Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ẩn Giấu Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 4: Đối Chọi
N
gười trong xe không nói lời nào, lại mang theo cảm giác áp bức vô hình, hình thể cường tráng như điêu khắc khiến Triệu Dư ở khoảng cách xa cũng cảm thấy lạnh lẽo, không khỏi nhíu mày.
An An đứng ở đó trong bụng oán thầm, giờ đâm lao thì phải theo lao, cô thật muốn lúc này có thể phủi mông bỏ đi. Nhưng khi vừa ngẩng đầu, trông thấy Chu Tiến đứng trong cửa sổ làm cử chỉ van xin, An An bất đắc dĩ đành chuyển ánh mắt về phía chiếc Audi A8 và chủ nhân của nó "Tiên sinh có cần giúp gì không?"
"Gọi tên."
Trong lòng An An gầm thét, cô ghét nhất bị chèn ép, nhưng trên mặt vẫn là biểu hiện hoàn hảo của một nhân viên tiêu thụ, ngọt ngào chân thành cười nói: "Uông tiên sinh."
Người đàn ông gật đầu vẻ mặt coi như miễn cưỡng đón nhận, lạnh lùng nói: "Đến biệt thự."
An An quét mắt nhìn người trong xe, trong mắt đều là bất mãn nhưng vẫn ngọt nhạt tươi cười nghe theo: "Chờ tôi một chút." Thượng Đế, đây chính là Thượng Đế ức hiếp cô.
An An xoay người ưu nhã đi tới trước mặt Triệu Dư: "Triệu tiên sinh, nếu như không có chuyện gì khác, tôi bây giờ cần đi theo vị Uông tiên sinh này."
"Bị khó dễ?" Triệu Dư nhìn ra trạng thái của An An, trong giọng nói tiết lộ quan tâm.
An An mỉm cười gật đầu: "Cám ơn ngài đã hiểu, thật ra thì, làm nghề như chúng tôi, à…quả là......"
Triệu Dư ngắt lời: "Cô có thể lựa chọn cái dễ dàng, cô hiểu ý tôi đúng không."
An An mở trừng hai mắt, tận lực biểu hiện vẻ mặt hồn nhiên, ánh mắt u mê không hiểu.
Triệu Dư bất đắc dĩ cười cười: "Ông xã cô sao lại có thể để cô ra ngoài, gạt người cũng không cần duyên cớ."
An An lại giả bộ ngây thơ, giả bộ lờ mờ hiểu, cố gắng duy trì vẻ ngốc nghếch.
"Đi đi, ngày mai trước khi tan sở tôi tới đón cô đi ăn cơm, lần này không được từ chối nữa nhé." Triệu Dư hẹn cô không chỉ một lần, cũng bị cô lấy các loại lý do để Triệu Dư cũng nghe ra được ý từ chối.
Lần này An An không thể giả bộ nữa, vội vàng níu lại người đang muốn rời đi: "Không được ah..., chồng tôi bảo ngày mai làm món khoai tây xào ớt xanh tôi thích nhất!"
Triệu Dư thật không biết làm sao, bất đắc dĩ lắc đầu bỏ đi.
An An nhìn theo Triệu Dư rồi mới xoay người lại phía người đàn ông sắc mặt lúc này đã đen thui u ám. Cô định thần lại, hôm nay là ngày gì vậy, hôm nay nhất định là kỵ xuất hành rồi, phải nói là năm hạn bất lợi mới đúng.
"Tôi đi lấy chìa khóa." An An xoay người trở vào phòng tiêu thụ. Mấy người bên trong đang xem náo nhiệt rối rít quăng tới ánh mắt đầy ‘ ý tốt ’.
An An lục ngăn kéo tìm chìa khóa, lúc ngẩng lên thì bắt gặp ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của đám người. Trong bụng khó chịu liền phát hỏa: "Nhìn cái gì, một đám Bạch Nhãn Lang."
An An tự mình mở cửa xe ngồi vào, vốn định duy trì khoảng cách với người đàn ông trong xe. Nhưng mà, nhưng mà … người đàn ông chết tiệt kia lại ngồi chính giữa hàng ghế sau, An An tuy gầy nhỏ sẽ không chiếm diện tích nhưng cô là người, không phải cái đống gì đó. Người đàn ông căn bản không có ý định dịch sang bên cạnh, An An đành phải chen vào bên cạnh. Chợt ngang hông nóng lên, một bàn tay ấm áp giữ lấy thân thể cô đang muốn ‘ chạy trốn ’.
"Ặc, này, làm phiền anh buông ra." An An ‘ cẩn thận ’ nói.
"Muốn ăn khoai tây xào ớt xanh?"
An An tiếp tục ‘ tránh ’bàn tay giữ chặt eo mình, sau đó vô cùng ‘ vô hại ’ gật đầu.
"Thiệu Dương." người đàn ông kêu nhân viên bảo vệ trước mặt một tiếng.
"Rõ rồi."
Bên hông An An vẫn bị người kia xem như vật sở hữu mà giữ chặt cho đến lúc xe dừng mới được buông tha. An An giống như con cá gặp nước, vội vàng nhảy ra xa, rất sợ sơ ý một chút sẽ bị người kia… Hôm nay An An rốt cuộc cảm nhận được cái gì gọi là vào núi dễ dàng, rời núi khó khăn. Đáng thương cho bạn nhỏ An An, bị khổ ép một đêm không ra được.
An An đứng giữa phòng khách của căn biệt thự, nhìn về người đàn ông đã khôi phục bộ dáng lạnh lùng đứng ở cạnh cửa sổ. Cô rất muốn mở miệng nói chuyện mà cơ khổ lời cứ nghẹn cứng không phát ra được. Thật là khó chịu, bỗng đau bụng …
An An nhìn loạn khắp nơi, nhắm về phía nhà vệ sinh ở phía sau, cô bước vào rồi khóa cửa lại. Hệ thống nước của biệt thự vẫn hoạt động, bên trong thiết bị cũng đầy đủ nên đi vệ sinh cũng không có vấn đề.
Lúc trở ra nhìn xung quanh thì không thấy người đâu, người kia đã không còn đứng trước cửa sổ nữa. Đang nhìn quanh quất tìm người, đột nhiên người từ phía sau tiến lại đột ngột chộp lấy tay cô.
"Ai u......" Cánh tay bị người ta nắm chặt trong tay đau đớn, An An bật kêu thành tiếng.
"Phản ứng tạm được, gần đây có vẻ tích cực."
Éc...... An An im lặng, trên trán một hàng vạch đen, hoa lệ lệ xẹt qua.
Người đàn ông vẫn như cũ siết cánh tay cô đi về phòng khách, An An vùng vẫy nhưng không hất ra được, cuối cùng mặc kệ.
"Uông tiên sinh, có việc gì mà tôi có thể ra sức vì ngài không?" Cứng không được thì đành mềm thôi. Người đàn ông nhìn quanh căn phòng, sau đó không biết từ đâu tìm ra cái khăn lông thả vào trong tay cô nói: "Phòng bẩn quá, tối nay phải dọn cho sạch."
Mẹ nó, coi cô là người giúp việc à, còn dọn dẹp phòng, có cần phải nấu cơm, làm ấm giường hay không.
"Có một từ gọi là "Người giúp việc", tôi có số điện thoại, có thể phục vụ ngài bất cứ lúc nào."
"Không quen."
"Này, tôi thì quen rồi." Không có thiên lý.
"Tôi thích sạch sẽ." trả lời vô cùng đơn giản
"Có liên quan gì với tôi?"
"Cô có hai lựa chọn, một là làm việc, một là......" người đàn ông hơi híp mắt lại, nhưng tinh quang nơi đáy mắt khiến cho An An không thể không đầu hàng.
Lầu một gần trăm met vuông, An An chổng mông lên lau chùi hết hơn nửa tiếng mới xong. Còn tên đàn ông chết tiệt kia khí định thần nhàn ngồi trên ghế sa lon mà cô lau sạch sẽ, thờ ơ lạnh nhạt.
Tuy nói mắt lạnh, nhưng dường như cũng không lạnh, cái lạnh hình như phát ra từ bạn nhỏ An An đang chăm chú làm việc kia, ánh mắt kia có thể biến thành phi đao giết người.
Không tới một tiếng, anh lính cần vụ Thiệu Dương lục tục từ trong xe mang một đống đồ đi vào. Cụ thể là cái gì, An An cũng không biết, dù sao cô cũng không quan tâm, tiếp tục làm việc của mình. Lại một tiếng nữa trôi qua, mùi thơm khoai tây xào ớt xanh vô cùng hấp dẫn từ lầu một xông lên, An An không có tiền đồ chổng mông nằm bò trên cầu thang ngó đầu xuống. Lại thêm vài phút, người nào đó đang ở tầng ba đã bò xuống tầng hai, rồi tầng một, cả người mồ hôi mồ kê vô cùng lếch thếch.
Người đàn ông ngồi ở trước bàn ăn vẫn giở tạp chí không hề để ý đến cô. An An ngửi mùi thơm thức ăn trên bàn thì nuốt nước miếng ừng ực, không có tiền đồ ‘ bò ’ đến bên bàn ăn, sau đó vô cùng không có tiền đồ vươn móng vuốt. Chiếc đũa chỉ còn một chút nữa đã chạm đích thành công thì bị người ta vô tình đẩy ra.
An An không có tiền đồ chịu thua vọt vào toilet rồi nhanh như gió chạy trở ra, vô cùng không có tiền đồ thua bởi thức ăn ngon hấp dẫn.
Vừa ăn ngấu ăn nghiến vừa mơ hồ nói: "Uông Thanh Mạch, tôi có chồng rồi."
"Tôi biết." người đàn ông vươn ngón tay thon dài cầm chiếc đũa gắp thức ăn thả vào chén An An.
"Tôi rất yêu anh ấy nên anh đừng đùa nữa." An An nhét vào trong miệng đầy cơm cùng món ăn nhồm nhoàm nói.
"Tôi thích xem trò vui." người đàn ông lần nữa bình tĩnh, bình tĩnh, cực kỳ bình tĩnh.
Bình tĩnh em gái ngươi, An An trong lòng thầm mắng, ngoài miệng thì không buồn phản bác bởi có phản bác cũng vô dụng, cô cùng vị ‘ gia ’ này đấu tranh nửa năm rồi nhưng không thoát nổi ma trảo của hắn.
Lúc An An làm một diễn viên hạng ba thì bắt đầu cùng hắn đấu..... Cực khổ khiến An An rốt cuộc hiểu rõ, người trong làng giải trí không thể không luồn cúi. Sau hai tháng trong giới showbiz cô đã phải ra đi. Cơ bản ngay cả cơ hội bước vào làng giải trí cô cũng không có.
Nữ tiếp viên hàng không là một nghề nghiệp cao quý, từ nhỏ cô đã thích nhưng vẫn chưa có cơ hội thử. Sau đó An An cực kỳ khó khăn, khổ sở cầu khẩn, uy bức dụ dỗ mãi mới được làm nữ tiếp viên hàng không ba tháng.
Mà, có người đúng là âm hồn bất tán luôn có thể chính xác ‘ bắt ’ được cô. Mẹ nó bi thảm, bi thảm, tiểu nhân vật đấu cùng đại nhân vật, bọ ngựa đấu xe a.
Cô có một thanh mai trúc mã tương thân tương ái, phải hay không?
Người đàn ông gật đầu tỏ ý biết.
Họ thề non hẹn biển không xa không rời, phải hay không?
Người đàn ông gật đầu tỏ ý biết.
Cô dùng tánh mạng yêu Ông xã, phải hay không?
Người đàn ông gật đầu tỏ ý biết.
Em gái ngươi a, phải không..... đáy lòng An An điên cuồng gào thét.
Người đàn ông lắc đầu. An An hoàn toàn thua trận.
Cuối cùng, người đàn ông vỗ vỗ gương mặt tức giận của An An, nói: "Tôi muốn gì, cô biết mà?"
"Tôi không biết, tôi cái gì cũng không biết." Phủ nhận, phải phủ nhận.
"Không cần cố gắng giãy giụa vô ích, cô biết."
Qua hồi lâu, bạn nhỏ An An mới phản ứng kịp được ý tại ngôn ngoại trong lời nói của người đàn ông, cuối cùng rít lên một tiếng: "Uông Thanh Mạch, chính là tên lưu manh."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ẩn Giấu Tình Yêu
Nặc Phong Nhi Hành
Ẩn Giấu Tình Yêu - Nặc Phong Nhi Hành
https://isach.info/story.php?story=an_giau_tinh_yeu__nac_phong_nhi_hanh