Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Người Xứ Lạ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3/6
S
áng hôm sau, Vương Huy trở về khách sạn. Anh nặng nhọc gieo mình xuống giường cố gắng nhớ lại buổi gặp người con gái ấy.
Mới cách đây một tuần, anh từ Hà Nội vào Sài Gòn công tác. Xưa nay, cái nghề làm báo bắt người ta nay đây mai đó, khi nào cũng vội vàng.
Nhận được lệnh của Tổng biên tập, anh đâm vổ ra ga khi tàu Thống Nhất 2 sắp chuyển bánh. Hai ngày hai đêm sau, anh đã có mặt tại Sài Gòn. Ðúng rồi, ngay tối hôm đó bạn đưa anh vào nhà hàng Dạ Lan ngồi hàng giờ bên cô gái ấy. Tối đó, trong ánh điện mờ, anh đang ngỡ ngàng nhìn các ngọn đèn tỏa sáng phủ dày ánh lân tinh lên mặt các cô gái thì cô gái có nước da trắng như ánh trăng thu ấy mặc chiếc áo dài xanh, quần trắng mềm hơn tơ lụa bước đến ngồi bên, tự giới thiệu tên là Tố Quyên. Song ngay lúc đó, anh đã có linh cảm Tố Quyên cười nhưng chứa đựng nỗi u buồn. Cô ấy ca nhưng mang nỗi buồn của con người ở thế giới khác, thế giới của những cô gái ngồi cả buổi có đàn ông xung quanh, nghe những lời ngọt ngào “anh yêu em” mà lòng trống trải, quặn đau. “Ðời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn. Ðời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành”. Ðúng! Chính đó là lời ca của Tố Quyên trong đêm ấy.
Từ lúc bước ra khỏi nhà hàng đến khi gặp lại chiều qua trên trảng cát, giọng ca và hình ảnh Tố Quyên vẫn lưu lại, hiện lên cho anh nhớ, ngắm nhìn chứ không phải để ái ân. Chia tay Tố Quyên trong đêm ấy, anh chỉ mang theo linh cảm cô đang buồn, chán chường chứ không hề nghĩ có việc lại hệ trọng hơn khiến cô lo âu, tiều tụy đến mức ngã gục bên bờ biển. Giờ đây, Vương Huy nghĩ rằng mình linh cảm đúng. Anh nằm ngửa nhình lên trần nhà, gõ nhịp ngón tay xuống thành giường, lo sợ nghĩ bụng: Chắc có chuyện gì khổ đau, dằn vặt đến Tố Quyên. Anh quyết định trong thời gian ở Vũng Tàu sẽ dành thời gian đến chăm sóc, tìm hiểu xem điều gì dã làm xáo động tâm hồn cô. Nhưng lần nào Tố Quyên cũng chẳng nói gì cả, chỉ lặng lẽ nằm im nhìn Huy. Có lần mưa như trút nước, gió biển ào ào gây cho Tố Quyên cảm giác cô đơn, sợ hãi. Cô nói với Vương Huy:
- Ðêm nay anh ở lại đây với em, đừng về - Giọng Tố Quyên thều thào, đứt quãng – Mưa bão thế này, em nghe tiếng sóng gió gầm gào cứ tưởng như tiếng người chết trên biển bao đời nay tích tụ lại giờ theo sóng, theo gió từ đáy sâu cuộn lên – Giọt nước mắt tự nhiên đọng trên khóe mắt Tố Quyên – Giá như không có anh thì em cũng đã chết trên biển, đành lấy trảng cát làm mồ, góp hồn vào gió biển đêm nay.
Huy chăm chú nghe, nghĩ ngợi nhìn vào đôi mắt như hai hồ nước xanh đã tràn trề nước.
Và chính trong đêm mưa gió đó, trong buồng bệnh nơi xa lạ bên bờ biển, Vương Huy và Tố Quyên bỗng đễu muốn trò chuyện, sẵn sàng giãi bày những tâm tư, những kỷ niệm sâu kín của đời mình. Có lẽ, cả hai người đều nghĩ, gặp nhau lần này rồi không biết có gặp nhau nữa không nên để tâm tình một cách cởi mở. Còn Vương Huy, nhìn vào đôi mắt Tố Quyên, nghe giọng nói đứt quãng của cô, anh có linh tính sắp được nghe một câu chuyện gì mà anh đã linh cảm.
Anh lấy khăn lau nước mắt cho cô, giọng ân cần:
- Ừ, đêm nay anh sẽ ở đây cùng em. Ðừng sợ!
Ngoài trời mưa bắt đầu đổ xuống ào ạt như trút nước chẳng khác gì mưa bão ngoài Bắc. Gió gầm rú ngoài biển, bên mái hiên bệnh viện. Tố Quyên và Huy đều không nhìn thấy biển, chỉ nghe thấy tiếng sóng đập vào ghềnh đá. Cả thành phố Vũng Tàu chìm ngập trong bóng đêm và mưa. Tố Quyên nhìn Vương Huy thầm cảm ơn: dẫu sao, đêm nay có anh ở bên, em không cảm thấy cô đơn, đỡ sợ.
Cả đêm đó Vương Huy thức cho Tố Quyên ngủ. Gần sáng anh kéo tấm chăn mỏng đắp cho cô rồi nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường. Tất cả các cô tiếp viên làm ở nhà hàng đều sẵn sàng cho các tay đàn ông bước vào ôm hôn, họ đã chai sạn với cái hôn mà họ cho là hôn môi trường thì đêm nay mình hôn cô ta cũng là hôn môi trường, có tội lỗi gì đâu. Vương Huy nghĩ và cúi đầu xuống. Ðôi môi anh dã gần sát môi Tố Quyên, gần đến nỗi hơi thở của cô đã phả nhẹ vào mặt anh, làm mạch máu như xé toang lồng ngực, hừng hực, giần giật khắp toàn cơ thể. Nhưng ngay lúc đó, đôi lông mày cong như hai mái vòm nhà thờ của Tố Quyên động đậy, sắc mặt sầu khổ của cô có điễu gì trắc ẩn rung lên theo nhịp thở, môi như hai cánh sen mấp máy như hỏi Vương Huy: Có phải anh cũng là khách làng chơi không? Ý nghĩ đó như bàn tay ai phía sau nâng đầu anh lên. Anh thở dài đưa tay vén màn.
Ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi nặng hạt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Người Xứ Lạ
Trần Diễn
Yêu Người Xứ Lạ - Trần Diễn
https://isach.info/story.php?story=yeu_nguoi_xu_la__tran_dien