Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Sắc Vô Hoan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3
T
heo lý mà nói, nếu thiếu nữ ở cổ đại tỏ vẻ thẹn thùng hoặc cự tuyệt, chính nhân quân tử hẳn là nên nhượng bộ lui binh.
Đáng tiếc đây là một thế giới khác, nam nữ hào phóng còn muốn hơn thời Đường lúc cực thịnh, hơn nữa cầm thú tương lai năm nay mới 12 tuổi, đúng là thời điểm hiếu kỳ nhất, cho nên hắn không hề cố kỵ, nhìn trái nhìn phải, nhìn từ trên xuống dưới, còn ngồi xổm mà nhìn, giống như muốn nhìn xem trên mũi ta có nhiều hơn người khác một đóa hoa hay không! ( nino: ta đã nói cầm thú đáng iu mà ^_^)
Ta bị hắn khiến cho phải chết muốn sống, thiếu chút nữa rống lên như sư tử Hà Đông, Thạch Thạch còn ở bên cạnh đả kích:“Giấu cái gì a? Cái nắp cũng không che được cái đầu của ngươi.”
Chút nữa ta lấy cái nắp này đập ngươi thành bụi!
Cầm thú tương lai nhìn nửa ngày, cảm thấy mỹ mãn, nhận xét:“Kỳ thật Lạc nhi bộ dạng đáng yêu a, không cần phải trốn trốn tránh tránh, đây là lần đầu tiên ta đến nông trang, thấy cái gì cũng mới mẻ thú vị, ngươi cùng ta đi xem nơi nuôi tằm và phòng dệt vải được không?”
“Không cần!” Ta trả lời trảm đinh tiệt thiết, lại cảm thấy dùng ngữ khí như vậy nói chuyện với đại gia thật không ổn, liền biến thành điệu bộ nô tài chân chó,“Ta còn phải nấu nước pha trà cho các vị đại gia……”
“Không có việc gì, chỉ một chút thôi.” Cầm thú tương lai kéo tay ta.
“không được, sẽ bị mắng!” Ta nhanh chóng giãy khỏi tay hắn, lui vào góc tường, hy vọng cái tên hay xen vào việc của người khác hành động nhanh lên một chút.
Taycủa cầm thú tương lai giơ ra nửa chừng, thật lâu sau mới thu về.
“Minh thiếu gia, ta đưa ngài đi nơi nuôi tằm, đừng để ý tới nha đầu khiến người ta ghét này.” Thạch Thạch vẫn đứng ở phía sau xem náo nhiệt cuối cùng nói được 1 câu tiếng người. (nino: ta thề câu trên là của tác giả ^_^)
“Đi thôi.” Cầm thú tương lai thở dài, xoay người rời đi.
Ta nhìn thấy đôi giày của hắn đi ra ngoài cửa, rốt cục hạ cái nắp xuống nhìn xung quanh.
Cầm thú tương lai bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nhìn ta nháy mắt một cái, tươi cười thực sáng lạn, còn vẫy vẫy tay, đáng yêu tựa như cậu em trai nhà hàng xóm.( nino: so cute >_Ta nhanh chóng cúi đầu lấy cái nắp che lại, hồi lâu sau, lại đưa mặt ra bên ngoài xem xét.
Thật không ngờ, cầm thú tương lai đã đi xa lại quay đầu, nhìn ta nháy mắt một cái nữa.
Hai lần ngoái đầu nhìn lại ý vị thâm trường,càng nhìn càng khiến lòng ta phát run.
Thừa dịp cầm thú tương lai không ở phía trước, ta nhanh chóng đem nước sôi giao ợ, sau đó chui vào trong phòng, đến khi mặt trời xuống núi, mới bị bà ngoại kéo đi ra ăn cơm.
Thu thập xong mọi việc, ta nhìn ra cửa sổ thấy Thạch Thạch đang cao hứng phấn chấn cắn thịt nướng, nhớ tới sự việc hôm nay, liền xắn tay áo, quyết ý hung hăng đánh hắn một chút, khiến hắn về sau bớt lo chuyện người.
Tuy rằng hai người cùng tuổi, đều là con nít lên 8.
Nhưng ta đã quên chính mình hiện tại là con gái của một văn nhược thư sinh.
Phụ thân của Thạch Thạch lại là thợ rèn thân cao gần 190cm khỏe mạnh, gien tốt, cho nên hắn đều cao hơn so với đám nhỏ cùng tuổi, khí lực cũng đặc biệt lớn.
Cho nên ta bị Thạch Thạch đẩy một cái, lập tức té xuống.
Hắn đẩy xong mới phản ứng chậm chạp, trong miệng còn cắn thịt nướng, mơ mơ hồ hồ hỏi:“Người quái dị…… Ngươi không sao chứ?”
Ta bình tĩnh đứng lên, vỗ vỗ bụi đất trên người, nhìn ra mặt trời đỏ hồng đang lặn ở phía xa, nhớ năm đó ở nhà trẻ tư thế oai hùng dũng mãnh phi thường, đánh cho nam sinh chạy trối chết, đối diện tình cảnh uất ức ở hiện tại, thật sự là ngàn vạn cảm khái, nhất thời buồn bực nói không nên lời.
Thạch Thạch thực khẩn trương nuốt thịt trong miệng, liều mạng giải thích:“Ta không có cố ý đẩy ngươi, ta căn bản không thấy được ngươi ở phía sau, không cẩn thận đưa tay ra mà thôi.”
Ta thật buồn bực ……
Thạch Thạch sợ ta đi tìm cha hắn cáo trạng, liền hào phóng đưa hai khối thịt nướng hối lộ cho ta. Ta vốn không thích đồ ăn đầy mỡ, Nhưng lại nghĩ ra một ý tưởng, mập lên cũng là một loại hủy dung, liền từng ngụm từng ngụm nhai nuốt, còn vơ vét thêm một khối.
Chịu nhân thịt béo thay người tiêu tai, Thạch Thạch rốt cục yên lòng, cái đuôi lại cong lên, cười xấu xa khoe:“May mắn hôm nay ngươi không cùng Minh thiếu gia đi chỗ nuôi tằm, tiền thưởng toàn cho ta, cha ta nói sẽ thưởng ta một tuần đều có thịt ăn.”
“Ai thèm……” Ta nghĩ đến chuyện hôm nay, liền đầy mình phiền não, lại đoạt thêm một miếng thịt cho hả giận.
“Đừng quá đáng!” Thạch Thạch cầm chén ôm thật chặt, ngốn ngốn nghiến nghiến xong, mới lau lau miệng, châm chọc nói,“Nhìn ngươi thường ngày cử chỉ thô lỗ, sao vừa thấy Minh thiếu gia liền né tránh, đừng nói nhìn thấy thiếu gia bộ dạng đẹp, học theo Xuân Hạnh tỷ tơ tưởng nam nhân?”
“Phi! Ngươi mới tơ tưởng nam nhân!” Ta phẫn nộ quýnh một cái lên vai hắn.
Thạch Thạch da dày thịt cứng không có phản ứng, chỉ thoáng rụt vai, khinh bỉ nói:“Đứa ngốc! Ta không phải con gái, sao có thể có thể tơ tưởng nam nhân, hơn nữa cha ta nói không cho loạn tưởng, tương lai tự nhiên sẽ chọn con dâu tốt cho ta.”
“Với tính tình của ngươi? Cẩn thận cưới phải một Mẫu Dạ Xoa!” Ta mỉa mai trả lời.
“Ngươi nói bậy!” Tiểu nam tử hán tôn nghiêm sao chịu vũ nhục, Thạch Thạch giận dữ đứng dậy, gương mặt vốn đã đen do phơi nắng lại đen thêm hai phần, muốn giáo huấn ta nhưng không dám đánh, cuối cùng động khẩu công kích,
“Người quái dị! Không lông mi! Nắp nồi! Minh thiếu gia tuyệt đối là ánh mắt có vấn đề, hoặc là đáy lòng quá mức thiện lương, mới có thể cảm thấy đẹp. Ngươi cũng đừng nghĩ thiếu gia nói ngươi vài câu hảo, là có thể tự cho là đúng, không tới hai ngày thiếu gia sẽ tỉnh ngộ, bội tình bạc nghĩa! Ném qua sau đầu!”
“Cái gì bội tình bạc nghĩa? Không biết thành ngữ cũng đừng dùng lộn xộn! Tên kia mà thiện lương? Ta còn chưa tính sổ với ngươi chuyên sinh sự từ việc không đâu!” Ta còn muốn báo cho hắn về sau ít gây thêm chuyện cho ta, bỗng nhiên cảm thấy trong lời nói của hắn có gì đó không ổn, do dự hỏi,“ Sau khi các ngươi đi rồi, thiếu gia hắn còn nói gì ta sao?”
“Đúng vậy, như ngươi cũng không biết làm sao tích được đại phúc, có thể làm cho thiếu gia xem trọng. Bất quá chờ ở chung lâu, thiếu gia sẽ tỉnh ngộ, hiểu được ngươi là đồ ngốc.” Thạch Thạch quay đầu đi chỗ khác, không thèm để ý đến ta.
“Ông” một tiếng vang lên trong đầu ta, liền biết khẳng định đã xảy ra chuyện, chạy nhanh lôi kéo Thạch Thạch hỏi:“Thiếu gia hắn muốn làm cái gì?”
“Xem ngươi khẩn trương như vậy, còn nói không nghĩ tới thiếu gia?” Thạch Thạch thù dai nói,“Thiếu gia có nói một chút, nhưng ta không nói cho ngươi!”
Ta hạ xuống thể diện cùng tiểu quỷ giải thích:“Ta không phải tơ tưởng tới thiếu gia, ta chỉ là không thích, cho nên không muốn tiếp cận, Thạch Thạch ngươi nói cho ta biết đi, ta về nhà trộm hai cái trứng chim nấu cho ngươi ăn.”
Thạch Thạch lại càng không cao hứng:“Minh thiếu gia thân phận cao quý, võ công cao cường, tính tình cũng rất tốt, hôm nay ở chỗ nuôi tằm, chỗ nào không hiểu còn có thể khiêm tốn thỉnh giáo, một chút cũng không tự cao tự đại, ngươi sao lại có thể nói thiếu gia như vậy?”
Đáng giận, vì cái gì tất cả mọi người đều nói tốt cho Nam Cung thế gia? Bà ngoại cùng mợ mới vừa rồi cũng đem Nam Cung Minh khen tới trời. Đầu tiên là nói bộ dạng hảo, sau đó còn nói Nam Cung thế gia nhân hậu, Nam Cung Hoán gia giáo thâm nghiêm, mới có thể dạy dỗ đứa nhỏ như vậy, tương lai nhất định là võ lâm đại hiệp, xã hội lương đống.
Đều là nói hưu nói vượn, ta có đôi mắt củaThượng Đế, biết Nam Cung Hoán là luyến đồng phích, miệt mài nữ sắc, trong nhà mĩ cơ diễm tì thành đàn, hơn nữa chơi xong tùy ý tặng người khác, nhà bọn họ ngầm thông đồng hắc đạo làm chuyện xấu xa không ít. Nhưng thật ra Nam Cung Minh ở trong sách mới đầu coi như quân tử, nhưng sau khi gặp được Lâm Lạc Nhi cả người não tàn, chẳng những giết cha, tính cách càng phát triển theo khuynh hướng vặn vẹo.
Gặp nữ chính một lần, lầm lạc cả đời, thật sự là bi kịch.
Càng bi kịch là ta cái gì cũng biết, nhưng nói ra không ai tin.
Thạch Thạch mất hứng, không muốn nói chuyện với ta.
Ta khom lưng, tìm mọi cách khẩn cầu, thay đổi biện pháp hối lộ, chỉ vì tin tức dự phòng sau này có thể dùng.
Cầu đã lâu sau, Thạch Thạch mới nói:“Hôm nay buổi tối ở bãi tha ma……”
“Đi! Đương nhiên đi! Cọp vải quan trọng như vậy! Không có lý nào không đi!” Ta vỗ ngực cam đoan, sau đó tiếp tục trông mong theo dõi miệng hắn.
Đáng tiếc miệng chó không phun được ngà voi, hắn nói:“Ai nha, trí nhớ gần đây không tốt lắm, không nhớ rõ Minh thiếu gia đã nói gì.”
Ta khẽ cắn môi, giơ tay thề:“Ta cam đoan lúc trở về trước mặt mọi người khóc thật thê thảm! Làm cho lão đại nhà ngươi có chút mặt mũi!”
“Dĩ nhiên, ta cũng không tin ngươi thật không sợ quỷ!” Hắn hừ hai tiếng, chậm rì rì nói,“Quên đi, ta cũng không đùa giỡn ngươi. Minh thiếu gia nói ngươi thuở nhỏ mất người thân, mỗi ngày làm việc còn bị đánh chửi, thật sự là đáng thương, muốn cầu phụ thân mang ngươi về Nam Cung thế gia, làm bạn cùng hắn cũng tốt.”
Hai chân ta mềm nhũn, đứng không vững.
“Nhìn bộ dạng hiện giờ của ngươi ……” Thạch Thạch khinh bỉ nhìn ta hai cái, lưu lại 1 câu “ Buổi tối hôm nay không lấy được cọp vải, ta sẽ khiến cho ngươi đẹp mặt”,rồi bưng cái bát không chạy.
Ta khóc không ra nước mắt, bi phẫn mắng ông trời:“ Nam Cung Minh chết tiệt, ngươi tuổi còn nhỏ không học cái gì tốt! Học người ta làm thánh mẫu Maria làm cái gì?! Không có việc gì đi tìm ngược a!”
=============
Tác giả tâm sự: Mọi người không cần giải nghĩa tên tiêu đề
Nếu thấy hợp sẽ sửa…… *Nhìn trời*
Tiếp tục tung hoa, giữ vững nhiệt tình, quyển này mỗi chương càng ngày càng dài!Mọi người cảm động không ~ cảm động không?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Sắc Vô Hoan
Quất Hoa Tán Lý
Vô Sắc Vô Hoan - Quất Hoa Tán Lý
https://isach.info/story.php?story=vo_sac_vo_hoan__quat_hoa_tan_ly