Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thầy Giáo Hot Boy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
C
hương ba: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Hôm nay đã là thứ hai rồi.Không khí hôm nay rộn ràng khôn tả.Minh Huy càng rộn ràng hơn bao giờ hết:hôm nay cậu đi dạy.Đêm qua Huy bận "thao thức",bận "trực đêm" nên ngủ không được,có lẽ cậu đang bồi hồi xao xuyến,lo lắng,chờ đợi giây phút cậu được đứng trên bục giảng.Tuy ngủ trễ nhưng cậu vẫn thức sớm.Mới có năm giờ,trời còn tinh mơ những làn sương mà cậu đã chuẩn bị rồi.Đúng là tâm trạng của một người lần đầu tiên đi làm.
Hôm nay,cậu khoác lên mình bộ trang phục nhìn nhã nhặn,trang trọng và lịch sự làm sao.Chiếc áo sơ mi màu trắng tinh khôi thanh khiết phối cùng chiếc quần tây đen quý phái như tôn thêm nét "đẹp" "nghiêng nước nghiêng thành","đổ sông đổ bể" của cậu.Huy còn khéo léo chọn chiếc carvest sọc ca-rô trắng đen cho thấy được phong cách chững trạc,trưởng thành của mình ở độ tuổi hai mươi ba.
-Chào buổi sáng cả nhà!-Minh Huy rạng rỡ bước xuống từ trên lầu,trên môi còn nở một nụ cười "quyến rũ" chết người.
-Haha!Con trai ta hôm nay trông người lớn quá.-Ba của Minh Huy cười đầy niềm tự hào mãnh liệt vồ đứa con duy nhất của mình.
Mẹ Minh Huy đã chuẩn bị bữa sáng tất.Giờ đây bà đang chăm chú về cậu.Dịu hiền thay tâm trạng của một người mẹ,bà đang rưng rưng cảm xúc trong giây phút nhìn đứa con mình nuôi dưỡng bấy lâu nay đã thật sự trưởng thành,thành danh.Bà dường như không kìm chế nổi cảm xúc,mà dạt dào:
-Mẹ hạnh phúc lắm con à.Những điều tốt đẹp đang chờ con phía trước,hi vọng con sẽ làm được.
Minh Huy cũng không giấu nỗi cảm xúc của mình,cậu nở nụ cười với đôi mắt đầy sự quyết tâm,như để đáp lại tấm lòng của cha mẹ mình.Sau đó cả nhà thầy giáo hot boy Minh Huy quây quần bên nhau ăn sáng.
-Dạ,thưa ba mẹ con đi dạy ạ.-Cậu từ giã gia đình.
Trái ngược với không khí thanh bình ở nhà Minh Huy,ở nhà Bảo Khang "nhí nhố" thì đang hơi "hỗn loạn" vì cậu Bảo Khang.Dường như đây đã là một "nếp sống" của gia đình rồi. (hihi).Ngày nào cũng thế,trong nhà luôn "ầm ĩ" tiếng gọi,tiếng thúc giục Bảo Khang thức dậy;cũng luôn phát lên những lời "cào nhào" của Bảo Khang.Chuyện là cậu luôn thức dậy muộn,hôm nay cũng không phải ngoại lệ.Đã sáu giờ rồi còn gì.Vậy mà giờ này Bảo Khang còn đang "nệm ấm chăn êm" như thế kia.
-Mấy giờ rồi mẹ?-Cậu ngồi dậy vươn vai,hít thật sâu.
-Con còn hỏi nữa,sáu giờ năm rồi đấy!-Mẹ cậu không hài lòng.
-Hả?Sáu...giờ...năm... à?Chết con rồi ba mẹ ơi.Xin chúa hãy phù hộ con!-Cậu cuống cuồng lên thay đồ đi học.
Cậu vội va vội vàng,lính hoa lính huýnh chạy hết chỗ này đến chỗ kia.Không biết cậu có chóng mặt không chứ người ngoài mới nhìn là đã "nhức đầu" kinh lắm rồi.Ấy thế mà chẳng mấy chốc,nhìn xem kìa,cậu đã xong rồi,sẵn sàng rồi.Này thì vệ sinh cá nhân xong rồi nhá,quần áo đồng phục cậu mặc gọn gàng rồi nhá,sách vở cũng đầy đủ rồi nhá,mặt mày tóc tóc tai cũng chuẩn luôn rồi nhá.Cậu ấy quả là siêu nhân,nói vậy thôi chứ ngày nào cũng vậy riết rồi cậu cũng quen,cũng thuần thục,nhuần nhuyễn.
Cậu mở cửa ra,với tiếng thở hổn hển.Cậu đang mệt cơ mà...Chẳng biết vì sao mẹ cậu cứ đứng trước cửa phòng cậu nãy giờ,bà tỏ ra ngán ngẩm:
-Con riết rồi hư quá,chẳng biết giờ giấc là gì.Con có biết thời gian là vàng,là bạc không?Mai mốt khi làm ăn mà con chẳng biết đúng giờ là gì thì sao làm ăn được?Con học được từ ai vậy?Dặn bao nhiêu lần cũng không chịu sửa.Đúng là cái tật lớn hơn cái tuổi!
Cặu nhăn mày méo mặt trước những lời dạy của mẹ cậu.Ngày nào cũng vậy,cũng mấy câu đó,riết rồi cậu cũng thuộc lòng.
-Dạ,con biết rồi thưa mẹ!-Cậu nhẹ nhàng nói.
Nói xong,cậu vội vàng chạy xuống dưới nhà đi học.Không khéo hôm nay cậu lại bị trễ học và chịu phạt như những lần trước.
-Con nhớ ăn sáng rồi hãy đi nha-Bà cố nói thật lớn để Bảo Khang nghe.
Bà bước vào phòng cậu.Cái gì thế này?Nơi đây vừa xảy ra chiến tranh à?Bà như không tin vào mắt mình.Phía trước mặt bà là cảnh mền gối "được quăng" lung tung phen,nào là áo rơi quần rớt đầy trong tủ,tập sách thì chẳng khi nào Khang chịu dành thời gian sắp xếp cả.Thế là bà phải tốn công rồi.
Trên con đường đến trường dạy học,Minh Huy đang "thong thả" trên chiếc xe hiệu AirBlack.Gương mặt cậu tươi tắn như hoa mới nở vậy.Cậu chẳng hề hồi họp hay lo lắng gì cả.Cậu đang nghĩ đến những việc sẽ xảy ra sắp tới,nghĩ tới những đồng nghiệp,những đứa học trò...Còn Bảo Khang,trên chiếc xe đạp mới,cậu đang "hì hục" đạp thật nhanh,thật đều đi đến trường. Khang cũng biết trễ học là gì nữa à?Trên trán và sau lưng cậu,mồ hôi đang nhễ nhãi,đầm đìa,trông rất tội."Chắc phải kêu ba mẹ sắm ình chiấc xe Honda đi học cho đỡ cực quá,chứ như vậy hoài chắc mình chết sớm"-Cậu nghĩ thầm.
"Két...két...két"
Minh Huy và Bảo Khang và chạm xe với nhau rồi.Ngày thứ hai đầu tuần mà như vậy sao?Bảo Khang bị rơi xuống xe và té xuống đất.Còn Minh Huy thì còn ngồi "trơ trơ" trên xe,mặt tái mét như chưa kịp lấy lại "ba hồn bảy vía".
-Xin lỗi,em có sao không?-Minh Huy xuống xe và chạy lại đỡ Bảo Khang đứng dậy trong trạng thái vô cùng lo lắng cho đối phương.
Bảo Khang như chẳng thể nói được điều gì,cả người mềm nhũng vì quá bất ngờ trước "tai nạn vô tội" này.
-Dạ...không sao...đâu ạ!-Cậu cố gắng che giấu nỗi sợ đang lên lỗi trong cơ thể mình.
-Thật không em?Anh xin lỗi nhiều nha.-Minh Huy như nhẹ đi phần nào.
-Chỉ trầy xướt nhẹ thôi à.Nhưng còn chiếc xe...nó...-Cậu chỉ vào chiếc xe nhưng rồi lại không nói gì.
Bảo Khang như "hoảng hồn" tập hai,khi mà giờ đây chiếc xe của cậu đã "không còn nguyên vẹn".Niềng xe đã bị biếng dạng méo mó rồi.Minh Huy nhìn chiếc xe của cậu,rồi cũng day dứt cảm thấy có lỗi:
-Bây giờ...phải làm gì bây giờ?
Minh Huy mặt mày "rối ben",có lẽ đây là lần đầu anh gặp phải chuyện rắc rối này.Cậu ta vẫn không ngừng suy nghĩ tìm cách giải quyết vấn đề,trong khi Bảo Khang đang...lau những giọt nước mắt tuôn ra từ lúc nào.Bảo Khang nhìn vậy thôi cũng yếu lòng quá nhỉ?Chuyện cũng đâu có gì...Minh Huy nhìn sự đáng thương này,cũng đâu đành lòng,cậu chăm chú nhìn Khang:
-Này nhóc!Sao lại khóc như vậy?Cho anh xin lỗi.Bây giờ thì cũng trễ rồi,để anh chở em tới trường,còn chiếc xe thì để anh đem sửa sau.
Bảo Khang lặng thinh hồi lâu,nhìn Huy:
-Lỡ...anh trốn tránh trách nhiệm luôn rồi sao?-Cậu nói với Minh Huy,nhưng nào đâu dám nhìn thẳng vào mắt Huy.
-Hihi,em cũng thật là...đây này,cầm lấy làm "tin" đi.-Minh Huy,anh ta cười khẽ trước sự ngây thơ của Khang.
-Cái gì vậy?
-Giấy Chứng minh nhân dân!
-Hả?(Khang bất ngờ vì sự bất ngờ)Anh dám đưa em cái này...ấy hả?
-Ờ,có gì không?Nhỡ nếu anh trốn trách nhiệm sửa xe cho em thì cứ đem nó đến báo công an.-Minh Huy ra vẻ nghiêm túc.
-Anh...Mà gần trễ học rồi,anh chở em tới trường đi.
-Ờ,nhưng trước hết là phải gửi chiếc xe này nhờ người ta giữ dùm.
Nói xong,Huy khom người,hai cánh tay khỏe mạnh nâng chiếc xe lên và đi về phía nhà người dân gần đó.Tại đây,cậu đã nhờ họ trông giúp chiếc xe và cảm ơn rất chân thành.Bảo Khang cứ nhìn theo Minh Huy chăm chăm,cậu đang bị sự chân thành,đáng tin của Minh Huy làm ất hết "nghi ngờ".
-Lên xe đi!Gần bảy giờ rồi.-thầy Minh Huy đưa nón bảo hiểm ra.
-Rồi,trường Trung học phổ thông Cầu Hạc á nha!-Bảo Khang lên xe ngồi,tay vừa đội chiếc nín bảo hiểm,miệng vừa nói.
-Cầu Hạc à?Vậy thì tốt quá.Anh cũng có việc ở trường đó.
-Vậy à.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thầy Giáo Hot Boy
Liêu Phong
Thầy Giáo Hot Boy - Liêu Phong
https://isach.info/story.php?story=thay_giao_hot_boy__lieu_phong