Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dưới Bóng Dừa Xanh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4
B
ảy Trừ tới nhà lúc Sáu Sít dang ngồi ngoài sân, dưới tàn cây hóng mát.
- Anh Sáu chưa di ngủ à?- Bảy Trừ hỏi.
Sáu Sít không biết tại sao Bảy Trừ đến vào lúc khuya như vậy, bèn đứng dậy bảo Bảy Trừ:
Vào nhà uống miếng nước, chú! Tôi ngồi ngoài này nãy giờ mà chưa buồn ngủ.
Vào trong, Sáu Sít bảo con nấu nước pha trà rồi hỏi:
- Có chuyện gì không chú Bảy?
Cũng có chút chuyện.
Chuyện của ông Cai chớ gì?
Bảy Trừ hỏi ngay:
Anh thấy chuyện đó như thế nào?
- Thì nó như thế đó chớ còn thế nào nữa.
- Anh làm vậy không tội nghiệp con Dung hay sao?
- Thân tao là thằng làm mướn, chủ bảo thì phải vâng lời.
Bảy Trừ biết anh có tánh nóng, nên bỏ nhỏ:
- Anh Sáu à. Làm mướn cũng tùy việc, không phải chuyện gì người ta mướn cũng làm.
Biết rồi, chú Bảy nó ơi? Má đẻ anh ra trước, không phải chú.
- Tôi là em anh, nhưng tôi thấy việc làm của anh hơi khó coi - Rất khó coi, không phải "hơi".
Vậy sao anh còn làm? sáu sít cười hề hề:
- Chú biết một mà không biết hai, chỉ thấy mặt người mà không thấy bụng dạ người. Anh nói thiệt với chú là đời này khôn sống bóng chết.
- Nghĩa là sao? - Bảy Trừ chưng hửng hỏi.
- Tất cả dầu là giả dối. Chẳng nào thật thà thằng đó chết.
Chú chưa rõ bây giờ thì sau sẽ rõ. Tất cả mọi người đều lừa gạt để kiếm thêm tiền và đàn bà. Mình là con người, mình cũng như mọi người.
- Anh nói gì lạ vậy anh Sáu?
- Không có gì lạ lắm đâu.
- Anh di bắt con Dung cho ông Cai là không lạ à?
Sáu Sít nhãn mặt hồi lâu, nhếch nhếch môi như định nói, rồi lại im. Bảy Trừ tiếp:
- Tôi định nói với anh lâu rồi nhưng ngại miệng, lôi không muốn ông bà mình chết không nhắm mắt vì phải nhìn đứa cháu làm việc tổn đức.
Sáu Sít cười nhạt:
Nhứt Mẫn thiếu lúa ruộng định gán con gái để trừ nọ mà ông Cai nhơn dực không nhận chớ tao có đi bắt con Dung cho ồng đâu?
- Hừ anh nói vậy mà nghe được? Anh đã làm mà anh không dám nhận. Tôi uống rượu vòi Nhứt Mẫn hôm qua ông ta than phiên anh dữ lắm.
- Than gì?
- Ổng nói chính anh gạ cho ông Cai, nên ổng cỡi ngựa tới nhà Nhứt Mẫn để coi con Dung.
- Thiên hạ lắm mép, nói sao mà chẳng được.
- Anh có biết là Nhứt Mẫn đã hứa gả con Dung cho thằng Dành hay không?
- Biết để làm gì?
Anh nói riết rồi nghe hết vô.
ông Cai là người như thế nào, mày không biết hay sao?
ổng có bảy bà mà còn muốn thêm. Con gái ai đẹp ồng thấy là muốn, mà muốn là bắt cho kỳ được. Con Dung này mà dược làm vợ bé ổng thì có khác gì hoàng hậu không? Nhứt Mẫn làm quốc trượng giàu sang cả đời mà không thèm à? Có kẻ thèm mà không được chớ!
- Anh có ngày rồi cũng như Nhứt Mẫn!
Sáu Sít như bị kim châm, nhảy nhỏng lên:
Hả, mày nói gì?
ờ để rồi anh coi! Cái gì rồi biết.
Câu nói của Bảy Trừ như gáo nước lạnh tát vào mặt Sáu Sít. Sáu Sít tỉnh lại, nói như mất hồn:
Con Sen tao sẽ gả gấp. Mà tao đã hứa gả rồi. Con của tao, tao nói gả là gả.
Làm tròng làm tréo vậy coi được sao? - Bảy Trừ nưng tách trà hớp một ngụm rồi dịu giọng - Thằng Dành với con Dung đã có tình ý vòi nhau từ lâu ròi. Dầu Nhứt Mẫn làm bộ làm tịch vậy chớ rồi cũng không dám cãi con Dung đâu. Ló quồ sẽ mang họa. Còn thằng cha Bảy Để bị Nhứt Mẫn chê là "lấy con nít" nên đổ quạu nói bậy vậy thôi chớ cũng không ép nổi thằng Dành. Từ ngày Bảy Để đem Ba Mùi về nhà, thằng Dành đứt chân với cha nó rồi. Trong một bữa tiệc rượu thằng chả say ba ngù đòi cưới con Sen cho thằng Dành. Anh cũng say ba ngù hứa gả. Nhưng con Sen nó có tình ý ở chỗ khác.
Sáu Sít tự ái bật ngay:
- Chỗ nào cũng không qua chỗ cha mẹ đặt. Tao đặt đâu là phải ngồi đó. Cãi tao, tao bẻ cổ. ' - Trước nhất anh phải hỏi thằng Dành có chịu con Sen không? Và anh phải hỏi tại sao BảY Để chịu cưới con Sen cho thằng Dành cái đã.
Tại sao? - Sáu Sít trợn mắt.
Bảy Trừ nhìn sát mặt Sáu Sít.
- Tại vì anh hứa cho thằng chả làm ruộng Cai Hơn chớ gì.
Vậy thì sao?
Nhưng anh có chắc anh lấy ruộng của Cai Hơn để cho thằng chả làm được không?
- Gì chớ lấy lại ruộng của tá điên thiếu nợ là đồ bỏ. Còn cả chục thằng thiếu lúa ruộng của ông Cai hai ba năm kia, tao lấy lại lúc nào mà không được?
Bảy Trừ cười nhạt: Anh thấy cái mặt mà không thấy cái bụng dạ con người.
Anh có biết là người tá đen mất ruộng làm, thù oán chủ điên không?
- Thì có giỏi thù ông Cai chớ thù gì tao!
Phải! nhưng ông Cai cao quá họ không làm gì được họ mần anh.
- Mày khỏi lo. Thằng nào ngon chơi tới đâu tao chơi tới đó Tao chi là thằng "từng khạo" thôi, nhưng động tới tao là hết sông.
Bảy Trữ thấy khó khuyên anh, nên ngồi tần ngàn. Bao nhiêu lý lẽ_ không đủ làm cho Sáu Sít sáng mắt. Bảy Trữ miễn cưỡng hỏi câu cuối cùng trước khi ra vè:
Rồi anh định sao?
- Định cái gì?
- Vụ con Dung. Con Sen.
- Thì vậy đó - Nghĩa là...
Con Dung sẽ vô nhà Cai Hơn. Nếu muốn vô cửa trước thì vô, muốn chui lỗ chó thì chui. Nhưng trước sau gì cũng vô, phải vô - Còn con Sen.
Sẽ gả cho thằng Dành.
Bảy Trữ cầm bình trà lên róc, vòi nghẹt, y đưa lên miệng thổi phụt một cái:
- Anh nên nhớ là thằng Dành đang ở cho ông Cả. Ông Cả với ông Hội đồng thân nhau như thế nào anh dư biết.
Mười ông Hội đồng, Cai Hơn cũng không có ngán đâu chú mày à. H hì...trâu bò đụng nhau, ruồi muỗi đứng ngoài coi chơi. Con nào gãy sừng con nào què giò cũng tết hết. ăn thua gì chú mà chú lo.
- Lo là lo cho anh dính vô chuyện đó chớ! Chuyện không đáng gì...
- Không đáng sao chú phải lo?
- V không muốn thấy anh càng ngày càng móp trước Cai Hon mà quên hết tình chòm xóm. Tao sống như ngày nay là nhờ ông Cai chó phải nhờ chòm xóm đâu? Đời nay có phải riêng tao móp đâu mây! Có thằng nào mà lưng không cong?
Bảy Trữ đành ra về.
Sáu Sít nói vòi theo:
Chú mày cứ tin đi! Chúng anh chú mày sẽ ăn thịt nạc chó không húp mẫm kho nữa đâu!
Bảy Trữ nghe chướng tai bỏ đi thằng, thì vợ Sáu Sít hiện ra, tru tréo ngay:
- Ông định gả con Sen cho thằng Dành à?
- Rồi sao?
- Nó đâu có thương thằng Dành.
- Không thương về ở với nhau sẽ thương.
Không thương ở với nhau sao được.
- Vậy mà được. Thiếu gì cặp vợ chồng không thương nhau mà vẫn ở với nhau tôi già.
- Như ai đâu?
- Như vợ chồng Nhứt Mẫn!
- Sao ông biết người ta không thương nhau.
Thương gì nổi khi con vợ bị trùng chết xổm. Ra con Dung đó.
- Chuyện người ta đồn bậy bạ, có chắc gì mà ông hùa vào.
- Không có khói làm sao có lúa? Sao người ta không dồn con mẻ với tôi mà đồn với thằng chết?
- Ông gả con nhỏ cho thằng Dành nó không lấy thì ông làm sao?
Ai hổng lấy?
- Thằng Dành!
- Nó lạy mà lấy con tôi chớ hổng thèm.
Ví dụ như nó không lấy thì ông làm gì nó?
- Tôi cho nó ruộng làm, tôi cất nhà cho nó ở. Còn hơn thằng tía nó nữa. Thử coi nó có chịu hay không?
Vợ Sáu Sít làm thinh, Sáu Sít nói:
Bà cứ lo cơm ngày hai bữa, ngoài ra để cho tôi chạy. Được thì ăn no, không được đất nhà đi chỗ khác. Cái đất này không đãi người. Mình ở đây ba đời rồi mà không phát. Ông nội tôi hồi đó chăn trâu, tía tôi ở đợ, tôi làm từng khạo lại cũng là một thứ ở dơ. sáu sít nhứt dính không nghe em ruột, cũng không nể vợ.
Y có một mưu định kinh hoàng. Đòi này may rủi như chơi bài cào.
Thằng nào mau tay lẹ một thì thằng đó vùa tiên. Cái thứ lù khù chỉ bị người ta lất túi.
Ba Mùi tìm thấy cuộc đời êm ấm trong gia đình của Bảy Để Cái mà Ba Mùi không tìm thấy ở người chồng cũ thì Ba Mùi có thừa ở nơi Bảy Để..Bốn mươi ngoài, Bảy Để không còn trẻ nhưng cũng chưa già. Ơ cái tuổi này, tất cả đều ứ động cần phải thanh thỏa:
ĩ nh cảm, sinh lực. Ba Mùi nầm bên Bảy Để gã đàn ông đầy mưu mẹo và thực tế. 24 tuổi, người con gái như chú thỏ bị mắc bẫy hạnh phúc một cách mãn nguyện. Ba Mùi mê mệt vuốt ve bộ ngực cứng như đá. tấn ta ngủ mê như một đứa trẻ con.
Ba Mùi cười một mình. Ba Mùi nhớ r~ n đi que củi trong vườn dùa ông Cả. Đó là buổi trưa hay buổi sáng Ba Mùi cũng không biết nữa. Thằng cha gì kỳ cục. Mặc quần tl~êu ướt mà lại dám đứng tro trơ trên bờ quay mặt lại mình mà nói chuyện. Mà mình cũng kỳ cục. Sao lại nói chuyện với một người đàn ông chết vợ Ở chỗ vầng và trong kiểu cách đó chớ? Ba Mùi nhớ trận đòn kinh hồn của ông già tặng cho với bao nhiêu là tiếng chửi tục tằn.
Nhưng Ba Mùi mặc kệ. Ba Mùi lêu thân tranh đấu. Chớ làm sao chịu được cuộc sống chung đụng với một người chồng không ra chồng? Đám cưới xong, hắn không dám nhìn mặt vợ.
Hắn lẩn tránh. Ngồi ăn com chung mâm hắn cũng không dám ngó lên. Ba đêm liền hắn không vào buồng tân hôn. Cha mẹ hắn rầy la lắm hắn mới lê thân vào. Nhưng đợi thật khuya, khi Mùi đã ngủ, hắn mới khe khẽ đặt mình lên giường làm như Mùi là cùi hủi, không dám đụng tới.
Mùi không nói gì, nhưng Mùi tự hỏi:
Hay là hắn chê mình?
M nh có gì để hắn chê? Mùi chưa từng biết đàn ông con trai, cả đến nắm tay đụng vai cũng không. Vườn xuân quả là có lối nhưng chưa ai vào. Vậy nếu hắn không vào thì sao hắn chê mình? Bánh phải ăn mới biết bánh ngon bánh dở. Mùi đọi mãi một sự lạ lùng.
Nhưng rồi không gì xảy đến hết. Hắn vần lần tránh. Một hôm Mùi giả bộ mê ngủ để cố tình tìm hiểu xem hắn có phải là đàn ông không? Thì rạ.. Sau ra n đó, hắn càng lẩn tránh như trốn bịnh dịch vậy! Rồi hắn bỏ nhà đi luôn. Cả nhà chồng đổ thừa cho Mùi. Tuy không biết lý do gì cũng cứ cho là Mùi ác tướng, tuổi dần tuổi mẹo gì đó ky với hắn. Mùi bỏ về nhà cha mẹ ruột luôn. Mùi mang tiếng là 'gái lộn chồng", "quân vặn nài bẻ ống", "lang chạ" v.v...
Cha Mùi căn cứ theo lời đồn đãi đó mà hành hạ Mùi, bắt Mùi phải trở lại nhà chồng. Nhưng không phải để ở mà để trả lại đôi bông tai và các thứ đồ tế nhuyễn cho cha mẹ chồng. Đám em chồng tha hồ ra mặt chửi bới. Mùi chỉ đáp một câu:
"Tôi vái trời cho mấy cô đụng phải cái cảnh của tôi rồi mấy cô hết chửi tôi".
Mấy năm trời, bị dư luận dèm pha không kể xiết. Ông Chín hành hạ con cũng hết cách, cuối cùng ông mới bảo bà hỏi thật con mới vô lẽ ra.
Bây giờ thì Ba Mùi đã yên thân. Ba Mùi đẻ con. Ba Mùi làm vọ đàng hoàng. Ba Mùi được hàng xóm nhìn bằng một con mắt khác. Vùa tội nghiệp vùa kính phục:
"vậy mà chịu hàm oan mất mấy năm?".
Thằng bé ngọ nguy khóc. Ba Mùi dỗ.rồi dặt nó qua một bên để nằm gần chồng. Mùi nước đái khai ngấy bốc ra từ chiếc chiếu lâu ngày không giặt thâm kim mùi quần và mùi mền cũ kinh niên đầy rệp làm nên không khí hạnh phúc của gia đình nông dân này.
Bảy Để quẹo tay trên ngực vọ, bộ ngực không còn chắc nịch nhưng cũng chưa não nề. Bảy Để không ngờ ở tuổi nửa đời nửa đoạn của mình lại được làm một kẻ hân hạnh vào vườn xuân dầu tiên hái đóa hoa tuyệt diệu. Lắm kẻ liều mạng lại trở thành phi thường.
Ba Mùi vứt tay chồng ra:
Hoài hè...
- Hoài hồi nào?
- Mới hồi tối...
- U ư.
Mai còn đi đắp bờ ranh, còn tát đìa.
- Đắp thì đắp, tát thì tát?
Trong mơ màng, Bảy để vu son như thường lệ. Bảy Để có đủ sức bay với tiên để làm cho tiên bay tới mây xanh mây tím.
Muốn là làm, không cần có sự ưng thuận của đối phương. Nhưng Ba Mùi không bao giờ phật ý. Trái lại còn thích mê. Chẳng bù những ngày tẻ lạnh sống bên cạnh gã thanh niên bạc nhược. Dàn bà không thể là đàn bà nếu không có đàn ông.
Bảy Để rủ rỉ bên tai vợ:
- Tui không hiểu sao tui lấy được bà?
- Còn không hiểu nữa! - Ba Mùi đấm ngực chồng phịch phịch, nhưng mảng ngực đã áp lên người mình. Bảy Để cười trong vành tai vợ.
- Tại sao mấy trăng thanh niên bu theo mà bà không chịu, lại chịu tui?
Thôi nà, hói cái gì chuyện đó?
- Hỏi cho biết chớ chi? - Bảy Để phủ lên người Ba Mùi một hơi ấm dầy đặc như một chiếc chiếu mềm.
Ba Mùi mơ màng:
- Còn ông, sao ông không be theo mấy bà Năm Đô, bà Bảy Lượng, thím Tư Hô?
- Ối, mấy con mẹ tràu đó ngồi gần mắc ói, ai mà be.
Ba Mùi vả mặt chồng nói:
- Tôi thấy mấy bả xuống chòi hoài hoài ự..ự..Có không - Thì cũng có...ó chó sao khộ..ông.
- Có gì?
- Chạy...tròi sao khỏi năn..ắng...
ông quỉ à nghẹ..en!
ừ thì túng phải vay chớ.
Có eo...à...
- Thôi đùng có tra nữa! - Bảy Để gầm lên.
Ba Mùi thấy chới vòi nửa lưng tròi, hai tay giăng ra ghì chặt thanh giường.
Họ nằm bên nhau hướng hòa bình sau khi hạnh phúc tràn đầy. Ba Mùi hỏi:
- Biết sao tôi ưng ông không?
Không!
Tại vì tôi sợ như ìân trước.
- Ai biểu không lựa chi.
- Làm sao mà lựa được. Tới chừng về nhà mới té ngửa ra.
- Còn tui thì té sấp!
Ba Mùi bịt miệng chồng và tiếp: Cứ cái tật nói xây không chịu bỏ.
M nh ăn cá kho muối quẹt, miệng nói ba cái chuyện đó
cơm mới ngon, canh mới ngọt.
ta, người Xí nói ba cái ngữ đó quen rồi đi ăn giỗ ăn tiệc với người ta cười chết. - Khát nước hả?
ờ, tự nhiên thèm miếng nước mua! Đốt đèn lên đi, coi chừng đụng gốc cột.
Ba Mùi rọi đèn vô mái nước múc đem cho chồng.
Coi chừng có lăng quăng trong dó!
- Tôi uống rốc mẹ nó hết? Từ nhỏ tới giờ tôi uống vô số ngữ đó ròi, có chết đâu?
ực xong, Bảy Để nằm sải tay xoải chân như con chim bị đạn. Mấy con thần lằn đeo ở dạ đuôi kèo chắt lưới vang trong đêm tối Thằng Hết cựa mình dòi bú. Ba Mùi quay lại vạch vú cho con và vỗ đít ru.
Tiếng hát nhựa nhựa của người mẹ tỏa ra bay theo gió đồng vời vợi.!Đôi ta như thể con bài,.
Đã quyết thì đánh, dừng nài thấp cao.
Em như tấm đá mài dao,.
Anh như lưới mác liếc vào sáng trưng.".
Bảy Để mơ màng, lè nhè:
- Hát câu kia kìa.
- Câu nào?
Câu mận đào gì đó!
Ba Mùi lại cất tiếng:
"Muốn ăn đậu phụ tương tàu,.
Mài dao cho ngọt gọt đầu đi tứ.
Tâm bậy!- Bảy Để đưa tay bịt miệng vợ và bảo - Cái cáu mận đào mới hay.
- Ờ dề tôi hát.
"Đôi ta là nợ là tình,.
Là duyên là kiếp, đôi mình kết giao.
Em như là mận là đào,.
Như tình như ngãi tương giao đôi đàng".
Bảy Dể quay mặt vào quàng tay qua ngực vợ. Ba Mùi hất - Để tôi dỗ thằng nhỏ ngủ.- Ba Mùi cất giọng tiếp:
"Đôi ta như tấm vải hoa,.
Chồng đây vợ đấy kém mà ai đâu.
Vẫy duyên lân Tấn với nhau,.
Từ nay như cá cắn câu nhậm mồi".
Tầm bậy! hát bắt quàng. Cái gì Tân Tấn rồi cá ăn câu?
- Tôi lâu hát quá nên quên. Có nhiều câu "Đôi ta" lắm nên
câu này bắt qua câu kia.
"Đôi ta như bạn thong dong,.
Như đôi đũa ngọc nằm trên mâm vàng.
Bởi chưng cha mẹ nói ngang,.
Cho nên đũa ngọc mâm vàng cách xa!
Như đờn với sáo, như....".
Bảy Để bật cười. chêm vô:
"Như trâu với bò".
Ba Mùi sực nhó vụ thằng Dành bèn hỏi:
- Ông tính sao để người ta đi tới chỗ khác đó nghe?
- Ồi! thằng chả đi đâu thì đi chớ!
- Ông làm vậy chẳng khác trong câu hát.
Câu hát gì?
- Câu tui vừa hát đó. Đũa ngọc xa mâm vàng.
Tôi thấy chỗ đó không được đâu. Thằng cha Nhứt đã nói tạt vô mặt tui rồi, bây giờ nói lại, khó nghe quá.
- Còn con Sen ông cho là tốt hon à?
ít nhứt nó là con ruột của thằng Sít. Thằng chả hứa cho ruộng mình làm! Vậy là tiện hai bề.
Ba Mùi vốn không ưa Sáu Sít. Lúc Mùi bỏ chồng, Sáu Sít vẫn thường ve vãn. Ban đầu y muốn đem Ba Mùi về làm đứa ở cho Cai Hon. Hắn dụ "nhà giàu khỏe ru. Ó đợ nhà giàu còn hơn làm chủ nhà nghèo. Tối ngày chỉ rửa vài ba cái chén. Quét nhà gạch không có cọng rác". Ba Mùi không lrả lòi.
Sáu Sít nói:
Chê ông già thì còn tui hứng. Tui dư sức.. Ba Mùi chửi:
"Đồ quân đi lộn đầu" Sáu Sít bị Ba Mùi chúi thẳng vào mặt và không liếm láp được bèn đi rêu rao Ba Mùi mê trai bỏ chồng.
Bây giờ nếu cưới con Sen cho thằng Dành thì Ba Mùi phải ngồi uống nước trà nói chuyện với Sáu Sít sao? Ba Mùi không thể gọi cái mặt nham nhở đó là "anh suối" được. Do đó Ba Mùi đùn ra:
- Ai làm suối được vòi cái thằng cha đó!
- Nó cũng đàng hoàng thiệt thà.
- Thiệt thà bắt con gà đổi con vịt.
- Bà phải biết chủ nó là Cai Hon, thằng cha hét ra lửa.
Hét ra lửa thì hét chó. Bộ thằng chả muốn gì thì muốn hay sao?
Bảy Để có biết chuyện trước đây Sáu Sít định lẹo tẹo với Ba Mùi nhưng cho rằng chuyện dó qua rồi, chẳng ngờ đàn bà lại hung dữ và thù dai như vậy:
Ba Mùi nói tiếp:
- Ông có làm suối với thằng chả thì làm. Đám cưới tui không tới.
Bảy Để sọ Ba Mùi giận. Vợ giận là trời sập, nên bỏ nhỏ:
- Nói vậy chớ để đó coi!
Ba Mùi nằm im vùa thiu thỉu ngủ, thì gà gáy. Con gà trống Tàu ở trong chuộng cất tiếng gáy vang.
Bảy Để tuy nói cà rởn với vợ cho vui vậy chớ thật tình là đang lo cho thằng Dành. Không biết làm sao cưới vợ cho nó. Chỗ nó ưng thì lô đã nói vậy rồi, còn chỗ chưa chắc nó ưng thì lại hứa.
Nghĩ di nghĩ lại chưa ra lẽ nào thì gà gáy hiệp ba. Tiếng gà trong trẻo âm vang như một diệu nhạc thân yêu. Nó là cái đồng hồ chung của xóm chòi. ánh sáng bên ngoài lọt qua kẽ vách dọi vô buồng. Bảy Để lăn qua đụng vào lưng vợ ấm hổi. Thằng bé đã ngủ êm từ lâu. Bảy Để chờn vờn muốn trồ tài chút nữa, nhưng sợ bị vợ phản đối nên thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dưới Bóng Dừa Xanh
Xuân Vũ
Dưới Bóng Dừa Xanh - Xuân Vũ
https://isach.info/story.php?story=duoi_bong_dua_xanh__xuan_vu