Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gian Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
“T
răng
Vòng qua gác tía,
Luồn qua song lụa,
Soi kẻ không ngủ.
Không nói là hận,
Sao cứ tròn lúc biệt ly.
Người có buồn, vui, ly, hợp,
Trăng có mờ, tỏ, tròn, khuyết,
Chuyện từ xưa há thể vẹn toàn.
Chỉ mong người sống mãi,
Ngàn dặm bên dáng yêu kiều…”
(Thủy điệu ca đầu – Tô Thức)
Giọng hát như tiếng châu ngọc rơi trên mâm vàng từ trong miệng tôi vang ra, dùng thân thể xinh đẹp gần như hoàn mỹ này của Kỷ Vận kết hợp với điệu nhảy được sáng tác dựa trên trí nhớ cùng thẩm mỹ kiếp trước của tôi, ánh mắt của tôi lướt qua khuôn mặt của mọi người rồi gắt gao khóa chặt ở trên người vị quân vương cao cao tại thượng kia, thần sắc hắn tuy bình tĩnh, nhưng trong mắt lại gợn lên những tia sáng bất thường, tôi khẽ nở nụ cười, tôi biết bản thân đã thành công rồi.
“Thủy điệu ca đầu” của Tô Thức đúng thật không hổ danh là tuyệt xướng có một không hai lưu danh thiên cổ, ngay cả chính tôi cũng thiếu chút nữa bị cái khung cảnh bi thương nhàn nhạt như sương như khói này khiến cho xúc động, huống chi là những người xem vốn không có khả năng kháng cự này?
Đến lúc kết thúc, vũ nữ bên cạnh tôi nhóm lại lần nữa, vây quanh trung tâm là tôi rồi cùng hướng về phía Trọng Tôn Hoàng Gia cúi thân thể mềm mại xuống: “Cung chúc hoàng thượng long thể an khang, vạn thọ vô cương!”
“Tốt! Ái phi đã hao tâm rồi, rất đặc sắc, trọng thưởng!” Trọng Tôn Hoàng Gia cười to, trong thanh âm là sự hoan hỉ không nói nên lời.
“Tạ ơn hoàng thượng!” Nhóm vũ nữ sau khi khom người hành lễ liền lui xuống, tất cả tản đi chỉ còn lưu lại một mình tôi giống như ngọn đèn sáng chói giữa đại điện.
Tôi ngẩng đầu đón lấy ánh mắt của Trọng Tôn Hoàng Gia, hắn đưa tay về phía tôi, yểu điệu đáp lại bằng một nụ cười duyên, tôi cứ như vậy mà bước đi như múa trên lối đi đến trước mặt hắn, quỳ xuống thêm lần nữa, ống quần đỏ như lửa bung ra, ở trên người tôi giống như bùng lên một biển lửa.
“Ban tọa.”
“Tạ ơn hoàng thượng.”
Sau khi ngồi xuống, mang theo vẻ mặt tao nhã cùng nụ cười ngây thơ, tôi nhìn về phía Đức phi ngồi đối diện, cô ta cười lại với tôi, nhưng nhìn sao cũng thấy thật gượng ép, trong đáy mắt bất chợt lấp lóe một tia oán độc, lại có cả sợ hãi, càng làm lộ rõ tâm tư cô ta lúc này.
Nhưng tôi chẳng thèm bận tâm, quay đầu quét một lượt về phía quần thần dưới điện, ở đó có phụ huynh cùng với gia gia trên danh nghĩa của tôi, giờ phút này bọn họ đang nhìn tôi với ánh mắt tràn ngập ngạc nhiên cùng tán thưởng, đặc biệt là phụ thân của Kỷ Vận, ánh mắt đó có thể gọi là ‘quang mang tỏa khắp bốn phương’ nha! Gia gia (ông nội) của Kỷ Vận là An quốc công, thân là tam triều nguyên lão nên môn sinh khắp thiên hạ, thế lực hiệu triệu ở trong triều không thể chỉ dùng hai chữ cường đại là đủ, con lão đang ngồi ở vị trí thực quyền – Tả thừa tướng, nắm trong tay tính mạng thân gia của gần một nửa quan viên trong triều, cùng với gia gia của Đức phi là Hữu thừa tướng địa vị ngang nhau, ngang sức ngang tài. Kỷ Vận có ba người huynh trưởng, chia ra đảm nhiệm các chức vụ: An Tây đại tướng quân, Giang Hoài tuần phủ, và Phó Đại nội thống lĩnh cấm vệ quân tam phẩm, nếu kể thêm nữa chính là tôi – Thục phi nương nương đang được sủng ái, có thể chân chính xem như là ‘cả nhà quyền quý’ nha.
Chuyển tầm mắt thêm lần nữa, không ngờ lại nhìn thấy huynh trưởng của Đức phi – An võ hầu Tiêu Bang, ánh mắt hắn nhìn tôi phức tạp, so với ánh mắt này của hắn thì muội muội của hắn chỉ có hơn chứ không kém, làm tôi cơ hồ nhịn không được muốn phì cười. Lại nhìn những người khác, thật đúng là ánh mắt kiểu gì cũng có, có điều tôi cũng không thèm để ý, chỉ lặng lẽ thu thập lại làm tư liệu mà thôi.
Sau một hồi vãn yến quân thần đều vô cùng vui vẻ, Trọng Tôn Hoàng Gia muốn tôi thị tẩm đúng như tôi dự kiến, hại tôi cho dù đã có chuẩn bị trước cũng có chút bối rối không biết làm sao. Phải biết rằng kiếp trước tôi vẫn còn chưa kịp “chiêm nghiệm”, Kỷ Vận tuy rằng đã là nữ nhân của hoàng đế, nhưng sau khi tôi nhập hồn hoàng đế vẫn chưa từng chạm qua tôi, đây cũng có thể chính thức coi như “lần đầu tiên” của tôi, bảo tôi làm sao có thể không khẩn trương cho được?
“Thục phi, nếu không có đêm nay, trẫm thật sự không biết nàng lại còn có một tài năng như thế, đây đúng thật là một ‘ngạc nhiên’ không nhỏ chút nào!”
Trong Tây Duệ cung, dưới ánh nến lay động tôi không thể nhìn rõ khuôn mặt của vị đế vương trẻ tuổi này, có điều nghe giọng nói của hắn vẫn đang vui vẻ, thế là tôi cười cười, “Không như vậy thì làm sao có thể khiến cho hoàng thượng ngạc nhiên đây? Thần thiếp chỉ xin hoàng thượng không trách tội thần thiếp không thỉnh tấu trước là đã quá tốt rồi.”
“Ừm… Nàng nói không sai, nếu nàng nói trước thì không thể tính là ngạc nhiên rồi, trẫm thứ nàng vô tội, ha ha!” Trọng Tôn Hoàng Gia kéo tôi vào trong lòng, bàn tay to lớn chậm rãi lần mò ở bên hông tôi, khiến tôi khẽ run rẩy, hắn liền cười đắc ý.
Hừ, dám khiêu khích ta? Để cho ngươi nếm thử ‘khiêu tình thủ pháp’ chân chính của người hiện đại là như thế nào!
Tôi thuận thế dựa vào trong lòng hắn, cách lớp y bào ở trước ngực hắn nhẹ nhàng cắn một cái rồi lại một cái, tới lúc hắn run lên như trong dự liệu, tôi cười ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, không ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy sâu trong mắt hắn là những tia dục vọng. Dùng giọng nói thì thầm nũng nịu có phần mờ ám hỏi: “Hoàng thượng có thích phần ca múa của thần thiếp không?”
“Thích, đương nhiên thích. Ca từ đó, là ái phi sáng tác sao?” Thân thể hắn hơi gồng lên một chút.
Trong lòng tôi hơi thắt lại, khẽ lắc đầu nói: “Thần thiếp bất tài, ca từ đó là trong lúc vô tình mà có được, không phải là do thần thiếp làm.”
“Ồ? Vậy đó là người phương nào làm? Người này nhất định là kinh thế chi tài, ái phi nhất định phải đưa đến gặp trẫm mới được.” Hắn hăng hái nhưng lại khổ tôi. Tôi thật sự không thể nói ra tên của Tô Thức được. Huống chi căn bản là cái thời không này không có người như thế, làm sao mà tôi đưa đến cho hắn gặp mặt được? “Hoàng thượng thứ tội, thần thiếp cũng không biết người này là ai, thần thiếp cũng chỉ là có được thơ mà không gặp được người.”
“Hả?” Trong mắt hắn khẽ lướt qua một tia khác lạ, bỗng nhiên cười lơ đãng, “Thật sự không biết sao?” Tay hắn đột nhiên từ bên hông trượt ra sau lưng tôi, mân mê vạch những vòng cung dụ hoặc khiến tôi sợ run cả người.
Hắn đang nghĩ tới điều gì? “Ư…” Không cam lòng chịu thua, tôi mềm mại với lên cổ hắn, đưa lưỡi di chuyển trên động mạch cổ khẽ liếm, mùi hương nam tính đặc trưng tràn vào mũi, tôi cười xấu xa khẽ hôn dần xuống từng chút một, càng lúc càng chậm, cuối cùng dùng sức cắn một cái!
Bên tai truyền đến tiếng rên rỉ trầm thấp, “Nàng!” Không đợi cho tôi kịp cười, thân thể đột nhiên bị bế lên, đột ngột bay lên như thế khiến tôi hoảng hốt vội vàng ôm chặt lấy hắn, ngay sau đó, tôi đã được đặt lên giường lớn mềm mại thơm ngát, ngẩng đầu đối diện với dục vọng đang hiện rõ ràng trên khuôn mặt hắn, tôi không khỏi mỉm cười.
Tốt lắm. Đối với cơ thể của Trọng Tôn Hoàng Gia tôi cực kỳ hài lòng, mặc dù là lần đầu tiên của tôi, nhưng với thân thể này thì không phải, cho nên không phải chịu sự đau đớn của đêm đầu tiên, vì thế có thể nói là tôi đã hưởng thụ được một đêm yêu đương cực kì nồng nàn. Mà nhất cử lưỡng tiện chính là đêm qua tôi đã thành công cuốn lấy hoàng đế, làm hắn không có thời gian hăng hái đi lâm hạnh cái đám mỹ nữ mà đại thần mới dâng lên cho hắn để mừng sinh nhật.
Tôi tin rằng Trọng Tôn Hoàng Gia đối với tôi cũng hài lòng như vậy, so với Kỷ Vận trước kia, tuy rằng là lần đầu tiên của tôi, nhưng so với nàng trước đây thì tôi lớn mật hơn rất nhiều, cái trò quyến rũ hoàng đế này Kỷ Vận cũ có đánh chết cũng không làm được, nhưng với tôi chỉ được xem như là ăn một bữa sáng.
Tối hôm qua thừa dịp cùng hắn vui vẻ, tôi đã đưa ra ý muốn về nhà một chuyến, quả nhiên hắn cho phép liền, mà ngày hôm nay chính là chuyến về nhà đầu tiên của tôi.
Kỷ phủ ở trong kinh thành có thể xem là một tòa kiến trúc hết sức hoành tráng, mà Thục phi nương nương về nhà lại là một đại sự, tôi còn chưa tới, ngoài cửa lớn đã đứng đầy người đón tiếp, trong đó bao gồm cả phụ huynh của tôi. Sau một hồi hành đủ những nghi thức nhảm nhí, tôi được dìu vào trong nội đường, tùy tùng theo tôi về đều đã được an bài đi nghỉ ngơi, tiếp theo chính là thời gian gặp mặt riêng tư của người nhà Kỷ gia.
“Nữ nhi tham kiến gia gia, phụ thân, đại ca, nhị ca.” Tam ca Kỷ Hành đang thực hiện nhiệm vụ ở trong cung cho nên không có ở đây.
“Mau đứng lên, mau đứng lên!” Người đang cười híp mắt kéo tôi đứng dậy chính là phụ thân của Kỷ Vận cũng là cha tôi bây giờ ─ Kỷ Vân Nhiên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gian Phi
Lạc Lạc Đào Hoa
Gian Phi - Lạc Lạc Đào Hoa
https://isach.info/story.php?story=gian_phi__lac_lac_dao_hoa