa bằng nước ấm mới trôi hay là mình thử dùng thêm một ít phấn che đi, cô bắt đầu trang điểm sau đó gật đầu hài lòng.
- Tuyệt, thuốc này thoa lên mặt kèm thêm một tý phấn là không nhìn thấy gì luôn.
Cô vui mừng chạy ra khỏi phòng ngủ của thái hậu kêu lên:
- Hoàng tỗ mẫu ơi, người nhìn xem Thiên Di xinh không này.
Cô khựng lại nhún người vui vẻ nói:
- Thiên Di thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an, Thiên Di gặp qua thái tử, thái tử an khang.
- Mau đứng lên đi, Thiên Di làm trẫm giật mình đấy, vết thương của con đâu rồi.
Thiên Di mỉm cười hai tay áp nhẹ lên mặt:
- Thuốc của Sở thái y thật tốt, Thiên Di bôi lên rồi thêm một tý phấn thì không còn thấy gì nữa, tuy chỉ là tạm thời thôi nhưng Thiên Di rất vui a.
Thái hậu mừng rỡ ngoắc tay:
- Đâu, Thiên Di lại đây cho ai gia xem nào.
Thiên Di đi đến ngẩn đầu nghiêng qua trái, chỉ thấy thái hậu vui vẻ hài lòng:
- Tốt... rất tốt, ai gia phải trọng thưởng cho Sở thái y mới được.
- Mẫu hậu nói phải, việc này để nhi thần lo liệu xin mẫu hậu an tâm.
Thiên Di liếc sang nhìn thái tử, cậu đã quay mặt đi hướng khác từ bao giờ, cô phớt lờ cậu quay sang nũng nịu với thái hậu:
- Hoàng tỗ mẫu cho Thiên Di đi ra ngoài cung gặp Kiến Văn huynh đi có được không... hoàng tỗ mẫu... nha... nha... cho Thiên Di đi đi mà...
Thái hậu 1 ngón tay ấn nhẹ lên trán của Thiên Di:
- Được rồi, nhưng mà con không được giống như lần trước nghe chưa.
Thiên Di vui vẻ, làm con nít thật vui nha, suốt ngày đi chơi, lần này ra khỏi cung đến phủ vương gia phải tranh thủ chơi cho thỏa thích mới được.
- Thiên Di cảm ơn hoàng tỗ mẫu, hoàng thượng Thiên Di lui trước, thái tử Thiên Di lui trước.
Thiên Di ra khỏi, thái hậu khen ngợi nói:
- Hoàng thượng con thấy để Thiên Di làm thái tử phi liệu có được không, con bé rất có tố chất a.
- Chuyện này... nhi thần nghĩ để Thiên Ân quyết định đi.
Thiên Ân cúi đầu mặt đỏ tử lúc nào lí nhí nói:
- Cũng được ạ.
Thái hậu mỉm cười:
- Tốt... tốt lắm ha ha ha.
Thiên Ân mấy ngày trước cũng đã thấy qua khuôn mặt thật bị bỏng của Thiên Di, hắn cũng không sợ hãi mà cảm thấy thương sót, hắn muốn chăm sóc nàng lấp đầy những thương tổn mà nàng đã chịu. Thiên Di được thị vệ bế xuống xe ngựa, cô chạy vào phủ thì bị ngăn lại:
- Đứa nhỏ, ngươi là ai mà chạy vào phủ vương gia.
Đám thị vệ đi tới vung kiếm lên nói lớn:
- Vô lễ, dám ngang nhiên cản đường Thiên Di quận chúa.
Hai tên giữ cổng bủn rủn, từ trong vọng ra tiếng nói:
- Chuyện gì vậy?
Vương gia đi ra, Thiên Di chưa từng gặp người này, đưa mắt quét qua toàn thân người kia, cô rút kim bài giơ lên:
- Vương gia, ta là Thiên Di quận chúa.
Vương gia giật mình quỳ xuống khiến hai tên giữ cổng quỳ theo, ông cúi đầu nói:
- Thần Vũ Tư Trầm cung nghênh thánh giá.
- Đứng lên đi.
- Tạ thánh ân.
Vương gia nhìn Thiên Di vẻ mặt tò mò hỏi:
- Không biết quận chúa đến phủ có việc gì không.
- Ta muốn gặp Kiến Văn huynh a.
- Mời quận chúa.
Thiên Di gặp được Kiến Văn liền bổ nhào lên người cậu đòi cậu dẫn đi chơi. Cả hai đi ra phố chơi, Kiến Văn nhìn Thiên Di chăm chăm từ lúc gặp đến giờ, lại thấy cô cười sáng lạng:
- Huynh nhìn muội làm gì, muội chỉ là xinh hơn 1 chút thôi mà.
- Huynh biết, chúng ta ra đồng lúa chơi đi.
- Được.
Thiên Di một tay nắm cây cỏ lồng vực một tay nắm tay của Kiến Văn nằm trên nền cỏ xanh cạnh đồng lúa, cả hai nhìn bầu trời trong xanh xen thêm vài đám mây trắng, hít thở cái không khí mát rượi.
- Huynh nhìn đám mây kia đi, rất giống con ngựa phải không.
- Ừm, kế đó là cái bánh bao a.
- Quả đào mà.
- Là bánh bao, quả đào làm gì to như vậy.
- Ừ ừ, nhắc tới bánh bao muội lại đói.
- Vậy chúng ta về mua bánh bao ăn a.
Thiên Di bật dậy chạy đi cười hi hi ha ha:
- Đố huynh bắt được muội đấy... ha ha...
- Được thôi... đứng lại đó... không được chạy...
Kiến Văn ôm lấy Thiên Di, cô dẫy lên cười ha hả:
- Buôn muội ra... ha ha ha...
- Huynh không buôn đấy.
Cả hai ngã ra đất cười lớn, sau đó Kiến Văn lại nói:
- Thiên Di mẫu thân ta bảo, nam nhi và nữ nhi muốn ở bên nhau mãi mãi thì phải gả cho nhau, hay muội gả cho huynh đi.
- Ác, huynh có hiểu như vậy nghĩa là sao không?
- Là mãi mãi cùng nhau một chỗ, không phải sao.
- Huynh yêu muội sao?
- Ừm, huynh yêu muội.
Sau đó là một nụ hôn ịn chặt môi, Kiến Văn không biết tình yêu là thế nào nhưng khi thấy phụ thân và mẫu thân nói yêu nhau là phải hôn sau đó. Thiên Di nhắm mắt, con nít hôn thật khác biệt người lớn a. Cả hai tay trong tay đi trên phố thì gặp Thiên Ân, chưa kịp nói gì Thiên Ân đã đi đến tức giận kéo hai tay của hai người ra sau đó kéo Thiên Di đi.
- Chúng ta đi về.
- Này, làm gì vậy... buôn ra... ta không thích.
Kiến Văn đi đến tách hai người ra kéo Thiên Di ra sau lưng mình rồi nói:
- Muội ấy nói không thích, huynh đừng làm như vậy nữa.
Thiên Ân giận run, tay nắm chặt hình nắm đấm, dựa vào cái gì đệ được nắm tay muội ấy còn ta thì không chứ, cậu đi tới túm áo Kiến Văn đấm ột cái vào mặt hét lên:
- Đệ dựa vào cái gì mà cản ta chạm vào thái tử phi của mình chứ.
Kiến Văn ngã nhào ra đất trong sự hoảng loạn của dân chúng, một câu thái tử phi làm Thiên Di bất động vài dây, sau đó cô nhìn thấy hai người kia đánh nhau, cô tới kéo hai người ra nói lớn:
- Hai người mau dừng lại cho tôi.
Cả hai không dừng còn hất mạnh tay ra khiến Thiên Di văng ra cả đầu và lưng đều đập vào tường, cô té ụp xuống bất tỉnh, máu phía sau đầu chày xuống. Kiến Văn mở to hai mắt gọi lớn:
- Thiên Di...
Cậu xô Thiên Ân ra chạy đến ôm lấy Thiên Di khóc nức nở:
- Thiên Di... Thiên Di... hu hu hu...
Thiên Ân hoảng hốt rối loạng nói:
- Mau... mau đưa muội ấy về... nhanh... nhanh lên...
Kiến Văn khụy xuống nắm hai tay Thiên Di khoác qua vai mình, một tay nắm hai tay Thiên Di, tay còn lại đỡ mông cô, cậu cõng Thiên Di chạy về phù, Thiên Ân chạy theo sau.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Hậu Gả Cho Vương Gia
KhôngThởĐược
Hoàng Hậu Gả Cho Vương Gia - KhôngThởĐược
https://isach.info/story.php?story=hoang_hau_ga_cho_vuong_gia__khongthoduoc