Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Nhầm Con Nhà Người Ta
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Học Sinh Chuyển Trường
M
ặc dù hùng hổ xông tới nhưng Giang cũng biết chắc rằng nó sẽ đánh không lại một thằng con trai cao hơn mình tận ba mươi phân. Chủ yếu là muốn giật lấy cái áo nhỏ xinh mà cậu đang cầm thôi. Chiếu theo tư thế hoàn mỹ và kĩ năng nhào lộn chuyên nghiệp của nó, phi vụ này chắc chắn sẽ thành công tốt đẹp. Có điều người tính không bằng trời tính, Dương bỗng nhiên đứng lên, tay giơ cao khỏi đầu làm nó không kịp phản ứng, mũi nhỏ đáng thương đập trúng lồng ngực của cậu. Giang kêu to một tiếng rồi ngồi xuống, cảm giác nóng rát dần dần xâm chiếm, một dòng máu tươi theo đó chảy ra ngoài.
Dương giật mình vứt vội cái áo đi, ngồi xổm xuống, đưa tay đỡ cằm nó lên, giọng bỗng có chút bối rối.
“Ngước mặt lên, lấy tay ra xem."
Cảm nhận được ngón tay mịn màng của Dương chạm nhẹ vào má mình, Giang mắc cỡ giật lùi, nhưng cậu lại bám riết không buông, nghiêm túc giữ chặt đầu nó, bắt nó ngửa mặt lên trời.
“Ngồi im.”
Dương bực bội vỗ trán nó, với tay lấy khăn giấy, hai hàng lông mày nhíu lại:
“Mới đụng nhẹ một cái đã chảy máu mũi rồi, ăn hại quá. Sau này sao lấy chồng được?”
Nó đang bị đau, lại còn gặp cái thằng trời đánh này trù ẻo là sao? Tức chết mà! Nhanh tay đập vào vai Dương một cái, nó cuộn hai miếng khăn giấy lại, nhét vào mũi để cầm máu rồi nói:
“Mày về đi, học hành gì nữa. Chỉ giỏi phá đám.”
Dương đưa tay vuốt sóng mũi cao cao của mình, thu dọn đồ đạc rồi ngượng ngùng lui ra ngoài.
“Xin lỗi, hôm sau sẽ bù cho mày. Tao về đây, ngủ ngon nha.”
Bóng lưng cao lớn của Dương dần khuất sau cánh cửa, nó không dám nhìn lâu thêm, vội đi rửa vết máu trên tay rồi chui vào ổ chăn của mình. Lăn lộn tới hơn mười giờ, nó vẫn chẳng thể nào ngủ được.
Mẹ nói, thích một người không thích mình chính là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của người con gái. Nhưng nếu có thể quay ngược thời gian, mẹ vẫn muốn dũng cảm theo đuổi thứ tình yêu non trẻ mà ngọt ngào năm đó. Vì những lần thất bại chính là lí do khiến con gái trở nên mạnh mẽ hơn. Và ít nhất khi về già, ta cũng có thể tự hào là đã sống hết mình.
Tiếng nhạc êm tai trong căn phòng nhỏ như có ma lực, dẫn dắt nó chìm vào mộng đẹp.
Cả ngày chủ nhật hôm ấy, đến một sợi tóc của Dương nó cũng chẳng thấy. Nghe bảo sáng sớm cậu ta đã ra ngoài, theo bố đi làm từ thiện, đến khi trời sụp tối mới trở về, không biết có mệt không?
Sáng thứ hai, Dương xin nghỉ bệnh, có vẻ việc làm từ thiện vất vả hơn nó nghĩ nhiề lắm. Lớp A1 xuất hiện học sinh chuyển trường nên tâm trạng của nó như vào mùa bão, bất ổn vô cùng. Nó không ngại trong lớp có thêm thành viên, nhưng cái chính là vì sao cô lại đổi chỗ nó chứ? Đầu năm chẳng phải cho ngồi tự do sao? Lúc này lại bắt nó phải dọn sang ngồi cùng bạn nam ở bàn bên, biệt danh “Thiên hôi cánh”. Không phải nó kì thị người ta, nhưng sự thật là có quỷ mới chịu được cái mùi của thằng này. Như dân chúng nói, đến đứa bị nghẹt mũi cũng không dám lại gần. Túm gọn lại, cánh vẫy, ruồi bọ thăng thiên!
Nó ôm cặp mếu máo, khóc thương cho số phận của mình:
“Cô ơi, em nhỏ con như vầy ngồi bên dưới làm sao nhìn thấy?”
Cô cười dịu dàng, đáp:
“Lúc đầu là em chọn ngồi bàn cuối, bây giờ bảo không thấy hả? Chỉ chuyển qua bàn bên thôi mà lằng nhằng gì, ngồi tạm đi.”
Thiên thấy có người ngồi cùng, không phải cô đơn chiếc bóng nữa nên cười tươi như bông, nhích người nhường chỗ cho nó. Thấy cái bàn nhỏ bị thân hình trên 70kg của Thiên chiếm hơn một nửa, nó nuốt nước mắt đặt mông ngồi xuống.
Không biết ở đâu chợt vang lên tiếng cười hí hí đầy thích thú, tiếp đó là hàng loạt ánh mắt thương hại bắn về phía nó. Trời, có cần cười trên nỗi đau của người khác vậy không? Quá đáng ghê! Nó giận run cả người. Dù sao cũng là đồng chí vào sinh ra tử mấy năm nay, chúng bạn nỡ lòng nào hi sinh nó chứ?
Nó nằm dài ra bàn, cố gắng phớt lờ cái mùi chua chua trong không khí bằng cách quan sát học sinh mới. Đó là một bạn nữ rất xinh, mái tóc dài đến eo được uốn nhẹ hơi cúp vào, dáng người phải nói là ai nhìn cũng chảy nước miếng. Cao chắc cũng mét sáu chứ chẳng chơi, chân dài, da trắng, lại còn có lúm đồng tiền nữa. Tự dưng trong lòng dâng lên cảm giác lo lắng, nó đưa tay kéo áo nhỏ bạn bàn trên, nhỏ giọng hỏi:
“Mày ơi, lỡ thằng Dương thích bạn học mới thì sao? Tao nghe nói hai đứa ngồi gần dễ thích nhau lắm.”
Bạn học nữ quay xuống nhìn nó, cười duyên:
“Nói thừa, ai mà chẳng thích thằng Dương? Quan trọng hơn, tao sợ mày với thằng Thiên…”
Giang vừa nghe tới đó liền đỏ mặt, đưa chân đá mạnh vào ghế nhỏ bạn, liếc sang Thiên thì thấy cậu ta cúi đầu không nói gì, phù, may mà vị đại nhân này chưa nghe.
Tiết sinh hoạt đầu tuần không phải học gì cả, thế nên cô dành chút thời gian giới thiệu về bạn mới cho cả lớp, sau đó dặn dò:
“Bạn Ngọc mới tới, mấy em làm quen rồi quan tâm bạn nhiều chút. Có thắc mắc gì không?”
“Sao phải cho Ngọc ngồi kế Dương hả cô?” Một bạn nữ bất bình giơ tay lên.
“Vì bạn Ngọc học hơi kém, Dương là lớp phó học tập, phải để hai bạn ngồi cạnh nhau chứ?”
Giang cũng buồn rầu lên tiếng:
“Cô ơi, em học cũng tệ mà, sao cô lại chuyển em đi?”
“Để Thiên kèm em.”
Giang nghe xong mà muốn hộc máu tại chỗ. Đúng là anh bạn bên cạnh rất giỏi, nhưng suốt ngày lầm lì ít nói, lại chẳng mấy khi giao tiếp với xung quanh, kèm kiểu gì? Nó phải làm sao đây? Sao lại ưu ái học sinh mới như thế? Đời quả thật bất công!
Suốt hai tiết học, Giang cứ mơ mơ màng màng không tập trung vào bài được. Nó đang tự hỏi thằng Dương bệnh có nặng không? Rồi bạn học mới tới đã có người yêu chưa? Hi vọng là hoa đã có chậu, nếu không thì nó lại có thêm tình địch nữa.
Giờ ra chơi, Ngọc được vây quanh bởi đám nam thanh nữ tú, trong đó bao gồm nó. Nó hăng hái xung trận đầu tiên, nắm lấy tay Ngọc mà hỏi:
“Ngọc ơi, bạn có người yêu chưa?”
Nó vừa hỏi vừa tấm tắc khen tay Ngọc mềm. Chỉ thấy cô bạn cười nhẹ, hai lúm đồng tiền ẩn hiện cực kì đáng yêu.
“À, mình chưa có.”
Cả thế giới dường như sụp đổ vào khoảnh khắc ba chữ “mình chưa có” vang lên, Giang cắn ngón tay lui ra ngoài, gục đầu ôm lan can. Nắng sớm xuyên qua tán lá in thành những điểm sáng đủ hình dạng trên sân trường, nó nhìn không chớp mắt, khẽ thở dài. Trước đây khoảng cách từ nó đến Dương đã cách mấy trăm cây số, giờ lại còn xuất hiện thêm một bức tường vô hình nữa!
Mẹ, con gái chuẩn bị tiếp bước mẹ đây… À khoan đã, ít ra thì nhà hai đứa còn gần nhau, trưa nay nó phải qua thăm thằng Dương liền. Đúng vậy, không thể chờ thêm được nữa, cách tốt nhất là phải tấn công!
Đang lúc nó buồn vì tình, trong lớp lại ồn ào như trẩy hội, còn liên tục vang lên những tràng cười quái dị. Vừa nghe tiếng cười hô hố của nhỏ bạn, nó đã nổi da gà rồi. Chậc, không lấy điện thoại ra ghi âm thì tiếc quá, đợi đến Halloween dùng cho nhà ma luôn. Giọng cười này hội tụ đủ các yếu tố the thé, vang dội và độc ác, cực kì khó tìm nhé.
“Đặt cược đi bây, một chầu bánh tráng nướng. Tao cá thằng Dương sẽ đổ con Ngọc.”
“Ê ê, tao cá năm mươi ngàn, con Ngọc đổ thằng Dương trước.”
“Tao nữa, tao nữa!”
Phút chốc, trong lớp tràn ngập tiếng cười nói của các bạn nhỏ. Ngọc thì che miệng cười, dù không biết người tên Dương kia là ai, nhưng cô nàng tự tin mình có thể cưa đổ được cậu ta.
Nhìn mọi người hăng hái hỏi thăm bạn nữ mới đến, nó thấy tâm trạng mỗi lúc một nặng nề. Đưa tay ước lượng ngực mình, sau đó lại đo thử ngực Ngọc, ôi mẹ ơi, chưa ra trận đã thấy thất bại toàn tập rồi! Nó nhớ dạo trước từng nghe Dương nói kiểu cậu thích là con gái trưởng thành, quyến rũ một chút thì càng tốt. Há chẳng phải đang ám chỉ người cậu thích hoàn toàn trái ngược với nó sao?
Không được, dù con đường phía trước có gập ghềnh khó đi thế nào, nó cũng phải tiến lên! Được rồi, bất quá không đi tiếp được thì nó chọn hèn nhát bỏ cuộc thôi...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Nhầm Con Nhà Người Ta
Mộc Diệp
Yêu Nhầm Con Nhà Người Ta - Mộc Diệp
https://isach.info/story.php?story=yeu_nham_con_nha_nguoi_ta__moc_diep