Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Truy Tìm Sự Thật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3 : 3
"C
hữ A là viết tắt của từ gì?" Người đàn ông hỏi bằng tiếng Anh một cách lưu loát, có pha chút giọng Hà Lan.
Shaw nhìn người đàn ông đứng đối diện với mình ở quầy kiểm tra hộ chiếu tại sân bay Schiphol cách Amsterdam mười lăm ki-lô-mét về phía tây nam. Đây là một trong những sân bay bận rộn nhất thế giới, nằm dưới mực nước biển năm mét, hàng tỷ tỷ tấn nước cuộn xoáy quanh đó. Shaw luôn coi công trình này là đỉnh cao về sự dũng cảm trong thiết kế và xây dựng. Nhưng khi hầu hết diện tích của đất nước nằm dưới mực nước biển, họ cũng chẳng có nhiều lựa chọn khi tìm chỗ cho máy bay đậu.
"Xin lỗi, gì ạ?" Shaw nói dù ông thừa biết nhân viên hải quan muốn hỏi gì.
Ông ta dùng ngón tay chỉ vào trang dán ảnh trên cuốn hộ chiếu của Shaw.
"Đây! Tên của ông chỉ có mỗi chữ đầu tiên là A. Nó là viết tắt của từ gì?"
Shaw chăm chú ngó quyển hộ chiếu của mình trong khi người đàn ông Hà Lan cảnh giác.
Là công dân của nước có chiều cao trung bình hàng đầu thế giới, nhân viên kiểm tra hộ chiếu cao 1,78 mét, hơn một người đàn ông Hà Lan trung bình chừng hai phân nhưng so với cơ thể đồ sộ của Shaw thì vẫn kém hơn bảy phân.
"Nó chẳng là viết tắt của cái gì”, Shaw đáp. "Mẹ tôi chẳng bao giờ đặt tên thánh cho tôi nên tôi tự đặt tên cho đúng con người mình. A Shaw. Bởi đó là họ của tôi hay ít nhất là họ của mẹ tôi".
"Thế bố ông có phản đối việc con trai mình không được đặt tên không?"
"Ông chẳng cần đến một người cha để sinh con, chỉ cần để tạo ra nó thôi".
"Thế khi ấy bệnh viện không đặt tên cho ông à?"
"Tất cả trẻ con sinh ra trong bệnh viện hết sao?" Shaw trả miếng với một nụ cười trên môi.
Người đàn ông Hà Lan cứng họng, giọng ông ta trở nên nhẹ nhàng hơn.
"Vậy là ông Shaw, có chất người Ireland như George Bemard Shaw chứ?”
Người Hà Lan có hiểu biết thật tuyệt, Shaw đã thấy như vậy. Họ được giáo dục tử tế, tò mò và thích tranh luận. Trước đây chưa từng có ai hỏi ông về George Bernard Shaw.
"Có thể đấy, nhưng tôi là người Scotland, vùng Highlands. Ít ra thì tổ tiên tôi cũng bắt nguồn từ đó", ông nói nhanh bởi lúc này đang mang hộ chiếu Mỹ - một trong số hơn chục cuốn mà ông sở hữu. "Tôi sinh ở Connecticut, chắc ông từng tới đó rồi chứ?"
Người đàn ông nói đầy hào hứng "Chưa, nhưng tôi rất thích được đến Mỹ"
Shaw từng trông thấy vẻ thèm muốn ấy "Vâng, không phải mọi vỉa hè đều dát vàng và phụ nữ đều là các ngôi sao điện ảnh cả đâu, nhưng vẫn có nhiều thứ để làm, lại có nhiều chỗ để làm những việc ấy".
"Có lẽ là một ngày nào đó", người kiểm tra hộ chiếu nói vẻ tiếc rẻ trước khi trở lại với công việc, "ông tới đây để làm việc hay giải trí?"
"Cả hai. Tại sao lại mất công đi bao nhiêu đường tới đây rồi phải chọn chứ?"
Người đàn ông khẽ cười. "Ông có gì khai báo không?"
"Ik heb niets aan te geven ".
"Ông nói tiếng Hà Lan được à?" Nhân viên hải quan hỏi với giọng ngạc nhiên.
"Không phải mọi người đều thế cả sao?”
Người đàn ông bật cười và đóng dấu vào hộ chiếu của Shaw bằng một con dấu dùng mực kiểu cổ điển chứ không dùng thiết bị công nghệ cao như một số nước vẫn dùng. Shaw nghe nói rằng những con dấu đó đóng thiết bị theo dõi di chuyển vào trang hộ chiếu. Shaw luôn thích mực hơn loại thiết bị như thế.
"Chúc ông có chuyến đi thú vị", người bạn Hà Lan mới vừa nói vừa trả lại hộ chiếu cho Shaw.
"Tôi định thế mà", Shaw vừa đáp vừa bước về phía lối ra để lên con tàu sẽ có mặt tại nhà ga trung tâm Amsterdam sau hai mươi phút nữa.
Từ đó trở đi sẽ chỉ có những điều thú vị hơn. Nhưng trước hết ông có vai cần diễn.
Bởi vì ông có khán giả theo dõi.
Thực ra ngay lúc này chúng đang theo dõi ông rồi.
CHƯƠN6 4
Chiếc taxi thả Shaw xuống khách sạn Amstel Intercontinental đồ sộ. Khách sạn này có bảy mươi chín phòng cực kỳ tráng lệ, nhiều phòng có góc nhìn ra sông Amsterdam khiến người ta phải ghen tị - dù Shaw đến đây không phải để ngắm cảnh.
Theo đúng vai cần đóng trong ba ngày tới, Shaw là một du khách đến thành phố. Chỉ có vài nơi phù hợp với công việc này hơn Amsterdam - thành phố có bảy trăm năm mươi ngàn dân; đủ một nửa trong số đó sinh ra trên đất Hà Lan. Shaw đi ngắm cảnh một lượt bằng thuyền, hào hứng chụp ảnh về một thành phố có nhiều kênh hơn Venice với gần mười ba ngàn cây cầu trên một diện tích chỉ chừng hai trăm ki-lô-mét vuông mà khoảng một phần tư là mặt nước.
Shaw đặc biệt chú ý tới những con thuyền kiêm nhà ở (có đến gần ba ngàn chiếc) đậu dọc theo các con kênh, chúng hấp dẫn ông bởi có những rễ bám, dù nổi trên mặt nước, những con thuyền ấy chẳng bao giờ di chuyển. Chúng được truyền lại từ đời này qua đời khác hoặc được bán thẳng. Trong lòng Shaw tự hỏi, nếu gắn bó với một nơi thì sẽ thấy thế nào?
Sau đó Shaw mặc quần soóc, đi giày và chạy bộ quanh khu vực rộng thoáng của công viên Ooster gần khách sạn ông ở. Nói một cách rất thật, Shaw đã chạy suốt cả đời mình. Hừm, nếu mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch thì sẽ kết thúc như vậy. Hoặc là thế hoặc ông sẽ chết. Ông sẽ vui vẻ đối mặt với rủi ro. Xét theo một góc nào đó, ông đã chết rồi.
Vừa nhấm nháp cà phê tại Bull Dog - chuỗi hàng cà phê nổi tiếng nhất Amsterdam, Shaw vừa quan sát những người làm công việc của họ. Ông cũng quan sát những kẻ rõ ràng đang theo dõi mình. Thực sự đó là những tay theo dõi thật tệ hại, thực hiện công việc của mình nhưng chẳng biết mô tê gì để làm sao thực hiện việc ấy cho đúng cách.
Ngày hôm sau Shaw ăn trưa ở một trong những nhà hàng ông ưa thích trong thành phố, chủ nhà hàng là một người Italia trung tuổi. Bà vợ ngồi ở một bàn đọc báo suốt ngày trong lúc ông chồng đảm nhiệm vai trò của cả bồi bàn, bếp trưởng, nhân viên dọn bàn, nhân viên rửa bát, thu ngân. Nhà hàng chỉ đặt bốn chiếc ghế kiểu quầy bar và năm chiếc bàn - không kể chiếc của bà vợ, các vị muốn làm khách hàng phải đứng ở lối vào và chịu sự theo dõi của ông chồng. Nếu ông ta gật đầu, bạn được phép vào ăn. Nếu ông ta quay đi, xin mời tìm chỗ khác.
Shaw chưa bao giờ bị khước từ. Có lẽ nhờ thân hình hộ pháp của ông, hoặc nhờ đôi mắt xanh có sức hút mạnh mẽ xoáy vào người khác. Nhưng nhiều khả năng nhất là ông và chủ quán từng làm việc với nhau, mà đó không phải việc liên quan đến ăn uống.
Đêm đó Shaw mặc complê và xem một vở opera ở nhà hát Muziek. Khi vở kịch kết thúc, có thể đi bộ trở lại khách sạn nhưng Shaw lại chọn hướng ngược lại. Đêm nay mới là lý do thực sự ông tới Hà Lan, Shaw không còn là một khách du lịch nữa.
Khi bước vào khu phố đèn đỏ, Shaw trông thấy có gì đó diễn ra trong cái ngõ rất hẹp. Một thằng bé đứng trong bóng tối, bên cạnh nó là một gã đàn ông trông có vẻ thô nháp, khoá quần kéo xuống, một tay gã thọc vào quần thằng bé.
Trong chốc lát Shaw đổi hướng đi. Ông lướt vào cái ngõ hẹp và nện một cú thôi sơn vào gáy gã đàn ông. Đó là một đòn đã được tính toán lực trước, chỉ nhằm hạ gục chứ không kết liễu đối thủ dù Shaw rất thèm thực hiện việc ấy. Khi gã đàn ông nằm trên vỉa hè không còn biết trời đất là gì, Shaw giúi vào tay thằng bé vài trăm euro, đẩy mạnh nó đi cùng với lời cảnh báo rất đáng sợ bằng tiếng Hà Lan. Khi tiếng bước chân vội vàng của thằng bé dần xa, Shaw biết rằng ít nhất nó không bị đói hay bỏ mạng trong đêm nay.
Lúc trở lại đường cũ, lần đầu tiên Shaw để ý thấy rằng khu trung tâm chứng khoán cũ nằm đối diện với những cô gái làng chơi ở khu đèn đỏ. Điều đó làm ông thấy lạ lẫm cho tận tới lúc suy nghĩ về điều ấy. Tiền mặt và gái điếm luôn gắn với nhau như hình với bóng. Shaw băn khoăn liệu có quý cô nào chịu nhận ít cổ phiếu thay vì lấy euro không.
Nhưng đáng mỉa mai hơn việc trung tâm chứng khoán gần nơi làm của các cô gái làng chơi là khu đèn đỏ bao bọc hoàn toàn Oude Kerk - nhà thờ cổ nhất và lớn nhất thành phố. Được xây dựng năm 1306, ban đầu là một nhà thờ gỗ đơn giản, trong hai thế kỷ sau đó nó liên tục được nối thêm và mở rộng. Thậm chí một người nào đó còn đặt một đôi vú bằng đồng xuống vỉa hè ở lối vào trước nhà thờ. Shaw từng vào trong đó vài lần. Thứ để lại ấn tượng mạnh mẽ trong ông là một loạt hình chạm khắc trên chỗ đứng của ca đoàn, mô tả những người đàn ông đi đại tiện nhiều kinh khủng. Shaw chỉ có thể suy đoán rằng hồi đó những buổi lễ phải thật dài.
Thánh thần và ma quỷ, Chúa và gái điếm, Shaw trầm ngâm khi tới giữa khu vực trái luân thường này. Người Hà Lan gọi khu vực này là Walletjes, nghĩa là "Khu tường nhỏ". Có lẽ những gì xảy ra phía sau những bức tường nhỏ đã tồn tại ở đó. Tối nay ông sẽ biết chắc chắn.
Khu phố đèn đỏ không rộng, chỉ dài hết chừng hai con kênh, nhưng trong những khối nhà dọc theo chúng dồn rất nhiều thứ. Vào ban đêm, những cô gái làng chơi làm việc ở đây là những cô xinh đẹp nhất. Rất nhiều trong số đó là những cô gái Đông u cực đẹp, bị đưa đến đây với nhiều lý do không có thật, sau đó bị "rơi vào vũng bùn" - như cách người ta nói một cách nhẹ nhàng. Điều mỉa mai là những gái điếm đêm chủ yếu trưng hàng. Rốt cuộc thì có ai dám thoả mãn dục vọng trong khi hàng ngàn kẻ khác đang ngó nhìn? Vào các buổi sáng và buổi chiều, khu vực này yên tĩnh hơn, đó là khi các khách hàng có nhu cầu thực sự tìm đến những cô gái không đẹp bằng nhưng vẫn ngon lành để họ làm ca hai và ca ba trong ngày.
Phòng của gái làng chơi là thứ khó bỏ qua được bởi chung quanh chúng gắn các đèn neon đỏ sáng chói. Những căn phòng đó còn được gắn đèn huỳnh quang để những bộ đồ nghèo của các cô làm mẫu lấp lánh như ánh nắng. Shaw bước qua cửa sổ này tới cửa sổ khác - nơi những cô gái hoặc đứng yên hoặc nhảy múa, đôi lúc làm những động tác kích dục. Mặc dù mỗi năm những chiếc giường ở khu này mang lại khoảng nửa tỷ euro, thực tế là hầu hết những người tới đây chủ yếu để thỏa mãn chứ không phải để "biết" theo đúng nghĩa.
Shaw vẫn cúi đầu, đôi chân đưa ông tới một cái đích cụ thể. Gần như ông đã có mặt ở đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Truy Tìm Sự Thật
David Baldacci
Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci
https://isach.info/story.php?story=truy_tim_su_that__david_baldacci