Cả Đời epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 4
ôn lễ được cử hành tại nhà thờ, bạn bè người thân tới không nhiều lắm, đều là người nhà của Hứa Ngôn và Tử Thất, cùng với một số những người bạn học và giáo viên có quan hệ tương đối tốt.
Khi nghi thức diễn ra đến đoạn Cha sứ tuyên bố chú rể có thể hôn cô dâu, Hứa Ngôn sững sờ cả người, một lúc lâu vẫn không có phản ứng gì. Tử Thất nhanh chóng hôn lên mặt anh một cái, sau đó vội vàng kết thúc tất cả.
Hôn lễ là giấc mộng hoàn mỹ nhất của mỗi người phụ nữ khi được kết hôn với người mình yêu nhất, nhưng Tử Thất lại là cô dâu thảm thương nhất trên thế giới này.
Ban đêm, Hứa Ngôn đứng trước chiếc giường trong phòng tân hôn, có vẻ hơi bối rối, nhà là do Tử Thất thuê, cộng thêm vay mượn cô đã có thể mua được một căn nhà hơi nhỏ ở ngoại thành Bắc Kinh. Nhưng cô vẫn muốn dành dụm tiền, cô muốn mua một căn nhà rộng rãi một chút, để bố trí cho Hứa Ngôn một phòng vẽ thật lớn.
Cô muốn cho Hứa Ngôn một đời sống vật chất tốt nhất, nếu như, tình yêu của mình với anh ngày hôm nay đã không còn bất cứ nghĩa lý gì.
Hứa Ngôn vừa nghĩ đến chuyện cần làm giữa vợ chồng sau khi kết hôn, cả người đã dâng lên một trận sởn gai ốc. Anh ngay cả hôn còn cảm thấy chán ghét chứ nói gì đến sự tiếp xúc thân mật giữa tay chân. Nhưng anh cũng biết đây là việc nhất định phải chấp nhận sau khi cưới, anh không ngừng tự nhủ bản thân phải tỉnh táo một chút. Dù vậy, đứng trước giường, anh vẫn không biết nên làm gì bây giờ cho phải.
Tử Thất bước ra từ phòng tắm, nhìn dáng dấp bàng hoàng đấu tranh lại mê man của anh, khóe miệng dâng lên một nụ cười khổ. Cô sớm biết sẽ như vậy, cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý. Kết hôn chỉ là vì để chăm sóc anh được thuận lợi hơn, cô sẽ không dùng chuyện đó để trói buộc anh, lại càng không miễn cưỡng anh trong bất cứ chuyện gì.
Cô ôm một tấm nệm mỏng khác đi vào, trải trên giường tử tế, sau đó nói chúc ngủ ngon, ngả đầu ngủ luôn. Hứa Ngôn một lúc lâu sau mới ngủ, Tử Thất cảm giác được anh đang ở bên cạnh mình, trong lòng vừa thấy yên ổn lại vừa đau khổ, nhưng như vậy thôi, là đủ lắm rồi.
Sau đó, trong thời gian hai năm, Tử Thất một mặt cực khổ làm việc, một mặt đầu tư cổ phiếu, gần như mang hết tâm lực của mình tập trung vào việc kiếm tiền, chỉ có như vậy, mới khiến cô không có thời gian suy nghĩ đến những chuyện kia, nghĩ đến vụ tai nạn đáng sợ đó.
Cô và Hứa Ngôn vẫn ngủ chung một giường, song khoảng cách chỉ cách nhau một cánh tay lại như ngàn núi vạn sông, hai người chưa từng lướt qua ranh giới đó. Thậm chí, ngay cả cử chỉ gần gũi như nắm tay ôm ấp khi yêu nhau cũng không có. Khoảng cách trong tâm hồn, không thể nào bù đắp được bằng sự đụng chạm của thân thể.
Mỗi khi Tử Thất cảm thấy áp lực quá lớn, sắp không trụ nổi, muốn ôm anh, tựa vào người anh khóc òa lên một trận, vừa nghĩ tới anh sẽ phải đè nén sự chán ghét nơi đáy lòng thế nào để chịu đựng không đẩy cô ra, cô lại càng trở nên trầm lặng mà xa cách.
Hai năm, cuộc sống hôn nhân của bọn họ vẫn tương kính như tân, thật sự là như tân, ngay cả gặp mặt cũng rất ít. Một mặt là do công việc của Tử Thất quá bận rộn, một mặt cũng là bởi vì, cô không muốn gặp anh. Mặc dù được nhìn anh vẽ là một niềm an ủi, nhưng nỗi đau đớn trong lòng cũng sẽ tăng lên gấp bội.
Làm việc tăng ca từ sáng sớm cho đến đêm khuya, kinh nghiệm, chăm chỉ, xinh đẹp, tiếng Anh tiếng Nhật lưu loát, năng lực làm việc lại hơn người, được coi trọng là đương nhiên, chức vụ của cô ở công ty thăng tiến rất nhanh. Hơn nữa với số tiền kiếm được từ đầu tư cổ phiếu, và cả tiền đi vay, cô cuối cùng cũng mua được một căn biệt thự, sửa sang toàn bộ lại theo ý thích của Hứa Ngôn. Tay của Hứa Ngôn sau khi được điều trị ở nước ngoài cũng đã khôi phục rất nhiều, giờ lại bắt đầu an tĩnh vẽ tranh.
Anh hầu như rất ít ra khỏi cửa, vẽ tranh, là chuyện duy nhất anh có thể và muốn làm lúc này.
Tử Thất sao có thể để tài năng của anh bị mai một, thỉnh thoảng cô mang một số bức họa của anh đi tham gia các triển lãm ở nước ngoài, giành được không ít giải thưởng. Hơn nữa, với một chút thủ đoạn cố ý tung ra, thanh danh của Hứa Ngôn càng ngày càng thịnh hành. Sau đó Tử Thất bắt đầu thu xếp thay Hứa Ngôn mở triển lãm xuất bản sách tranh.
Cô biết Hứa Ngôn không quan tâm đến những thứ này, chính là bởi vì không quan tâm, cho nên cũng sẽ không chán ghét hay kháng cự. Bình thường cô làm việc có hơi nghiêm nghị hà khắc, đồng nghiệp trong công ty cùng với đám cấp dưới luôn vụng trộm bàn tán về cô, thậm chí còn có lời đồn đại cô nuôi tiểu bạch kiểm, chồng nghiện rượu lại thích bạo lực gia đình.
Có lẽ trong mắt những người đó, một người phụ nữ một lòng ra sức cho sự nghiệp lại khắt khe đều là bởi vì hôn nhân không được hạnh phúc. Ðược rồi, có lẽ thế. Chẳng qua là ít nhất chồng của cô không giống như lời họ nói, sự nghiệp của anh thành đạt, ưu tú, hơn nữa còn có tài.
Ðây là một chút xíu lòng hư vinh của cô khi làm một người phụ nữ, có thể kiêu ngạo vì người mình yêu.
Không chấp nhận bất kỳ buổi chụp hình phỏng vấn nào, bên ngoài cũng chỉ thấy tranh mà không thấy người. Tất cả đều được tiến hành dưới tình trạng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Hứa Ngôn. Tất cả mọi người chỉ biết rằng họa sĩ Hứa Ngôn có một người vợ vừa xinh đẹp lại giỏi giang, ra mặt giúp anh ta xử lý tất cả.
Áp lực của Tử Thất quá lớn, mỗi ngày trong đầu chỉ có hai chữ kiếm tiền, nhưng tranh của Hứa Ngôn, cho dù giá có cao đến mấy, cô cũng không nỡ bán đi. Ban đầu mục đích của cô chỉ muốn để một người xa rời thế giới bên ngoài như Hứa Ngôn sẽ không vì kế sinh nhai mà phải ưu sầu, có thể làm tất cả những việc mình muốn làm, giống như bây giờ, ngày ngày không cần phải làm việc chỉ ở nhà an tâm vẽ tranh. Ðấu đá trên thương trường đã lâu, cô hiểu được, sự tự do của thân thể và tâm hồn phải đánh đổi bằng một cái giá khổng lồ bằng tiền tài và vật chất.
Ðể Hứa Ngôn được tự do và tùy ý, cô nhất định phải hy sinh một vài thứ. Ví dụ như, không thể làm một giáo viên bình thường, nếu không, ở một thành phố lớn như Bắc Kinh này, cô ngay cả nuôi sống bản thân thôi cũng khó.
Cô biết mình đã thay đổi rất nhiều, tham lam và con buôn, hà khắc mà lập dị. Bắt đầu say rượu, bắt đầu hút thuốc, nhưng chưa từng để cho Hứa Ngôn biết. Vì đi xã giao hay phải về nhà rất muộn, uống rất nhiều rượu. Những lúc như vậy cô thường ngủ trong phòng khách, vì Hứa Ngôn không thích ngửi thấy mùi rượu. Ở nhà, bọn họ gần như rất ít nói chuyện, Tử Thất cũng không còn xem ti vi nữa, không còn xem những bộ phim Hàn hay phim hoạt hình cô từng rất thích nữa, một là bởi vì không có thời gian, hai là sợ làm ồn đến Hứa Ngôn. Lúc ở nhà, Tử Thất tận lực để cho Hứa Ngôn được ở một mình, bởi vì Hứa Ngôn thích yên tĩnh.
Trừ mỗi sáng dậy làm bữa sáng cho Hứa Ngôn, đến khi tối mịt mới trở về. Nếu như không làm thêm giờ, thỉnh thoảng cuối tuần cô cũng xuống bếp nấu cơm. Nhưng phần lớn thời gian là gọi các loại đồ ăn sẵn bên ngoài ở các quán ăn hay quán bar về, còn mình thì tùy tiện ăn mì ăn liền ở công ty. Cứ hữu danh vô thực như vậy qua hai năm, Tử Thất cuối cùng cũng mở được công ty của riêng mình.
Công việc càng ngày càng bận rộn, thân thể cũng càng ngày càng tệ. Cô luôn thấy nhức đầu, thường xuyên ra vào thẩm mỹ viện cùng chỗ tập thể hình. Công nhân viên cũng vô cùng tò mò với bà chủ trẻ xinh đẹp giỏi giang, lại nghiêm nghị hà khắc này. Chỉ biết cô đã kết hôn, chồng là họa sĩ Hứa Ngôn nổi tiếng, nhưng chưa bao giờ xuất hiện ở công ty, Tử Thất lại luôn làm thêm giờ đến rất khuya mới về, hình như hôn nhân có vấn đề.
Phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp lại giỏi giang từ trước đến nay đều không thiếu người theo đuổi. Ðối mặt với những người đàn ông ở nhiều độ tuổi khác nhau, nhiều thân phận khác nhau, biểu hiện của Tử Thất luôn vừa hữu hảo mà khéo léo. Lấy lý do mình đã kết hôn hoặc công việc quá bận rộn để từ chối các cuộc hẹn không mang tính chất công việc, tận lực không làm tổn thương đến trái tim hay thể diện của đối phương. Ðây là sự nhân từ tối thiểu cô học được sau bao năm yêu một người.
Nhưng Ðường Văn Vũ đã xuất hiện, vào năm cô hai mươi chín tuổi, năm thứ năm sau khi cô kết hôn với Hứa Ngôn.
Cả Đời Cả Đời - Fresh Quả Quả Cả Đời