Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tên Kia Đừng Tưởng Bở
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 3: Gia ĐìNh HạNh PhúC
T
rước kia, gia đình cô 4 người sống rất hạnh phúc. Có cha mẹ, có chị hai. Cô biết được điều này từ người làm thân cận của cô.
Chị hai cô rất hiền. Tên nghe cũng đằm thắm hơn so với cô, Dương Chi Tuyết. Nhưng chị ấy không được chiều chuộng như cô, ngược lại còn bị quản giáo rất khắc khe. Cha các cô rất khó tính.
Lúc ấy, Dương Chi Ngọc còn nhỏ quá nên không nhớ gì nhiều. Chỉ nhớ mỗi lần nghe thấy ông quát, cô liền hoảng sợ ngã vào lòng chị hai, mắt khép kín chờ đến khi chị hai nhỏ nhẹ kêu cô mở mắt ra thì cô mới dám.
Đáng tiếc, năm chị ấy hai mươi hai tuổi, khi cha mẹ đang chuẩn bị chọn lựa người chồng mà đối với hai người họ là “hoàn mĩ” cho chị Chi Tuyết nương tựa một đời thì nghe tin chị hai có thai.
Dì Vân nói dì vĩnh viễn không quên nổi cái đêm mưa gió đáng sợ ấy. Không chỉ dì, mà là mọi người trong nhà.
Cha vừa nghe tin trời đánh này thì ông phát bệnh tim. Cơn đau hành hạ khiến ông khụy xuống, mặt đỏ phừng, tay nổi gân xanh gân tím.Ông chỉ kịp tóm chặt cổ áo chị Chi Tuyết mà thì thào:
“Mày là đứa con bất hiếu…”
Sau đó, ông ra đi. Đôi mắt vẩn đục vì thời gian khép chặt, không bao giờ mở ra mà ném cho các cô cái nhìn đáng sợ nữa. Về phần mẹ, bà cho là Dương Chi Tuyết đã hại chết ông nên lập tức cho người đuổi chị đi. Mọi người trong nhà không mấy ai lo lắng cho cô chủ lớn trong nhà vì nghĩ thầm, người mà chị ta chọn chắc hẳn sẽ nâng niu chị và đứa nhỏ.
Thế nhưng, mọi người đã sai lầm. Dì Vân kể, thương tiếc giăng đầy trong đôi mắt của dì. Tên phụ bạc ấy chẳng những bỏ rơi chị trong đêm mưa bão ấy mà con vui vẻ sánh vai cùng cô gái khác, bỏ mặt Chi Tuyết bên vệ đường lực bất tòng tâm dõi theo hai người họ nồng nàn cười nói.
Kế đó, tai họa không ngừng giáng lên đầu chị cô. Đầu tiên là chị ấy bị đuổi việc. Tiếp theo, chị ấy bị sốt hơn một tháng ròng. Cuối cùng, sau bao nhiêu là cú shock lớn, chị sinh non. Mạng cô chủ lớn thì có thể giữ nhưng đứa nhỏ thì không.
Dương Chi Ngọc không biết chị có thể vượt qua quãng thời gian đó như thế nào, dì Vân không kể.
Cô biết, mẹ cô tuy ngoài mặt vẫn lạnh lẽo với chị hai mỗi lần đều về cúng giỗ cha nhưng trong thâm tâm mẹ rất hối hận, hối hận vì năm xưa đã để cô con gái hai mươi hai tuổi chịu thật nhiều đả kích, làm cho tâm hồn chị ấy vĩnh viễn bị tổn thương, vĩnh viễn khép chặt.
Cho nên, tới lượt cô, bà nuông chiều cô hết mực. Từ đó sinh ra bản tính kiêu ngạo nhưng ngốc nghếch như vậy.
**************Sunflower
“Mẹ!”
Trên bàn ăn, cô gọi khẽ một tiếng.
“Chuyện gì vậy???”
“Con…quyết định lấy tên khốn nạn, à không, anh Lâm-Tịch ạ!!!”
“Mẹ không cần, con không nhất thiết gượng ép bản thân như thế!”
Mẹ cô dịu dàng lắc đầu. Trong lòng mẹ dậy sóng, chẳng lẽ do bà ép cô quá nên cô nuốt uất ức mà nhận lời lấy người mình không thương?
“Mẹ! Con là quyết định lấy Lâm Tịch. Thật đó!!! Công ty mình hiện tại rất cần có một thế lực khác mạnh mẽ hơn để che chở.”
Cô nói, dáng vẻ chững chạc và nghiêm túc. Trái ngược hẳn với hình tượng cô chủ nhỏ tối ngày lon ta lon ton ngoài phố, ương bướng, bất trị.
“Mẹ nói không cần. Mẹ sẽ có cách trụ vững công ty mà!!!”
Tuy nói một cách chắc như đinh đóng cột nhưng trong lòng không khỏi ưu phiền. Với tình hình hiện giờ thì e là rất khó khăn để đối chọi lại a!
“Mẹ!!! Con cũng lớn rồi, cũng tới lúc…phải đi lấy chồng rồi. Con không thể tối ngày ở nhà ăn bám cho được. Với lại, Lâm Tịch có gì không tốt đâu. Hắn vừa có tài vừa có tiền, con lấy hắn thì nửa đời còn lại sẽ ăn sung mặc sướng, sống trong nhung lụa. Haha!!!”
“Nhưng…”
“Mẹ, nếu mẹ lo hắn bắt nạt con thì không có cửa đâu! Con mẹ là kỳ tài học võ mà!!! Haha!!! Nếu hắn dám xúc phạm con thì đừng hòng con khách khí với hắn!!!”
Haizzz…Mẹ chính là lo cái tính tự kiêu này của con đấy Chi Ngọc à!!!
“Ừ! Nếu con quyết định như vậy thì mẹ sẽ đến gặp Lâm Tịch để bàn lễ kết hôn cho hai đứa!!!”
“Dạ!”
Cô bề ngoài cười roi rói nhưng trong lòng đang hừng hực lửa. Trêu tôi, mắng tôi, xúc phạm tôi??? Tên khốn kia, mi đi chết đi nhé!!!
Buổi tối. Thay gì cô cuộn trong chăn ấm ngủ say sưa thì lại hì hục ngồi bên bàn viết ghi ghi chép chép, thỉnh thoảng lại ngẩng mặt lên cười mờ ám.
Ánh trăng lung linh hắt vào cửa sổ, rọi sáng một nửa gương mặt như nữ thần của Dương Chi Ngọc. Làn da nõn nà làm cho người khác như là muốn ma sát vào. Cái mũi thanh tú, đôi mắt long lanh như kim cương đen đảo qua đảo lại. Chân mày nhếch lên có vẻ bướng bỉnh, mi cong cong, tuy không được dày nhưng nhìn nghiêng thì cực đáng yêu. Bờ môi căng mọng, ngọt ngào không thể tả, mỗi lần vẽ lên một nụ cười đều có sức hấp dẫn đặc biệt.
“Lâm Tịch! Anh muốn đấu với tôi??? Đợi kiếp sau của kiếp sau sau nữa đi nhé!!!” Dương Chi Ngọc thì thầm sau đó cũng không kiềm nổi mà cười khe khẽ. Đây chính là có thù tất báo..[^0^]./
*******************Sunflower
“Đây…đây là nhà anh ta ư???” Dương Chi Ngọc há hốc mồm nhìn căn nhà khang trang trước mặt. Đúng là giàu ghê ha!
“Ừ! Đây là nhà Lâm Tịch đó!” Mẹ cô đứng bên cạnh gật gật đầu.
Tiến vào trong, Dương Chi Ngọc không kiềm nổi mà run khe khẽ. Không biết sao mà thấy gai gai người thế nhỉ?
“Ô! Khách quý tới!!!”
Lâm Tịch mặc áo ngủ bước xuống lầu. Mắt liếc nhìn cô đầy vẻ khinh người. Ý tứ gì chứ?
“Anh Lâm Tịch!!!” Phía sau có một cô gái thân hình nõn nà thấp thoáng sau làn váy ngủ đỏ sẫm, cả người toát ra một sức quyến rũ chết người. Cô ta từ phía sau ôm lấy thắt lưng của Lâm Tịch. Dương Chi Ngọc chứng kiến cảnh tượng chướng mắt ấy thì chau mày, độc miệng:
“Choa!!! Không nhìn ra người ngày thường đàng hoàng lại hoang dâm như vậy! Haizzz…Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài!!!”
“Ngọc?!” Mẹ cô đứng bên cạnh ra hiệu cho cô không được thất lễ.
“Mời hai người ngồi!” Anh cũng lịch sự mời cô và mẹ cô ngồi. Sau đó quay sang, an ủi mĩ nữ váy đỏ:
“Cưng à!!! Lên phòng trước đã, anh nhanh lên gặp em thôi!!! Nhé?!”
“Ư!!!” Cô ta có vẻ tủi thân nhưng ngúng nguẩy một hồi cũng từng bước lên lầu.
“Hứ!!! Thèm khát lắm sao???” Dương Chi Ngọc lẩm bẩm, gương mặt có vẻ bài xích.
Anh nghe thấy thì cười khẽ. Dương Chi Ngọc, chờ tới lúc tôi cưới cô về thì cô sẽ biết tôi thèm khát như thế nào!!!
“Hôm nay hai chúng tôi tới là để bàn về đám cưới!” Mẹ cô vào thẳng chủ đề chính.
“Ồ!!! Vậy con dì đã đồng ý rồi sao???”
Hắn ta hỏi, nhưng mắt vẫn lườm cô. Cô không thua kém, căng to mắt lườm lại hắn.
Anh: Nhìn cái gì mà nhìn???
Cô: Trừng cái gì mà trừng???
Xèo xèo xèo!!!!
Hai người tranh đấu ánh mắt quyết liệt. Ngày cả con ruồi cũng không dám bay qua vì sợ bị tia laze thiêu chết.
…
Ruồi A: “Hai cô cậu kia làm gì mở mắt to thế???”
Ruồi B: “Chắc hai người đó thi xem mắt ai to hơn!”
Ruồi C: “Làm sao to bằng mắt chúng ta kia chứ!!!”
Ruồi C lởn vởn lại gần, kết quả là bị ánh mắt rực lửa của hai người thiêu đen nhẻm…Hai con ruồi còn lại rét người lượn đi. >__
…
“E hèm!!!” Mẹ cô hắng giọng. Hai người trao nhau cái nhìn “thân ái” tập cuối sau đó tập chung vào chuyên đề lễ cưới.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tên Kia Đừng Tưởng Bở
Sunflower
Tên Kia Đừng Tưởng Bở - Sunflower
https://isach.info/story.php?story=ten_kia_dung_tuong_bo__sunflower