Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giấc Mơ Một Loài Cỏ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
C
HÚNG NÓ BỊ GIAM Ở TẾ BẦN ĐÃ một tháng. Người ta không giáo hóa chúng nó được một điểm gì giúp ích cho tương lai chúng nó hơn những cú đấm, cú đá, những buổi trưa nắng gắt tập thể thao giữa sân.
Nằm trong phòng của Quế bệu, Danh nghĩ tới ngày ra. Nó cố xếp đặt lời lẽ để lạy lục Quý đen. Nó không hiểu, những ngày đàn em vắng mặt, Quý đen đã tính toán sao. Liệu nó ra, Quý đen có cho phép nó đánh giày trên đất của Quý đen nữa không, Quý đen có bắt nộp hai trăm ra mắt và có nhắc đến chiếc hòm đồ nghề vất tại phú de?
Danh bứt đầu vò tai nhiều lần. Cuối cùng nó đành khấn thầm "lạy trời, lạy phật". Trời và Phật không có ở trại giam Tế Bần chỉ có bọn giám thị mặt sắt đen sì và Quế bệu hung ác với bọn nhãi mặt mày gớm ghiếc, bẩn thỉu, ăn nói tục tĩu. Danh lại nhớ ba nó với cái hy vọng đọc truyện Tam Quốc hụt.
Nó ao ước nó lớn hơn, nó sẽ chạy xích lô máy nối nghiệp ba nó. Nó làm đủ đóng thuế, đủ ăn, đủ uống cà phê cà pháo, chắc chắn sẽ không bị dập phổi chết hộc máu như ba nó.
Trong những lúc Danh nằm, ngồi im lo vẽ tương lai thì Lựa nhắm mắt mường tượng một ngôi trường tiểu học. Danh bảo nó rằng nó không bao giờ được học ở trường có sân chơi rộng để đánh vòng, đánh bi, bịt mắt bắt dê ú tim, nhảy cừu mà chỉ được học dưới căn nhà mái tôn lụp xụp, nóng chảy mỡ người trong một ngõ nhỏ nghèo nàn. Ngôi trường của nó, theo lời Danh nói, không có cây cối, không có tiếng chim hót. Nó sẽ không thể nhìn qua cửa sổ, cắn bút lơ đãng nhìn con bươm bướm hút nhụy hoa. Nó vừa học vừa nghe vợ chồng nhà hàng xóm chửi nhau um sùm.
Lựa hỏi sao Danh biết, thằng bạn nó bảo ngày xưa, hồi ba nó còn sống suýt nữa nó đã được đi học ở cái trường đó. Con nhà nghèo chỉ học ở những ngôi trường như thế. Lựa lại lớn rồi, muốn biết chữ nó phải học dưới căn nhà mái tôn nóng chảy mỡ mà thầy giáo đang dạy học, bỏ ngang đi uống cà phê, ăn hủ tíu, đóng tiền hụi hoặc rầy la con cái!
Nhưng Lựa đâu chú ý đến những chi tiết lẩm cẩm đó. Nó cần đọc nổi "pồ gam" tuồng và truyện Tam Quốc cho Danh nghe là nó sướng rồi. Đôi bận, tưởng tượng mình đang cầm tấm "pồ gam" tuồng "Chúa tể rừng xanh", Lựa nhảy cỡn cơ hồ như một thằng điên lên cơn. Nó ôm chầm lấy Danh rối rít:
- Sướng quá! Sướng quá!
Khiến Danh đẩy mạnh nó ngã ngửa:
- Mày làm cái trò gì thế?
Lựa không giận bạn xô mình, nó đứng lên, cười toe toét:
- Chúa tể rừng xanh là thằng Tặc giăng mày ạ!
- Kệ mẹ nó. Nhảy cà tưng Quế bệu nó tẩn nhừ đòn bây giờ.
Lựa ngẩn tò te:
- Mày không thích tuồng "Chúa tể rừng xanh" à? Mày không thích tao đi học nữa à?
- Thích chứ.
- Sao mày bảo kệ mẹ thằng Tặc giăng!
- Tao ngỡ mày điên.
- Đâu có điên, tao sẽ đọc truyện Tam Quốc cho mày nghe.
- Ừ
- Truyện Tam Quốc có cao bồi cưỡi ngựa không hả, mày?
- Chắc có…
- Chắc thằng Tam Quốc bắn súng "chì" một cây hé mày?
- Ba tao bảo thằng Trương Phi hét bự thấy mồ, còn thằng Quan Công râu dài đến rốn, mặt đỏ như giấy điều.
Lựa khoái chí cười khanh khách:
- Thằng Trương Phi bắn nhanh hay thằng Quan Công bắn nhanh hả, mày?
- Ba tao chưa kể cái vụ này.
Danh trả lời bạn xong, mặt ỉu xìu. Lựa hỏi:
- Mày thương ba mày đấy à?
Danh lắc đầu:
- Tao lo Quý đen không cho mình đánh giầy ở Kim Sơn nữa.
- Thì đi chỗ khác
- Mày nói như "kẹ" tao ấy.
Lựa cụt hứng, đứng thộn ra. Danh cười hề hề.
- Mày thích thằng Trương Phi hạ thằng Quan Công hay thằng Quan Công hạ thằng Trương Phi?
Đôi mắt Lựa sáng rực:
- Tao ghét thằng nào mặt đỏ. Quý đen nó uống la de mặt nó đỏ, quất dây lưng da đau thấy bà nội. Cho thằng Trương Phi hạ thằng Quan Công nhé, mày?
- Ừ.
Đôi bạn ngồi sát bên nhau nói chuyện lăng nhăng. Những ngày ở trại Tế Bần, câu chuyện của hai đứa chỉ xoay quanh truyện Tam Quốc. Lựa thắc mắc không hiểu chuyện Tam Quốc có hay bằng phim Giô rô (Zorro)? Còn Danh thì không hiểu tại sao ba nó thích truyện Tam Quốc?
Đêm đêm, khi thức giấc, Danh vẫn vắt tay lên trán nghĩ về truyện Tam Quốc của ba nó. Nó ước ao được ra sớm để Lựa đi học, biết chữ rồi đọc truyện Tam Quốc cho nó nghe. Hôm nay, hai đứa đang bàn cãi tài bắn súng lẹ của Trương Phi và Quan Công thì Quế bệu lững thững bước đến.
Nó đá nhẹ Danh một cú:
- Hai thằng nhóc thương nhau dữ đa!
Hai đứa cùng đứng dậy, khúm núm, Quế bệu nói: - Sửa xoạn xăm tay nghe!
Danh run bắn người lên. Lựa chưa biết xăm tay như thế nào. Nó mau miệng:
- Xăm tay ở đâu hả, anh?
Quế bệu cười híp mắt lại:
- Thằng này ngon ác! Mày khoái xăm tay hả? Hì hì, giống tao y hệt.
Quế bệu cởi áo ra. Nó chỏ tay vào những chỗ xăm trên mình mẩy nó và hỏi Lựa:
- Mày khoái hình trái tim rướm máu hay hình đầu lâu?
Danh muốn cản bạn đừng nói năng gì nữa. Nhưng Quế bệu đã đi guốc vào bụng Danh. Nó nhìn Danh bằng đôi mắt đe dọa. Nên Danh phải ngậm miệng. Quế bệu nhắc lại:
- Mày khoái hình trái tim rướm máu hay hình cái đầu lâu?
Lựa ngây ngô hỏi:
- Sao lại xâm hình trái tim?
Quế bệu đuổi Danh ra chỗ khác. Nó bảo Lựa ngồi cạnh nó. Lựa ngoan ngoãn nghe lời. Quế bệu như vớ được tri kỷ:
- Trái tim là con đàn bà. Tao lấy con đàn bà làm vợ. Rồi tao vào tù, tao hết tiền nuôi nó, nó bỏ tao, lấy thằng khác. Tao thù nó, tao xăm trái tim rướm máu.
- Anh đâm dao thủng trái tim à?
- Không.
- Thế sao có rướm máu?
- Máu ở tim tao chảy ra đó …
Lựa trợn trừng mắt:
- Eo ôi!
Quế bệu bẹo tai "yêu" Lựa một cái khá đau:
- Nhưng giờ máu hết chảy rồi. Tao xăm bốn chữ H.K.B.T. mày biết là gì không?
- Em chưa biết chữ.
- Đồ ngốc, H.K.B.T. là Hận Kẻ Bạc Tình.
- Anh hận kẻ bạc tình lắm à?
- Ừ.
- Vậy sao anh không đánh bỏ mẹ nó đi?
Quế bệu hích khuỷu tay vào cạnh sườn Lựa:
- Mày có biết kẻ bạc tình là ai không đã?
- Không, em không biết.
- Là con đàn bà. Tao thù nó mà giết hổng được.
- Thù ai thì xăm mình hả, anh?
- Ừ, tao thù đời, tao xâm con dao đâm thủng cái đầu lâu.
- Có xăm được thằng cầm giây lưng cá sấu và thằng mồm đầy răng vàng không?
- Được.
- Xăm mình có đau không anh?
- Như kiến đốt.
- Xăm lâu không?
- Nửa buổi là xong.
- Vậy anh xăm cho em bên tay phải thằng cầm cái dây lưng da cá sấu, tay trái thằng mồm đầy răng vàng nhé!
- Ừ, mày chọn chữ gì?
- Có những chữ gì hở anh?
- H.Đ.T.T (Hận đời tuổi trẻ) H.K.B.T. (Hận kẻ bạc tình) T.N.P.B (Thù người phản bội) V.Đ.R.H. (Vì đời rửa hận) L.L.G.H. (Lưu lạc giang hồ) S.C.C.N. (Sống chết có nhau) mày thích chữ nào?
Lựa ngơ ngác chẳng hiểu nghĩa những chữ mà Quế bệu đọc vanh vách là cái gì, Quế bệu phải mất công giảng giải một lúc. Lựa hỏi:
- Xâm câu "Thù đứa hung ác" thì là chữ gì hả anh?
- Là T.Đ.H.A.
- Giờ anh xăm bên tay phải hai đứa cầm hai cái hòm đánh giày và bốn chữ "Sống Chết Có Nhau", bên tay trái thằng cầm giây lưng và bốn chữ "Thù Đứa Hung Ác".
- Mày hết muốn xâm thằng mồm đầy răng vàng rồi à?
- Dạ!
Quế bệu gật gù ra vẻ hài lòng lắm. Nó đập khẽ lên vai Lựa:
- Tên mày kêu chi, nhóc con nhỉ?
- Thưa anh, em tên Lựa.
- Ai đặt tên cho mày đấy?
- Viện mồ côi ạ!
- Mày ở viện mồ côi ra à?
- Dạ.
- Mần nghề gì?
- Dạ, em đánh giầy.
Quế bệu ngắm nghía Lựa một lát. Khiến thằng bé phập phồng. Ông vua của phòng giam bọn nhãi tứ cố vô thân thò tay vào móc túi ra hai chiếc kẹo. Nó dúi cho Lựa:
- Ăn đi!
Lựa bớt sợ hãi. Quế bệu chửi thề:
- Mẹ kiếp, mấy thằng đánh giầy nhãi ranh mặt mũi đứa nào cũng gớm ghiếc, sao mày không giống chúng nó?
Lựa đưa tay lên gãi gáy. Quế bệu hất mái tóc lòa xòa chấm mắt nó:
- Hả?
Lựa ngần ngừ chưa biết trả lời thế nào. Thì Quế bệu đã nói:
- Tự nhiên ông khoái mày. Mày bị tội gì mà vô đây?
Đã được Danh dặn dò kỹ lưỡng nhưng Lựa vẫn buột miệng:
- Em nhớ thằng bạn em, em ngủ gần bót cảnh sát, cảnh sát hốt em.
- Bạn mày là thằng ôn lẻo mép, hả?
- Dạ tên nó là Danh. Không có nó tụi bên ngoài ăn hiếp em.
- Nó bênh mày à?
- Dạ.
Quế bệu phá ra cười:
- Hèn chi mày biểu xăm hai đứa xách hai cái hòm đánh giầy và bốn chữ S.C.C.N. Mày cũng thương thằng lẻo mép, hả?
- Dạ.
- Tao ghét nó lắm, trông thấy nó là tao ngứa mắt muốn nện giầy đinh vào mặt nó.
Lựa lo ngại Quế bệu sẽ hành hạ Danh. Nó khoanh tay xin xỏ:
- Anh tha cho nó, anh đánh nó chết thì em hết sống.
Quế bệu phì nước bọt nhễu cả xuống cằm. Nó lấy cánh tay áo quệt khô:
- Tha cho nó mà tao vẫn ghét nó. Mày bảo nó gặp tao thì lãng đi nghe.
- Dạ.
- À, còn thằng cầm cái dây lưng là đứa nào?
- Là thằng Quý đen.
- Quý đen là thằng nào?
- Quý đen là chúa đảng đánh giầy ở Kim Sơn,
Quế bệu làm thổ công ở tại Tế Bần đã lâu nên nó không hiểu gì mọi sinh hoạt giai cấp nó ở bên ngoài. Nó chỉ biết chúa đảng đánh giầy thằng nào cũng hung ác. Ngày ở ngoài nó đã từng bị chúa đảng đánh giầy nện nhừ tử. Một lần tranh ngôi với Năm sứt ở chợ Cũ. Quế bệu bị xia một nhát dao con. Nó phải bán xới chợ Cũ, lưu lạc về miệt Tân Định. Song ở Tân Định khó sống bằng nghề đánh giầy, Quế bệu làm du đãng canh chừng các "ba" giải khát bên hông chợ! Nó bị cảnh sát xúc trong một trận đánh mướn. Bởi vậy, Quế bệu cũng chẳng ưa gì chúa đảng đánh giầy. Nó hỏi Lựa:
- Quý đen hung ác lắm, hả?
- Dạ.
- Nó đánh mày mấy trận rồi.
- Một
- Tại sao nó đánh mày?
- Em ốm không đi đánh giầy được thiếu thuế hai ngày. Em khất nợ, mấy hôm khỏe xách hòm đi đánh nộp cho nó. Thiếu nó năm đồng thôi mà nó lấy dây lưng da cá sấu khóa đồng quất em sưng vù cả mình mẩy.
Lựa vừa kể ứa nước mắt. Những giọt nước mắt của thằng bé đã làm trái tim của Quế bệu nao nao. Nó nắm trái đấm, xòe bàn tay trái và đấm bốp một cái:
- Mụ nội thằng Quý đen! Mày dễ thương thế này mà nó xử mày tàn nhẫn quá đi thôi.
Nó bảo Lựa:
- Tao sẽ xâm thằng cầm dây lưng da và bốn chữ T.Đ.H.A. cho mày:
Lựa chớp mắt lia lịa:
- Dạ.
- Nhưng mà xăm mình đau lắm đấy, nhóc con ạ!
- Em chịu được.
- Những mũi kim sẽ đâm thủng da mày, tóe máu ra, chịu nổi không?
- Em chịu được?
Quế bệu xoa đầu Lựa:
- Nhóc con, mày là thằng kỳ cục số dzách! Ở đây hễ động nhắc đến chuyện xâm mình, chúng nó giẫy đành đạch, đứa nào cũng ngán. Mày điếc nên không sợ súng hả?
- Em đâu có điếc!
Quế bệu tự tay bóc chiếc kẹo nhét vào miệng Lựa:
- Mày vừa kỳ cục, vừa ngớ ngẩn. Chả bù thằng bạn mày. Nó lạy tao mà mắt nó đầy câm thù. Tao sẽ xâm cho mày, hễ mày khóc là ông xẻo tai đa.
- Em không khóc.
Quế bệu vỗ nhẹ tay lên trán suy nghĩ. Rồi hỏi Lựa:
- Mày muốn làm em tao không?
- Dạ.
- Ra ngoài cực thấy mẹ, mày ở trong này với tao nhé? Tao cho mày nằm ở phòng tối ngày khỏi phải rửa ráy cầu tiêu, nhổ cỏ, quét sân.
Lựa nuốt trửng chiếc kẹo, sợ sệt:
- Anh cho em ra ngoài.
- Ra ngoài tụi nó đánh mày chết.
- Đã có thằng bạn em.
- Mày không sợ nó bỏ rơi mày à?
- Nó không bỏ rơi em đâu, nó thề độc rồi anh ạ!
- Ra ngoài có chi mà mày thích thú vậy?
Lựa kể giấc mơ đi học cho Quế bệu nghe. Nó nhổ bãi nước miếng:
- Mẹ, học làm cái gì! Mày muốn ra thì ra, ông đ. thích ra. Ở đây sướng như tiên. Chừng nào chán ở ngoài, mày vô đây làm em tao nhé?
- Dạ.
- Bảo thằng lẻo mép trông thấy tao nhắm mắt lại nghe, kẻo tao chọc thủng hai con mắt nó à… Nhớ chiều nay xăm mình nhá!
- Dạ.
Quế bệu đứng lên. Nó lầm lũi bước ra khỏi phòng. Được một lúc khá lâu, Danh mò mẫm về. Lựa vồ lấy Danh khoe khoang chuyện xăm mình. Nó thuật cho Danh nghe những lời Quế bệu nói với nó. Danh nghe xong, mắng Lựa như tát nước vào mặt. Con nhà Lựa cụt hứng. Danh giận dữ:
- Đồ ngu như con "kẹ". Mày tưởng xăm mình báu bở lắm đấy hả? Đau muốn vãi đái con ạ! Chiều nay mày sẽ biết.
- Tao chịu đau được.
Danh gắt:
- Chịu cái con "kẹ".
Rồi nó quay mặt đi chỗ khác.
- Thôi, mày ở đây làm em Quế bệu đi!
Danh nói tiếp:
- Làm em Quế bệu sướng thấy bà nội. Mày đừng ra ngoài với tao nữa. Tao chán mày rồi…
- Ờ ờ, tao biết mày chán tao rồi… Mày xúi tao ở lại làm em Quế bệu để mày ra ngoài với thằng con nhà Quyền chứ gì? Thằng này đâu có ngu… Đây ra ngoài đây sống một mình cũng được. Mày bỏ rơi tao đi, Danh ơi!
Danh ngó lại nhìn Lựa. Nó thấy nước mắt Lựa đang ứa ra và chảy trên khuôn mặt buồn hiu. Danh hối hận. Nó vỗ nhẹ cánh tay Lựa:
- Mày đừng có nghĩ tầm bậy tầm bạ…
Miệng Lựa méo xệch đi:
- Thằng này biết quá rồi…
Danh cười trêu chọc:
- Mày biết cái gì?
Vẫn giọng nói hờn mát, Lựa bẻ bão tay:
- Tao biết mày thân thằng Quyền hơn tao, mày muốn tao làm em Quế bệu. Mẹ kiếp, ông bảo Quế bệu nó tần bỏ mẹ thằng Quyền cho nó biết tay ông.
Danh chộp lấy cánh tay bạn:
- Mày hết ham đọc "pồ gam" tuồng rồi à?
Lựa ngước nhìn Danh. Mắt nó còn sũng nước. Nó chưa kịp mở miệng trả lời thì Danh đã hỏi tiếp:
- Mày hết thích thằng Trương Phi bắn súng nhanh hạ thằng Quan Công rồi à?
Lựa cúi thấp xuống, đưa vạt áo lau nước mắt, Danh vỗ vai nó:
- Hơi tí là mày giận. Mày không chịu nghe tao nói gì cả. Xăm mình đau thấy mẹ, những thằng "chì" như Quế bệu mới dám xâm. Mày xăm để nạt ai?
Lựa nín thinh không nói. Danh đập mạnh vào lưng nó.
- Lựa.
- Gì?
- Tao hỏi sao mày câm miệng? Hay mày thích ở đây suốt đời với Quế bệu?
- Đâu có.
- Mày biết xăm mình ra sao chưa.
- Rồi
- Ra sao?
- Đau lắm.
- Tao có hỏi mày đau đâu, tao hỏi mày xăm mình như thế nào cơ mà?
- Tao không biết
Danh lắc đầu:
- Không biết mà dám xăm hai ba cái hình lên hai cánh tay. Mày như con "kẹ"!
Lựa quay mặt đi chỗ khác:
- Ờ, tao như con "kẹ"!
Danh níu lấy bàn tay bạn:
- Mày lại còn giận, hả?
- Đâu có.
- Thế sao mày cứ nhận mày là con "kẹ"?
Lựa gắt:
- Thì tao như con "kẹ" chứ sao. Mày muốn tao như con gì nữa đây? Tao ngu thật, mà ngu thật tình. Tao có biết xăm mình thế nào đâu. Tao tưởng xăm mình đau lắm. Đau tao chịu được nên tao mới xăm hình thằng Quý đen và hình mày với tao.
Nó từ từ xoay đầu nhìn Danh.
- Hình mày với tao dưới có bốn chữ "Sống chết có nhau". Mày chịu không?
Danh chớp mắt lia lịa, nó gật đầu.
- Chịu.
- Thế mày có xăm giống tao không?
Danh đưa tay xoa mặt:
- Xăm đau lắm mày ơi!
- Đau bằng Quý đen quất khóa đồng không?
- Chắc không bằng.
- Mày xem xăm mình chưa?
- Rồi.
- Mày kể tao nghe đi!
- Này nhé, Quế bệu sẽ vẽ phác bằng bút chì lên cánh tay mày. Chừng nó hài lòng hình nó vẽ đẹp nó mới mài mực tàu thứ tốt tô lên cho rõ. Rồi nó buộc ba bốn cây kim gút nó châm vào nét vẽ. Kim gút chọc qua da mày, máu chảy ri rỉ hòa với mực. Xăm xong nó bó vải cho mày. Bốn năm hôm sau tháo vải ra. Mày rửa chỗ xâm đi. Hình xâm nó chỉ mờ mờ. Vài tháng sau nó hiện lên rõ mồn một.
- Thế thì đâu có bằng Quý đen quất giây lưng da cá sấu.
- Bộ mày thích xăm hả!
- Ừ.
- Ông truyền đời cho mày hay, xăm xong rồi muốn xóa đi, mày chỉ còn nước xẻo thịt.
Lựa toét miệng cười:
- Tao không xóa, chết tao cũng không xóa. Tao cứ xăm mình hai thằng mình và Quý đen, mày đánh tao, tao vẫn xăm.
- Mặc kệ mày
- Mày có xăm không?
- Ông "ị" vào xăm.
- Nhỡ Quế bệu bắt xăm thì sao?
- Ông đành xăm năm cái chấm ở cổ tay thôi.
Lựa tròn xoe mắt:
- Năm cái chấm à?
- Ừ.
- Năm cái chấm là nghĩa gì?
- Là Tứ Hải Giai Huynh Đệ.
- Tứ Hải Giai Huynh Đệ là gì?
- Thằng Quyền nó bảo là là… anh em hết trọi.
Lựa thộn mặt ra:
- Tao chưa hiểu là cái gì?
Danh chửi thề:
- Mẹ kiếp, mày ngu như con "kẹ". Thằng Quyền nó bảo đứa nào vào đây, khi ra, Quế bệu cũng bắt xăm năm cái chấm Tứ Hải Giai Huynh Đệ để anh em gặp nhau là nhận nhau ngay khỏi uýnh lộn nhau.
Lựa gật gù:
- Hay quá ta!
Danh làm nó cụt hứng:
- Hay cái con "kẹ".
- Là anh em giai hết trọi không hay à?
- Tế Bần xí gạt mình đấy. Thằng Quyền nó hay lắm, nó bảo bọn Tế Bần đánh dấu tụi mình. Lần sau lớ ngớ bị tóm vào đây, nó vạch tay ra coi. Hễ có năm cái chấm xăm ở cổ tay là nó đánh hộc máu mồm, nó bắt rúc đầu vào cầu tiêu. Anh em cái con củ "kẹ".
Lựa trợn mắt kinh ngạc:
- Thật dí à?
- Tao nói dóc thì tao ăn cái giải gì đây!
Nghĩ ngợi một lát, Lựa nói:
- Nhưng tao xăm hình tụi mình cơ mà?
Danh hích khuỷu tay vào mạng mỡ Lựa:
- Thì kệ mày.
- Mày có xăm hình tụi mình không?
- Không.
- Mày không thích "sống chết có nhau" với tao, hả?
- Thích mạnh đi chứ.
- Sao mày không xăm hình?
- Xăm làm chó gì.
- Xăm để nhỡ mày có bị bắt nữa, tao xem hình mày đỡ nhớ, đỡ phải vào đây.
Danh phá ra cười:
- Mày ngu như con "kẹ". Quế bệu vẽ tầm bậy tầm bạ giống như cục "kít". Bộ mày tưởng nó vẽ giống mày, hả?
- Ừ.
- Còn khuya.
- Sao nó vẽ trái tim giống trái tim thế?
- Mày trông thấy trái tim chưa?
- Tao chỉ trông thấy tim heo.
- Quế bệu nó vẽ tim heo đấy.
- Sao nó bảo tim người đàn bà?
- Nó nói phét.
Lựa hơi thất vọng. Nó đưa tay vò đầu:
- Chán nhỉ!
- Chán cái gì?
- Chán cái vẽ đếch giống mình.
Danh đứng lên:
- Thôi quên chuyện xăm mình đi.
Thằng Lựa níu nó.
- Ừ quên, này nói chuyện Tam Quốc nghe chơi mày...
Danh mím môi sung sướng lắm. Nó bắt đầu kể truyện Tam Quốc:
- Ba tao biểu thằng Trương Phi hét bự lắm còn thằng Quan Công râu rốn, mặt nó đỏ như giấy hồng điều. Ba tao biểu thằng Trương Phi chơi thân với thằng Quan Công.
"Ba tao biểu, ba tao biểu" từ miệng Danh thót ra êm ái như những tiếng "ạ ới, ơi, ạ ời ời". Nó kể tầm phào một lúc thì thấy thằng Lựa dựa lưng vào tường thiêm thiếp ngủ. Đầu Lựa nghiêng về một bên. Rãi chảy ròng xuống mép nó.
Danh nhìn bạn say sưa ngủ, nó toét miệng cười:
- Chưa chi đã ngủ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giấc Mơ Một Loài Cỏ
Duyên Anh
Giấc Mơ Một Loài Cỏ - Duyên Anh
https://isach.info/story.php?story=giac_mo_mot_loai_co__duyen_anh