Ba - Ghi Nhận Qua Máy Ghi Âm
erache nằm trên bán đảo gần trung tâm thương mại khổng lồ, ngăn cách sông Rhone và Saone. Vào cuối buổi chiều, ga không có vẻ gì tấp nập cả. Trước năm giờ chiều, Sáu người bạn dồng hành đã dàn trận. Giữa khung cảnh náo nhiệt, một chú nhóc loắt choắt tóc tai bù xù, dắt theo một con chó lai sói lông đen, đứng dưới chân cầu thang di động. Còn trên đỉnh cầu thang, trước hành lang nối trung tâm thương mại với nhà ga, một chú nhóc khác vạm vỡ đang lầm lì gãi phần gáy trọc dưới vành mũ bêrê.
Đầu đường ray số 3 nếu ai để ý sẽ phát giác một cô bé xinh đẹp quấn khăn sặc sỡ trên đầu.
Thỉnh thoảng cô bé lại cúi xuống dòm cổ tay như sợ trễ giờ. Phía trên đường ray số 1 thì sao? Nơi đó hiện diện hai nhân sự thiếu niên một cao ráo, đẹp trai, với một cậu chàng tóc đỏ, với cây kèn armonica thỉnh thoảng đeo dính trên môi. Và cuối cùng là một chú mập mặc áo bludông xanh nhấp nhỏm ở quầy bán vé với máy bộ đàm ló ra nơi miệng túi.
Sáu người bạn đồng hành đã nhập vai tuyệt vời. Tuy nhiên trước lúc vở kịch được dựng không phải là không có khó khăn, sau khi Mady đọc xong "mật thư” của Véronique, Tidou đã phải suy nghĩ đến một phút. Hắn tuyên bố:
- Chúng ta phải hóa trang để tiếp cận đám môn đồ của giáo phái quái dị đó, Mady ạ. Tối thiểu là tôi và bạn, hai đứa mình đã bị chúng nhận diện.
- Hóa trang kiểu nào?
- Không cần phải gắn râu giả cho giống một ông già. Tôi chỉ cần thay đổi y phục là êm hết.
- Tùy bạn. Còn mình sẽ đóng vai một ả digal. Nhà mình có mái tóc giả và cái khăn sọc đỏm dáng. Sẽ không ai nhận ra mình nữa.
Tondu chen vào:
- Mình đã kiếm được năm máy bộ đàm và một máy ghi âm mini.
Tidou gật đầu:
- Guille, vì mày đứng đón gần cửa ga nên hãy giữ máy ghi âm, mày dễ dàng thu được những cuộc trò chuyện đáng ngờ.
Thủ lãnh phát biểu xong là vẽ liền sơ đồ nhà ga Perache bằng ngón trỏ trên mặt đất ẩm. Chúng đã chuẩn bị cho cuộc ra quân chu đáo như những thám tử thật sự.
17 giờ 32 phút cũng đã đến.
Hề Xiếc Gnafron thông báo trong máy bộ đàm:
- Chú ý! 15 đối tượng đã xuất hiện. Trong nhóm có hai cô gái. Chắc chắn một bà chị là Véronique...
Cái miệng tiếu lâm của nó im bặt bởi đám đông diễu hành qua mặt mình. Ái chà, cả một đám đông thiếu máu đi như những cái bóng giữa trần gian đầy sức sống. Trong tay họ là những chiếc giỏ xách hoặc ba lô đựng những món hàng không tiêu thụ nổi sau phiên chợ ở trước thềm nhà thờ.
Tondu Giác Đấu mai phục trên đỉnh cầu thang di động. Nó nói qua hệ thống liên lạc:
- Mày thấy gì chưa Tidou?
- Thấy rồi. Tao nghĩ rằng họ sẽ theo hành lang ngầm đến đường rầy số 3 đấy.
- Rất chí lý, Mady đã chờ sẵn ở đó.
- Mày thông báo cho Guille và Bistèque giùm tao. Tao càng tránh mặt trước chúng càng tốt.
Nói là vậy chứ Tidou làm sao tránh mặt đám đông vô hồn kia được. Coi, ngược lại với dự đoán của hắn, đám đông chưa rúc xuống hành lang mà lảng vảng ở đường số 1 như chờ đợi một biến cố gì. Tidou đã nhận ra Véronique, hắn bồn chồn khi thấy "người quen" đang quay người dáo dác như muốn kiếm ai.
- Mady không hiểu đã biết chuyện này chưa?
Hắn định ghé môi vào máy thì ngừng lại vì phía trước thằng Guille đang len lỏi giữa đám khách bí ẩn. Guille lẩm bẩm:
- Y chang như mình tính, thế nào Guille cũng bật máy ghi âm sau khi thổi một bài nhạc dụ khị cho coi.
Bài nhạc du dương cất lên khiến đám đông mặc toàn đồ xám ngơ ngẩn. Họ chưa có một phản ứng nào thì thằng tóc đỏ đã áp sát Véronique. Nó nheo mắt khi khám phá Mady cũng vừa chen đến.
Lúc này đoàn tàu tốc hành băng băng vào ga như muốn nuốt gọn hành khách. Véronique đã nhìn thấy Mady trong đám đông chen lấn ở sân ga.
- Tôi rất mừng em đã đến.
Cô gái đảo mắt nhìn quanh. Không có ai theo dõi. Tất cả còn chiếu tướng người đàn ông cao lớn, tóc bạch kim, mũi khoằm giống mỏ diều hâu đang xách vali bước xuống con tàu vừa đỗ lại.
Một loạt tiếng trầm trồ quanh tai Guille.
- Giáo chủ tối cao đã đến.
- Tại sao Anh Cả Fidelius không ra đón Giáo Chủ vậy cà?
Véronique quay sang tên húi cua mặc áo pull đứng gần cô nhất, trông mặt mũi khá hiền lành.
- Này David, tôi vô nhà vệ sinh nghe.
Gã con trai đáp:
- Được, nhưng đừng lâu quá kẻo trễ tàu.
- Tôi hiểu mà.
Véronique thầm thì với Mady:
- Đến nhà vệ sinh, sẽ không có ai quấy rầy chúng ta.
o O o
Dưới ánh sáng trắng của ngọn đèn trần phản chiếu qua những tấm gương từ mọi phía, cô gái bí ẩn đóng kịch thật tuyệt vời. Cô vờ vịt vặn vòi nước rửa tay để tránh sự tò mò của vài người đàn bà ở trong nhà vệ sinh. Mady nói:
- Em tên là Mady. Chị hãy kể hết cho em đi, Chị là ai trong đám người kì cục ấy? Chị đừng giấu em, ngay bây giờ chị có thể trốn thoát họ trong sự bảo vệ của tụi em.
- Tên tôi là Véronique de Trémoy, 21 tuổi. Khi cha tôi mất, mọi chuyện mới xảy ra...
- Chị không còn ai thân thích nữa sao?
Mái tóc màu hạt dẻ óng ánh cửa Véronique lòa xòa. Cô nhăn mặt đau đớn:
- Mẹ tôi hiện ở Paris, em trai Bruno của tôi thì tạm trú trong kí túc xá Những Cây Thông tại Lyon. Nhưng tôi không thể giải thích hết được.
Vòi nước chảy róc rách, Mady hết còn kiên nhẫn nổi:
- Chị nói đi, kẻo không còn thời gian nữa. Em muốn biết về giáo phái mà chị đang đi theo?
- Ồ, nói nhỏ thôi Mady. Đó là giáo phái NGÀY TẬN THẾ trụ sở đóng ở Lâu Đài Xanh, gần Lôzanne.
- Giáo phái Ngày Tận Thế ư?
- Đúng. Còn chúng tôi là "Những con cừu non ngày tận thế". Đứng đầu là Giáo Chủ. Ngài có mái tóc bạch kim mà em vừa thấy xuống tàu hồi nãy. Cánh tay mặt của Giáo Chủ là Anh Cả Fidelius. Chúng tôi tuân theo lời dạy của Giáo Chủ và Anh Cả. Giáo chủ đã dạy chúng tôi rằng, hãy hy sinh tất cả cho giáo phái ở đời này để kiếp sau được tái sinh... ngàn vạn lần hơn.
Mady nói:
- Tụi em thấy chị rất sợ họ. Chị sợ gì vậy?
- Ôi chị sợ, nhưng chị tin và ngưỡng mộ họ. Chị hiểu rằng Giáo Chủ huyền bí và Anh Cả Fidelius đều có lý. Họ đâu có hành hạ chị, họ chỉ yêu cầu các tín đồ sống trong sạch để chờ đến ngày tận thế được lên thiên đàng. Mà muốn lên thiên đàng thì phải đổ mồ hôi lao động và tự buôn bán mưu sinh. Nhưng chị chỉ sợ một điều...
-Tụi em sẽ bảo vệ chị.
- Muộn rồi Mady, chị không thể bỏ trốn khi Bruno còn bị mắc kẹt. Nó đang là mục tiêu trước mắt của giáo phái Ngày Tận Thế, họ muốn đổi lốt thằng bé thành một con cừu như chị. Em biết ký túc xá "Những Cây Thông” gần cư xá Chữ Thập Hung chứ?
- Biết..
- Thằng bé đang bị đe dọa. Chị đã đưa nó đến Lâu Đài Xanh. Thế là...
- Trời ơi, Branô không còn nơi nào nương thân sao?
- Gia đình chị còn một ông cậu thương gia giàu có tên là Lambroy, ổng đang quản lí khoản thừa kế của chị, ổng rất ghét chị từ khi chị gia nhập giáo phái Ngày Tận Thế.
Mady bế tắc hoàn toàn. Cô bé không ngờ một cô gái như Véronique lại gặp những hoàn cảnh bất hạnh đến như vậy. Mady mân mê tấm khăn choàng đầu sặc sỡ nhìn vô gương:
- Được, tụi em sẽ chăm lo cho Bruno.
Đúng lúc ấy, ngoài cửa nhà yệ sinh vang lên một giọng nữ trong trẻo:
- Véronique ơi!
Ái chà, cô gái thứ hai trong đoàn lữ hành 15 người của giáo phái Ngày Tận Thế đã có mặt ở ngưỡng cửa. Véronique thất sắc:
- Chị phải đi thôi Mady ạ. Em ráng giúp Bruno nghe. Mady mím môi:
- Chị có bị giam cầm không?
- Không. Chị không phải là một người tù. Chị là một tín đồ... tự do.
Mady chưa kịp nói gì thì Véronique đã ba chân bốn cẳng bốc hơi cùng cô gái mới tới.
o O o
Cuộc thu lượm thông tin về nhóm người kì dị coi như kết thúc. Tại một bằng ghế dài ở quảng trường Hòa Bình, nhóm Sáu người mở cuộc họp chớp nhoáng. Guille mở máy ghi âm. Ngay lập tức một giọng lè nhè cất lên:
- Con bé Véronique dạo này lề mề quá.
Một giọng khác hói:
- Chúng ta phải tiếp rước Giáo Chủ hơn là cứ chằm chằm theo dõi con bé.
Đám trẻ sửng sốt bởi đó là âm thanh quen thuộc của gã hippy mà Tidou và Mady từng đối mặt. Giọng lè nhè lại cất lên:
- Cô định rúc vô nhà vệ sinh rồi trốn phải không Véronique?
- Ừ đấy! Lần sau nếu trốn, tôi sẽ không báo cho anh đâu.
- Những kẻ phản đạo sẽ bị xử lý thế nào, cô biết không?
- Anh nói thử xem!
- Người ta bắt chúng câm miệng. Người ta loại...
Màn đối thoại lộn xộn bị nhiễu bởi tiếng động cơ rền rỉ của con tàu. Nhưng lũ trẻ đoán ra "...loại trừ chúng". Guille lạnh lùng tắt máy.
Mặt thằng Đầu Bếp cau lại. Nó lúc lắc cái đầu tròn:
- Tao cho đó là âm mưu đe dọa giết người.
Guille xoa mớ tóc đỏ bồng bềnh.
- Tao không biết hai kẻ truy đuổi Véronique là ai, nhưng tao để ý đến gã đàn ông trung niên đầu hói mặc complê trắng, tay đó tướng tá khá cáo già. Có lẽ gã là một trong hai kẻ ngồi chiếc xe hơi hôm đó mà Mady và Tidou đã gặp.
Mady gật đầu:
- Tôi đã gặp riêng với Véronique. Qua cuộc tiếp xúc thì hai tên truy đuổi xét cho cùng chỉ là lũ sĩ tốt, nhân vật khác đáng ngại hơn nhiều. Y được các con cừu gọi là Anh cả Fidelius. Chúng ta chưa biết mặt tên này.
Gnafron trầm ngâm:
- Riêng Giáo Chủ tối cao thì tụi mình đều may mắn thấy tận mắt.
Mady tiếp lời:
- Và, Anh Cả Fidelius không ra ga đón sếp lớn.
Tondu gãi cái đầu trọc.
- Có thể nội bộ bọn giáo phái đang lục đục. Được rồi, tụi mình thử xáp lá cà với chúng thử xem, hy vọng đem về một thông tin gì chăng?
Tondu đã nói là làm. Trong đám nhóc, nó là thằng liều mạng nhất. Kia kìa, cu cậu đã gỡ cái bêrê ra và tà tà mò lại đám đông tín đồ đang vây quanh lão Giáo Chủ.
Ngũ Thám Tử hồi hộp chờ đợi. Lát sau nó gãi cái đầu trọc cười hì hì:
- Mình mới làm quen với "con cừu" tóc gần như trụi tên Ludovicus. Con cừu này đã ngỏ lời mời mình đến chơi Lâu Đài Xanh. Ngó điệu bộ anh ta, mình biết tỏng anh chàng muốn chiêu dụ thêm môn đồ.
Tidou cực kì hài lòng. Hắn vào công việc ngay:
- Chúng ta sẽ thăm Lâu Đài Xanh. Ludovicus chính là chìa khóa mở cửa bí mật giáo phái Ngày Tận Thế. Mày "bá cháy" Tondu ạ. Kế hoạch của chúng ta được triển khai như sau: Thứ nhất, tôi và anh bạn Giác Đấu Tondu sẽ "đến thăm" Lâu Đài Xanh theo lời mời của Ludovicus. Bistèque sẽ đến ký túc xá Những Cây Thông làm quen với Bruno và dò hỏi cậu em trai Véronique về nỗi sợ hãi của bà chị. Mady, Guille, Gnafron sẽ tìm địa chỉ ông cậu Véronique là Lambroy qua danh bạ điện thoại và hẹn làm việc với ông ta. Cuối cùng nếu mọi chuyện xuôi chèo mát mái, chúng ta sẽ cùng gặp nhau ở nhà Lambroy để xé toang bức màn bí ẩn này.
Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế - Paul Jacques Bonzon Tập 2 - Sáu Người Bạn Đồng Hành Và Những Con Cừu Non Ngày Tận Thế